Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 191.2 - Chương 191.192

191: Thần Long Tự


Nhiều ngày tiếp đó, do Nhật Bản tỏ ý muốn tách ra khỏi Liên Minh, vì thế sự kiện đại hội Kiếm Vương Thất Tinh gần như đã hấp dẫn ánh mắt của tất cả dân chúng ở khắp nơi trên thế giới.

Vô số những hãng truyền thông quốc tế thi nhau đưa tin.

Thảo luận tới vấn đề chính trị diễn ra liên tục trên vô số mạng xã hội cũng như truyền hình.

Tranh đấu trong Đại Hội Kiếm Vương thất tinh diễn biến vô cùng kịch liệt, và sức mạnh của Blazer thuộc về thế hệ trẻ Nhật Bản, cả Akatsuki lẫn bảy đại học viện, đều không khiến cho khán giả thất vọng.

Nổi bật nhất tất nhiên là Đỏ Thẫm Hoàng Nữ, Stella Vermillion.

Với thân phận du học sinh nước ngoài, có thể nói Stella mới là đại diện chân chính cho phía Liên Minh.

Nhưng bên Akatsuki, cũng tồn tại cường giả trẻ tuổi hoàn toàn không hề thua kém, Liệt Phong Kiếm Đế, Kurogane Ouma.

Còn những người khác...!
Sara Bloodlily, sức mạnh thật sự đạt tới hạng A đúng là làm mọi người kinh ngạc.

Tuy nhiên trong cuộc chiến với Stella...!
Được rồi, khi công chúa điện hạ chứng kiến đối thủ dùng tuyệt kỹ hội họa tạo ra bản sao của Bladelord, ban đầu thật sự sửng sốt hồi lâu, tiếp đó lại tức giận hô to ‘ca ca đại nhân là thuộc về ta’, vung lên đại kiếm hủy cả nửa sân thi đấu khiến tiểu thư họa sĩ mau chóng bị người khiêng vào khoang IPS.

Rinna, xui xẻo đụng độ kỵ sĩ áo trắng Kiriko, bị loại từ vòng gửi xe, tuy thiếu nữ dùng khả năng ‘tuần thú’ biến Charlotte và sư tử Sphinx thành Blazer, sức mạnh tổng hợp không kém gì với Blazer hạng B, nhưng tại đại hội gồm toàn cường giả như năm nay, lại lộ ra có phần chưa đủ.

Tóm lại là, tiểu thư Chuunibyou nhà Kazamatsuri vẫn chỉ cần ngoan ngoãn phụ trách bán cái manh là được.

Hiraga Rensei do Or-Gaule đóng vai...!thằng nhãi này chỉ là đi ngang qua sân khấu, thế thân bị Ikki dứt khoát bật Ittou Shura dùng một kiếm chặt.
Trong phòng quan sát dành riêng,
Shinguuji Kurono hùng hổ chất vấn người lão sư mà mình từng vô cùng kính trọng.
“Ngài làm thế là đang đùa với lửa a!!”
Đứng càng cao mới càng nhận ra bản thân có bao nhiêu nhỏ bé, Kurono hiểu rõ lực lượng của Liên Minh thực tế cực kỳ cường đại, tuy thua kém Đồng Minh, nhưng cường giả đứng đầu hoàn toàn không ít.


Nếu xung đột vũ trang, Nhật Bản sợ rằng sẽ lập tức bị nghiền nát.

Dù có thêm 3 hay 4 Desperado như dạ xoa cơ cũng vô dụng.

Và chiến tranh, khẳng định là sẽ liên lụy bình dân...!
“Tới giờ phút này, nói gì thì đã trễ rồi, Shinguuji.

” Hơi lắc đầu, Bakuga không cố giải thích gì thêm.
“Ngài tin chắc rằng Akatsuki có thể giành chiến thắng sao?”
Mặc dù đội hình của Akatsuki quả thật mạnh mẽ quá đáng, Blazer hạng A có ít nhất 3 người, nhưng đối với học sinh của mình, đặc biệt là Ikki và Stella, Kurono vẫn rất có niềm tin.

“A, vậy hãy để chúng ta nhìn xem.

” Khóe miệng khẽ nhếch, tự tin hiển lộ không bỏ sót.
Đến tận đây, thành viên của Akatsuki đã bị loại phân nửa, mặc dù có chút bất ngờ rằng Blazer hạng A như Sara mà còn thua dễ dàng như vậy.

