143: Càng Chạy Càng Xa
Một khu căn cứ của Phản Loạn Quân,
Trong căn phòng rộng lớn, hơn trăm thiếu niên thiếu nữ tụ tập, trên khuôn mặt vẫn còn chưa thoát hết vẻ ngây thơ.
Vài tiếng trò chuyện xen lẫn lo lắng rất thường xuyên có thể nghe thấy.
Tròng mắt màu tím vô biểu tình, toàn thân tản mát ra khí tức cô độc băng lãnh như một thớt cô lang bị toàn thế giới vứt bỏ, Alice âm thầm quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Tuy còn nhỏ tuổi nhưng đã tự mình hoàn thành vô số nhiệm vụ ám sát từ Phản Loạn Quân, vì thế lấy kinh nghiệm bản thân, hắn liếc mắt thì nhìn ra được hư thật của đám đồng hành.
Ngoại trừ thiếu nữ tóc đen ác miệng Vier, toàn bộ đều là đám tay mơ, máu e rằng cũng chưa thấy qua nữa là.
Nhưng điều khiến cho vị thiếu niên vốn đã gần như đóng lại cánh cửa lòng này phải kinh ngạc, thì phải kể đến...!
“Vị tiểu thư này, đây là lúc nên vẽ tranh sao?” Khóe miệng rút rút, Alice trợn trừng mắt nhìn sang thiếu nữ trẻ tuổi đang chăm chú hội họa, trên người chỉ mặc mỗi một cái áo bikini, hoàn toàn không hề để ý xung quanh xì xào bàn tán.
Và quá đáng hơn là,
“Đại tiểu thư, xin mời dùng.
” Charlotte cung kính dâng lên ly hồng trà vừa tỉ mỉ pha xong cho Rinna.
“A, tiên dược từ cấm địa, ta cảm giác được năng lượng trong cơ thể mục nát đang tuôn trào...!”
Vẫn có tâm tình ăn điểm tâm...? Hắn thật sự bó tay rồi! Hơn nữa, thiếu nữ ngươi xác định là mình đang nói tiếng Nhật?
Phản Loạn Quân hung ác trứ danh tìm đâu ra đám kỳ ba như vậy! Không sợ Wallenstein nổi giận tiện tay lấy một kiếm chặt? Tính khí của lão sư mình, Alice hiểu quá rõ.
“Yên tĩnh!”
Từ phía cửa chính, trung niên nhân với một bên ống tay áo trống rỗng nhanh chóng đi vào.
Sát khí và mùi máu tươi trên cơ thể bốc lên nồng nặc khiến mọi tiếng ồn ào im bặt.
“Thầy Wallenstein, ngài tụ tập lại chúng ta là muốn đặc huấn sao?” Alice dẫn đầu cung kính dò hỏi.
Nhìn về tên đệ tử đắc ý nhất, độc thủ kiếm sĩ hơi lộ ra nụ cười, tuy rằng thật sự chỉ làm cho người bình thường thấy lạnh hết sống lưng.
“Không sai...!có điều ngươi hiểu lầm một việc, Alice.
”
“Người muốn gặp các ngươi không phải là ta! ”
Wallenstein vừa dứt lời, một bóng dáng khoác áo bào màu đen, bỗng nhiên xuất hiện ngay tại vương tọa trung tâm.
Cường đại, thần bí và hắc ám đan xen, áp lực vô hình bỗng nhiên tuôn trào khắp gian phòng rộng lớn.
Alice chỉ cảm thấy tim mình như bị bàn tay vô hình bóp chặt, hô hấp khó khăn.
Sara lập tức ngừng lại bút vẽ, ngơ ngác trông về phía thân ảnh với khuôn mặt mơ hồ không nhìn thấy rõ.
“Dáng người thật quen thuộc a.
” Thiếu nữ họa sĩ khẽ lẩm bẩm.
— QUẢNG CÁO —
Charlotte, trên trán tuy đã rỉ ra mồ hôi lạnh, vẫn cắn răng đứng chắn trước mặt của Rinna.
Còn về phần tiểu thư nhỏ tuổi nhà Kazamatsuri...!
