Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 201.2 - Chương 201.202

201: Cơ Hội


Một cửa hàng đồ ngọt,
Ngoài nữ chủ tiệm thì khách nhân thời điểm hiện tại cũng chỉ có ba người mà thôi.
Hoàng nữ xứ Vermillion bắt đầu như thường lệ lao vào chiến đấu, đống đĩa chất đống trên bàn ngày một nhiều.

"Món bánh này ngon tuyệt, ngươi cũng thử một chút đi, Yui.

" Thiếu nữ tóc đỏ vui vẻ tới mức cặp mắt sáng lên.

Dáng vẻ gấp gáp khi chuyến bay bị hủy dần biến mất.
"Ta không đói… công chúa điện hạ."
Tuy chẳng phải lần đầu tiên chứng kiến, Vier Abgrund rốt cuộc vẫn không nhịn được mà hơi cúi đầu xuống.
Như cũ là thấy mũi chân rõ ràng, thiếu nữ sát thủ lại chịu đả kích.
"Toàn bộ dưỡng chất đều chảy vào chỗ thịt thừa đi…" Vier thầm lẩm bẩm.

Người với người tại sao phải phân biệt đối xử.

Rõ ràng công chúa Lunaeyes và hoàng hậu Astrea không có như vậy…
Trái ngược với tâm trạng thường ngày của đôi chủ tới nhà Vermillion, Hắc Kỵ Sĩ Iris Ascarid từ đầu tới giờ vẫn chưa thả lỏng chút nào, luôn cảnh giác mà nhìn chằm chằm vào nữ nhân đang mỉm cười ngồi đối diện.
Liên Minh dù gì vẫn là thế lực khổng lồ, thu thập thông tin Edelweiss cùng Phản Loạn Quân có dính líu tính ra còn hết sức dễ dàng.
"Twin-Wings...!" Đôi dị đồng hơi chớp động.

Nếu tại trường hợp bình thường, gặp phải người liên quan tới Phản Loạn Quân, Hắc Kỵ Sĩ khẳng định sẽ không nói hai lời bắt lại tra hỏi thông tin liên quan tới Khôi Lỗi Vương.

Nhưng trước mặt nàng bây giờ? Sức mạnh áp đảo tới mức này, thêm mái tóc dài màu bạc và hai thanh Device đặc trưng, ngoài nữ kiếm sĩ mạnh nhất thế giới thì có thể là ai.

Vẫn chưa phát giác bầu không khí không đúng, Stella vui vẻ lên tiếng.

"Vị tỷ tỷ này, thật sự cảm tạ! "
Trong lúc nguy cấp được trợ giúp, còn là một người trẻ tuổi xinh đẹp, làm bánh lại ngon, thiếu nữ tất nhiên rất muốn làm quen, xưng hô nữ sĩ Edelweiss hay Twin-Wings nghe quá xa lạ rồi.
"Tỷ tỷ...!? " Vốn đang xoắn xuýt chuyện mờ ám giữa Stella và Alan, Edelweiss ngây ngẩn cả người.


Làm chị gái của Stella? Này… cũng không sai đi.
Kịch bản chị dâu gặp mặt cô em vợ tới quá đột nhiên, nữ kiếm sĩ thật sự lúng túng.

"Chỉ là… chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, công chúa Vermillion.

"
Dưới thế công nhiệt tình từ phía Stella, Edelweiss thật sự đã bị phá phòng.

Vẻ lạnh lùng không nhân nhượng chém giết địch nhân hoàn toàn biến mất.
"Là Stella!" Hoàng nữ điện hạ vội vàng cải chính.
"Vậy… Stella." Làn da trắng tuyết bắt đầu chuyển hồng.

"…" Nếu không phải khi nãy biểu hiện vũ lực cường hãn, Iris hoài nghi rằng nữ nhân trước mặt mình là giả mạo.

Bất tri bất giác, đôi lông mi Hắc Kỵ Sĩ đang nhíu chặt cũng có hơi giãn ra.
"Edelweiss tỷ tỷ, vậy… ngươi chính là vị Twin-Wings kia, người đang bị Liên Minh truy nã?" Stella sau ban đầu do dự, nhưng rốt cuộc quyết định thẳng thắn.

