Ba Ba Môn Đích Tiểu Vương Tử

Chương 24

Harry trên giường bệnh

Hiển nhiên thiện ý của Draco Malfoy Ron cũng không nhận ra, Ron phẫn nộ túm y phục của Draco làm cho quý tộc bạc kim phẫn nộ, bắt lấy tay Ron muốn đánh.

“Đủ rồi! Dừng tay!” Hermione chạy tới, Hagrid nhân cơ hội kéo bọn họ ra.

“Hừ, Weasley, mày phải cẩn thận!” Draco Malfoy sửa lại quần áo, trước khi đi còn trừng bọn họ.

“Cậu ta thật sự là tên xấu xa trời sinh!” Hagrid lớn tiếng nói, nắm vai Ron đi xuống, Hermione vẫn đứng nguyên tại chỗ bất quá cô lại nhìn hướng Malfoy biến mất — tuy cô thừa nhận Draco Malfoy không phải người tốt, nhưng là……“Xấu xa trời sinh”…… lời này cũng quá đáng, thậm chí còn đáng ghét hơn “Máu bùn”, hơn nữa…… Malfoy tới bệnh thất thật sự chỉ là đến khoe khoang gì đó? Không biết tại sao cô cảm thấy là lạ…… Không đúng.

Ban đêm im ắng, bệnh thất yên tĩnh, Prince đứng cạnh giường Harry, cẩn thận vuốt miệng vết thương của Harry: “Đau không? Thật…… Thật là đáng sợ…… May mắn, may mắn ba không có chuyện…… Có muốn ăn một khối chocolate không? Vị thịt nướng?”

“Ta giả thiết con không muốn dùng chocolate mưu sát hệ tiêu hoá của ba con?” Snape đứng đó lành lạnh nói, bọn họ đã để bùa tĩnh âm và cách ly bảo đảm sẽ không bị người nghe thế đối thoại của một nhà ba người,“Harry…… Hiện tại không phải cháo là lựa chọn tốt nhất sao?”

“Chính là, cha, chỉ là cháo…… Rất khó khăn ăn a……” Prince nhăn mặt nhìn nhìn ba ba nằm trên giường,“Chỉ ăn một khối được không?”

Merlin chocolate! Nếu như là bình thường Harry tuyệt đối sẽ thấy Snape là cố ý tra tấn mình, nhưng là hiện tại…… Nha, cậu thấy Snape là một người tốt!

“Tiểu vương tử, ngoan.” Harry muốn đưa tay sờ sờ đầu Prince nhưng hình như động tác này rất khó, cậu chỉ có thể mỉm cười trấn an,“Con xem ba hiện tại nằm sấp a, ăn cháo sẽ không đau dạ dày.” Tuy trước kia cậu cũng sẽ không đau dạ dày, trừ phi đói bụng.

“Được rồi……” Prince bĩu môi,“Chính là làm sao ba lại đi thay Draco ngăn cản móng vuốt a? Rất đau a……” Prince vẫn đau lòng cho ba ba, bất quá Snape thấy đây là bình thường, hài tử luôn đối với “Mẹ” Sinh ra cảm tình không muốn xa rời cho nên anh cũng không thể ngăn cản, đương nhiên ở thời điểm sai lầm, anh tự nhiên sẽ uốn nắn.

“Ba……” Harry vô ý thức giơ tay muốn vò tóc, đương nhiên, bị đau sau đó trực tiếp bị trúng một “Trấn an đau nhức” của Snape — chỉ là ngăn cách cảm giác đau, bất quá có thể hòa hoãn thống khổ của cậu, đôi mắt xanh mang theo lòng biết ơn cười với giáo sư độc dược mặt đen,“Là như vậy, Prince, ba nghe con nói…… Tựa hồ trong tương lai quan hệ của con và Malfoy rất tốt, hơn nữa…… Cậu ta lại là vị hôn phu của chị con, ba nghĩ…… Không thể để cậu ta bị thương…… Liền đẩy cậu ta…… Ân…… Chính là như vậy.”

Lý do này…… Snape thiếu chút nữa không khống chế được mình trực tiếp cho cứu thế chủ một “Đổi chiều chuông vàng”– làm cho cậu ta thanh tỉnh! Liền vì…… một khả năng, một người trong tương lai có khả năng trở thành bạn – lại không muốn sống đi cứu người?!