Nhưng át chủ bài của hắn, chưa bao giờ là thành viên mượn từ Phản Loạn Quân, từ đầu tới cuối thật ra chỉ có một người thôi.
Liệt Phong Kiếm Đế!
Sức mạnh của trưởng tử nhà Kurogane, hắn từng đích thân kiểm nghiệm qua, dù xếp vào Liên Minh chắc chắn sẽ phải đặt tại 5 vị trí đầu, cùng cường giả lâu năm như World Clock cũng đủ sức giao thủ.

Hoàn toàn là một con quái vật, đám học sinh chơi trò thi đấu tuyệt đối không có khả năng đối phó.
Kể cả trận đấu hôm nay với Kiếm Vương Thất Tinh năm ngoái, Moroboshi Yuudai cũng là như thế.
Đúng lúc này,
“Thí sinh Kurogane Ouma, nếu trong vòng 5 phút không vào sân thi đấu, chúng ta sẽ phán định ngươi thua cuộc.


“Khục!” Vừa nuốt xuống một hớp trà, thủ tướng đại nhân lập tức phun ra.
Cho tới lúc trọng tài tuyên bố phía Akatsuki thua cuộc, nhìn về phía sàn đấu trống rỗng, Bakuga rốt cuộc thất thố kêu to.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Kurogane Ouma, chẳng ai nghi ngờ gì là ứng cử viên sáng giá nhất cho chức vô địch, bây giờ lại bất ngờ bỏ cuộc giữa chừng, đến thằng ngốc đều biết trong đó có vấn đề.

Do Liên Minh giở trò? Công khai chơi bẩn như vậy không sợ dư luận phẫn nộ sao.

Dù học viện Akatsuki thất bại, dân chúng Nhật Bản khẳng định cũng sẽ phản đối a.
Nhưng khi chứng kiến thái độ ngạc nhiên của Kurono, Bakuga lập tức lắc đầu bác bỏ.

“Không, không có khả năng này!”
Đại pháp quan Norman Creed, khẳng định sẽ chẳng ngu xuẩn tới mức mà hạ quyết định như vậy.
Quan trọng hơn, hắn còn nhờ Edelweiss coi chừng đám học sinh, lấy thực lực của nữ kiếm sĩ mạnh nhất thế giới kia, làm sao có thể tồn tại ngoài ý muốn?
Từ từ đã, trừ phi...!
Dường như nghĩ tới chuyện gì đó cực kỳ đáng sợ, Bakuga vội vã lấy ra điện thoại bắt đầu liên lạc.
Twin-Wings Edelweiss, ngoài vòng phủ sóng.
Bạn tốt Kazamatsuri Kouzou, không kết nối được, xin để lại tin nhắn.

Đến cả đồng đội chung chiến tuyến Kurogane Itsuki...!vừa nhấc lên lập tức dập máy.

Hoàn cảnh trong phút chốc biến thành âm trầm.
“Làm sao lại...!” Giọng nói trở thành khô khốc, trên trán Bakuga ẩn ẩn toát ra mồ hôi lạnh.

Vẻ bình tĩnh tự tin thường ngày đã biến mất chẳng còn tăm hơi.

“Thầy Tsukikage?” Kurono lo lắng kêu lên.

Nàng cũng ý thức được sự kiện lần này có vẻ như đã nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người.
...!
Từng dãy núi liên miên cao ngất, rừng cây đủ màu sắc xen lẫn trong mây mù, những đàn chim hạc thi nhau bay nhảy.

Tiên cảnh tại nhân gian, cũng chỉ đến mức như thế mà thôi.

“Đúng là tráng lệ.

” Hít vào luồng khí tươi mát mang theo ma lực nồng đậm, nam tử tóc đen không keo kiệt ca ngợi.
Đình đài lầu các, vô số công trình kiến trúc khổng lồ được tỉ mỉ chạm trổ, tràn ngập cổ kính uy nghiêm.

Loáng thoáng từ xa có thể thấy nhiều thân ảnh mặc tăng phục đang sinh hoạt hay luyện tập vũ kỹ.
Thần Long Tự, nơi linh thiêng truyền thừa hơn ngàn năm tại Trung Hoa, cái nôi và cũng là biểu tượng cho nền võ thuật siêu phàm trên toàn thế giới.
“Ngươi nghĩ sao, Ouma?” Alan đưa mắt nhìn hướng về người thiếu niên mà trong suốt cuộc hành trình thường xuyên giữ im lặng.

Đối với Ouma, Alan trước giờ hết sức coi trọng.

