Anti-Fan Số Một

Chương 52

“Tại sao lại đưa ra quyết định như vậy?” MC hỏi.

Bây giờ đã tiến hành chính thức ghi hình, Ông Tuyết Đình còn chưa biết chuyện này, nghe vậy thì nhìn qua Ngu Thành Hà với vẻ khó tin.

Nhân viên công tác và khán giả tại hiện trường cũng kinh ngạc không thôi, trong lúc nhất thời xôn xao dồn dập nghị luận.

Ngu Thành Hà nhìn MC, “Điều đầu tiên phải nói rõ, tôi không có thành kiến gì với show thực tế. Đây là một hình thức show truyền hình tạp kỹ rất hay, truyền tải năng lượng tích cực, để fan có cơ hội hiểu rõ thần tượng hơn. Chỉ là, dù sao thì tôi cũng là diễn viên, để có thể đắp nặn nhân vật tốt hơn, diễn viên nên bảo trì một cảm giác thần bí nhất định. Nếu khán giả hiểu quá rõ diễn viên, sẽ vô thức đưa tính cách thật của diễn viên vào trong vai diễn, rất khó hoàn toàn nhập tâm vào phim. Đương nhiên, nếu kỹ năng diễn xuất đủ tốt thì không cần phải lo lắng mấy thứ này, nhưng tôi thì vẫn chưa tới mức đó.”

MC tiếp tục hỏi, “Cậu nói sợ khán giả đưa tính cách thật của mình nhập vai, đó chỉ là một phương diện. Có còn nguyên nhân nào khác hay không?”

“Còn có một vấn đề, là thời gian. Giống như khi chúng tôi vào đoàn phim, có thể mất mấy tháng, có thể là nửa năm một năm, thậm chí có thể lâu hơn nữa. Nếu như nhận show tạp kỹ, đang quay phim phải rời đoàn để ghi hình,” Ngu Thành Hà mang ẩn ý mà dừng lại, nhẹ nhàng cường điệu, “Và phối hợp tuyên truyền, như thế sẽ đánh vỡ trạng thái diễn.”

“Vậy cho nên cậu tiến vào đoàn phim rồi thì sẽ không rời đi nữa à?” MC lại hỏi.

Ngu Thành Hà nói, “Cũng không hẳn, nhưng tôi thường sẽ cố gắng quay hết bộ phim trước khi rời đoàn. Tôi không dễ thoát vai, dù có rời đoàn phim, vẫn sẽ mang một vài thuộc tính của nhân vật, cảm giác có hơi quái dị. Một số diễn viên nhập vai thoát vai đều rất nhanh, thế thì đó không phải là vấn đề, họ có thể dành thời gian để làm rất nhiều chuyện khác.”

“Quả thật, tôi cũng từng nghe nhiều diễn viên đề cập đến vấn đề tương tự. Hứa lão có nói, mỗi lần diễn xong một bộ phim, ông ấy phải đến cạnh biển tĩnh tọa hai ngày, nếu không thì không thể thoát khỏi trạng thái diễn được.” MC rốt cuộc cũng nhìn về phía Ông Tuyết Đình ăn bơ từ nãy tới giờ, “Ông Ông*, cậu cũng từng diễn vai khách mời, có bao giờ gặp phải vấn đề này không? Cậu nghĩ sao về chuyện Ngư Ngư vừa nói?”

*Ông Ông: chữ “ông” ở đây mang nghĩa “vo ve” í, chứ không phải ông già hay con ong đâu.

Ông Tuyết Đình trước đây được gọi là “Tuyết thiếu”, fan còn gọi anh ta là “tiểu tuyết hoa”. Gần đây bởi vì được ship với Ngu Thành Hà, anh ta tự lộ ra nhũ danh “Ông Ông” của mình, fan đều đổi sang gọi là “tiểu ong mật”.

MC phỏng vấn bọn họ, đương nhiên đã phải tìm hiểu kỹ càng. Đến lúc này, cô còn muốn kéo nhiệt độ, cố hết sức lôi chủ đề về phía CP, cho nên rất chú trọng đến xưng hô.

Trâu Hàn đứng dưới đài bĩu môi.

“Tôi cảm thấy anh Ngu nói rất đúng, ảnh thực sự vô cùng lợi hại, phi thường chuyên nghiệp, đáng để chúng ta tôn trọng.” Ông Tuyết Đình vừa mở miệng liền nâng Ngu Thành Hà lên cao thật cao.

Trâu Hàn cau mày nhìn về phía Phí Lễ.

Đây chẳng phải là khiến Ngu Thành Hà trở thành cái bia ngắm sao?