Giáo sư độc dược phẫn nộ gần như thực thể hóa, khí áp tối như mực tạo thành một khu vực đầy mây đen tỏa ra từ anh.

“Ách…… Giáo…… Giáo sư?” Harry nhìn mặt Snape càng ngày càng đen, cũng có chút sợ hãi – cậu có dũng khí nhưng không thể nói cậu cái gì cũng không sợ,“Cái kia…… Em thấy, Malfoy có thể trở thành người nhà của em — người nhà của chúng ta, nói như vậy, em cứu cậu ta chẳng lẽ không phải rất bình thường sao?” Harry nói rất đương nhiên, hoàn toàn không có ích lợi cùng trao đổi tư duy, giống như một con rắn, quy hoạch những thứ trong phạm vi lãnh địa chuyển đến dưới bụng để bảo vệ — là ai làm cho cứu thế chủ có loại tính chất đặc biệt rõ ràng cho thấy thuộc về độc xà? Snape không thể tưởng tượng nổi nhưng anh không toát ra tâm tình gì, chỉ là đen mặt giám sát Prince cho Harry ăn.

Cháo rất thơm, là Bà Pomfrey đặc biệt cho gia tinh chuẩn bị, thả thịt băm và rau, rất ngon miệng, bất quá Harry không dám ăn nhiều, một mực nằm sấp quả thực làm cậu cảm thấy bị đè nén, dạ dày cũng bị áp bách không thèm ăn. Ăn một ít cậu không ăn được nữa, mà bây giờ cậu đi xuống đi bộ cũng không phải chủ ý tốt, may mắn Snape hiểu rõ các loại thương — phải biết rằng tử thần thực tử cũng là chức nghiệp nguy hiểm cho nên anh kéo một cái ghế ngồi xuống, mà Prince cùng nằm lỳ ở trên giường với ba.

Hai nam hài mắt xanh bắt đầu chơi bi, đây là trò chơi sẽ phun vào người thua nước thối, Snape cũng không thích nhưng là anh chơi rất tốt — bởi vì mẹ anh Eileen Snape là cao thủ, mà anh cũng từng nghiên cứu qua cách chơi nhưng là hiện tại anh chỉ có thể cầm đũa phép thỉnh thoảng cho hai nam hài một “Thanh lý đổi mới hoàn toàn”– anh sai rồi, anh sẽ không nên đem cứu thế chủ trong đầu chỉ có Mandrake thét chói tai thành một người trưởng thành để đối đãi!

Nhưng mà Harry đương nhiên không nghĩ nhiều như vậy, cậu rất cao hứng có thể cùng chơi với Prince với Snape kẹp giữa — không sai, ba ba và con cùng nhau chơi đùa, hơn nữa…… Đây là trò chơi của những người trẻ tuổi! Harry vui vẻ hoàn toàn không có chú ý tới nước thối trên người trên mặt đều bị một lần một lần thanh lý biến mất.

Chơi đến hơn 10h, Snape mới túm Prince và lấy đi đồ chơi của bọn họ:“Nên trở về đi ngủ, Po…… Harry cũng cần nghỉ ngơi.”

“A?” Harry sững sờ.

“Đã 10h5’ .” Snape tựa hồ đang giải thích.

“Nha,” Harry gật gật đầu,“Prince, sớm nghỉ ngơi đi, buổi tối không nên đọc sách.”

“Dạ.” Prince nhu thuận gật đầu, đối với ba ba bị thương, cậu mười phần nghe lời và hiểu chuyện, như vậy mới có thể rất tốt …… Khụ khụ, áp dụng kế hoạch của mình, không phải sao? Kỳ thật Prince đã sớm biết quan hệ của ba ba tuổi trẻ và cha không tốt — phải biết tuy cha của cậu là Slytherin, không nguyện ý nói cho cậu các chuyện cũ nhưng là ba ba lại Gryffindor, mà cậu đã sớm từ chỗ ba ba biết được một ít ma xát giữa bọn họ…… Chính là, từ năm thứ ba ba ba bị hỏi như thế nào cũng không chịu nói xảy ra chuyện gì, sau đó chính là năm thứ năm quan hệ hai người nhanh chóng ấm áp…… Như vậy cậu có thể giả thiết mình bây giờ trở về chính là nguyên nhân ba ba bị hỏi cái gì cũng không chịu nói?