Thiên phú kinh người, ý chí như sắt thép, ở mức độ nào đó so Ikki còn phải vượt qua, thế nên hắn mới cưỡng ép mang đối phương đi theo mình.

Trường hợp thật tái đấu cùng Stella, khả năng Ouma giành chiến thắng không phải không tồn tại.

Lâm trận đột phá chưa bao giờ là đặc quyền của một người.

Chẳng lẽ khi đó đành phải để cho Tsukikage được như ý?
Ouma bỏ dở thi đấu.

Liên Minh dù muốn hay không vẫn bắt buộc phải lãnh nồi, hòa hoãn đã trở thành tuyệt đối bất khả thi.

Sau việc kiện này, lựa chọn tốt nhất từ phía Nhật Bản chỉ có thể là hợp tác với Phản Loạn Quân, nói chính xác hơn, phải là với hắn, Alan Vermillion.

Kế hoạch đến tận đây xem như thành công rồi, kết quả Akatsuki hay phía bảy đại học viện giành chiến thắng...!đã chẳng còn quan trọng nữa.

Đại Boss sau màn cũng không có hứng thú yên tĩnh ngồi xem một đám học sinh biểu diễn thi đấu hữu nghị.
Trầm ngâm vài giây, Ouma mới bình tĩnh hồi đáp.
“Tiếc rằng, nơi xinh đẹp như thế lại sắp bị...!hủy diệt.


Giọng nói khẳng định không chứa một tia nghi ngờ nào, bởi vì đứng bên cạnh hắn bây giờ chính là thủ lĩnh thật sự của Phản Loạn Quân, cường giả mạnh nhất trên thế giới, bạo quân.
Cho đến hiện tại, quan sát khuôn mặt trẻ tuổi chỉ lớn hơn mình vài năm là cùng, Ouma vẫn cảm thấy khó mà tin nổi.

Thủ tiêu bá chủ thế giới cũ Tyrant, hợp nhất tất cả thế lực ngầm.
Lên kế hoạch khủng bố lẫn đảo chính tại vô số các nước Á Âu Phi và Nam Mỹ.


Gây rối đại hội Kiếm Vương Thất Tinh, tạo ra khe hở giữa Liên Minh và Nhật Bản.
Đứng đằng sau tất cả mọi thứ lại là...!nhị hoàng tử Alan Vermillion!! Kẻ mà tại trước mặt công chúng luôn luôn khiêm tốn hữu lễ, thậm chí rất nhiều người cho rằng đối phương đã bị Đỏ Thẫm Hoàng Nữ vượt qua.
Và điều đáng nói hơn là...!
“Khặc khặc, còn cần chờ đợi bao lâu nữa, Boss, ta sắp không nhịn nổi.

” Nụ cười ngả ngớn làm người chẳng mấy thoải mái vang lên.

Chủ tịch khối Liên Hiệp Trung Đông, Tử Thần Sa Mạc Naseem Al-Salem, vậy mà đã sớm đầu phục Phản Loạn Quân!
Âm thầm tụ tập thế lực cường đại như thế, Alan Vermillion...!rốt cuộc có dự định gì tại tương lai?
Đây là lần đầu tiên trong đời, nội tâm Ouma không nhịn được hiện lên một chút cảm xúc...!sợ hãi.
Tinh thần dò xét nhận thấy tín hiệu từ thủ hạ thông báo hoàn thành bố trí, Alan chợt mở mắt.
“Để chúng ta xem một chút, Thần Long Tự có bao nhiêu sâu cạn! ”
Gần 300 tinh anh Chiến Lược Cấp, mấy ngàn Chiến Thuật Cấp và vô số Blazer vũ trang tối tân đã bao quanh nơi này.

Một con ruồi cũng đừng hòng chạy thoát.

Đây gần như là hai phần ba tinh nhuệ sau khi thống nhất của Phản Loạn Quân.

Tuy nhiên, trách nhiệm của bọn họ chỉ để đối phó Blazer thông thường mà thôi.

Đánh trận chiến này, do Naseem cố chấp muốn tham dự nên đành thuận nước đẩy thuyền chứ Alan mới là chủ lực, còn Ouma...!góp đủ số a.

Một cái thần long tự mà hắn cũng không thể lấy sức tự thân xử lý được, nói gì tới đảo loạn trật tự thế giới!
Về phần Edelweiss, cuộc chiến đẫm máu thật sự không thích hợp với nữ kiếm sĩ hiền lành kia.

