Quan Hạo Lê & Giai Ny —— Tôi nghĩ tôi sẽ không thích anh 12
Mỗi ngày vẫn trôi qua như vậy, thời tiết cũng tốt một cách kỳ lạ, bầu trời liên tục quang đãng, trên bầu trời xanh thẳm nổi lơ lửng nhựng đám mây trắng, nhẹ nhàng di chuyển.
Song, sau sự yên tĩnh thường che giấu bão táp, khiến người ta trở tay không kịp.
Tiết Giai Ny chưa từng có nghĩ tới mọi việc sẽ từng bước phát triển nghiêm trọng như vậy, hai ngày trước Chân Chân còn là một người phụ nữ nhỏ hạnh phúc, còn biết được mình sẽ lên chức mẹ, loại cảm giác vui sướng ngọt ngào này không có lời nào miêu tả được, cô và Cát gia đều thật lòng chúc phúc cô ấy, hi vọng cô hạnh phúc.
Mà hôm nay trời ạ, trên báo tràn đầy tin tức về cô ấy, dường như chuyện này đã lan truyền khắp thành phố C, trong nháy mắt khi nhìn lên báo, cô còn cho rằng mình xuất hiện ảo giác.
Người phụ nữ của cậu Đằng: Lương Chân Chân vs anh trai Diệp Thành Huân, tình cảm cấm kỵ bị vạch trần!
Tiêu đề màu đỏ lớn như vậy, lại thêm bức ảnh chụp hai người ôm nhau ở trên giường trong khách sạn, tuy rằng có cái chăn, nhưng phần trên không có cái gì che đậy cả !
Tay của cô không chịu được bắt đầu run lên, Diệp Thành Huân! Anh là đồ tiểu nhân đê tiện! Chân Chân là em gái của anh mà! Sao anh có thể nhẫn tâm ra tay được hả? Lương tâm đều bị chó ăn rồi! Cô nghiến răng nghiến lợi mắng.
Nhìn đồng hồ, đã đến buổi trưa , Chân Chân còn không có gọi điện thoại cho cô, trong lòng không khỏi có chút lo lắng, hôm nay là Chủ nhật, chẳng lẽ cô ấy còn đang ngủ, không biết chuyện này ư?
Đang lúc do dự có nên gọi điện không thì chuông điện thoại vang lên, cô vội nghe máy.
"Chân Chân. . . . . ."
Cô vừa mở miệng liền nghe được bạn tốt khóc, cảm giác không ổn, khẳng định đã xảy ra chuyện!
[Giai Ny, đứa nhỏ không còn nữa. . . . . . 】
Trong lòng Lương Chân Chân là từng mảnh đau thương, vào lúc này, cũng chỉ có ở trước mặt bạn tốt, cô mới có thể tận tình khóc rống, trong vòng một ngày, gặp phải nhiều vấn đề nghiêm trọng như vậy như vậy, thật sự là cô không thể chống đở nổi.
A Tư hiểu lầm và không tin, anh trai hãm hại cô, khi đó đứa nhỏ vừa mới phát triển thành phôi thai phút chốc biến thành một bãi máu, đả kích liên tiếp như thế và những thiệt hại nặng nề đã đánh tan cô ấy.
"Chân Chân, phát sinh chuyện gì vậy? Bây giờ cậu đang ở đâu? Mình sẽ tới chỗ bạn ngay." Bây giồ Tiết Giai Ny rất lo lắng cho tình trạng tinh thần của bạn tốt, trong vòng một ngày trải qua nhiều việc như vậy, người bình thường cũng không chịu nổi.
[Mình ở bệnh viện. . . . . . 】 Giọng nói Lương Chân Chân nghẹn ngào nức nở, suy nghĩ rối loạn , suy cho cùng cũng không thể nói rõ ràng đã xả ra chuyện gì được.
Trong lòng Tiết Giai Ny "Lộp bộp" một chút, bệnh viện?
"Cậu ở bệnh viện nào, mình sẽ qua liền." Cô vừa nói vừa cầm túi xách ra ngoài, giờ là lúc cô ấy yếu ớt nhất, cô ấy rất cần mình.
Lương Chân Chân liền nói cho bạn tốt biết địa chỉ, bây giờ ngoại trừ việc gặp bạn thân thiết ra thì không muốn gặp ai cả.
"Ngoan ngoãn chờ mình, biết không?" Tiết Giai Ny thực lo lắng cho thân thể của cô ấy.
[Uh. 】
Đặt điện thoại xuống, Tiết Giai Ny liền gọi cho Cát Xuyến, đúng lúc hôm nay cô ấy có hẹn với bạn trai, hiển nhiên là không thể không nói cho cô ấy được .
