" 9:30 hãng hàng không xin chân trọng thông báo chuyến bay sẽ được cất cánh trong ít phút nữa, xin quý khách vui lòng ổn định chỗ ngồi.
"
Chuyến bay khởi hành từ Thành phố C đến Pháp mất 9 tiếng, xuyên suốt chuyến bay Tống Đàm Trạm và Kỉ Giang liên tục thảo luận về bản hợp đồng không có thời gian nghỉ ngơi.
Đúng 18:00 máy bay hạ cánh tại sân bay Charles de Gaulle Airport thành phố Paris.
Chuyến bay lần này Tống Đàm Trạm phải ở lại Pháp 4 ngày để hoàn thành kí hợp đồng với phía bên công ty Tiffany & Co, về mảng kinh doanh trang sức.
" Giám đốc, tới nơi rồi.
"
Tống Đàm Trạm và Kỉ Giang cùng về khách sạn để nghỉ ngơi trước, Tống Đàm Trạm hơi mệt nên đã kêu Kỉ Giang hẹn gặp công ty Tiffany & Co vào ngày mai.
" Cậu cũng vất vả rồi mau về nghỉ ngơi đi.
" Tống Đàm Trạm nói với Kỉ Giang.
Kỉ Giang cũng nhanh chóng nhận phòng rồi về nghỉ ngơi, không làm phiền đến Tống Đàm Trạm nữa.
Tống Đàm Trạm đi lên phòng cao nhất của khách sạn, quản lý khách sạn cung kính đón tiếp dẫn đường cho Tống Đàm Trạm.
" Ngài Tống hôm nay khách sạn chúng tôi có tiệc buffet, không biết ngài có nhã hứng tham gia không?"
Người quản lý là một người trung niên tóc đã bạc nửa đầu, nhưng đôi mắt vẫn còn rất sáng cử chỉ nhã nhặn.
Tống Đàm Trạm chần chừ một lúc nhưng không hiểu ma xui quỷ khiến kiểu gì cứ thế mà nhận hai tấm thiệp người quản lý đưa cho.
Người quản lý đưa Tống Đàm Trạm đến phòng cũng nhanh chóng rời đi, Tống Đàm Trạm có chút mệt mỏi đặt vali xuống cũng nhanh chóng đi tắm.
Những dòng nước ấm nóng từ từ chảy xuống cơ thể khiến bản thân Tống Đàm Trạm cũng cảm dễ chịu phần nào.
Tống Đàm Trạm ra khỏi phòng tắm, chiếc khăn tắm được quấn ngang eo bên trên là cơ bụng sáu múi săn chắc.
Mái tóc rũ xuống trán, lâu lâu có vài giọt nước lặng lẽ rơi xuống vai Tống Đàm Trạm.
Đôi tay những đường gân rõ nét nổi lên trên, đôi tay thon dài cầm chai rượu vang trên bàn dòng rượu màu đỏ được rót vào ly thủy tinh.
Tống Đàm Trạm cầm ly rượu ngồi xuống chiếc ghế đặt gần cửa sổ, nhàn nhã cầm ly rượu nhâm nhi vừa ngắm cảnh đêm của thành phố Paris.
Tống Đàm Trạm nhấp một ngụm rượu dòng rượu khoan khoái đi vào từ bờ môi mỏng, cảm giác ấm nóng chảy vào trong cơ thể Tống Đàm Trạm say sưa ngắm nhìn thành phố.
Đột nhiên Tống Đàm Trạm quay qua thấy hai chiếc vé đặt trên bàn, hơn năm nay Tống Đàm Trạm không còn tham gia bất kì buổi tiệc nào mọi buổi tiệc đều là do Kỉ Giang cùng thư kí Thẩm đi thay hắn.
Dù sao hôm nay hắn cũng có nhã hứng, bèn cầm điện thoại trên bàn gọi cho Kỉ Giang.
" Boss tôi nghe đây.
"
Chưa đầy một hồi chuông Kỉ Giang đã nhanh chóng bắt máy.
" Cậu có muốn tham gia buổi tiệc buffet không?"
Kỉ Giang nghe nói được ăn trực mà không mất tiền hai con mắt liền sáng lên trông thấy.
" Boss đương nhiên là tôi muốn tham gia rồi.
"
" Vậy cậu mau thay đồ đi tôi với cậu cùng xuống dưới đó.
"
Kỉ Giang nghe vậy liền tức tốc thay đồ chạy qua phòng Tống Đàm Trạm.
Tống Đàm Trạm ăn mặc có chút thoải mái, cùng Kỉ Giang xuống dưới sảnh lớn.
" Boss à sao nay ngài lại có nhã hứng vậy.
"
" Cậu mấy nay có vẻ thích nhiều lời, tôi có nên trừ lương cậu không?" Tống Đàm Trạm mặt không biến sắc nói với Kỉ Giang.
" Đừng như thế mà đại nhân.
"
Khuôn viên của khách sạn này thật sự rất lớn, mọi người tập nập di chuyển vào trong khuôn viên để tham gia đại tiệc.
Thật sự rất đông người qua lại cảm thấy hối hận khi tới đây, những cô gái lộng lẫy cùng những cậu thanh niên tuấn tú.
Nhìn qua cũng đủ biết những nhân vật ở đây không ai là tầm thường.
Tống Đàm Trạm có phần cảm thấy bản thân mình có lẽ là tuổi đời hơn bọn họ, nên cảm thấy những buổi tiệc này không còn hợp với bản thân mình nữa.
" Xin hỏi ngài có vé tham dự không ạ.
"
Nhân viên đứng soát vé đến gần hỏi hai người bọn họ.
Tống Đàm Trạm đưa hai tờ vé được quản lý khách sạn đưa cho, tấm vé trên tay Tống Đàm Trạm nhân viên cung kính mời hai người họ vào.
" Này, có phải là Tống Đàm Trạm tôi đã được nhìn thấy anh ta trên tivi, không ngờ ở ngoài còn đẹp hơn trong tivi nữa.
"
Cô gái kia phấn khích nói với cô bạn bên cạnh, cô gái ấy không phải là người Pháp cả cô bạn bên cạnh cũng vậy.
Có lẽ là người cùng thành phố C với Tống Đàm Trạm, hai người họ cứ nhìn mãi tới khi bóng lưng Tống Đàm Trạm hoà vào cùng với dòng người mới tiếc nuối thu tầm mắt.
" Các cô không muốn soát vẻ của tôi sao.
"
Nghe tiếng nói bên cạnh hai cô gái có chút giựt mình, vội xin lỗi vì bản thân lơ là không để ý.
Cô gái ấy là một cô gái thực sự rất xinh đẹp, đôi mắt long lanh nhưng lại cuốn hút đến lạ thường.
Cô ấy cười như nắng xuân vậy, từ lúc cô bước vào những ánh mắt nóng bỏng của nam nhân đã luôn đặt trên người cô.
" A, tôi biết cô.
Bản thiết kế thiên thần và ác quỷ có phải là của cô không, tôi thật sự rất ngưỡng mộ cô.
"
" Có thể cho tôi chụp với cô một tấm hình được không?"
Cô gái xinh đẹp kia cũng không từ chối mà nhanh chóng đồng ý, khiến cô gái kia thật sự rất vui mừng vì hôm nay có thể gặp được cô ở đây.
" Cô Julie thật sự cảm ơn cô.
"