[Awm] Tuyệt Địa Cầu Sinh

Chương 70

Cùng ngày thi đấu, các thành viên HOG rời giường lúc 9 giờ theo chuông báo thức.

"Đừng căng thẳng, được chứ?" Lúc ăn sáng, Lại Hoa cho làm phụ đạo tâm lý cho mọi người, "Tình hình hiện giờ các cậu đều biết, kết quả xấu nhất là không xuất biên được, nhưng vậy thì sao?"

"Đúng vậy, tài trợ đi rồi cũng chỉ còn lại một nền tảng Trực tiếp này, còn thảm hơn nữa thì có sao?" Hạ Tiểu Húc trước mặt Vu Dương là dáng vẻ tội nghiệp, đối với Tân Ba thì tràn đầy tự tin, "Chúng ta đã dự tính được tình huống xấu nhất, đừng nghĩ gì, đừng vì sợ cái này sợ cái kia mà chấp nhận chịu thua, trái lại còn phải đánh thật hay vào, được chứ?"

"Đúng!" Lại Hoa uống sữa đậu nành, vung tay lên, "Đúng vậy! Đừng sợ hãi! Tổng cộng có sáu trận thi đấu, mặc kệ trận trước đánh ra sao, tâm lý đừng sụp, đánh xong một trận, hãy quên lập tức, ở trận cuối cùng chúng ta còn từng leo hạng được cơ mà, cho nên ngàn vạn lần tuyệt đối đừng có như trận offline vừa rồi, mấy trận đầu đánh không được, liền vỡ trận."

Lại Hoa nói chuyện nhưng nhìn Tân Ba, Tân Ba vội vàng gật đầu, áy náy nói: "Lần này nhất định tôi sẽ điều chỉnh tâm lý thật tốt, như Dương thần từng nói... Bất kể như thế nào, là phải thắng."

Lại Hoa gật đầu, nghe xong lời này nhìn thì hai bên, "Nói tới cậu ấy, Youth đâu?"

Hạ Tiểu Húc đứng dậy nhìn, xoay người lên lầu, "Tôi đi xem xem."

Vu Dương đang ở phòng huấn luyện lầu 3 thu dọn thiết bị ngoài.

Vu Dương mê tín lại cổ hủ, cậu nghĩ đi nghĩ lại, lấy bàn phím trong balo của mình ra, đi tới trước máy Kỳ Túy, tháo bàn phím của Kỳ Túy ra, cất vào trong balo của mình.

Đúng lúc bị Hạ Tiểu Húc lên lầu nhìn thấy.

"Ầy, làm chuyện xấu xa gì đấy?" Hạ Tiểu Húc chậc chậc ra tiếng, "Gắt đấy, tôi đến HOG năm năm, cậu là người đầu tiên tôi thấy dám chơi bàn phím của Kỳ Túy."

Vu Dương bị nhìn thấy có hơi lúng túng, cậu cẩn thận cất bàn phím của Kỳ Túy vào, nhỏ giọng nói, "Dùng bàn phím của anh ấy, không chừng càng dễ dàng xuất biên... Mà nó còn là bàn phím màu trắng, người khác không nhận ra được."

Hạ Tiểu Húc nhịn lại nhịn, không nói cho Vu Dương biết, bàn phím này của Kỳ Túy là thiết bị được công ty chuyên môn làm riêng cho anh, toàn cầu chỉ có một cái này, chốt mũ phím đều được đặc chế, dù người qua đường không nhận ra, nhưng chắc chắn fans Kỳ Túy nhìn cái là nhận ra luôn.

"Áu áu áu Dương thần dùng bàn phím của chồng tham gia thi đấu, thật moe thật moe" loại post như kiểu này, sau mấy tiếng đại khái sẽ đỏ lừ trên đầu trang diễn đàn.

Hạ Tiểu Húc đã từ bỏ ý định bồi dưỡng đoàn thái thái cho Vu Dương, cũng không dài dòng, hắn chỉ lo lắng Vu Dương căng thẳng, cố ý nói đùa: "Cẩn thận một chút, đừng có giội nước vào của cậu ấy nữa, chờ đến khi Kỳ Túy trở về lại dựa vào đây rồi đi tìm cậu gây phiền phức..."

"Tôi sẽ cẩn thận."

Vu Dương khóa balo lại, thật ra trong lòng cậu hận không thể để Kỳ Túy đi tìm cậu gây sự.

