Ba Ba Môn Đích Tiểu Vương Tử

Chương 69

Valentine

Nhìn Karkaroff như mất đi mọi lực lượng chật vật đào tẩu, Harry cảm giác luôn khó thở đã bình thường, cậu xốc áo choàng tàng hình lộ ra hai cái đầu lông xù.

“Ông ta thật là đáng ghét.” Harry trừng mắt liếc Snape, tựa hồ đối với Karkaroff vừa rồi lời nói và việc làm tiến hành giận chó đánh mèo,“Sev, hắn không phải muốn làm chuyện xấu a?”

“Em nói đúng.” Snape nhìn Harry khóe miệng cong lên một chút,“Nhưng ta đã cảnh cáo lão, nếu như lão thông minh thì sẽ biết nên làm thế nào.”

“A, vậy Prince có phải cũng đủ thông minh không?” Prince ló đầu ra,“Cha, con muốn về chơi trò chơi, đêm qua còn không có qua a, hôm nay con nhất định phải qua!” Prince nói xong liền chui ra chạy đi như một làn khói, lưu lại một đôi người yêu nhìn nhau cười.

Harry giơ áo choàng tàng hình lên, Snape trực tiếp trùm lên người mình, hai người biến mất.

Âm nhạc còn phiêu đãng đang trong không khí, du dương, mang theo mùi ngòn ngọt làm người vui vẻ, hiện lên hai thân ảnh ôm nhau rồi bay lên không trung giống bầu trời sao băng trên bầu trời đêm.

Trong tiếng nhạc trữ tình, hai người ôm nhau cũng không lạ lùng, mọi người ôm người mình thích tâm sự, tinh tế nói nhỏ giống như là Merlin ban cho bọn họ quyền lợi yêu và thần tình yêu Cupid đột nhiên xuống nhân gian. Cho dù là một mình cũng muốn tìm được người trong lòng nên cả Hogwarts dù không ngọt ngào như lễ tình nhân nhưng không khí như tỏa ánh sáng vàng rực rỡ — giống như mũi tên vàng của Cupid.

Snape không thích màu vàng nhưng hiện tại anh lại cảm thấy ngoại trừ màu đen và màu xanh, màu anh yêu nhất là màu vàng — hai má Harry tản ra ánh sáng màu vàng như là ánh mặt trời ấm áp, ánh mặt trời, là thứ anh luôn truy tìm, khát vọng mà không dám đụng vào, Snape chưa từng nghĩ tới có một ngày mình sẽ có được ánh mặt trời…… Mà bây giờ, ánh mặt trời đó đang trong ngực anh.

Harry ôm cổ Snape, người dựa vào Snape, tuy hai người từng thân mật rất nhiều lần nhưng ở vũ hội Giáng Sinh, nhảy với người yêu là chuyện rất tốt đẹp — năm trước, là cảm ơn, năm nay, lại hoàn toàn khác, tình yêu, giống như là một ngọn lửa, cháy sáng rực rỡ.

Hai người ôm nhau, dưới sự trợ giúp của áo choàng tàng hình, bọn họ có thể đứng ở cửa Hogwarts ôm nhau khiêu vũ nhưng sớm muộn có một ngày, bọn họ có thể bỏ áo choàng tàng hình, cứ như vậy ôm nhau, xuất hiện trước mặt mọi người.

“Ha ha,” Harry tựa ở trước ngực Snape, cậu vẫn thấp hơn Snape một cái đầu,“Em thật không nghĩ tới…… Chúng ta sẽ như vậy, Giáng Sinh năm trước, khi đó em hận anh chết đi được anh có biết không?”

“A, ta cũng vậy.” Snape cúi đầu xuống nhẹ nhàng hôn đỉnh đầu Harry, những sợi tóc mềm mại và lộn xộn làm anh ngứa, linh hồn cũng ngứa ,“Nhưng hiện tại ta cũng hận em, ta hận em làm ta mất đi tự chủ, trán của em,” Hôn lên trán Harry, “Ánh mắt của em……” Đôi môi mềm mại rơi lên ánh mắt Harry,“Hô hấp của em, môi em……” Cái mũi, môi, Snape chậm rãi nhấm nháp tiểu sư tử của mình,“Đều làm cho ta hận đến ngứa răng.”

“Anh cũng là, bất công lưu manh,” Harry không cam lòng yếu thế hôn lại,“Vô lại, chưa bao giờ biết làm cho người khác vui, chết tiệt, chính cái đó làm em yêu!” Harry không nói được ngọt ngào như Snape — được rồi, tạm thời cho rằng là lời ngon tiếng ngọt — nhưng Harry có thể nghe được tình ý bên trong, Harry run rẩy, khi hôn môi cũng run rẩy.

Hai người không bước mà chỉ ôm nhau chầm chậm lung lay giống như như vậy có thể vĩnh viễn sánh cùng trời đất.

Rất nhanh, vũ hội trôi qua mà Hogwarts cũng xuất hiện rất nhiều cặp đôi mới, mọi người chuẩn bị cho ngày Valentine – 14 tháng 2, một ngày mỹ lệ.