“Bóng đêm trỗi dậy, linh hồn đang run lẩy bẩy! Vậy ra đây là thí luyện cuối cùng của thế giới a!!! Quá...!quá tuyệt vời!” Con ngươi sáng lên rực rỡ, hoàn toàn không có một tia e ngại.
Bệnh Chuunibyou đã bước sang thời kỳ cuối, thần tiên khó cứu!
“Thủ lĩnh!” Ngăn lại rung động lần nữa xuất hiện trong lòng, độc thủ kiếm sĩ hơi khom lưng thi lễ.
Hoàn cảnh trở nên yên tĩnh đến đáng sợ.
Ánh mắt mang đầy lực áp bách quét qua đám người, thanh âm trầm thấp lạnh lùng lúc này mới vang lên.
“Người đến đủ rồi sao? Wallenstein.
”
“Vâng, đại nhân.
Tổng cộng 108, do ta và các vị sứ đồ khác thu thập cô nhi ở khắp các nơi trên thế giới đưa tới.
Trừ mấy thiếu nữ từ nhà Kazamatsuri, toàn bộ dưới 13 tuổi, thiên phú cấp B 5 người, còn lại đều là C.
” Wallenstein nhanh chóng báo cáo.
Alan âm thầm gật đầu, trong thời gian ngắn thu thập được nhóm đầu như vậy đã rất khá.
Đây cũng chỉ là thiên phú khi kiểm tra lần đầu, trải qua huấn luyện khẳng định sẽ có tăng lên.
Tình trạng thực tế luôn giống như vậy, không phải ai đều như Stella, do sở hữu ma lực kinh người nên từ lúc nhỏ tuổi đã được xác định là hạng A.
Hầu hết các Blazer vẫn phải trải qua thời gian dài luyện tập quen thuộc với năng lực, sáng tạo ra nhiều ‘tuyệt kỹ’ cường đại mới có thể thuận lợi thăng cấp đánh giá.
Chuyện tiếp theo, chỉ phụ thuộc vào Alan đóng một vai giáo phụ thế giới ngầm, dạy dỗ các mầm non tương lai.
“Huấn luyện cơ bản, từ ngươi phụ trách! Ta mỗi tháng sẽ đến xem xét.
Chỉ cần nhớ rằng, chúng ta...!không cần phế vật!”
“Rõ!” Wallenstein nghiêm nghị đáp lời.
Alan bây giờ chưa dự tính tỏ ra quá mức nhiệt tình hay thân mật.
Trong nhóm người trước mặt, không phải ai đều đủ tư cách trở thành thủ hạ của hắn và được trực tiếp chỉ dạy, vẫn cần trải qua sàng lọc nhiều lần về thiên phú lẫn nghị lực.
Còn độ trung thành ư? dưới tâm nhãn siêu phàm đọc tâm lẫn niệm lực thôi miên, nếu lừa dối được thì Alan cũng thật sự phục.
Ài, con đường đóng vai trùm phản diện dường như càng chạy càng xa.
“Đại nhân.” Bên cạnh, Wallenstein lần nữa lên tiếng, tuy nhiên lại hơi do dự.
“Thật ra...!còn có một người, nhưng mà ta không dám tự tiện làm chủ?”
“Ai?”
“Là...!Kurogane Ouma.
Hắn muốn diện kiến ngài.”
— QUẢNG CÁO —
Đối với Liệt Phong Kiếm Đế, Wallenstein tuy coi trọng nhưng chưa tới mức e ngại, lý do làm hắn phân vân, thì phải nói đến thân phận Ouma đúng là khá ‘đặc biệt’, con trai trưởng dòng họ Kurogane, hậu nhân của Ryouma...! người từng dùng kiếm thọc bạo quân trong thế chiến II.
Trầm mặc một hồi, Alan mới lên tiếng.
“Bảo hắn vào đi...!”
Trong phút chốc, thiếu niên tóc dài mặc Kimono, gương mặt lạnh lùng bước vào, không thèm để ý tới những ánh mắt tò mò xung quanh.
“Ta, muốn trở nên mạnh mẽ!” Đứng trước mặt vị bá chủ từng đảo lộn trật tự thế giới, thiếu niên kiên định lên tiếng.
Chứng kiến Tyrant chỉ cần vài đòn là ngược sát được kẻ đã đánh mình không còn lực phản kháng, điều này thật sự vẫn để lại cho hắn ấn tượng khắc sâu.