Hạ Tiểu Húc không nói đùa nữa, nghiêm mặt nói: "Lão Lại phụ đạo tâm lý cho mọi người, dù sao thì... cũng không thể tệ hơn nữa, đừng tự gây áp lực quá lớn cho mình, cố gắng hết sức có thể là tốt rồi."

Ngay cả an ủi từ Kỳ Túy mà Vu Dương còn không tiếp nhận, chớ nói chi là Hạ Tiểu Húc, cậu lắc đầu một cái: "Sẽ không, tôi nói ra được, là chắc chắn sẽ xuất biên được."

Mười giờ, mọi người đúng giờ lên xe xuất phát.

Vu Dương từng đánh qua mấy giải thi đấu, nên rất quen thuộc toàn bộ quy trình, không cần Hạ Tiểu Húc nhắc lại, Vu Dương dựa vào cửa sổ xe, mặt không hề cảm xúc nhìn ngoài cửa xe.

Lần đầu tiên ra ngoài thi đấu, bên cạnh không có Kỳ Túy.

Bình luận viên lần này cũng không phải... Vu Dương nhéo nhéo mi tâm, nhắm mắt dưỡng thần.

Tháng trước, đội 1 mới vừa chính thức đánh qua một trận thi đấu offline, thành tích lần đó xếp hạng 4.

Mà tiêu chuẩn vòng loại này chỉ có ba cái.

Bất luận mấy ngày trước mọi người khổ luyện ra làm sao, bất luận vừa nãy Lại Hoa cùng Hạ Tiểu Húc động viên thế nào, thì mấy người đội 1 vẫn có chút căng thẳng.

Đặc biệt là Tân Ba, hắn ngồi thẳng sống lưng, hai tay hơi run, không biết là đang nói gì mà trong miệng niệm tới niệm lui.

Lão Khải cầm ipad, còn đang xem lại các trận luyện tập hôm qua, Bốc Na Na cầm bình nước đầy bên tay trái, còn tay phải dùng ngón tay ấn nhẹ nắp bình, tao nhã phun đạn nước vào mặt Tân Ba.

Hạ Tiểu Húc cũng căng thẳng, hắn quay đầu lại nhìn mấy người, nhịn hết nổi nói ra: "Na Na cậu làm gì thế hả?!"

"Vẩy cho bạn nhỏ Tân Ba ít nước phép." Bốc Na Na lộ vẻ hiền lành, "Các cậu không nghe rõ sao? Đứa nhỏ này đang cầu nguyện."

Tân Ba căng thẳng nuốt nước miếng, "Tôi tôi tôi tôi đang cầu bà ngoại tôi phù hộ cho tôi..."

Hạ Tiểu Húc yên lặng: "Bà ngoại cậu... Cũng hiểu eSports?"

"Không hiểu." Tân Ba cung kính nhìn nóc xe, "Bà ngoại trên trời có linh thiêng, lát nữa sẽ bám vào trên người tôi, chúc cho tôi sức lực..."

Hạ Tiểu Húc tự dưng rùng mình một trận.

Tân Ba vẽ một dấu thập ở ngực, cẩn trọng, "Liệt tổ liệt tông trên trời có linh thiêng..."

"Được rồi được rồi." Hạ Tiểu Húc không nhìn nổi, đau đầu, "Sao các cậu ai cũng mê tín thế hả?! Còn lôi cả liệt tổ liệt tông... Một chút cũng không eSports!"

Lão Khải thả ipad xuống, thở dài: "Đừng mắng cậu ta, mới vừa nãy tôi cũng xin đại thần eSports cho tôi thần lực."

Bốc Na Na vội vã vẩy nước suối cho Lão Khải, đau lòng, "Thật đáng thương, nói ra cũng thảm, khi MC người ta phỏng vấn các team, các cậu chuẩn bị chiến thuật gì rồi? Người nói nghênh công tất thắng, người nói bảo tồn được mệnh, lúc quay sang hỏi chúng ta... HOG chúng ta cầu khẩn trời cao ban phát kỳ tích..."

Hạ Tiểu Húc tức giận muốn tìm cái gì đó đánh Bốc Na Na, "Mấy người các cậu còn mặt ngay không hả?! Nhìn Youth đi! Có chút dáng vẻ tuyển thủ chuyên nghiệp bình thường đó thấy không?!"

Vu Dương hoàn hồn, ngập ngừng, "Tôi cũng mới cầu nguyện..."

