Nghĩ tới đây, hai ba con cùng trầm mặc.
Khi mà tất cả suy đoán này bị bọn họ xác nhận rõ ràng, chân tướng như vậy có vẻ hơi khiến người ta nhìn thấy mà giật mình Bọn họ chẳng qua cũng đều chỉ là một quân cờ bị người kia lợi dụng mà thôi.
*Con vẫn luôn suy nghĩ, rốt cục là ai lại có năng lực cũng như thủ đoạn lớn mạnh như vậy, lừa gạt được tất cả mọi người khắp thế giới này”
Đường Duy nhìn biểu cảm ngưng trọng trên khuôn mặt Bạc Dạ, cậu biết Bạc Dạ cũng đang rơi vào trầm tư, lại cảm thấy có chút trào phúng.
Hóa ra có người điên đảo toàn bộ thế giới chẳng qua là chỉ vì một cái giả thiết.
Không là ở điểm này, ai là người đáng thương hơn.
“Lần này con đi, phải cẩn thận”
Không biết vì sao Bạc Dạ bỗng nhiên nghĩ đến lần đi máy bay này của Đường Duy: “Nếu không ba bao cho con một chiếc chuyên cơ để đi qua đó?”
Anh sợ con trai của mình nửa đường cũng bị cướp máy bay, nếu không hay là sử dụng máy bay tư nhân, bớt chút phiền toái.
“Sẽ không”
Đường Duy nhếch miệng cười giảo hoạt: “Lần này sẽ không xảy ra chuyện.”
Cậu sớm đã im lặng cảnh cáo bọn họ trước khi đến, cho nên tạm thời đám người kia vẫn chưa dám có ý đồ với Đường Duy.
Dù sao, sau lưng Đường Duy là Bạc Dạ.
Đừng nói Hải Thành, cho dù là toàn bộ Châu Á, có thể có bao nhiêu người dám đối nghịch với Bạc Dạ chứ. Người ta không chỉ có mỗi Tập đoàn Bạc Thị, ở nước ngoài người ta còn có một công ty đa quốc gia nữa!
Ăn xong cơm tối, Đường Duy gói một chút đồ ăn định mang về cho Đường Thi, Bạc Dạ chợt nhớ đến tin nhắn lúc trước anh nhãn cho cậu, vô ý thức hỏi một câu: “Con có hỏi qua mẹ con chưa…
“ẤP Ánh mắt Đường Duy có phần né tránh: “Ừm, ba à… liên quan đến chuyện này, nếu như đến cuối cùng mẹ vẫn không chấp nhận ba, mà ba lại bỏ ra nhiều như vậy, kết quả là công dã tràng, ba sẽ hận mẹ sao?”
Bạc Dạ ngẩn người, trong nháy mắt đó đầu óc anh có một khoảnh khắc trống không.
Người đàn ông sau khi lấy lại tinh thần thì bất đắc dĩ nói: “Hận cái gì chứ? Lúc đầu ba đã làm nhiều chuyện không thể tha thứ với Đường Thi như vậy, mẹ con cũng chọn buông bỏ ba, ba chẳng có tư cách gì để nói mình hận mẹ con” Cập nhật nhanh chương mới nhất tại truyen.one
“Mẹ cũng không muốn ba cứ ôm lấy suy nghĩ mắc nợ này đến chung sống với mẹ”
Đường Duy nhắc nhở: “Ba, ba có thể càng quang minh chính đại đối xử tốt với mẹ. Thay đổi của ba, hai mẹ con con đều nhìn thấy, ba không cần phải đắm chìm trong quá khứ”
Bạc Dạ đưa tay đặt lên đỉnh đầu Đường Duy: “Được. Cảm ơn thằng nhóc con chỉ đường cho ba, ba con sẽ nghĩ thoáng ra. Dù Đường Thi không chấp nhận ba thì con vẫn có thể quay về, tất cả mọi thứ của nhà họ Bạc vẫn còn cần con kế thừa.”
“Ba chưa từng nghĩ đến việc lại sinh thêm một đứa nữa sao?”
Lúc nhắc đến chuyện này, Đường Duy cảm thấy có hơi căng thẳng: “Con… con cũng không phải danh chính ngôn thuận. Người ta nhất định sẽ nói con… Hơn nữa công ty ba có nhiều cổ đông như vậy, bọn họ sẽ nhìn con không thoải mái”
Đúng vậy. Đám lão già muốn gây chuyện.
trong công ty quốc nội của Bạc Dạ đã sớm lên kế hoạch tạo phản. Nếu không phải hiện tại có Bạc Dạ đè ép, đoán chừng bọn họ đều có thể đã chia tách Bạc Thị.
Nào ngờ sau khi nghe được việc này, Bạc Dạ chỉ thờ ơ cười, ra hiệu Đường Duy yên tâm.
“Con chính là con trai ba, con trai danh chính ngôn thuận. Thừa kế sự nghiệp của ba, ai dám chỉ trỏ chứ?”
Bạc Dạ lại mang Đường Duy lên xe, lái đến nhà Đường Thi: “Tên của ba chính là chỗ dựa to lớn nhất của cả hai.”
Anh không thể chết, anh nhất định phải sống sót, nhất định phải mạnh mẽ, vì Đường Thi và Đường Duy, vì để cho bọn họ không còn bị liên lụy đến các loại âm mưu quỷ kế, anh nhất định phải đứng vững.
Nếu có một ngày, ở một góc nào đó của thế giới, Đường Duy bị kẻ khác uy hiếp đồn vào hiểm cảnh, Bạc Dạ dù cho là cùng đến chỗ chết, cũng phải nỗ lực khiến kẻ kia trả một cái giá thảm khốc.