Alan đã nhờ nàng sang Trung Đông tạm thời thay thế Naseem trấn giữ.
“Thần long tự...!” Sắc mặt Ouma trở nên nghiêm nghị.

So với trận đánh bị giới hạn trên cái sân khấu nho nhỏ cùng Đỏ Thẫm Hoàng Nữ, quyết chiến thoải mái thế này mới càng hợp khẩu vị của hắn.

Đây là một trong những lý do mà Ouma cũng không bài xích khi bị Alan bắt từ bỏ thi đấu.
“Hô hô.

” Ánh mắt sau lớp kiếng râm hiện ra khát máu, sát ý trên cơ thể Naseem bắt đầu sôi trào.

192: Địa ngục nhân gian


Nhóm người Alan chậm rãi bước đi trên một quảng trường rộng lớn. Tiếng hò hét theo nhịp vang lên rung trời. Đông tới hàng ngàn tăng nhân thi nhau huy sái mồ hôi luyện tập.

“Còn rất ra hình ra dáng sao?” Naseem cười rộ lên.

Đối với võ thuật Trung Hoa, Tử Thần Sa Mạc thật sự khinh thường. Làm cường giả đứng ở đỉnh cao trên thế giới, người đủ sức tay đôi với hắn khi dùng toàn lực, đếm đi đếm lại cũng chỉ bấy nhiêu đó thôi.

“Truyền thừa gần trăm đời, vũ kỹ của Thần Long Tự không có đơn giản như vậy. ” Alan hơi lắc đầu, cho ra nhận xét công bình.

Tứ Tượng thần công, Kỳ Lân Công phá vỡ giới hạn cơ thể, tương đương Ittou Shura tăng phúc thực lực lên cao ít nhất gấp chục lần trong thời gian ngắn, đặc biệt là khả năng cận chiến. Ba môn còn lại, Thanh Long, Chu Tước, và Huyền Vũ, mỗi loại đều sở hữu đặc trưng riêng.

Một Blazer chỉ cần ma lực đừng xui xẻo thấp đến cấp F, trải qua luyện tập khắc khổ, hoàn toàn có thể đạt tới Chiến Thuật Cấp, thậm chí đôi khi là Chiến Lược Cấp.

Trên thế giới này, đâu phải bất cứ siêu phàm giả nào đều sở hữu năng lực cường đại hoặc lượng ma lực khổng lồ. Đa phần năng lực cũng là ít bắt mắt, thậm chí vô dụng.

Alan từng chứng kiến không chỉ một người với năng lực vô cùng hố cha, ví dụ như kỹ năng... rụng tóc, cho đến phát sáng trong bóng đêm, so sánh cơ thể cường hóa gấp đôi còn phải thê thảm nhiều. Vào rạp xiếc hành nghề thì có thể, chứ chiến đấu... trừ chọc cười chết địch nhân thì chẳng tồn tại khả năng nào khác.

Ba kẻ lạ mặt không chút kiêng kỵ đi dạo xung quanh, rốt cuộc khiến cho người chú ý.

Một tăng nhân trẻ tuổi mau chóng tới gần, hai tay chắp lại hành lễ.

“Thiện tai! Các vị thí chủ chẳng lẽ lạc đường, nơi này là chỗ luyện tập dành cho đệ tử bổn tự, xin mau chóng rời khỏi a. ”

Hắn chưa tỏ ra nghi ngờ gì, ở tại Thần Long Tự, khách nhân và tục gia đệ tử cũng không ít. Với lại, làm gì có tên ngu ngốc nào mà dám tới nơi đây gây sự, trừ phi thần kinh ra vấn đề.

Ouma vẫn bình tĩnh nhắm mắt, điều chỉnh hô hấp. Hắn muốn bản thân đạt tới trạng thái tốt nhất trước cuộc ác chiến.

Alan thì từ đầu luôn tập trung dùng tâm nhãn siêu phàm, đảo qua rất nhiều cỗ khí thế cường đại phân bố khắp nơi.

Nóng rực như lửa, Kỳ Lân bá thế.

Phiêu miểu như gió, Chu Tước hoành không.

Mềm mại như nước, Thanh Long khống thủy.

Trầm ngưng như núi, Huyền Vũ trấn sơn.

Số ít còn tỏa ra phong mang sắc bén tột độ.

“Chiến kỹ và bí thuật tâm linh ở Thần Long Tự, quả thật độc đáo. ” Alan lần nữa cảm thán.