Bởi vì Harry mời Prince nên rất nhiều nữ sinh còn là cho là mình còn cơ hội — Prince là con Snape mà Harry là học đồ của Snape, Harry mời một người coi như là em trai tham gia vũ hội cũng không sai, huống chi Prince không thể tham gia vũ hội. Vậy nên các cô gái lại ăn mặc tỉ mỉ, các cô muốn được quán quân tình yêu, như vậy các cô chính là công chúa.

Lại đối mặt với thế công của nữ sinh, Harry đã không còn ngây thơ không biết gì, cậu tránh né, mỗi ngày tìm người đi cùng mình, thậm chí không thèm để ý đi cạnh Snape — những nữ sinh kia vừa nhìn thấy giáo sư Snape liền phát run, nhất là tiểu hoan Hufflepuff, hận không thể lập tức khóc ra, tiểu sư tử Gryffindor dù tốt hơn nhiều, các cô càng ghét Snape hơn, Ravenclaw, khá tốt, nếu như nhìn thấy giáo sư Snape họ sẽ lập tức đi đường vòng hoặc giả bộ như hỏi một vấn đề sau đó trở về tính lại…… Như vậy, mãi cho đến ngày 12 tháng 2, Harry vẫn bình an vô sự.

13 tháng 2, Prince vô cùng bất mãn với chuyện Harry và Snape không có động tác gì, cậu bạo phát.

Kỳ thật cũng không trách tiểu vương tử giận, năm thứ nhất cậu về hai ba ba không thích nhau nên cậu vẫn sốt ruột tác hợp bọn họ, đương nhiên quên lễ tình nhân, nhưng bây giờ…… Hai người đều như vậy, a, rất thành thục, lễ tình nhân còn không tỏ vẻ gì, Prince cũng hoài nghi tương lai hai vị này có phải là sẽ ly hôn không! Con sợ nhất là cha mẹ ly hôn — đương nhiên, với hai ba ba cũng vậy!

“Con không để ý nữa! Hai người phải đi ra ngoài chơi một ngày!” Prince tay chống hông, đứng ở trước mặt hai ba ba gào thét,“Hai người, đi ra ngoài chơi!”

Đáp lại Prince là cha mặt than và ba ba không hiểu ra sao.

“Merlin a! Hai người có phải tính toán lãng phí một ngày lễ tốt như vậy không?” Prince ôm Rhea đi tới đi lui trước mặt hai người,“Vậy phải làm sao bây giờ? Đây chính là lễ tình nhân thứ nhất của hai người a, a, nếu như không có một hồi ức tốt đẹp…… tai nạn a! Trời ạ, hai người nên đi chơi một ngày! Được rồi, được rồi, con có thể giúp hai người, tương lai hai người, ưm, con biết rõ kế hoạch của hai người.”

“Ách…… Chính là, ngày mai chúng ta đều cần đi học và đi dạy……” Harry nhìn thời khoá biểu, hai người bọn họ đều có việc.

“Thì sao?” Prince rất bất mãn,“Cũng không phải cả ngày, lại có Xoay thời gian — đừng cho là con không biết thứ đồ chơi này, con biết nó!” Giọng điệu của Prince làm cho Snape không được tự nhiên, Xoay thời gian cũng không phải vật gì tốt, là thứ tiêu hao tính mạng, tuy có thể tìm về thời gian quá khứ nhưng lại có rất nhiều cấm kỵ — Prince của anh sao biết thứ này?

Nhưng mà Prince không thèm quan tâm cái đó, cậu bắt đầu nói:“Hai người học và dạy vào buổi sáng, cho nên chiều, cha có thể mang Harry đi ra ngoài, con thấy hai người có thể đi quán bar — không phải quán rượu, con không thích ‘Ba cây chổi’ hay là quán bar ‘Đầu heo’, những nơi đó không lãng mạn! Cha có muốn lựa chọn ‘Tuyết sắc nhà hàng’? Là con rể Cori mở, ta thẻ!”

A khi nào Prince có thẻ?!

Harry trợn to mắt nhìn Prince, Snape mặt vẫn không thay đổi.

“Con cảm thấy nhà hàng đó không tệ, hai người đến đó đi.” Prince vuốt vuốt lông Rhea,“Hoặc là hai người có thể đi ngay bây giờ cảm thụ? Ý kiến hay……” Mở ra hình thức quản gia, Prince bắt đầu tính toán bắt hai ba ba ăn mặc thế nào — đây là hẹn hò, cũng không thể làm cho bọn họ mặc quần áo hiện tại đi ra ngoài đi, một cái đen sì một cái là đồng phục Hogwarts!

“Ta nghĩ…… Chúng ta sẽ đi một chút nhưng thu lại những ảo tưởng không thực tế, Prince, ta không muốn con ta biến thành chuyên gia tình yêu, về sau cảm thấy hứng thú với hormone.” Snape dùng giọng nói mềm mại như tơ lụa đánh nát ảo tưởng của Prince,“Hiện tại, ta muốn đi làm kế hoạch ngày mai.”

Được rồi, kỳ thật hai cha con rất tương tự, chỉ có điều giáo sư độc dược giống như một cái thời khóa biểu.