Bốc Na Na bất ngờ: "Youth cậu cũng có ngày hôm nay? Hôm qua sau khi luyện tập xong là ai thề sắt thề son nói với bọn tôi nhất định sẽ xuất biên được? Mà cậu cầu nguyện cái gì?"

Vu Dương cúi đầu mỉm cười không lên tiếng.

Vu Dương đang cầu nguyện Kỳ Túy phẫu thuật sẽ thành công.

Bốc Na Na sửng sốt, đột nhiên hỏi: "Có phải hôm này là ngày Kỳ Túy phẫu thuật?"

Lão Khải nghĩ một hồi, vỗ đầu một cái: "Đúng vậy mà!"

Bốc Na Na ngượng ngùng mỉm cười: "Gần đây quá bận quá mệt mỏi, làm quên luôn lão súc sinh này..."

Bốc Na Na trịnh trọng ngồi thẳng người, di chuyển chân, duỗi thẳng cánh tay, vẩy hết nước còn trong nắp bình thẳng xuống, trầm giọng, "Một chén này, chúc chúng ta có thể thuận lợi xuất biên!"

Vu Dương: "..."

Sắc mặt Lão Khải nghiêm túc, vặn bình nước khoáng trong tay ra, giơ hai tay đổ đầy lại cho Bốc Na Na.

"Chén thứ hai này!" Bốc Na Na thổn thức, "Chúc đội trưởng phẫu thuật thành công!"

Bốc Na Na vừa định vẩy, thì Lại Hoa ngồi ở phía sau cùng đang ngủ gật tỉnh lại, thấy thế tàn nhẫn vỗ mấy lần vào đầu hắn, "Dám vẩy nước vào xe à?! Vẩy nước vào xe này?! Vẩy nước vào xe này?!"

Bốc Na Na vô cùng tức giận, không dám làm gì Lại Hoa mới vừa tỉnh lại, cũng không dám vẩy lung tung nữa, nhưng thấy tiếc cho một nắp nước này, không còn cách nào, cùng Lão Khải hợp lực lén lút sau lưng lừa gạt cho Tân Ba uống hết.

Vu Dương nhịn cười, nói với Tân Ba: "Hôm nay khẳng định không thành vấn đề."

Tân Ba nửa tin nửa ngờ, nhưng hắn bây giờ đã sùng bái Vu Dương đến mức mù quáng, Vu Dương nói với hắn là được, vậy chắc chắn sẽ được.

Sau một giờ, xe HOG đến sân thi đấu.

Vu Dương đeo balo trên vai, xuống xe.

Các fan HOG đã đến từ rất sớm, đại khái cũng biết gần đây HOG gian nan, các bảng cổ vũ cùng băng rôn cầm tay đều không ghi gì linh tinh, tất cả chỉ muốn bọn họ cố lên, mà băng rôn của hai fan đứng đầu là bắt mắt nhất, trên đó còn in hình chibi Vu Dương, chỉ tiếc... Các bạn nữ viết lại là tiếng Anh.

Vu Dương xuống xe tháo kính râm ra, bởi vì không hiểu cho lắm, nhìn băng rôn kia mấy lần.

"Nhìn cái gì vậy?" Bốc Na Na ở phía sau Vu Dương, vỗ vỗ bả vai cậu, "Đi vào, chờ đánh xong rồi chào hỏi cùng các fan."

Vu Dương gật đầu: "Nhìn bảng cổ vũ của họ."

Bốc Na Na quay đầu lại liếc mắt nhìn, "Là cái đầu tiên kia?"

[HOG NEVER GIVE UP.]

Vu Dương đột nhiên thoải mái, hiểu rõ ý của các fan.

HOG vĩnh viễn sẽ không bao giờ thất bại.

Vu Dương sau khi hiểu rõ, theo Bốc Na Na tiến vào hội trường.

Trước khi bắt đầu trận đấu đầu tiên, trọng tài lần lượt đi lấy điện thoại của mọi người.

Vu Dương lấy điện thoại ra, theo bản năng liếc mắt nhìn, có một tin nhắn.

Vào lúc này ở Mỹ vừa mới bốn giờ sáng, nhưng không biết làm sao, trong tiềm thức của Vu Dương cảm thấy đó là của Kỳ Túy nhắn tới, cậu mau chóng mở khóa ——

Drunk: Dương thần cố lên.

Trọng tài đứng giục, Vu Dương mau chóng gõ lại vài chữ, rồi giao điện thoại cho trọng tài.

