Anh Trai Tôi Và Bạn Trai Của Anh Ấy

Chương 12

Tôi còn chưa tốt nghiệp nữa là, thật không biết mẹ tôi bị gió gì thổi trúng, ngày nào cũng gọi điện thoại, lần nào gọi đều thúc giục tôi đi coi mắt. Có một lần tôi bị giục phiền quá, không thèm để ý đến hoàn cảnh gì xung quanh, liền lớn tiếng chống đối lại mẹ tôi: “Mẹ cứ toàn ép con, sao không đi giục anh con ấy.”

“Anh con là con trai chậm trễ kết hôn cũng không sao, con là con gái, sau này sẽ phải kết hôn sinh con. Có một người chồng chăm sóc con, mẹ cũng thấy yên tâm. Mẹ coi, rất nhiều nữ sinh viên tốt nghiệp đại học một cái là bận bịu tìm việc làm, đứa nào đứa nấy đều thành bà cô già, con bây giờ chuẩn bị sớm một chút cũng tốt mà, hơn nữa con kết hôn bây giờ, vẫn có thể học đại học được.” Mẹ giải thích như vậy.    

Tôi vẫn giải thích với mẹ rằng tạm thời không có ý định đó. Cúp điện thoại, mới phát hiện Chu Húc Hùng sững sờ đứng bên cạnh tôi, cả người hoảng hốt tinh thần. Đoán chừng là mới vừa rồi tôi nói mẹ tôi đi mà giục anh tôi kết hôn khiến cho ảnh thấy khó khăn, mặc dù đã vào nhà tôi ở, ngay cả hình chụp đầu giường anh tôi cũng đổi thành hình toàn thân hai người ôm hôn nhau, nhưng mà anh tôi vẫn chưa thẳng thắn với người nhà ngoại trừ tôi ra về quan hệ của ổng. Hồi bữa trước cũng coi là đính hôn đi, nhưng mà chậm chạp kéo dài không nói thật với người nhà, ba mẹ liệu có chấp nhận hay không, tương lai đều là ẩn số.

“Thật xin lỗi, em không cố ý.” Thấy trạng thái đó của Chu Húc Hùng, tôi cảm thấy vô cùng tồi tệ.

“Không có gì, anh đi ngủ trước.” Ảnh nói xong, liền đi thẳng vào phòng ngủ.

Cái bộ dạng này của ảnh, tôi đột nhiên cảm thấy bất lực. Còn có thể nói gì đây? Chuyện gì cũng chẳng an ủi được ảnh. Chuyện có thể tháo mở khúc mắc, chính là sớm nói thật cho ba mẹ. Thật không biết ông anh rốt cuộc tại sao lại một mực kéo dài như vậy. Mẹ văn minh thế, tuyệt đối sẽ đồng ý, ba cứng ngắc vậy cũng chấp nhận bộ dạng giả gái của anh, người nhà như vậy thì còn có gì mà không thể thẳng thắn?

Tôi đến thư phòng tìm anh tôi, lúc đi ngang qua phòng thấy ổng đang ôm Húc Hùng, ịn lên mặt ảnh mấy nụ hôn dịu dàng cái này nối tiếp cái kia. Xem ra anh tôi đã biết chuyện gì rồi, tôi không thể làm gì khác hơn là để ngày mai rồi hỏi suy nghĩ của ổng.

“Anh, anh không định thẳng thắn với ba mẹ sao?” Sáng sớm, tôi tìm thấy ông anh trong phòng bếp, lúc nói lời này, còn nhìn qua phòng ổng một cái, Chu Húc Hùng còn chưa tỉnh, quá tốt.

“Ừ ừ, rồi sẽ nói.” Ông anh làm điểm tâm chả thèm ngẩng đầu lên.

“Có cái gì mà đắn đo chứ? Người nhà toàn là dễ nói chuyện, đều rất văn minh. Anh nhớ hồi chuyện anh giả gái bị ba mẹ phát hiện không? Khi đó em cũng thăm dò đường trước cho anh, hỏi qua mẹ, mẹ rất thản nhiên chấp nhận.” Tôi khuyên nhủ: “Nếu anh cảm thấy khó mở miệng, em nói hộ anh?”

“Mày không cần nhiều chuyện, anh sẽ nói với ba mẹ, bây giờ còn chưa phải lúc, anh muốn hưởng thụ cuộc sống yên tĩnh nhiều một chút.” Ông anh bỏ trứng gà đánh vào trong nồi xong, xoay người nhìn thẳng mắt tôi nói.