Đến cả kiếm sĩ mạnh nhất thế giới Edelweiss cũng thừa nhận rằng nếu chiến đấu với bạo quân, nàng chắc chắn sẽ phải chết.
Luôn truy cầu ‘mạnh nhất’ như hắn, có lý do gì không tìm kiếm đến trước ngọn núi cao nhất sao?
Trải qua nhiều năm lăn lộn rèn luyện tại thế giới ngầm, Ouma có đường dây tình báo của chính mình.
Sau khi biết đến Phản Loạn Quân lại lần nữa khuếch trương, thu nhận vô số cô nhi, hắn lập tức hiểu được là chuyện gì xảy ra.
Đi theo Tyrant, cơ hội chiến đấu với cường giả chắc chắn rất nhiều, và nếu có khả năng, hắn cũng hy vọng được trực tiếp thỉnh giáo thứ sức mạnh khiến cả thế giới phải kính sợ.
Ánh mắt hơi lóe lên, Alan đáp lại không chút do dự.
“Huấn luyện, không thành vấn đề.
Đổi lại, ngươi cần phải giúp Phản Loạn Quân xử lý một số chuyện.
”
“Có thể.
” Giọng nói như cũ lạnh lùng, nhưng chưa ai nghi ngờ quyết tâm trong đó.
Trả giá mới đạt được hồi báo, Ouma khắc sâu hiểu rõ đạo lý này.
Tất nhiên, trường hợp bất đắc dĩ gặp phải nhiệm vụ giống như tàn sát người bình thường hoặc trẻ nít vô lực phản kháng, hắn khẳng định sẽ không ngoan ngoãn mà nghe lệnh.
Còn về các Blazer khác, từ khi lựa chọn trở thành kỵ sĩ cầm vũ khí đấu tranh, bọn họ cũng nên sẵn sàng chuẩn bị cho cái chết của chính mình.
Dưới tử vong, vạn vật ngang hàng.
...!
Đang minh tưởng trong phòng, Alan chợt mở mắt.
Một bóng dáng nhỏ nhắn xuất hiện trong bóng tối, mái tóc đen dài, vài chiếc răng nanh hơi nhô ra toát lên vài phần dã tính.
“Vier, Có chuyện gì sao?”
“Đại nhân, ta thật khó hiểu tại sao ngài lại tiếp nhận Kurogane Ouma, rõ ràng đối phương không có ý tốt!”
— QUẢNG CÁO —
“A, ngươi đã nhìn ra? Nói thử một chút xem!” Alan hơi ngạc nhiên, cũng không hề trách cứ Vier chất vấn, lòng trung thành của nàng không cần phải nghi ngờ.
Đây chính là lý do hắn chưa hề giấu diếm thân phận chân chính như với Sara hoặc Rinna.
“Ta...!ta chỉ nghĩ đây là kế hoạch của nhà Kurogane và phía Nhật Bản, thủ tướng Tsukikage...!”
“Hoàn toàn chính xác!” Xoa xoa lấy mái tóc có hơi rối bời trên đầu thiếu nữ nhỏ tuổi, Alan vui vẻ đưa ra ca ngợi!
Tuy tính cách còn tí khuyết điểm, nhưng Vier thật sự khá thông minh, suy luận nhạy bén.
Xem ra nên đưa nàng cho Stella hoặc Astrea làm luôn hầu gái thiếp thân a, làm bồi luyện hoặc sát thủ đúng là khuất tài.
Hắn âm thầm suy nghĩ.
Tuy hiện giờ đã trở thành một cá nhân quyền lực bậc nhất trên thế giới, nhưng Alan chưa bao giờ có thói quen khinh thường những nhân vật khác.
Qua lời kể của Kouzou, thủ tướng Nhật Bản Tsukikage Bakuga, theo nhận xét thì chính là một con cáo già, lấy quan hệ giữa hắn và nhà Kurogane, vô cùng có khả năng thao tác đem Ouma đưa vào Phản Loạn Quân.
Mục đích không gì ngoài thăm dò nhằm tạo tiện lợi cho hợp tác trong tương lai.
Đây xem như là hai đầu đặt cược?
