Nghe cấp dưới báo cáo xong, người đàn ông cười khế một tiếng: "Sau khi Tham Lam chết, Bạc Dạ là người thứ hai có thể mang tất cả kế hoạch tu luyện trăm năm làm đến trình độ thế này."
Có thể nói bọn họ vẫn muốn để Bạc Dạ thay thế Tham Lam, nhưng Thất Tông Tội đã sắp bị diệt gọn rối, Bạc Dạ thay thế vị trí Tham Lam có còn ý nghĩa gì nữa đâu chứ?
"Chúng ta có cần phải ra tay không?"
"Không...tạm thời cử chờ thời cơ đã rồi hằn hành động." Người đàn ông nhìn những bức ảnh trên tường, Ở giữa trong đó có một người không bị gạch chéo, trên những bức chân dùng còn lại đều có một nét gạch chéo hung tợn, dường như đã bị giải quyết, hoặc đã bị thủ tiêu. Người ở giữa nở một nụ cười, ha đống điều trên mặt trông vừa tuỷ ý vừa tràn đầy sức sống của tuổi trẻ.
Rất đáng tiếc, chủ nhân của nụ cười này đã khôngcòn trên thế giới này nữa.
Thời khắc cấn ra tay, ngoại trừ cái này ra thì dừng để bắt kỳ tin tức nào khác truyền ra ngoài..." Người đàn ông đi về phía trước một bước, cuối cùng đến nơi ánh sáng chiếu rọi lên gương mặt, chiếu sáng cà gương mặt anh ta.
Anh ta là...Hàn Thâm.
Ngày thứ hai, cả tổ tiết mục bởi vi Bạc Dạ và Sakahara Kurosawa công khai mọi chuyện ra ánh sáng nên bị cưỡng ép ngăn chặn chinh sửa lệnh cưỡng chế. Nói là chỉnh sửa thật ra chính là giống như nhốt vào phòng tối nhỏ, thậm chí Phương Hài còn vì chuyện này mà bị cảnh sát trực tiếp đưa đi, Bạc Dạ gửi cho họ bức thư mà toà án thông báo đến, luật sư nổi danh khắp chồn - Giang Yết của giới tài chính chính là con át chủ bài chủ chốt trong vụ án này.
Phó Mộ Chung nói với Bạc Dạ tình hình ở trong nước hiện tại rất hỗn loạn, vô số công ty đểu bị phá sản, những công ty có thể giữ vững cũng coi như mấy gia tộc lớn, rất nhiều công ty nhỏ đã trở thành vật hy sinh, dân số trong xã hội có nhiều nhóm người thất nghiệp hơn.
Bởi vì Bạc Dạ đã tạm thời đóng công ty trước nên ngược lại giảm được rất nhiều tổn thất. Cộng thêm cănbản anh có sự nghiệp ở trung tâm, thật ra chủ yếu vẫn còn có công ty ngoài nước ngoài, cho nên không ảnh hưởng gì quá lớn đối với anh, thể nhưng Bạc Dạ cũng biết những công ty nhỏ đã phá sản hợp lại với nhau cũng là một con số khổng lồ.
Mỗi một con bươm bướm hợp sức lại cùng nhau vỗ cánh bay ất có thể dẫn đến một trận gió bão.
Gom it thành nhiều, tích tiểu thành đại, tất cả mọi chuyên đều theo đạo lý này.
Bạc Da hỏi: "Tình cành bên các anh như thế nào rồi?"
"Nhà của tôi vẫn ổn, tránh được hai cửa từ. Bộ phận người góp vốn đã rút vốn nhưng mà một mình tôi vẫn có thể bù vốn vào được, bên Diệp Kinh Đường thì hỗn loạn rất lớn, anh ta dựa vào trung ương rất nhiều, còn có Tô Kỳ nữa, nhưng mà trước mắt, bọn họ vẫn còn khá vững chắc, chẳng qua chỉ là so sánh với tôi mà nói thì không được tốt cho lắm mà thôi."
"Anh kêu bọn họ cẩn thận, khi cần góp vốn gì thì cứ nói với tôi."
"Người anh em, thương nhân gặp phải loại chuyên này rất bình thường, chuyện phá sàn cũng vô cùng bình thường. Nhà họ Hàn thì tôi chưa hỏi, dường như nhà họ Hàn của Bạch Thành cũng chịu ảnh hường"Phó Mộ Chung cười: "Anh ở nước ngoài bảo vệ Đường Thi là được rồi, trong nước đã có tôi, Tô Kỳ và Diệp Kinh Đường rối, anh không cần phài lo lắng đầu."
"Qua mấy ngày là quay về rồi."
Bạc Dạ cảm điện thoại nói: "Tôi phải quay về xem Vinh Nam làm tình hình trong nước rối loạn đến mức nào rối, anh ta đã bắt đầu dùng thủ đoạn cưỡng chế cường mạnh chống đối lại với chúng ta, xem ra trong tay không có át chủ bài nào."
"Anh nhất định phải cần thận, người không có át chủ bài thì rất đáng sợ đây."
Phó Mộ Chung lên tiếng nhắc nhở: "Nếu Vinh Nam thật sự không muốn chừa một thủ đoạn nào thì chúng ta và anh ta sẽ mất cả chì lẫn chài, chẳng có kết quả gì tốt."
Sau khi Bạc Dạ cúp điện thoại thì quay người lại nói với Đường Thi: "Ngày mốt trở về nước nhé?"
"Rốt cuộc cũng phải trở về rối sao?"
"Đúng vậy."
Bạc Dạ nói: "Trong nước xảy ra chuyện rất hỗn loạn, tôi đang lo lỡ có người ở bên ngoài vào, thừa dịp hỗn loạn kinh tế mà chiếm cứ thị trường chủ đạo."
"Hiện tại anh có chút giống như anh hùng siêucấp cứu rỗi the giới rồi đấy."
"Em đoán trúng rồi, tôi đúng là Iron Man trong
Marvel day"