Nàng thật sự cảm thấy nữ nhân trẻ tuổi hiền lành cùng mình trò chuyện nhìn thế nào đều chẳng giống người xấu.
Bị cô em chồng nhắc tới danh tiếng không tốt, nữ kiếm sĩ mang theo ái ngại gật đầu.
"Chuyện này...!"
Trong lòng Edelweiss lập tức đánh trống.

"Không có vấn đề ờ!" Tiểu công chúa lại tràn đầy tự tin vỗ vỗ bộ ngực.
"Tỷ tỷ ngươi cứ theo ta về Vermillion, Alan ca ca đại nhân làm phân hội trưởng của Liên Minh.

Cấp hộ khẩu hợp pháp gì gì đó chỉ là chuyện nhỏ nữa rồi.

"
"Vậy nhờ vào ngươi a, Stella!"
Bầu không khí ngày càng trở nên hài hòa.

Ở bên cạnh yên lặng quan sát, khóe miệng Vier theo bản năng co quắp.
Xem ra trong khoảng thời gian du học, thân mật trò chuyện cùng một đám thiếu nữ, thường xuyên đi chơi quá giờ giới nghiêm… Vị công chúa ngây thơ này cũng không phải chưa học được gì cả sao? Lách luật nhuần nhuyễn như vậy.
Ngươi đây là đã biết thế nào trắng trợn lấy quyền mưu tư đó, công chúa điện hạ!
Hơn nữa, các ngươi ở trước mặt cường giả chủ chốt của Liên Minh, bàn luận mấy vấn đề tế nhị này có được không?
Nữ hầu gái lại len lén liếc nhìn sang Iris Ascarid, thấy đối phương vẫn chưa phản ứng, còn có vẻ đang thất thần.
"Orleus… "
Được rồi, sống tại hoàn cảnh chỉ mỗi bản thân mới thật sự ‘bình thường’, đúng là đủ khổ cực.
Giọng nói quen thuộc vang lên.
"Thứ lỗi, xảy ra chút chuyện phải xử lý nên đến hơi trễ chút.

"
Nam tử tóc đen đầu tiên áy náy nhìn về phía cô em gái, tiếp đó cho nữ kiếm sĩ một cái mỉm cười.
"Cũng nhờ có ngươi, Edelweiss.

"
"Alan, ngươi đến rồi." Tội phạm nguy hiểm nhất thế giới, Twin-Wings Edelweiss theo thói quen ôm vui thích lấy một bên cánh tay của tình nhân.
Động tác thân mật khiến cho khuôn mặt Stella đang vui vẻ lập tức cứng ngắc.
"Hai, hai người các ngươi??" Thân hình thiếu nữ đã bắt đầu phát run.
Hoàng nữ điện hạ thật sự rất muốn vị nữ kiếm sĩ xinh đẹp trước mặt tới Vermillion, nhưng không phải là đến kết hôn với ca ca đại nhân a!!!
Nữ hầu gái lại một lần bất đắc dĩ che mặt.
Tình cảnh này tương lai còn nhiều, công chúa của ta, ngươi phải học cách chịu đựng…
Gặp phải người quen, Hắc Kỵ Sĩ cũng đi tới chào hỏi.

"Alan, ngươi… hẳn đã được Liên Minh phát lệnh triệu tập đi?" Iris như cũ dứt khoát đi thẳng vào vấn đề.
Thân phận phân hội trưởng và thực lực đạt tới Blazer hạng A, Bladelord chắc chắn sẽ bị điều động.

Tuy quan hệ riêng tư giữa Alan và Edelweiss khiến cho nàng kinh ngạc, nhưng tính cách Iris vốn chẳng phải người thích nhiều chuyện.
Khẽ lắc đầu, Alan không chút do dự trả lời.
"Đáng tiếc, kỵ sĩ đoàn Vermillion vừa nhận được tin tức, Cradleland đang tập kết quân đội.

Ta và Stella nhất định phải trở về nước xử lý.

"
Alan nhận thấy giờ phút này giả vờ phối hợp đã không còn cần thiết nữa.
Cradleland và Vermillion vốn là kẻ thù truyền kiếp, trước giờ xung đột vũ trang trong tối ngoài sáng luôn diễn ra liên tục.

Mặc dù Vermillion sở hữu hai Blazer hạng A có vẻ khó giải quyết, nhưng mời ngoại viện vẫn là hợp pháp, không phải sao?
Thế nên… Lấy cớ đầy đủ như vậy, Liên Minh khẳng định sẽ phải ngậm miệng.