Và lấy năng lực tiên tri của đối phương, rất có thể lờ mờ thấy được chi tiết trọng yếu nào đó trong tương lai.
Đương nhiên, đó không phải là lý do duy nhất khiến Alan đưa ra quyết định.
“Ta thực tế cảm thấy Kurogane Ouma, người này rất thú vị, ngươi nghĩ thế nào? Vier.
”
“Thú vị?” Thiếu nữ tỏ ra hoang mang.
“Ha ha, được rồi, chuyện này ngươi không cần quan tâm.
Ta tự có tính toán.
”
Alan cảm nhận rõ ràng, quyết tâm trở nên mạnh mẽ của Ouma và ý muốn tiếp nhận huấn luyện hoàn toàn là sự thật.
Đối phương có lẽ chỉ chọn thuận nước đẩy thuyền, nghe theo sắp xếp từ phụ thân mình thôi.
Bên cạnh đó, em gái của hắn Stella, nàng thật sự cần một đối thủ xứng tầm.
Liệt Phong Kiếm Đế, trước mắt mà nói xem như đủ tư cách.
Alan quen biết Stella từ lúc thiếu nữ còn đang chật vật khống chế ma lực, lần nào luyện tập đều khiến cho thân đầy thương tích.
Sau khi được hắn chỉ giáo cho phương pháp minh tưởng và rèn luyện khống chế ma lực, sức chiến đấu mới liên tục bay lên cao.
Vì thế, cũng dẫn đến một vấn đề khó thể nào tránh khỏi.
“Cô muội muội đó trưởng thành có vẻ quá suôn sẻ rồi! ” Alan thầm thở dài.
Toàn là kiểu ca ca đại nhân đệ nhất, bản công chúa đệ nhị.
Mặc dù nàng luôn vô cùng chăm chỉ, nhưng tâm tính như vậy không ổn tí nào!
Hắn thật ra đã từng suy nghĩ có nên nhờ cậy Kiriko, tuy nhiên ngẫm lại thì làm việc khổ sai...!để cho thằng xui xẻo Ouma vẫn thích hợp hơn a.
144: Phân hội trưởng đại diện
“Ca ca đại nhân tuyệt vời nhất!”
...
Mỗi quốc gia, tất nhiên đều sở hữu cơ sở bồi dưỡng Blazer cho riêng mình hoặc trực thuộc với Liên Minh, và Vermillion cũng không ngoại lệ. Viện pháp thuật Vermillion chính là vì thế được thiết lập, chuyên bồi dưỡng những đứa trẻ có thiên phú về ma lực.
Nhưng chất lượng đảm bảo? Tương đối thê thảm, so với Nhật Bản sở hữu số nhiều đại học viện, trường tiểu học lẫn trung học, hạng B khi nào đều có, hạng C trảo một xấp dầy, lâu lâu lại nhảy ra hắc mã hạng A như Ouma, thì viện pháp thuật Vermillion... hàng năm tổng cộng cho ra chưa tới 10 Blazer cấp C tốt nghiệp. Alan đối với bồi dưỡng nhân tài tại đây cũng thật tuyệt vọng.
Mặc dù nếu hắn thật tâm dành thời gian trợ giúp, khẳng định cứ vài tháng sẽ bồi dưỡng được mấy cái cao thủ trong hạng B, miễn cưỡng đạt tới Chiến Lược Cấp, có điều vậy thì có ích gì... trên chiến trường của cường giả chân chính e là tham dự cũng không làm được.
“Ngươi tới rồi, hoàng tử điện hạ. ” Giọng nói già nua nhưng trầm ổn hữu lực, một kỵ sĩ lớn tuổi vui mừng vỗ vỗ bờ vai Alan.
“Dandalion các hạ, ngài vẫn như cũ tràn đầy tinh thần, gọi ta tới đây có việc gì không?”
Daniel Dandalion, huấn luyện viên kỳ cựu trong viện pháp thuật, đồng thời cũng là phân hội trưởng của Liên Minh tại Vermillion. Đối với vị lão nhân đã cống hiến cả đời mình cho quốc gia, Alan theo bản năng lộ ra mấy phần tôn kính.
Hắn thực tế đã từng là học sinh nơi này, nhưng chỉ được đoạn thời gian ngắn ngủi có nửa năm, sau khi một người một kiếm thách đấu và đánh nằm toàn bộ học sinh lẫn giáo viên, rồi được Astrea nhận nuôi.