Về phần phản ứng của Naseem, cường giả khi nào mà điểu tới mấy con kiến. Nếu không phải Alan chưa phát hiệu lệnh, hắn đã bắt đầu khai tiệc.

Vị tổng thống nước cộng hòa Al-Salem này còn không coi ai ra gì mà móc móc lỗ tai, khạc nhổ một bãi.

Thái độ trong mắt không người, rốt cuộc làm cho sắc mặt tăng nhân đối diện đen lại.

“Các vị, xin lập tức rời khỏi! Nếu không... ”

Tiếc là chưa đợi hắn hết lời,

Niệm lực rung động, thân thể tăng nhân trẻ tuổi trong chớp mắt bị nghiền thành vụn, huyết dịch dưới áp lực khổng lồ lập tức bốc hơi, chỉ còn thừa lại vài mảng bụi bặm phiêu tán.

Thứ cuối cùng mà hắn may mắn chứng kiến, chỉ là một đôi mắt lạnh băng hờ hững.

“A ha, rốt cuộc bắt đầu. ” Naseem cười ha hả.

Ma lực khổng lồ thoát ra ngoài cơ thể, nhấc lên gió lốc.

Bão cát bao trùm toàn bộ quảng trường rộng lớn. Thiên tượng biến đổi, bầu trời trong phạm vi mấy dãy núi xung quanh bỗng chốc tối sầm lại.

“Ặc... đây rốt cuộc có chuyện gì?!”

“Không... không thở được! ”

“Cứu ta!!”

Mặc kệ cho hàng ngàn tăng nhân gần đó như thế nào kêu gào, làn da dần dần khô khốc, toàn bộ nước trong cơ thể đều bị rút cạn.

Số ít đạt tới Blazer cấp cao may mắn dùng ma lực chống đỡ được năng lực của Naseem, thì cũng chẳng may mắn thoát khỏi, gương mặt tái xanh, ôm cổ họng ho khan liên tục.

Dưỡng khí trong môi trường toàn bộ biến mất, từng mảng chân không bị cưỡng ép tạo thành, huyết dịch lẫn nội tạng từ cơ thể theo áp suất thay đổi mà thoát ra ngoài như nước vỡ đê.

Mukuu Kekkai - Hư Không Kết Giới!

Đây là một trong những tuyệt kỹ nguy hiểm nhất thuộc về Liệt Phong Kiếm Đế, rất ít khi sử dụng.

Blazer cấp cao hạng B hay hạng A thông thường tuy cũng là cường giả, nhưng trong Chiến Lược Cấp, chênh lệch tại cùng một cấp bậc so với Chiến Thuật Cấp càng to lớn.

Một địch ngàn người, cùng đối phó vạn người, chục vạn người có thể giống nhau sao, chứ đừng nói tới kẻ chỉ thiếu một bước là chạm tới Chiến Quốc Cấp như Tử Thần Sa Mạc.

“Khá lắm, tiểu tử!” Naseem bây giờ mới hơi tỏ vẻ hứng thú quan sát người trẻ tuổi đi cùng.

Khống chế ma lực đạt tới mức độ dễ dàng điều khiển cả tế bào sa hóa, chiêu thức như vậy là vô dụng với hắn.

Tuy nhiên ra tay thì biết ngay có nghề hay không. Trình độ của Ouma coi như quá quan, ít ra so với đám thủ hạ mà Alan đưa cho hắn lúc đánh chiếm Trung Đông mạnh hơn nhiều lắm.

Chỉ trải qua vài phút,

Thi thể nằm la liệt khắp nơi, nét hoảng sợ và đau đớn trên vô số khuôn mặt như bị định cách, máu tươi thông qua cát bụi nhuộm đỏ mặt đất lẫn bầu trời. Nếu có từ ngữ để miêu tả, thì đó phải là...

Địa ngục nhân gian.

“Khốn khiếp! Sao các ngươi dám!!”

Tiếng rống giận từ phương xa vang vọng. Hàng trăm thân ảnh lấy một tốc độ nhanh chóng xuất hiện trên quảng trường.

“Đúng là phát rồ!”

“Ác đồ, mau đền tội!”

“Ma đầu!!”

“Lập tức đánh gãy tay chân bọn chúng, ném vào trấn ma tháp, xử cực hình!”

Dù tứ đại giai không, không sân không si, nhưng chứng kiến cảnh hàng ngàn đệ tử trong chùa bị tàn sát, dù người hiền lành thế nào cũng không nhịn được.