Chứ thực tế Cradleland từ hai năm trước đã hoàn toàn nằm trong khống chế của Phản Loạn Quân.
Chiến tranh sắp tới, hắn tất nhiên không dự tính để cho Stella hay quốc dân bị dính dáng tới.

"Vậy chúc may mắn." Chỉ thuận miệng hỏi thăm, Iris không nói gì thêm.

Lễ phép cáo từ, tác phong như cũ lôi lệ phong hành.
Chờ thân hình duyên dáng dần dần đi xa, Edelweiss nghi hoặc nhìn về phía Alan.

"Ngươi vậy mà để nàng rời khỏi?"
Sắp tới, Desperado như Iris sánh bằng hàng chục Blazer hạng A, ở vào phe địch nhân hẳn sẽ phải cho Alan cản trở mới đúng.
Thu diễm ý cười, nam tử tóc đen bình tĩnh trần thuật.
"Không, Iris Ascarid… có công dụng khác."
Tình huống hiện tại, một Hắc Kỵ Sĩ đã khó làm nên thay đổi gì.

Nhất là nếu không có Iris, muốn dụ dỗ thằng nhãi thích chơi búp bê kia lết khỏi ổ chó, vẫn rất khó khăn.

Khôi Lỗi Vương, cũng là lúc nên phát huy ra được chút giá trị cuối cùng của mình rồi.

Anh Quốc,
Norman Creed ngưng trọng lắng nghe thủ hạ báo cáo.
"Mấy trăm chính trị gia và cao tầng trên thế giới đột ngột tử vong, còn là tim vỡ nát mà chết?"
Thế giới này cũng không có người nào sở hữu dị năng với cuốn sổ đi, viết tên người nào người đó thót tim mà đi gặp tử thần.
"Điều tra ra nguyên do sao?" Hắn nghiêm túc hỏi thăm.
"Phải là một trong mười hai vị tông đồ, Khôi Lỗi Vương Or-Gaule.


Đây xem như thủ pháp thường dùng của hắn."
"A… " Hơi xoa xoa huyệt thái dương, mấy ngày nay nghe được tin giật gân liên tục, Phi Dực Đại Pháp Quan đã dần chết lặng.

Thần Long Tự phong sơn,
Tổng thống Nga bị ám sát,
Xung đột vũ trang tại vô số các nước phụ thuộc… Giờ lại do đám chính trị gia toi mạng dẫn đến càng thêm quyết liệt.
Đợi đến thuộc hạ lui xuống,
Thủ lĩnh quá cố của Phản Loạn Quân lần nữa lĩnh nồi.
"ADAM GOETIA!!!" Norman Creed nghiến răng nghiến lợi.
Phản Loạn Quân và Liên Minh, trong vài năm nay thực tế từng có hợp tác ngầm cùng chung tay đối phó các nước lớn.

Hơn nữa, so với xích mích trong quá khứ cùng Liên Minh, Tyrant khẳng định phải càng nhìn Đồng Minh không vừa mắt mới đúng.

Cường giả luôn là có tự tôn, bị quân đội Mỹ làm thành mẫu vật thí nghiệm chế tạo đống lớn người nhân bản, gặp chuyện như thế ai cũng phải hết sức phẫn nộ.
Tuy nhiên ai mà ngờ… Những năm gần đây hóa ra là ẩn nhẫn chịu nhục, ngươi đường đường hắc ám đế vương, cần thiết cẩu đến mức đó ư? Đúng là quyết tâm vứt hết tiết tháo, chỉ chờ cơ hội tới một chiêu hung ác.
Hoàn toàn là thế giới chưa đánh lớn, lão tử thề sẽ không dừng tay.
"Người điên! không hề có đạo lý để nói.

"
Luôn thói quen tỉ mỉ suy nghĩ, gặp đối thủ như vậy đúng là đau đầu.
Nhưng mà,
"Đây làm sao không phải là một cơ hội!!"
Với cương vị đầu não ở Liên Minh, trí tuệ tuyệt đỉnh.

Nguy cơ chiến tranh giữa Liên Minh và Đồng Minh, Norman Creed há có thể không nhìn ra.