“Điện hạ, hôm nay đẹp trời, vậy tới một trận quyết đấu thì thế nào?”
“Ách, chuyện này... ” Alan lập tức cứng họng.
Quyết đấu? Ngươi muốn một chiêu gục đây, còn là hai chiêu nằm đây? Thả thủy thì có vẻ như không tôn trọng đối thủ...
“Ha ha, ta đùa giỡn chút thôi! Khụ, Bộ xương già này e rằng không còn gượng được mấy năm. ”
Nhìn về phía nam tử trẻ tuổi trước mặt, người từng nhận huấn luyện dưới tay mình vài lần, bây giờ cũng đã lớn lên tới mức hắn chỉ có thể ngưỡng mộ, lão kỵ sĩ thầm cảm khái.
Alan không những là một Blazer cường đại, mà còn từ mấy năm trước đã bắt đầu hiệp trợ hoàng hậu Astrea xử lý chính vụ lẫn ngoại giao, hoàn toàn đã trở thành cường giả độc đương một mặt. Tình huống nhị hoàng tử luôn bận rộn xuất ngoại liên tục, hắn đều nhìn ở trong mắt. Nhân phẩm thì càng chẳng có gì phải khiển trách, khiêm tốn lễ phép.
Sirius bệ hạ mà còn sống, chắc hẳn sẽ rất ‘vui mừng’ đi??
“Ngài lại nói đùa, Dandalion. ” Ánh mắt Alan hơi nheo lại, hắn ẩn ẩn có thể đoán được lý do vị lão kỵ sĩ này hẹn gặp mặt.
Khuôn mặt Dandalion bất chợt trở nên hoàn toàn nghiêm túc.
“Hoàng tử điện hạ, ta hy vọng ngài có thể thay thế ta, trở thành phân hội trưởng của Liên Minh tại Vermillion! ”
“Chuyện này... đối với ta còn quá sớm! Hơn nữa trong quân đội còn rất nhiều nhân tài.” Alan khéo léo từ chối.
Đùa chắc? Hắn dạo này bận rộn như trâu một dạng, chạy hết nơi này tới nơi khác. Giờ còn phải tốn thời gian đi làm công cho liên minh? Chờ ta học được dị năng phân thân rồi bàn tiếp đi!
“Ha ha, không cần từ chối vội. ” Dường như biết trước được phản ứng của Alan, lão kỵ sĩ vui vẻ nói.
“Chỉ cần làm phân hội trưởng... đại diện, giúp ngài quen thuộc một chút hoàn cảnh, lâu lâu tới tổng bộ ló cái mặt là được. Mọi chuyện thường ngày thuộc về Liên Minh, vẫn do lão già ta xử lý. ”
Nói tới đây, Dandalion hơi ngừng lại.
“Vị trí này... ngài nên biết mình là người thích hợp nhất, điện hạ! ”
Thực lực lẫn hành xử của Alan, Dandalion vô cùng coi trọng, làm việc quả quyết. So với Stella trở thành lãnh đạo thích hợp hơn quá nhiều, từng làm thầy giáo dạy kiếm thuật cho tiểu công chúa, lão kỵ sĩ hiểu rõ rằng với tính cách hiền lành như Stella mà đảm nhiệm chức vị này thật sự không quá phù hợp.
Nói tới mức độ vậy, Alan còn có thể từ chối sao, đành phải bất đắc dĩ tiếp nhận.
Hắn không thể nào hét to rằng đường đường là chúa tể thế giới ngầm, chức vị phân hội trưởng trong mắt ta cùng cục ph*n chẳng có gì khác biệt đi?
“Được rồi, vậy Liên Minh bên kia... ”
“Thư đề cử, ta hôm qua đã gửi cho Liên Minh rồi, điện hạ! ” Nháy mắt một cái, Dandalion cười to.
“Ngươi... ” Khóe miệng co giật, Alan không nhịn được oán thầm.
Khá lắm, lão bất tử, đây là tính ăn chắc ta rồi? Hắc, tương lai nếu biết bản hoảng tử là thủ lĩnh Phản Loạn Quân, không biết đến lúc đó ngươi có còn cười được.