Phí Lễ cũng đang cau mày, làm một thủ thế với Ngu Thành Hà, hỏi anh có cần tạm dừng thu hình hay không.

Ngu Thành Hà khe khẽ lắc đầu.

Ông Tuyết Đình thổi phồng người ta xong, quay qua thả một câu kinh người, “Thực ra, tôi cũng định thông báo một tin tức tương tự.”

“Ý của cậu là sao?” MC hưng phấn không thôi, “Cậu định thông báo tin gì?”

“Giống với anh Ngu, tôi định sau này không tham gia show truyền hình thực tế nữa.” Ông Tuyết Đình cười nhìn về phía Ngu Thành Hà, “Không ngờ lại trùng hợp như vậy, còn bị anh Ngu nói trước nữa, sớm biết thế em đã giành nói trước.”

Trâu Hàn bật người đứng lên từ chỗ ngồi, người này có ý gì??

Thật sự là trùng hợp á? Chuyện này mà cũng có thể trùng hợp được chắc?

Không, không thể.

Ông Tuyết Đình vốn đã chuẩn bị rút lui khỏi giới giải trí rồi, cần gì phải đặc biệt thông báo một câu không tham gia show thực tế nữa chứ?

Anh ta nhìn thấy Ngu Thành Hà tuyên bố rồi lâm thời thêm vô thì có.

Trâu Hàn nhìn qua đoàn đội của Ông Tuyết Đình bên cạnh, quả nhiên thấy nhân viên bên đó ai cũng bất ngờ, có mấy người còn lộ rõ thần sắc hốt hoảng, người đại diện thì lại mặt trầm như nước.

Đến người đại diện cũng không biết, chắc chắn không phải là kết quả sau khi thương lượng.

Vậy tại sao anh ta lại làm như vậy?

Cướp nhiệt độ à?

Không cần thiết, lui giới tới nơi rồi còn cần nhiệt độ làm quái gì?

Là muốn quấn chặt lấy Ngu Thành Hà?

Hay là bởi vì bị mất mặt nên cố tình làm kẻ đáng ghét?

Trâu Hàn tức giận chịu không nổi, không chút nghĩ ngợi muốn đi về phía trước, cũng may bị Phí Lễ kéo lại.

Bọn họ ngồi ngay bên cạnh khu vực dành riêng cho nhân viên công tác, fan không nhìn thấy, nhưng Ngu Thành Hà thì có thể.

“Phải không?” Ngu Thành Hà cười ha ha, ép tiếng nghị luận xôn xao dưới đài xuống, “Để phối hợp tuyên truyền mà cậu liều mạng dữ vậy, rating không bạo thì đúng là vô lý mà. Ui cha Triệu đài, ông phải trả gấp đôi phí thông cáo cho bọn tôi đó nha.”

Phó giám đốc đài truyền hình họ Triệu, hôm nay vừa khéo có mặt tại hiện trường.

Camera lập tức xoay qua chỗ ông.

Đài truyền hình vốn không quan tâm tới quan hệ giữa Ngu Thành Hà và Ông Tuyết Đình, trong mắt Triệu đài tất cả đều là rating đang bay vút thẳng lên, ông cười tít hết cả mắt, trả lời Ngu Thành Hà, “Chuyện này dễ.”

Có câu đó chen vào, thông báo “không tham gia show truyền hình thực tế” của Ông Tuyết Đình bỗng có hơi quái quái, trông như một trò cười.

Ngu Thành Hà nắm lấy quyền lên tiếng, bất động thanh sắc dẫn dắt đề tài, nói với MC cùng khán giả, “Triệu đài đáp ứng rồi, mọi người nhớ phải làm chứng giúp bọn tôi nha, xem điều gì đã khiến Tuyết thiếu phải nói thật. Tất cả mọi người đều quá bận rộn, bọn tôi đến đây một chuyến thật sự không dễ. Mọi người coi nè, đến thông báo quan trọng như vậy mà bọn tôi còn không có thời gian bàn bạc nữa.”

Ông Tuyết Đình không ngu, đã nghe ra được ý của Ngu Thành Hà, sắc mặt anh ta hơi trầm xuống, lại cười nói, “Không sao, hai đứa mình tâm linh tương thông mà, không cần bàn trước cũng có thể nghĩ đến cùng một chuyện.”

Khán giả dưới đài hoàn toàn không nhận ra không khí kì lạ giữa bọn họ, lập tức thét lên chói tai, hưng phấn không chịu được.

Trâu Hàn tức muốn chết.