Trong tổ chức lớn và phức tạp như thế này, xung đột chính trị, kinh tế, tôn giáo, chủng tộc … thật sự không phải là một vị phó thủ lĩnh dùng vài lời đủ để dễ dàng quyết định.
Chiến loạn tương lai, Phản Loạn Quân chỉ là dây dẫn nổ mà thôi, nên tới vẫn sẽ tới.

Vì thế bây giờ không thừa dịp Đồng Minh suy yếu, đánh cho đối phương tàn phế nhằm kéo lại chênh lệch thì còn đợi đến khi nào?
Bị động chờ người tìm tới cửa mới phản kháng luôn là lựa chọn ngu xuẩn.
Nghĩ tới đây, Normal Creed lập tức ấn vào thiết bị truyền tin bí mật.
Mấy phút sau,
"Al-Salem các hạ, ngươi đối với việc tiến quân cường quốc lớn nhất trên thế giới có hứng thú sao?"

202: Trật tự bị đảo loạn


Vài ngày tiếp theo,

Chiến tranh toàn diện không hề có chút dấu hiệu nào bùng nổ khắp nơi.

Và cuộc thế chiến III này, đã đâu còn đơn giản là sân khấu giữa các Blazer.

Khu vực tiếp giáp giữa Châu Mỹ và Châu Phi,

Bờ biển xinh đẹp quanh vùng Costa Rica, Panama, Hondaras… giờ phút này đã chìm đắm trong khói lửa.

Cũng như Estonia ở quá khứ, những khu du lịch nổi tiếng với phong cảnh nên thơ lãng mạn này đã bất hạnh trở thành chiến trường thuộc về hai thế lực lớn.

"Bertoni các hạ, Radar phát hiện được hai trăm chiếc chiến hạm, đã xác định là lực lượng hải quân Hoa Kỳ. "

Nghe thuộc hạ báo cáo, Thí Thần Giả Carlo Bertoni chỉ hơi nhếch miệng.

"Ha ha, không, phải là ba trăm chiếc mới đúng."

"Các hạ?" Kỵ sĩ trẻ tuổi tỏ vẻ khó hiểu.

Cũng chẳng tiếp tục nhiều lời, cặp mắt hắn chăm chú nhìn về phía phương xa.

Tàu ngầm ẩn hình? Xem ra đám người kia lại chế tạo thành công mấy cái đồ chơi thú vị rồi.

Nhưng đáng tiếc…

"Vùng biển này, mới là lãnh địa của ta a."

Sóng biển trỗi dậy, hình thành lốc xoáy.

Cùng lúc đó phía trên trời cao,

Mây mù quanh quẩn, một chiếc phi thuyền khổng lồ, đường kính hơn năm trăm mét chậm rãi di chuyển.

"Các ngươi hy sinh, sẽ không uổng phí."

Lạnh lùng thông qua màn hình quan sát từng chiếc chiến hạm bị sóng biển đánh trầm, nam tử trung niên vẫn chưa hề có chút động dung nào.

Tổng tư lệnh quân đội Mỹ, Douglas Appleton.

Binh lính phía dưới, kể cả đám máy móc được lái tự động, đều chỉ đóng vai mồi nhử mà thôi.

Mặc dù cảm thấy tiếc nuối, có điều kế hoạch này đã xem như biện pháp tốt nhất.

"Vận mệnh, bây giờ là đứng về phía bên ta." Douglas cười gằn.

Hoa Kỳ tuy là quốc gia hùng mạnh bậc nhất trên thế giới, nhưng đáng tiếc Đồng Minh khác xa với Liên Minh, không phải lấy Anh Quốc cầm đầu và luôn sẵn sàng hỗ trợ cứu viện khi cần thiết. Không hề tồn tại tính đoàn kết, thứ giúp cho nhóm các nước nhỏ có thể đủ sức giãy giụa tới giờ.

Các siêu cường quốc trong khối Đồng Minh như Nga, Mỹ, Trung Quốc luôn chế ước lẫn nhau, phân chia khu vực ảnh hưởng.

Trường hợp có thành viên vi phạm, khẳng định sẽ chịu mọi người hợp lực đả kích.

Nhưng hiện tại… Ả rập Saudi chiến bại, Thần Long Tự bị hủy diệt, Nga nội loạn… Đã không còn ai chế ước con quái vật khổng lồ ở phương Tây nữa rồi.