Youth: Kỳ thần cố lên.

Thi đấu bắt đầu.

Trận đầu tiên, tuyến bay Gatka > Mylta Power.

Vu Dương mau chóng chấm tiêu ở giữa cảng, "Nhảy."

HOG là team đầu tiên nhảy xuống khỏi máy bay.

Vu Dương cùng Bốc Na Na mau chóng đáp xuống đất, Lão Khải mở dù từ sớm, bay ở trên cao trông coi các team khác, Lão Khải nói: "Hai team nhảy, có khả năng một team muốn đến Georgopol, còn team kia thì không thấy rõ lắm, có thể là họ chia làm hai đi loot dạo, không bài trừ khả năng tìm xe qua khu biệt thự Geo."

Vu Dương gật đầu: "Anh bay về phía khu nhà cạnh cầu, tôi trông người giúp anh, có ai muốn chạy từ khu nhà thấp sang khu cao tầng thì nói ngay cho tôi, cố gắng làm nổ hết xe, không nổ được thì bắn thủng hai lốp cũng được, tôi sẽ chạy ngay tới."[1]

Vu Dương Bốc Na Na Tân Ba rơi xuống đất từ lâu, Lão Khải vẫn bay, hắn gật đầu: "Đã rõ."

Tân Ba lái xe, ba người ngay lập tức chạy đến khu nhà cạnh cầu, team thứ hai ở xa xa nghe được tiếng xe, do dự, quay đầu chuyển hướng.

Bốc Na Na cười cười: "Team nào vậy? Sợ à."

"Sợ ăn gà, sợ phải ship hàng." Lão Khải rốt cục cũng đáp xuống đất, "Có hai người lái xe chạy về phía cảng, bọn họ nhìn thấy tôi, mà tôi không có súng."

Vu Dương không chút nghĩ ngợi nói: "Không kịp qua rồi, anh tìm cây mà trốn, bị đâm chết thì thôi, nhớ phải báo điểm."

Vu Dương đang khi nói chuyện đã chạy tới khu cảng, cậu điều khiển súng, chuẩn bị tịch thu hai người đang lái xe này.

Lão Khải mau chóng trốn đến phía sau một cái cây, vừa quan sát địa hình vừa cắn răng: "Thật sự là người nối nghiệp Kỳ Túy... Nhân tính à?"

Nói là nói như vậy, nhưng Lão Khải biết rõ Vu Dương phán đoán không sai, khu vực này tất cả đều là đất trống bằng phẳng, rất khó để xe chạy qua, cố tình chạy xe ngang qua khả năng nhất là bị chặn chết, còn không bằng đi vòng ngược lại.

Vừa xuống đất, Vu Dương không tìm được ống ngắm, chỉ có thể bắn tâm ruồi, cậu không phân tâm nói chuyện với Lão Khải nữa, nằm nhoài trên thùng container, nín hơi chờ.

May là, hai người kia không định dây dưa lâu với Lão Khải, bắn hai băng đạn liền bỏ đi, lúc đi ngang qua khu container, không có gì bất ngờ xảy ra bị Vu Dương dùng tâm ruồi bắn chết.

Hai đầu người, 20 điểm tới tay.

"Hoàn hảo."

Bốc Na Na chạy tới mang vật tư cho Lão Khải, mỉm cười, "Có cảm giác không, Vu đội chỉ huy càng ngày càng giống Kỳ Túy?"

Lão Khải suýt chút nữa mở màn tế trời, nghe vậy cảm thán: "Bình thường không cảm thấy, thời điểm tranh đấu thật sự xấu lòng tàn nhẫn quá mà."

Tân Ba đem x8 cùng hòm thuốc chia cho Vu Dương, "Đưa băng vải cho tôi." ( VN hay gọi là băng đít)

Vu Dương đổi mấy cái băng vải cho Tân Ba, mấy người cũng không loot hết vật tư, loot được đồ tốt là ngay lập tức đưa cho Vu Dương cùng Bốc Na Na, rồi nhặt lại các đồ họ không cần tới.

Bo mới quét mới, bo về sân bay.

"Fuck." Bốc Na Na chán ghét, "Chúng ta có thể được một lần bo đẹp không trời? Dù chỉ một lần?"

