Âu Tiểu Thiên đột
nhiên trở nên giận dữ, dùng sức trừng mắt nhìn anh nói: “Anh đã sớm biết Three đột nhiên biến mất, anh rõ ràng đã sớm biết nhưng lại không nói
cho tôi?”
Anh ta rõ ràng biết từ trước, lại đứng một bên nhìn cô lo lắng, anh muốn cười nhạo cô sao?
Hàn Đông Liệt thản nhiên nói: “Là do anh ta nói anh làm như vậy, anh cũng chỉ nhận ủy thác của người ta mà thôi!”
“Là anh ấy nói anh làm như vậy? Tại sao?” Cô gào thét hỏi.
“Anh cũng không rõ, anh ta chỉ đưa anh lá thư này, không nói gì thêm!” Anh trả lời đầu đuôi ngọn nguồn, không dám úp úp mở mở.
Âu Tiểu Thiển có chút nghi ngờ nhìn anh, lúc trước cô thực sợ hãi, thực lo lắng, trễ như vậy tìm đến, tưởng rằng ở bên cạnh anh sẽ tìm được một
chút cảm giác an toàn, bởi bên cạnh cô chẳng còn ai ngoài anh, thế mà
anh lại…
“Thư kia đâu? Mau đưa cho tôi!” Cô trừng mắt nhìn anh, nghiêm túc nói.
Mà Hàn Đông Liệt lại giảo hoạt cười nói: “Anh nói rồi, trước tiên phải đáp ứng anh một điều kiện!”
“Vô liêm sỉ” cô hung tợn phun ra ba chữ này, không nghĩ tới anh lại nhân lúc cháy nhà đi hôi của, thật đê tiện!
Hàn Đông Liệt khẽ run người, nói: “Không sao, chỉ cần đạt mục đích là được, em rốt cục đáp ứng hay không? Nếu càng kéo dài thời gian, không chừng
xảy ra chuyện lớn!”
Anh cố ý nói như vậy, khơi mào bất an trong lòng cô, khiến cô không thể không đáp ứng.
Âu Tiểu Thiển do dự nhìn anh, trong lòng anh muốn gì, cô đều đoán được, anh sẽ không làm tổn thương cô, thế nhưng…
Ở thời điểm còn đang do dự, cô hít sâu một hơi rồi đáp: “Tôi đáp ứng, nói đi, là chuyện gì?”
Hàn Đông Liệt tươi cười, sau đó bước từng bước đến trước mặt cô, mỉm cười nói: “Theo anh quay về Đài Loan, về nhà họ Hàn!”
Thực ra anh có thể buộc cô kết hôn với anh, nhưng anh lại không muốn, lời
hồi đáp của cô làm cho anh càng thêm tin tưởng, sau khi cân nhắc cô nhất định sẽ nhận lời, cô gái này nhất định trở thành vợ anh!
Đối với yêu cầu của anh, cô hơi chút kinh ngạc, không ngờ anh lại yêu cầu đơn
giản như vậy, chỉ cần cô trở về, kỳ thực cô cũng tính trở về từ sớm,
nhiệm vụ sắp hoàn thành lại bị bại lộ, nếu ở lại, trước sau cũng bị
người ta truy lùng… Cho nên yêu cầu này…
“Được, anh định thời gian, lúc nào tôi cũng có thể cùng anh trở về!”
“Vậy ngày mai đi!” Thừa Vũ đưa cho anh vé máy bay, thời điểm xuất phát là ngày mai, không cần lãng phí!
“Được, vậy thư đâu?” Cô vươn tay về phía anh muốn phong thư của Three.
“Để anh đi lấy cho em!” Anh đến bên giường, cầm phong thư màu trắng ở đầu giường, xoay người đưa cho cô, nói: “Chính là đây!”
Âu Tiểu Thiển nhận lấy, nhìn phong thư, bất an trong lòng càng gia tăng.
Trong này sẽ viết gì? Lời dặn dò? Một số tiền lớn? Hay là… di thư?