Hoa kỳ trắng trợn mượn cớ duy trì 'hòa bình' nhúng tay chiến tranh, từ đó can thiệp chính trị và quân sự ở các nước nhỏ, nâng đỡ lãnh đạo bù nhìn lên cầm quyền.

Tham vọng của nước Mỹ đã chẳng thèm che dấu, hoàn toàn là muốn trở thành bá chủ thế giới mới.

Trật tự, chắc chắn sẽ bị đảo loạn!

Còn Tyrant?

"Dưới ngàn vạn quân đội siêu phàm giả, trang bị toàn công nghệ tối tân. Blazer cao cấp vô số, một cái bạo quân thì có thể thế nào? "

Ít nhất thì đó là điều tổng tư lệnh quân đội Mỹ, thủ lĩnh phái chủ chiến Douglas Appeton suy nghĩ.

Diệt Thần Long Tự?

Đánh tan xác đám đầu trọc đó, mình hắn vẫn có thể thực hiện được.

Làm Desperado, còn là xếp hạng đứng đầu nhất trên thế giới. Douglas hoàn toàn có cái tư cách đưa ra nhận xét như vậy.

Năng lực do Douglas Appleton sở hữu, điều khiển khái niệm 'lơ lửng', tương tự với trọng lực, điều này vốn cũng không có gì đặc biệt.

Nhưng vấn đề ở chỗ, Device độc nhất vô nhị của bản thân hắn…

Nặng tới mười hai vạn tấn, còn nhờ hắc khoa học kỹ thuật tại quân đội Hoa Kỳ mà được trang bị vô số vũ khí tối tân, hoàn toàn như một máy bắn bom nguyên tử di động.

Chính là… chiếc phi thuyền khổng lồ đang di chuyển này.

Sức phá hoại chẳng hề nghi ngờ gì vô cùng khủng bố, trong nửa ngày hủy diệt nguyên cả một quốc gia nhỏ cũng không phải việc bất khả thi.

Ở Đồng Minh, vị tổng tư lệnh này mới chân chính là cường giả mạnh nhất.

Nhường danh tiếng cho Abraham Carter, quân đoàn nhân bản PSYSON chỉ là một lý do, đơn giản bởi vì Douglas cảm thấy hình tượng trẻ tuổi thích hợp hơn làm đại diện mà thôi.

"Thế giới muốn hòa bình chân chính, thì chỉ nên nghe theo một nước dẫn đầu. Và Hoa Kỳ, chính là quốc gia duy nhất xứng đáng với vị trí đó. "

Vì thế, hy sinh bao nhiêu đều sẽ thỏa đáng!

Có lý tưởng nhưng vô cùng cực đoan, so Thiết Huyết Kurogane Itsuki còn phải lãnh khốc, đây chính là (Bạch Kình) White Whale Douglas Appleton.

"Đã đến lúc! "

Douglas giơ lên một tay ra hiệu.

"Tuân lệnh!" Hàng loạt những lời đáp lại răm rắp trong bộ đàm xuất hiện.

Ngay lập tức, âm bạo liên tiếp vang lên.

Mây mù ở phạm vi xung quanh lập tức bị xua tan, từng chiếc bóng như diều hâu lấy một tốc độ mắt thường hoàn toàn khó có thể theo kịp mau chóng lướt qua.

Chiến cơ FZ-47, máy bay tự động tối tân nhất của Mỹ, dễ dàng đột phá gấp mười lần vận tốc âm thanh trong khoảnh khắc, trang bị súng năng lượng mật độ cao đủ để đốt cháy tất cả vật chất bốc hơi.

Dù là Blazer đạt tới hạng A, nếu không sở hữu năng lực đặc biệt, đối mặt với phi đội kinh khủng như vậy liên tiếp tập kích, chưa chết cũng phải nửa tàn.

Đáng tiếc,

Đối thủ của đám công nghệ tân tiến đủ để mua cả một cái quốc gia nhỏ, hoàn toàn không phải là cường giả thông thường.

Điện từ dao động, tín hiệu từ chiến cơ chịu gián đoạn.

Điều khiển tốc độ, áp suất, lực đẩy liên tiếp được vận dụng.

Đại khí lay động, chân không tạo thành những lưỡi dao vô hình, cắt qua từng chiếc phi cơ như cắt đậu hũ.

