Bá Đạo: Chớ Chọc Tổng Giám Đốc Nóng Tính

Chương 11

Âu Thiển Thiển cùng Three nói chuyện thật lâu, cuối cùng chịu không nỗi ôm điện thoại ngủ luôn. Three nghe tiếng ngáy rất nhỏ của cô, biết rõ cô đã ngủ say, lúc này hắn mới dám dùng giọng nói đầy tình ý liên tục nói,『 ngủ ngon, bảo bối của anh! 』

Điện thoại vừa cắt đứt, cửa phòng ngay lập tức bị mở ra theo, Hàn Đông Liệt bước nhẹ đi đến bên giường, mắt lạnh lẻo chăm chú nhìn chằm chằm điện thoại trong tay cô, lòng hiếu kỳ mãnh liệt thúc giục tinh thần của hắn, cuối cùng lại giống như ma xui quỷ khiến cầm điện thoại lên, ấn mở điện thoại kiểm tra cuộc gọi đến...

Three?

Là người nào? Đàn ông sao? Rõ ràng nói chuyện nửa giờ, xem ra là bạn bè rất tốt! ( bạn bè sao? )

Buông điện thoại xuống con ngươi di động chuyển dời đến trên mặt Âu Thiển Thiển, mười lăm năm không gặp, không ngờ cô lại trở nên xinh đẹp như vậy, vẻ đẹp làm cho người ta phải ngước nhìn, muốn được sở hữu! Không tự chủ, muốn hôn lên đôi môi đỏ đầy cám dỗ, nhưng giữa lúc đó, hắn dừng động tác lại, chỉ vì Thiển Thiển trong mơ kêu một tiếng:

"Tiểu Thiển..."

※※※

Buổi sáng

"Cô Âu, nên rời giường..."

"Ba phút... Để cho tôi ngủ thêm ba phút..."

"Cô Âu, ba phút đã đến, cô nên rời giường..."

"Một phút đồng hồ... Ngủ tiếp một phút đồng hồ..."

"Tiểu thư, xin cô nhanh lên rời giường, nếu cô không rời giường, tôi sẽ bị đuổi việc"

"Ừh... Không tiễn... Bye bye..." Âu Thiển Thiển mơ mơ màng màng khoát tay áo, tiếp tục nằm ngáy o..o..., kiên trì!

"..." Cô giúp việc vẻ mặt tối tăm phiền muộn.

...

Tới gần giữa trưa, Âu Thiển Thiển miễn cưỡng duỗi cái lưng mệt mỏi, sau đó mới đem cặp mắt dễ thương chầm chậm mở ra. Lập tức, một gương mặt nhiều nếp nhăn, cứng nhắc như một oán phụ lọt vào trong tầm mắt của cô.

"Oa a a a —— quỷ a a a..." Âu Thiển Thiển nhanh nhẹn bật dậy từ trên giường, thấy rõ người kia chính là dì Lan giúp việc, mới nhè nhẹ nói, "Dì Lan, sáng sớm đừng dọa người nha, tôi lá gan rất nhỏ! Còn nữa, dì có thể đứng tránh bên một chút cho có ánh sáng được không?" ( quái dọa người )

Dì Lan trước mặt giống như oán phụ, đứng thẳng lưng nói, "Cô Âu, bây giờ không phải là buổi sáng, đã là giữa trưa, xin cô rửa mặt nhanh lên, ông chủ, bà chủ còn có cậu chủ đã đợi cô một buổi sáng rồi!"

"À?" Âu Thiển Thiển vẻ mặt bối rối. Nguy rồi, rõ ràng ngủ quên mất rồi, đúng là hư quá!

Cô làm vệ sinh rất nhanh, mặc vào âu phục duyên dáng trong lòng thấp thỏm lo âu đi đến đại sảnh lầu một.

Nhìn thấy Hàn Đông Liệt nhàn nhã ngồi ở một bên dùng cà phê, Lê Thư Nhã mặt mũi hiền lành nhìn mình, cuối cùng Hàn Nguyên vẻ mặt tức giận vì đợi lâu, cô vội vàng phủ lên vẻ mặt tươi cười, nói, "Bác Hàn..."

"Khục, khục!" Hàn Nguyên ho nhẹ hai tiếng cắt đứt lời cô..., hai mắt sắc bén nhìn về phía cô, "Đã là con dâu của Hàn gia chúng ta, nên đổi cách xưng hô đi!"

Âu Thiển Thiển bừng tỉnh, thẹn thùng đổi giọng, "Ba, mẹ, chào buổi sáng!"

Một tiếng gọi "Mẹ" này Lê Thư Nhã trong nội tâm ngọt ngào, bà mong ngày mong đêm rốt cục cũng chờ đến ngày con dâu gọi một tiếng "Mẹ" này, thật vui vẻ vừa định mở lời, Hàn Nguyên lại đột nhiên lạnh nhạt nói, "Đã không còn sớm, giữa trưa rồi, Thiển Thiển mười lăm năm mới trở về, chẳng lẽ đem nội quy của Hàn gia quên hết rồi sao?"

"Chưa, không có, con làm sao có thể quên nội quy của Hàn gia, con bởi vì..." Âu Thiển Thiển ngậm miệng, con mắt linh động liếc qua một vòng, có cách!

"Chỉ là tối hôm qua Đông Liệt hắn..." Cô có chút dừng lại, hai gò má vừa đúng đỏ hồng, sau đó e lệ cúi đầu nói, "Hắn... Cái kia... Cho nên mới dậy muộn một chút"

Vụng về đem nói cho hết lời, nhưng là ý tứ lại biểu đạt hết sức rõ ràng.

Hàn Nguyên nhíu mày nhìn nhìn cô, ánh mắt liếc nhìn những dấu hôn trên cổ của cô, đột nhiên đem ánh mắt chuyển hướng Hàn Đông Liệt đứng ở một bên thảnh thơi, nghiêm túc mà nói, "Đông liệt, tuy các con là tân hôn, nhưng cũng nên kiềm chế một chút, biết không?"

Đôi mắt Hàn Đông Liệt lạnh như băng nhìn về phía Âu Thiển Thiển, Âu Thiển Thiển thừa dịp thời điểm ai cũng không chú ý, nghịch ngợm le lưỡi. ( tức chết ngươi! Đáng đời! )

"Dạ biết!" Hắn nhẹ giọng đáp trả, đối với Âu Thiển Thiển, lộ ra một nụ cười thần bí.

Chứng kiến không khí có chút xấu hổ giữa ba người, Lê Thư Nhã vội vàng mở miệng nói, "Tốt rồi tốt rồi, bất kể như thế nào, Thiển Thiển cũng đã là con dâu Hàn gia của chúng ta, sáng sớm dậy muộn là chuyện bình thường của những cô dâu mới, ông xã cũng đừng quá quan tâm, nhanh nói việc chính đi!"
Bình Luận (0)
Comment