Càng nghĩ càng cảm giác ý tưởng của mình rất chân thật, Prince mang nụ cười thật to trên mặt đi theo cha về hầm.

Đi đến tầng ba, Prince đột nhiên trông thấy cha mình đi nhanh đến một ngã rẽ kéo ra một nam hài — tóc bạc kim, không có mặc đồng phục nhưng mặc một trường bào nhẹ nhàng, con mắt màu lam xám lóe ra hoảng sợ và ảo não.

“Malfoy……” Snape nheo mắt,“Trò có thể giải thích hay không — hoặc là…… Nón phân viện phân sai một cự quái Gryffindor đến Slytherin?”

“Không, viện trưởng, nha…… xin lỗi, viện trưởng.” Draco Malfoy khẩn trương cầm cái túi nhỏ trong tay, Goyle và Crabbe luôn mang theo hiện tại cũng không ở bên, chỉ có một mình cậu đi trên hành lang trống rỗng — trên thực tế cậu đã hoàn toàn chuẩn bị tốt!

“Như vậy…… Là cái gì…… Làm cho Slytherin cẩn thận có hành vi này? Xét thấy…… Lập tức tới thời gian cấm đi lại ban đêm?” Snape kéo Draco tới chỗ tối, anh không phải McGonagall công bằng nên đương nhiên anh sẽ không giao Malfoy cho giáo sư tuần tra.

“Con sẽ về trước thời gian cấm đi lại ban đêm!” Draco nói, kỳ thật có trở về hay không cũng không lo, cậu đã sớm nghĩ một lý do thoái thác, trong ngực còn có một tờ giáo sư ký tên — đương nhiên, chính là viện trưởng vĩ đại của xà viện ký tên, tuy nhiên phù thủy ký tên là có ma pháp nhưng đưa cho Squib kiểm tra, có ma pháp hay không cũng không có bao nhiêu tác dụng, không phải sao?

Snape giận tái mặt, đối với Draco Malfoy, anh cũng khá hiểu rõ — dù sao, anh là cha đỡ đầu của đứa bé này, anh đương nhiên biết rõ là một Malfoy, Draco biết làm cái gì sau khi một người cứu mình — dù cho người này quan hệ lúc trước không tốt.

“Cha, cha.” Prince kéo kéo tay áo Snape,“Anh Draco là muốn đi xem Harry đúng không?”

Cả băng đạn!

Draco cảm giác cổ mình gãy rời, sau đó…… Mặt của cậu có chút nóng lên. Tuy trước đó cậu cũng đã gặp cậu bé nghe nói là con cha đỡ đầu nhưng chưa bao giờ gặp nhưng cậu làm sao không phát hiện nam hài này…… Phúc hắc như vậy? Dùng biểu tình và ngữ khí thoạt nhìn vô tội tới cực điểm nói ra những lời làm cho lá gan người ta run rẩy…… Tới hiện tại, cha của cậu và cậu vẫn không thể từ trong miệng tiểu tử này moi ra tin mẹ cậu ta là ai!

“Draco?” Lúc này, giọng Snape có chút mềm mại, điều này làm cho Draco Malfoy như lâm đại địch – cậu rất ít khi nghe thấy cha đỡ đầu nói như vậy, điều này làm cho cậu cảm thấy trời sắp sụp — nhưng là Snape tựa hồ cũng không chú ý tới mình dọa tiểu quý tộc bạc kim,“Đi đi, nhớ kỹ, vinh quang của Slytherin và vinh quang gia tộc bạc kim.” Anh đặc biệt dừng một chút,“Nếu như vô tình gặp Thầy giám thị Filch, nói là ta để con đưa độc dược trị liệu cho Potter, hiểu không?”

“Dạ, cha đỡ đầu.” Lúc này, Snape hẳn là cha đỡ đầu mà không phải viện trưởng Slytherin, độ mẫn cảm của Draco vẫn còn rất cao mà cậu cũng thích như vậy — công và tư rõ ràng, đương nhiên, là nói từ bên ngoài. Bởi vì Slytherin chưa bao giờ biết rõ cái gì gọi là công và tư rõ ràng, cũng không cần công và tư rõ ràng.
Bình Luận (0)
Comment