Đến Phật còn có nộ hỏa, huống hồ vẫn là cá nhân.

Không đếm hết những ánh mắt lạnh như băng kèm theo uy áp tinh thần nhìn về nhóm người của Alan, áp lực nặng nề đến mức thân thể Naseem theo bản năng cũng phải run rẩy.

“Thú vị thú vị, ha ha ha, vậy ra đây là Thần Long Tự?”

Được rồi, mặc dù với Tử Thần Sa Mạc hiếu chiến mà nói, chính là hưng phấn chiếm đại đa số.

“A di đà phật!”

Phật hiệu đơn giản vang lên, như một hồi chuông gõ thẳng vào tâm linh. Đang tập trung tinh thần, Ouma chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng một hồi, thân hình chao đảo.

Huyên náo lẫn tiếng gầm gừ trong quảng trường lập tức im bặt.

Một lão nhân gầy trơ xương, thân khoác áo bào chậm rãi bước ra.

“Thí chủ... thu tay lại còn kịp, đừng nên tiếp tục phạm sai lầm nữa. ”

Không để ý tới Naseem đang cười to hay Ouma với thần sắc ngưng trọng, cặp mắt vẩn đục mở to nhìn thẳng vào Alan, người mà từ đầu đến giờ vẫn yên tĩnh đứng quan sát bọn họ.

Tuệ nhãn thức người, chưa thấy lá rơi đã biết mùa thu đến.

Lấy cảm giác tinh thần vượt qua tất cả mọi tăng lữ ở đây, chỉ có hắn mới biết rõ nam nhân trẻ tuổi đứng trước mặt... kinh khủng tới mức độ nào.

Lúc này, Alan khẽ mỉm cười.

“Đại sư phụ?”

“Chính xác hơn, ngươi hẳn là trụ trì đời trước, có khi đời trước nữa mới đúng. ”

Tăng nhân lớn tuổi không nói một lời, nhưng trầm mặc đã đại biểu cho rất nhiều thứ.

“Dừng tay? A a, vậy thì ta cũng tặng cho các ngươi một câu, đi tu thì nên ngoan ngoãn ăn chay niệm phật. Đừng suốt ngày suy nghĩ mấy điều vớ vẩn như thi hành chính nghĩa, trừng ác dương thiện, thật sự nực cười. Đám đầu trọc bớt xen vào việc người khác đi!”

Lời nói vừa dứt, Alan đã cảm nhận được mình bị vô số cỗ tinh thần khóa chặt.

“Hỗn xược!!” Một vị tăng nhân râu dài không nhịn được quát to. Đối phương đây là đang sỉ nhục lý niệm kéo dài hàng ngàn năm của Thần Long Tự, làm sao có thể nhẫn.

“Hắc!” Đổi lấy chỉ là nụ cười càng châm chọc.

Một cỗ thế lực khổng lồ tụ tập hàng đống bí pháp, tinh nghiên vũ kỹ, chỉ để tu thân dưỡng tính? Nói ra ai tin.

Hàng năm tổ chức giải đấu Chiến Thần kiếm danh vọng, người dự thi toi mạng đâu phải ít.

Thi hành chính nghĩa? Còn không phải lấy cớ để sử dụng bạo lực. Quả đấm lớn vẫn luôn là đạo lý.

Alan làm sao dễ dàng tha thứ cho một thế lực cường đại như bom hẹn giờ, rất có khả năng trong những lúc quan trọng nhằm vào chính mình.

Cho nên Thần Long Tự, hắn diệt định rồi!

Đúng lúc này, tiếng chém giết rung trời xuất hiện. Vô số ma lực ba động là rõ rệt như thế.

“Giết cho ta!”

“Mau đuổi theo!”

“Bao vây mặt phía đông, không để bất cứ kẻ nào trốn thoát!”

Đội ngũ tinh nhuệ của Phản Loạn Quân đã bắt đầu hành động.

Phần lớn cường giả phía Thần Long Tự đã bị Alan hấp dẫn đến chỗ này, số còn lại tuy vẫn có rất nhiều Chiến Lược Cấp, nhưng đám thủ hạ mang đến khẳng định đã đủ ứng đối.

“Kiếp số, vẫn khó mà tránh khỏi... ” Tiếng thở dài lại lần nữa vang lên. Lão tăng nhân biết thương lượng đã là không có kết quả.

“Toàn bộ đệ tử nghe hiệu lệnh, theo ta... tru diệt tà ma!!”

Bình Luận (0)
Comment