"Tân Ba tìm xăng, bên này nhiều xe, mỗi người một chiếc, lái xe đi." Vu Dương lần thứ hai xác nhận dược phẩm rồi chấm tiêu, "Lập tức đi, lát nữa trừ phi có vật chắn, nếu không giữa chừng bị hạ rơi khỏi xe cũng không cứu."

Mấy người lập tức lên xe, Tân Ba lái xe đi đầu, HOG bây giờ đã quen —— qua cầu đầu tiên sẽ là Tân Ba, nếu như bị chặn cầu, có thể cứu Tân Ba thì cứu, không thể cứu thì bán Tân Ba, ba người chạy qua rồi chặn ngược lại. [aka chặn cầu, camp cầu]

Lúc Squad trước giờ Vu Dương sẽ không cứu đồng đội ngay luôn, tương tự, nếu chính cậu bị bắn hạ, cũng không cho người khác chạy qua cứu cậu, có một lần luyện tập Vu Dương bị ba người ở trong ngọn hải đăng chặn, xác định sẽ không ra được, vì không để cho người khác lấy mạng mình, ép Bốc Na Na ở xa bắn chết mình.

Bàn về nhẫn tâm, Vu Dương chỉ hơn Kỳ Túy chứ không hề kém.

HOG khá xa bo, lúc tiến vào bo sẽ bị nhiều team chặn, cũng còn may là Vu Dương chọn điểm kín đáo, tách khỏi mấy team đó, nhưng lúc qua cầu vẫn bị thu phí qua đường.

Giữa cầu không có vật gì để che chắn, sau khi Tân Ba bị bắn gặm cát thì Vu Dương cũng không để cho ai đến cứu, trái lại còn gia tăng tốc độ, lái thẳng qua chỗ có vật chắn mới lần lượt xuống xe, rình bắn ngược lại.

Tân Ba đã bị hạ, bò nhoài giữa cầu, cách đám Vu Dương cũng không quá xa, đối phương cũng không giết chết luôn, mà kệ Tân Ba nằm ở đó mất máu từ từ, hiển nhiên là còn muốn câu cá, chờ thành viên khác trong HOG đến cứu đồng đội thì lại thu đầu người.

Vu Dương không chút suy nghĩ, nổ súng bạo đầu Tân Ba.

Tân Ba bị loại.

"Youth này..." Bình luận viên A câm nín, "Không ngờ mà, có điều cái này cũng không cần thiết đâu nhỉ? Dù không qua cứu, Tân Ba mất máu rồi cũng sẽ chết mà, cái này... Ha ha ha, quá mức mô phỏng theo lòng dạ ác độc của Kỳ Túy rồi ha?"

"Không thấy vậy." Bình luận viên B lắc đầu, "Tôi vừa để ý thì thấy, trên đầu Tân Ba mang chính là mũ 3 còn nguyên, hẳn là vừa rồi Vu Dương bắn hỏng mũ 3 của cậu ta, lần này cậu ấy rất quyết đoán, biết cứu không được đồng đội, vậy thì làm hỏng luôn trang bị của đồng đội, tránh cho team bạn loot được."

Bình luận viên A bật cười: "Thì ra là vậy, cũng đúng cũng đúng, học được... Youth làm chỉ huy không tính là lâu đâu nhỉ? Dòng suy nghĩ thật sự rất rõ ràng, tính quyết đoán cũng rất mạnh, không do dự, không kéo dài, phán đoán nhanh nhẹn, biết rõ không thể cứu được đồng đội liền làm hỏng luôn trang bị, rất hay rất hay."

Bình luận viên B cười cười: "Kế nghiệp Kỳ thần, bình thường."

Trong game, Tân Ba lo lắng nói: "Vừa nãy tôi đã cố gắng tránh né, nhưng vẫn..."

"Không sao, ai mà đi đầu cũng sẽ bị bắn rơi xuống." Vu Dương gia tăng tốc độ nói, "Tân Ba OB Lão Khải, xem hướng S thay anh ấy, cẩn thận bị người rình, Na Na kê súng giúp tôi, tôi lái xe tới làm vật chắn... Ăn bọn họ."

Bốc Na Na nằm nhoài dưới vật chắn bấm ống ngắm, "Không thành vấn đề."

Hai phút sau, HOG ba đánh bốn tiêu diệt team NNC, thuận lợi vào bo.