Khi Harry cầm tờ kế hoạch Severus làm thì cậu thiếu chút nữa bật cười — nhìn xem a, buổi sáng mấy giờ ăn sáng mấy giờ đi học mấy giờ tan học, sau đó đi bộ đến Hogsmeade đại khái mất bao lâu, ở Hogsmeade bổ sung một ít nguyên liệu độc dược rồi đi về nhà, về đó đại khái là mấy giờ sau đó lựa chọn một buổi tối ưu nhã và tốt đẹp ở đó, trong đó có cả hai người cùng xử lý nguyên liệu độc dược, nói chuyện, nghe nhạc, khiêu vũ — có lẽ chỉ là ôm nhau lắc lư — sáng hôm sau đi qua lò sưởi về Hogwarts.

Không có hoa tươi, không có rượu ngon, thậm chí không có chocolate nhưng một kế hoạch như vậy lại làm cho Harry thoải mái — tuy chưa đủ lãng mạn nhưng đủ ấm áp, hơn nữa…… Harry cũng không thích chocolate, được rồi, tuy cậu thích ăn chocolate nhưng là cũng không chứng minh cậu thích tham gia ngày lễ náo nhiệt này.

Vì vậy lễ tình nhân, sau giờ học, Harry đã biến mất.

“Mình biết rõ con dơi không yên lòng!” Ron hung dữ cắn một khối thịt bò, trước mặt cậu không có một khối chocolate mà trên chỗ ngồi của Harry chất đủ loại chocolate làm cho Ron khó chịu — nếu như Harry ở đây, cậu nhất định có thể có một bạn gái xinh đẹp! Đều là lỗi của Snape, một ngày quan trọng như vậy lại mang Harry đi ra ngoài — chỉ đạo Harry độc dược — lý do thật đường hoàng a! Cậu không tin!

“Ron, phải gọi là giáo sư Snape!” Hermione không chấp nhận lời nói của Ron,“Nếu như cậu không tôn kính giáo sư như vậy, mình hoài nghi cậu sẽ tốt nghiệp như thế nào — đừng quên giấc mơ của cậu là thần sáng, thần sáng yêu cầu thành tích độc dược.” Cô gần nhất đủ phiền. Bởi vì vũ hội đi cùng Draco, hiện tại cô có cảm giác bốn phía là địch, cũng không có ai làm gì, nhưng…… Cảm thấy không đúng chỗ nào đó, cảm giác này làm Hermione cảm thất không tốt.

“Merlin! Cậu không cần nhắc nhở mình!” Ron nhìn chocolate trên chỗ ngồi của Harry nuốt một ngụm nước bọt,“Mình phải giúp anh em tốt cầm những vật này đi, A, thuận tiện cùng bọn Seamus giải quyết những cái này!”

“Được rồi, đem đi đi, Harry không cần những thứ này.” Hermione thở dài, cho dù cô có trì độn đến mấy cũng thấy Harry gần nhất có chút vấn đề, kỳ thật con gái bao giờ cũng nhạy cảm hơn con trai.

“Hy vọng Harry sẽ không giận.” Ron gãi gãi mặt.

“Harry sẽ cảm ơn cậu.” Nữ vương Gryffindor ôm tác phẩm vĩ đại của mình sẽ đi nhanh đến cửa, cô phát giác có người giám thị mình! Được rồi, dù là ai, cho ngươi kiến thức năng lực của nữ vương Granger!

Giờ khắc này Snape ôm Harry lắc lư trong nhà ở Spinner’s End, được rồi, giáo sư độc dược rất tao nhã, âm nhạc cũng rất thích hợp khiêu vũ nhưng lực chú ý của hai người cũng không ở khiêu vũ — bọn họ ôm nhau, cảm thụ tiếng tim đập của đối phương, sau đó lắc le trong tiếng nhạc……

“Không biết Prince hiện tại đang làm gì……” Harry đột nhiên toát ra một câu.

“Yên tâm, ta dùng chú truy tung và chú dò xét, hơn nữa nhờ Albus yêu trẻ con cầm kính hai mặt.” Snape không để ý vẫn ôm Harry đi theo điệu nhạc.

“Sev quá thông minh!” Harry ngẩng đầu cắn cổ Snape,“Thật thơm.”

“Ta nhớ em vừa mới ăn tối?” Snape một tay ôm càng chặt hơn, tay kia dính sát trên lưng, môi ở vành tai Harry, chỉ cần Snape hô hấp, anh có thể thổi tới lỗ tai của Harry,“Chưa ăn no sao thân ái?”

“Bụng no rồi, nhưng là……” Harry quay đầu hôn Snape.

Ban đêm đến đến ngôi nhà nhỏ này, mùa xuân cũng tiến đến…… Snape hôn Harry, bọn họ tận tình hôn nhau, hấp thu ngọt lành của đối phương rồi dâng lên nhiệt tình của bản thân……

“A! Khụ khụ…… chẳng lẽ Snivellus cả đời cũng không thanh lý lò sưởi sao?!”
Bình Luận (0)
Comment