Bà Già Khó Tính, Em Yêu Chị!

Chương 1

Hà Thành-nơi quy tụ những con người của sự tinh tế vì vậy có "gái ế" là một điều hiển nhiên.

Chủ Nhật: 5h30 phút. Khu nhà trung cư C.

"Quần áo, điện thoại, túi... à túi đâu rồi..."

"Bụp...xoảng...á ...ú..." Những tiếng "động nhẹ gió đưa" văng vẳng trong căn hộ trung cư C115 rất đỗi quen thuộc lại một lần nữa được phát lên.

-Này, Trương Quỳnh Thư, mới sáng sớm có trật tự cho người ta ngủ không hả? Tiếng ngái ngủ của cô gái vang lên thánh thót dù vẫn đang ở trong trạng thái đầu bịt gối, người quấn chăn, chân tay lăn lộn.

-Rõ, thưa sếp.

Quỳnh Thư vuốt ngực nhẹ nhàng sau câu nói. Tay cô bê túi xách, nách cô kẹp đôi giầy. Dù có cố nhẹ nhàng đi chăng nữa thì ....

"Choang....!!!" Hai mắt cô nhắm nghiền lại. Cô không muốn ngắm nhìn khoảnh khắc thiêng liêng- bình hoa thủy tinh ôm hôm thắm thiết với sàn nhà.

"Trương Quỳnh Thư...." tiếng hét đã được volum tăng bậc hai. Vâng đó chính là dấu hiệu nhận biết của sự chết chóc.

1,2,3 cô đếm thầm trong lòng mình. Nếu là bình hoa bình thường thì không sao, huống chi đây lại là bình hoa mà ả Thùy linh vừa được một thằng trai mon men tặng hồi tối qua...

-Kiểu này chắc chết quá. Cô run run mở núm xoay cửa, đối với cô "té" là thượng sách nhưng hôm nay có hai con quỷ cái ở nhà thì...

-Không phải chắc chết đâu mà hôm nay chết-chắc....

Casting:

Trương Quỳnh Thư: tuổi 23 tính theo tuổi các cụ là 24.

Nghề nghiệp: Phóng viên, báo chí.

Tình trạng: Độc thân.

Tính tình: Sợ nhất hai con bạn cùng phòng , còn đâu không sợ ai, cứng đầu ( bố mẹ cũng phải bó tay)

Năng khiếu: chém gió vi vút, trình độ " điền kinh" cao.

Thùy Linh: tuổi 23....

Nghề nghiệp: chuyên viên quảng cáo.

Tình trạng: Độc thân "Ế nặng".

Tính tình: Nhí nhảnh, mơ mộng. Nhưng một khi đã máu thì đừng hỏi "bố cháu" là ai?

Năng khiếu: Hát hay.

Thanh Hà: tuổi 23 và cũng như thế...

Nghề nghiệp: Huấn luyện viên võ thuật.

Tình trạng: Độc thân" cũng ế".

Tính tình: lạnh lùng với người ngoài.

Năng khiếu: Đánh nhau..

(mời các bạn tiếp tục đọc)

Thùy Linh cầm chổi, Thanh Hà cầm cái hót rác . Hai gương mặt phát tia lửa điện vào người của cô. Sáng nào cũng vậy, cứ giờ "hoàng đạo" này là cô lại phá giấc ngủ của họ với cái tính hậu con nhà đậu của mình.

-Hai đại tiểu thư bình tĩnh, nổi cáu là xấu da mặn đấy. Hôm nay chủ nhật muội muội phải đi làm đột xuất nên có chút bực mình mà không biết đã phạm phải thời gian ngọc ngà châu báu của hai vị tiểu thư. Có gì xin thứ lỗi... A này... tay cầm thau hót dọn dùm mình nha.

Nói rồi cô té chạy ra ngoài với tốc độ ngang Quang Trung đánh giặc, khiến hai cô bạn đuổi nhau mà té ầm vào cửa. Thùy Linh vớ tay bật công tắc thì một hình ảnh lung ling hiện lên:"Lấp lánh ngôi sao vàng, dịu dàng mùi hoa đất,.....bình thủy tinh.....đã vỡ...ớ ơ ờ...

-QUỲNH THƯ.... Chạy-đằng-trời.

Tiếng hét vang vọng khắp không gian bao la của tòa trung cư. Từ khi ba cô nàng đến đây, mọi gia đình đã phải trang bị thêm cho gia đình mình những cánh cửa cách âm đời mới để tránh hậu quả thủng màng nhĩ và để cho con em mình có tương lai đôi tai không bị hỏng.

Thật là buồn khi trốn trại mà gặp phải tình trạng:

"THANG MÁY HIỆN ĐANG TRONG THỜI GIAN BẢO HÀNH VÀ SỬA CHỮA, QUÝ KHÁCH THÔNG CẢM ĐI BẰNG CẦU THANG BỘ PHÍA BÊN TRÁI CẠNH NHÀ VỆ SINH CÔNG CỘNG"

Bảng thông báo to đùng hiện lên như để kiểm tra mắt cho người cận thị. Cái cầu thang bộ ai mà chả biết lại còn phải chú thích cạnh nhà vệ sinh công cộng nữa chứ.

Lết xác từ tầng sáu cho tới tầng một , Thư thong thả ngồi thụp xuống massa cho cái lưng của mình.

-Này Quỳnh Quỳnh QuỳnhThư, em em là nà hot lắm nha, lắm nha. ngày ngày nào anh anh cũng nghe thấy thấy tên...em...em...

Tên bảo vệ trông xe thụp thò rồi te te chạy đến chỗ cô bắt chuyện. Coi bộ như anh ta thích cô từ lâu lắm rồi, nhưng cô thì...

-Em tôi hot thì liên quan gì đến tôi. Mà anh anh nghe chứ anh có nghe đâu mà quan tâm làm gì.

-Không không,...ý anh à anh nói nà...em...em...

-Nín.Tôi không rảnh ,tạm biệt nhá.

-Ơ..ơ...

Nói rồi cô đi vào lấy chiếc xe máy Atila đời cụ ra để đi làm. Một làn khói đen xì xả thẳng cút đít theo chiếc xe của cô. Đó là chiếc xe rất rất quý được truyền từ đời bố sang đời anh rồi sang đời cô. Ba đời đấy chứ có ít ỏi gì đâu. Tuy biết chiếc xe sẽ gây ô nhiễm môi trường nhưng vì chiến dịch bảo vệ đồ cổ nên cô vẫn quyết định "phải giữ bằng được chiếc xe cho tới đời con cô mới được".
Bình Luận (0)
Comment