MC có mắt nhìn tốt hơn so với khán giả, hôm nay đã có đủ tin nóng rồi, cô không dám tưới thêm dầu vào lửa, liền chọn một câu hỏi an toàn, “Thế tức là từ sau khi kết thúc ghi hình show thực tế, mọi người không gặp nhau nữa sao?”

Ngu Thành Hà nói, “Không có, chỉ có lúc tuyên truyền mới có thể thấy mặt nhau thôi, trên cơ bản toàn là quay xong liền vội vã rời đi.”

Ông Tuyết Đình cũng nói, “Phải đó, rất đáng tiếc.”

Anh ta đúng là không biết xấu hổ, cứ nhất quyết kéo đề tài đi theo hướng mờ ám.

Ngu Thành Hà nở nụ cười, “Phải, thời điểm ghi hình tình cảm giữa mấy người bọn tôi rất tốt, hay trợ giúp khích lệ lẫn nhau, giống như người cùng một nhà vậy đó. Cho nên tôi rất hiểu tâm tình của Ông Tuyết Đình, bởi vì tình huống của bọn tôi giống nhau, đều là tham gia show thực tế lần đầu cũng như lần cuối. Chương trình này có ý nghĩa rất khác với bọn tôi. Anh Đằng, Quan Tinh với Tiểu Vũ thì còn có thời gian gặp nhau.”

Ông Tuyết Đình còn muốn nói gì đó, nhân viên của tổ tiết mục đã điên cuồng huơ tay ra hiệu tạm dừng chương trình.

MC vội vàng nói mấy câu điều chỉnh không khí, sau đó tạm dừng việc ghi hình.

Ông Tuyết Đình vừa xuống đài đã bị nhân viên đoàn đội vây quanh lại nói chuyện.

Ngu Thành Hà cũng quay lại bên cạnh bọn Trâu Hàn, thấy Trâu Hàn còn đang trầm mặt, rất muốn xoa xoa cậu, nhưng bởi vì đang ở trước mặt công chúng nên chỉ có thể đút tay vào túi nhịn xuống.

“Người đại diện của cậu ta tức giận rồi.” Phí Lễ liếc nhìn qua bên đoàn đội của Ông Tuyết Đình, “Bảo đảm là đang nói cậu ta đừng có nói chuyện lung tung. Thế nhưng anh đoán là vô dụng thôi, cậu ta còn lâu mới nghe theo lời người đại diện. Chú mày xem xem có muốn để anh đi nói chuyện với bên tổ tiết mục không? Nếu cậu ta lại gây chuyện nữa, chúng ta sẽ hủy bỏ việc ghi hình, dù sao thì cậu ta cũng không ở lại trong giới nữa, không ảnh hưởng gì đến chúng ta hết, chú mày—”

“Nhà Ông Tuyết Đình làm nghề gì?” Trâu Hàn đột nhiên hỏi.

Phí Lễ nhất thời không phản ứng kịp.

Ngu Thành Hà rốt cuộc nở một nụ cười thật sự từ sau khi xuống đài tới giờ, giọng nói rất ôn nhu, “Em muốn làm gì?”

Trâu Hàn hừ một tiếng.

“Vừa khéo, nhà cậu ta cũng làm về khách sạn.” Ngu Thành Hà ho nhẹ một tiếng, ngữ khí cưng chiều, “Là chuỗi khách sạn T.”

Trâu Hàn vậy mà biết cái khách sạn này, “Thế, Ông Đồng có quan hệ thế nào với Ông Tuyết Đình?”

Ngu Thành Hà không biết, anh nhìn về phía Phí Lễ. Đầu óc Phí Lễ vẫn còn mơ hồ, theo bản năng đáp lời, “Là cha cậu ta.”

“Ồ.” Trâu Hàn xoay người, “Em đi gọi điện thoại cho cha anh ta cái.”

Phí Lễ: “Khụ khụ khụ… cậu ấy mới nói cái gì??”

Trâu Hàn đã chạy tới chỗ không người, Phí Lễ hoảng sợ nhìn Ngu Thành Hà.

Ngu Thành Hà cười đặc biệt không biết xấu hổ, “Chúc mừng em đi, em tìm được một vị kim chủ, là tiểu thiếu gia của khách sạn Hi Á. Gần đây bên ngành khách sạn đang có hoạt động liên kết đó, thân phận kim chủ nhà em dùng tốt lắm.”

Phí Lễ cùng trợ lý hai mặt nhìn nhau, sững sờ không biết nói gì cho phải.

Một lúc sau, Trâu Hàn trở về, hời hợt nói, “Gọi cho cha anh ta rồi, chắc anh ta không dám quậy nữa đâu. Không lăn lộn trong giới giải trí nữa thì cũng phải lo mà tiếp quản sự nghiệp gia đình đi chứ?”