Hà, cuộc sống yên tĩnh! Trên thế giới không có bức tường nào mà gió không lọt qua được, kể từ hồi tháng trước ổng gióng trống khua chiêng tỏ tình ở quán rượu, trường học cũng nổ tung theo luôn.

Lãnh đạo nhà trường không quan tâm tính hướng của anh tôi, cũng tương tự không quan tâm đến mấy lời đồn đãi liên quan đến anh tôi nổi khắp tứ phía trong trường. Nếu ổng là một người bình thường thì còn đỡ, phỏng chừng cũng chỉ có vài người ở sau lưng nói vài đôi lời. Cố tình ổng bình thường ở trường chính là một người chói mắt, danh tiếng lại cao, còn có một đội hội viên gì đó, lúc này mấy cái người bình thường vẫn luôn không thích anh tôi đều ló ra hết, cố ý biên soạn lời đồn vu khống hãm hại anh tôi. Nơi lời đồn đãi như vậy xuất phát nhiều nhất cố tình lại là từ cái đội hội viên Sâm Lâm đó nữa chứ.

Hứa Vũ Vũ ở trong hội viên Sâm Lâm bị đối xử rất đau thương. Tôi thật không ngờ cổ không giống mấy người hoa si, là hâm mộ thật sự, anh tôi vừa có người yêu, cổ chỉ thương tâm một chút, rồi thản nhiên tiếp nhận, trong lòng chúc anh tôi hạnh phúc. Nghe thấy mấy lời đồn đãi, không hề tham dự truyền bá lời đồn, mà còn ngăn cản, dám đứng ra phản bác, cổ như vậy ở trong đám người hội viên Sâm Lâm cực kỳ bị loại trừ. Tôi đặc biệt cảm động tính cách này của cổ, mới nói thật với cổ, nhân vật làm mưa làm gió trong trường — Diệp Nhã Thanh là anh trai tôi.   

“A, a, a, Diệp Nhã Thanh là anh cậu? Tớ còn nhớ cậu có nói không phải anh cậu, hơn nữa hai người đâu cùng họ.” Hứa Vũ Vũ nhất thời không tiêu hóa nổi sự thật này.

“Mặc dù không cùng họ, nhưng mà đúng là anh ruột tớ. Không thừa nhận chỉ là bởi vì tớ không muốn quấy cái vũng nước đục lớn hội viên đó. Hơn nữa bị người trong trường biết tớ là em gái Diệp Nhã Thanh, không chỉ là đội hội viên, ngay cả bạn học bình thường cũng tới làm phiền tớ đòi bát quái của anh tớ.” Tôi bất đắc dĩ giải thích.

“Aizz, tớ hiểu hoàn cảnh của cậu. Cậu yên tâm, chuyện cậu là em gái của Diệp Nhã Thanh tớ sẽ không tiết lộ đâu, bí mật này trừ khi cậu tự mình làm lộ, tớ sẽ một mức mang nó xuống đất.” Hứa Vũ Vũ hai tay nắm quyền, thận trọng bảo đảm với tôi.

“Ê ê, cậu nói quá rồi đó.” Tôi cảm thấy cổ nói quá nghiêm trọng.

“Aizz, bây giờ cái đội hội viên thật đúng là mục nát, chia bè kết phái, ngày ngày gây gổ. Có mấy người thật đúng là không ăn được nho thì ngại nho chua, bắt đầu chê bai Nhã Thanh sư huynh. Mấy lời nói toàn là nhảm nhí, nói Diệp Nhã Thanh là đồ bán mông, còn chính mắt nhìn thấy anh ấy bị một tên mập có tiền ôm dâm ô, mặt còn tươi cười, có mấy đứa còn nói lần trước Diệp Nhã Thanh với N người chơi NP, video cũng đăng lên trang web…” Hứa Vũ Vũ căm hận nói: “Cái gì mà đội hội viên chân ái? Trước thì nói cái gì mà muốn bảo vệ hạnh phúc của Diệp Nhã Thanh, giờ còn không phải là chỗ khơi gợi mấy lời đồn hung ác nhất chắc. Hội viên Sâm Lâm chó má!”

Hứa Vũ Vũ càng nói càng kích động, tôi càng nghe sắc mặt càng trầm xuống. Cuối cùng cổ hình như nhận ra tôi không ổn lắm, kết thúc đề tài hội viên Sâm Lâm, quay lại an ủi tôi, thề non hẹn biển bảo đảm với tôi là cổ sẽ nghĩ cách, sẽ cùng tôi bảo vệ danh dự cho anh tôi.
Bình Luận (0)
Comment