Khoa học kỹ thuật trên thế giới này, dù phát triển tối tân cách mấy, cũng chỉ có khả năng tăng cường lực phá hoại mà thôi, khi đối mặt những tuyệt kỹ không tuân theo định luật vật lý, đặc biệt với những năng lực thuộc về hệ khái niệm hay nhân quả, vẫn là vô lực như thế.

Chẳng biết từ lúc này đã tọa lạc trên đỉnh phi thuyền, Douglas Appleton nhướng mày.

"Cát, ngay tại độ cao này?"

Tiếng cười xen lẫn điên cuồng vang vọng.

"Hô hô, đặc nhiệm không quân Hoa Kỳ. Lão tử nhất định phải nếm thử một chút."

Máu tươi của cường giả đứng đầu tại Đồng Minh, là có mùi vị thế nào?

Trên chiếc chiến cơ bám đầy cát bụi, đang rung động cố thoát khỏi trói buộc, thân ảnh cao lớn đứng sừng sững.

"Naseem Al-Salem, ngươi từ khi nào yêu thích làm chó săn cho đám người Anh?" Douglas trầm giọng chất vấn.

"Ngươi đoán? " Ánh mắt dưới lớp kính râm tràn đầy khiêu khích.

Khí cơ của hai cường giả cùng cấp độ khóa chặt lẫn nhau, tinh thần lực thực chất hóa khiến ma lực trong tự nhiên hỗn loạn.

Gió nhẹ thoáng qua.

"Còn để thoát ba chiếc." Ouma bình tĩnh lên tiếng.


Theo sau Liệt Phong Kiếm Đế, còn không hề ít những thân ảnh đã bắt đầu thi nhau phát ra đủ loại năng lực tấn công.

Tất cả, đều là Blazer trực thuộc các nước lớn nhỏ tại Liên Minh.

Ngay lập tức,

Trên chiếc phi thuyền to lớn, gần trăm người mặc quân phục cũng cùng lúc xuất hiện, tản mát khí tức kinh khủng.

Lực lượng siêu tự nhiên của Mỹ.

"Đủ người vậy khai tiệc thôi, chư vị!!" Naseem cười ha hả, đã chẳng kịp chờ đợi mà lao mình tới trước.

Phi thuyền dưới chân mau chóng bị năng lực sa hóa phân giải, nhấc lên bão cát như sóng thần bao trùm không gian.



Khu căn cứ của Liên Minh,

"A ha ha, đánh nữa đi!" Âm điệu ngây thơ như hài đồng, lại làm người sởn hết gai óc.

Or-Gaule tràn đầy hào hứng dùng chiếc kính viễn vọng mới đoạt được. Lấy thị lực hơn người kết hợp với trang thiết bị hiện đại, hoàn toàn đủ khả năng quan sát rõ ràng.

"Ngươi… khốn khiếp!" Âm thanh suy yếu cắt đứt thiếu niên đang hứng thú lên cao.

Liếc xuống chân của chiếc to lớn được đan thành từ vô số hình người với tứ chi vặn vẹo, Khôi Lỗi Vương uể oải ngáp một cái.

Hình như là tên Blazer người Ý thì phải, đang cố gắng bò dậy dùng con ngươi hằn lên tia máu vì đau đớn hung hăng trừng mắt.

Gọi cái gì đó…? Ài, đâu còn quan trọng rồi, bởi vì…

"Đồ dùng, đáng lẽ không nên mở miệng nói chuyện ờ!" Or-Gaule nhe ra hàm răng trắng tinh.

Khẽ động ngón tay, từng sợi tơ mỏng mong nhưng dưới tác dụng cường hóa ma lực thì còn sắc bén hơn cả sắt thép, xuyên thấu bó lại miệng vị kỵ sĩ đang thoi thóp.

Đây là Device của Khôi Lỗi Vương Orleus Gaule, Black Widow (Hắc quả phụ).

"Đúng rồi, vậy mới ph… " Đang tính theo thói quen tự biên tự diễn mấy câu, Or-Gaule chợt rùng mình.

Thân ảnh nhỏ bé như ảo ảnh biến mất tại chỗ, tiếp đó tiếng xé gió mới bộc phát.

Thanh trường kích đen kịt đâm xuyên qua không khí, trên mặt đất nhẹ nhàng rơi rụng vài lọn tóc xám trắng.

"Orleus!!!"

Bình Luận (0)
Comment