Tuy HOG tổn thất một người, nhưng đã ăn hai team, vật tư đầy đủ, một đường giết thẳng vào bo cuối, tuy cuối cùng không địch lại TGC cùng Đoàn kỵ sĩ, dừng lại ở top 3, nhưng bởi vì giết được nhiều người, mà lại dựa vào điểm tổng điểm xếp hạng nên đứng ở top 2. (trong game top 3, tổng xếp hạng cả trận ở ngoài top 2 nhé)

Trận thứ hai, HOG đạt hạng 7, sau hai trận tổng điểm xếp hạng là top 3.

Trận thứ ba, HOG xếp hạng 10, tổng điểm xếp hạng sau ba trận là 5.

Hậu trường, Hạ Tiểu Húc cùng Lại Hoa an ủi lẫn nhau, còn có hi vọng, còn có hi vọng.

Trận thứ tư, HOG xếp hạng 4, tổng điểm xếp hạng sau trận đứng thứ 5.

Trận thứ 5, HOG xếp hạng 6, tổng điểm xếp hạng sau năm trận vẫn đứng thứ 5.

TGC dẫn trước một khoảng, tổng điểm 1750, top 2 Đoàn kỵ sĩ tổng điểm 1510, top 3 team FFTB 1465 điểm, mà top 4 team FIRE 1350 điểm.

Tổng điểm HOG là 1310.

Hậu trường Hạ Tiểu Húc lo lắng đề phòng mấy tiếng, nghĩ nát óc vẫn không đủ dùng, hắn lo lắng vỗ Lại Hoa: "Còn thiếu bao nhiêu điểm để lọt vào ba vị trí đầu? Còn được không? Trận cuối cùng này cần phải bao nhiêu điểm?"

Trên đấu trường, trận thi đấu thứ sáu đã bắt đầu rồi.

Lão Khải cũng không cần tính, nói thẳng: "Hiện tại kém FFTB 155 điểm, kém top 4 là 40 điểm, dẫn trước top 6 là 60 điểm, muốn xuất biên, trận này chúng ta phải vượt qua top 3 và 4, 155 điểm."

Bốc Na Na biết hi vọng không lớn, nhưng vẫn nhắm mắt mạnh miệng nói: "Kém không nhiều! Có hi vọng có hi vọng, lên tinh thần nào."

Lão Khải do dự, lại nói: "Nhưng team hạng 6 kia cũng chỉ kém chúng ta 55 điểm, trận này chúng ta vẫn có hi vọng, nhưng tiền đề là phải vượt qua top 3, 4, còn không bị top 6 vượt qua."

Tân Ba căng thẳng tới trắng bệch mặt, nhưng không đến nỗi suy sụp tâm lý đứt gánh giữa đường, tính theo nói: "Mấy team có điểm cao trong mấy top 3,4 này, chúng ta không cần chơi, chúng ta chỉ cần vượt qua 155 điểm là được, mà tôi không biết team nào sẽ bắt điểm kịp, trận này nhất định phải lấy được nhiều nhiều điểm mới được... Chúng ta sẽ nghiêng chiến? Hay là loot dạo?"

"Giữ hạng này cũng không đủ điểm." Vu Dương chấm tiêu chọn điểm, "Nhảy."

Bốc Na Na nhắm mắt nhảy theo, lo lắng lo lắng: "Mylta power... Vu đội, tôi sợ sẽ có chuyện."

"Không cần biết." Vu Dương hít sâu, "Mấy giờ rồi?"

Tân Ba nói thật nhanh: "Tám giờ rưỡi!"

Vu Dương mau chóng đáp xuống đất, nhặt lên một khẩu súng, vừa nạp đạn vừa nói, "Đội trưởng đã bắt đầu làm phẫu thuật."

Ba người sững sờ.

Vu Dương nhặt ống giảm thanh lên nắp vào, bình tĩnh nói: "Tôi muốn đến nước Mỹ nhìn anh."

Con mắt Bốc Na Na co lại, khí vận đan điền: "XXX mẹ nó!"

Lão Khải bay cao ở trên trời, híp con mắt trầm giọng nói: "Hướng W một team."

Vu Dương kê súng, "Tiếp khách."

Trận thứ 6, kết trận HOG top 1, giết 16, tổng điểm bay vọt lên top 3.

Nam sinh từng ở Phủ Sơn giơ "Drunk, không giải nghệ được không?" nhảy bật lên ghế dựa, viền mắt đỏ chót, cao giơ bảng trong tay lên ——

"Lão tướng bất tử, tân hỏa tương thừa, HOG NEVER GIVE UP"
Bình Luận (0)
Comment