Sau khi Cát Xuyến nghe xong, liền trở về trước, hai người thu dọn qua loa mấy bộ quần áo liền chuẩn bị chạy nhanh tới bệnh viện, ai ngờ Diệp Thành Huân gọi điện tới báo .
Tiết Giai Ny đang lo lắng bực bội không có chỗ giải tỏa, liền mắng anh ta ngập đầu, anh thật là đồ cặn bã, biến thái! Ngay cả em gái của mình mà cũng muốn bán rẻ, còn là người sao? Không bằng cả cầm thú mà!
"Tôi cho anh biết Diệp Thành Huân! Nếu có chuyện gì không may xảy ra với Chân Chân, xem thử tôi có bổ anh ra không! Là anh trai lại có thể nhẫn tâm mà làm ra việc như vậy? Xấu xa! Hạ lưu! Hành động của tiểu nhân!"
Diệp Thành Huân tự biết đuối lý, cũng không phản bác lại cô, 【 Tôi thừa nhận chuyện này là tôi làm sai, tôi nhất thời vô ý bị Thẩm Quân Nhã tính kế, hại Chân Chân. . . . . . 】
"Nhân phẩm của anh rất thích hợp với loại phụ nữ như Thẩm Quân Nhã , đừng gọi điện thoại cho tôi nữa , nghe thấy của giọng nói của anh là tôi thấy ghê tởm rồi!" Tiết Giai Ny trong lòng thầm mắng một tiếng: một đôi cẩu nam nữ!
Từ lâu cô nên nghĩ ra, dựa vào một mình Diệp Thành Huân, chắc chắn không thể làm ra việc như vậy, chỉ là không nghĩ tới anh ta lại có thể thông đồng làm bậy với loại phụ nữ như Thẩm Quân Nhã, hai người liên hợp lại hãm hại Chân Chân! Nói anh ta là cặn bã đều cất nhắc anh ta mà !
Chẳng những cúp máy mà còn liệt anh ta vào danh sách đen, người như thế, cô mãi mãi cũng không muốn có dính líu gì cả!
"Giai Ny, cậu nói xem trái tim của cái người hèn hạ họ Thẩm kia và tên cặn bã họ Diệp kia đều làm bằng sắt à, một người là chị em cùng cha khác mẹ, người còn lại là anh trai cùng lớn lên từ nhỏ, đầu óc hai người này đều bị rỉ sắt ăn mòn ư? Thay đổi quá nhanh mà!" CátXuyến thở phì phì nói.
Cô chưa gặp phải anh trai và chị gái ác độc như thế mà! Hoàn toàn không phải người! .
"Đi thôi, Chân Chân vẫn chờ chúng ta, hai người bọn họ giống như mọi người thường nói là sự kết hợp của cặp đôi hèn hạ mà , đã mất đi tính người rồi, chỉ sống vì ham muốn cá nhân." Tiết Giai Ny nhắc tới hai người đó, cũng là vẻ mặt căm thù đến tận xương tuỷ.
*****
Chờ khi hai cô chạy tới bệnh viện, mới biết được toàn bộ mọi việc từ đầu tới cuối, nếu không có Quý Phạm Tây kịp khi xuất hiện, lần này Chân Chân đại khái dữ nhiều lành ít , muốn làm không tốt ngay cả mạng cũng không còn.
Cát Xuyến tức giận muốn đi tìm Đằng Cận Tư lý luận, tên đàn ông xấu xa này! Dựa vào cái gì không hỏi rõ ràng sự thật liền oan uổng thực phi, còn làm hại cô ấy bị xe đụng, không nói tới việc sanh non, mạng đều thiếu chút nữa không có!
"Cát gia, cậu bình tĩnh một chút!" Tiết Giai Ny liền vội vàng kéo cô, lại liếc cô một cái, cậu cảm thấy ây giờ là lúc thích hợp tìm anh ta lý luận sao?
Sau khi hai người giằng co được một lúc, Cát Xuyến thỏa hiệp , cắn môi ngồi ở một bên, cầm lấy bàn tay lạnh lẽo của bạn tốt: "Chân Chân, trong lòng thấy khó chịu thì cứ khóc, không nên giấu ở trong lòng, mặc kệ phát sinh chuyện gì, mình và Giai Ny cũng sẽ là hậu thuẫn kiên cường của cậu."
Lương Chân Chân cúi cúi lông mi thật dài, vành mắt hơi ướt, nhưng trong lòng lại ấm áp .
"Chân Chân vừa đẻ non, thân thể có vẻ suy yếu, cũng đừng khiến cô ấy khóc, đây là canh gà bổ dưỡng, thừa dịp còn nóng thì uống nha." Tiết Giai Ny múc canh gà còn nóng vào bát, đưa đến trước mặt bạn tốt.