Phí Lễ yên lặng nhường cái ghế da nhỏ có tay vịn của mình ra, “Ông chủ mời ngồi.”

Trợ lý đưa một ly trà sữa không biết lấy từ đâu ra qua, “Ông chủ còn thiếu người hầu không?”

Trâu Hàn: “…”

“Thôi được rồi.” Ngu Thành Hà nhìn chung quanh, “Ở đây có nhiều người, đừng có để người ta phát hiện ra.”

Mấy người lúc này mới bình thường trở lại.

Bên kia Ông Tuyết Đình quả nhiên nhận được một cú điện thoại.

Anh ta nhìn qua phía bên này, không lâu sau thì cúp điện thoại, sắc mặt vô cùng khó coi.

Mấy phút sau, đạo diễn chương trình tới gọi Ngu Thành Hà chuẩn bị tiếp tục ghi âm.

Phí Lễ ngăn Ngu Thành Hà lại, sau đó bắt đầu gây khó dễ, “Nãy giờ không làm theo đúng kịch bản, bây giờ mọi người định ghi âm như thế nào đây?”

“Đương nhiên là vẫn dựa theo kịch bản.” Đạo diễn trong lòng thầm nói ‘còn không phải mấy người tự gây rối à’, nhưng không dám nói ra ngoài, thái độ phi thường tốt, “Bảo đảm chỉ hỏi đúng vấn đề trong kịch bản.”

Phí Lễ cũng không làm quá lên, nói hai câu thì thả cho Ngu Thành Hà đi qua.

Ngu Thành Hà, Ông Tuyết Đình, cùng MC ngồi một bên nói chuyện, không có camera, tất cả mọi người không cần phải ngụy trang. Khoảng cách giữa Ngu Thành Hà và Ông Tuyết Đình xa đến tận tám trượng.

Trâu Hàn nghĩ nghĩ một chút, móc điện thoại di động ra len lén chụp mấy bức ảnh.

Phí Lễ thấy được, muốn hỏi nhưng lại không dám.

Phần ghi âm tiếp theo đúng y như trong kịch bản, Ông Tuyết Đình cũng không cố ý dẫn dắt đề tài nữa.

Mãi đến tận câu hỏi cuối cùng, MC hỏi mẫu người yêu thích của hai người là gì, đây là câu hỏi có trong kịch bản.

Ông Tuyết Đình trả lời trước, “Chiều cao từ 1m85 tới 1m86, tốt nhất là có vẻ ngoài tương đối men một chút, vóc người phải đẹp, cười lên nhìn ấm áp.”

Trâu Hàn hận đến nghiến răng nghiến lợi, câu trả lời của người này hoàn toàn dựa trên Ngu Thành Hà, thậm chí nói anh ta đang miêu tả Ngu Thành Hà cũng không sai.

Nói cách khác, tất cả mọi người đều nghe hiểu, người anh ta đang nói đến chính là Ngu Thành Hà.

Khán giả dưới đài đã xuất hiện sự náo động nhẹ.

Ngu Thành Hà yên lặng nghe xong, không nhìn Ông Tuyết Đình mà nhìn về phía MC, “Tôi thì không có yêu cầu cụ thể gì, chỉ cần không phải là người trong giới giải trí là được.”

Phản ứng dưới đài càng thêm náo động.

Ngu Thành Hà suy nghĩ một chút, bổ sung thêm, “Từng ở trong giới giải trí cũng không được.”

Ông Tuyết Đình thiếu chút nữa trở mặt ngay tại chỗ.

MC âm thầm tặc lưỡi, không dám hỏi nhiều, chỉ vội vã kết thúc ghi âm, sau đó mới phát hiện lưng mình đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Ngu Thành Hà mới đi tới bên sân khấu, đã bị Ông Tuyết Đình gọi lại.

Xung quanh còn có camera, Ngu Thành Hà tốt tính mà dừng lại.

Ngay lúc đó, điện thoại di động trong túi rung lên.

Ngu Thành Hà lấy ra nhìn, là thông báo nhắc nhở Mèo mắt to đăng weibo.

Anh không chờ nổi mà bấm vào, trong lòng lập tức vui vẻ.

CP gì mà giả tạo vãi, lương tâm mặt mũi vứt đâu hết rồi hử? [ ảnh ] [ ảnh ]

Trâu Hàn đăng ảnh cậu chụp trộm, trong ảnh Ngu Thành Hà và Ông Tuyết Đình ai nấy trầm mặt, không để ý tới đối phương, rặt một vẻ “tụi tôi không quen biết gì nhau”.
Bình Luận (0)
Comment