"Mình ăn không vô." Lương Chân Chân lắc lắc đầu, cô chỉ cảm thấy cả người lạnh ngắt, trên miệng đắng chát vô vị, nhìn thấy cái gì cũng không muốn ăn.
Tiết Giai Ny và Cát Xuyến liếc nhau, trong lòng đồng thời thở dài, lại bất lực.
Tình cảm là một loại đau khổ, khi thì ngọt ngào, khi thì thống khổ, khiến người ta nếm trải trăm loại tư vị.
Hai người cũng chỉ có thể thay phiên ở bệnh viện với Chân Chân, dù sao vừa khai giảng không lâu, ba người cùng nhau trốn học khó tránh khỏi có chút không được tốt.
Buổi chiều hôm sau, Tiết Giai Ny vừa tan học liền chuẩn bị đi bệnh viện, lại bị một người ngăn cản ở cửa trường học.
Người này không phải người khác, đúng là Quan Hạo Lê, sở dĩ đến cổng trường học chờ Tiết Giai Ny, cũng là bởi vì người ta không nghe điện thoại của anh, không còn cách nào khác chỉ có thể ôm cây đợi thỏ. .
"Tránh ra!" Giọng điệu của cô không được tốt lắm, trừng mắt với anh, vốn cũng không thích anh, vả lại còn có quan hệ với người nào đó, cô cũng không có vẻ mặt tốt gì với anh ta cả.
"Anh chỉ muốn biết bây giờ chị dâu nhỏ có ổn không thôi?" Quan Hạo Lê thật lòng hỏi, hai ngày này anh cố gắng điều tra rõ mọi chuyện, đã có chút manh mối, có thể khăng định, Lương Chân Chân bị người hãm hại.
Tiết Giai Ny lạnh lùng nói: "Không cần ở đây giả vờ từ bi mèo khóc chuột đâu!"
Quan Hạo Lê cũng không đấu võ mồm với cô, tính ra việc này cũng có trách nhiệm của anh, nếu anh sớm đọc báo trước một bước, thì không để cho Lương Chân Chân đi lên tìm A Tư , kết quả. . . . . .
"Hôm nay anh tới nơi này không phải tìm em cãi nhau , chỉ muốn biết bây giờ Lương Chân Chân cô ấy vẫn mạnh khỏe chứ? Ngày hôm qua trước khi đi tìm A Tư đã gọi điện thoại cho anh, trong giọng nói để lộ ra niềm vui là không lừa được người ta rồi, vì vậy mà anh căn bản là không hề tin những gì trên báo nói, anh cũng đang điều tra việc này, cũng đã có manh mối, bên A Tư anh sẽ nói chuyện rõ ràng với cậu ấy. . . . . ."
Anh còn chưa có nói xong liền bị Tiết Giai Ny cắt ngang: "Thật có lỗi, tôi không có húng thú với việc đó, xin anh tránh ra!"
Cho dù khi nghe được câu" căn bản là anh không tin những gì trên báo nói " hơi bị dao động, nhưng cô vẫn không quên được những vết thương mà bạn tốt phải chịu, bất luận là thân thể hay tâm hồn, chỉ một câu xin lỗi là có thể bù đắp lại được sao?
Cho dù sau khi Đằng Cận Tư biết được sự thật thì làm sao hả? Chẳng lẽ anh ta mong sau khi gây ra tổn thương lớn như vậy với Chân Chân còn được tha thứ sao?
"Giai Ny, anh hi vọng em có thể bình tĩnh một chút! A Tư là vì quá mức để ý chị dâu nhỏ, vì vậy mà tạm thời bị che kín như vậy, nói những lời làm người khác tổn thươnghai người họ đều là người bị hại, là bạn bè, chúng ta nên giúp bọn họ tốt lại mới phải."
Dĩ nhiên Quan Hạo Lê Nói rất đúng, chỉ là anh không ngờ Lương Chân Chân bị tai nạn xe cộ, nếu như không có tai nạn xe cộ này, nếu đứa nhỏ vẫn còn, có lẽ sự tình sẽ trở nên đơn giản rất nhiều.
"Bình tĩnh? Anh nói tôi làm sao mà bình tĩnh? Anh có biết rốt cuộc Chân Chân bị thương nhiều thế nào không? Anh có biết. . . . . ." Tiết Giai Ny thiếu chút nữa nói ra việc Chân Chân xảy ra tai nạn xe cộ, nhưng cô nghĩ mình đã đồng ý với Chân Chân phải giữ bí mật, liền dừng lại đúng lúc.
"Chẳng lẽ còn chuyện gì xảy ra mà anh không biết chuyện tình sao?" Quan Hạo Lê hồ nghi nhìn cô.