Bà Già Khó Tính, Em Yêu Chị!

Chương 24

Trang sử sổ "đen" 12a2.

BẢN TỰ BẠCH:

Tên: 12a2.

Sĩ số 39 , Hai mươi nam và mười chín nữ.

Quá trình học tập và hoạt động cơ bản của lớp trong hai năm vừa qua:

-Về mặt học tập: Xếp loại 24/24 (luôn luôn xếp đầu trường từ dưới lên).

+thành tích: Số học sinh giỏi: 0%, học sinh tiên tiến: 5%, số học sinh trung bình: 92%, số học sinh yếu: 3%.

+Danh hiệu cuối năm: Xếp loại yếu.

-Về hoạt động tập thể:

+Thành tích: Bóng đá: giải nhất. Đá cầu: giải nhất.Bóng chuyền: Giải nhất....(nhiều quá không kể được)

+Kết luận: Suất sắc.

Nhận xét của giáo viên: - Rất có ý thức trong việc trọc ngoáy trêu ghẹo giáo viên, đặc biệt là thái độ trây lì và ương bướng.

-Lớp đẹp đẽ sạch sẽ bởi được trang trí bằng giấy rác, bảng trắng tinh khôi màu phấn nhuôm.

-Thực hiện tốt năm điều lệ:

Một là, hãy tắm với Lifebuoy thường xuyên.

Hai,ba ,bốn: chưa rửa tay là chưa được ăn đó nha.

Năm, nhớ rửa tay sau mỗi lần đi vệ sinh, bạn nhé!

..

...Vì một Việt Nam khỏe mạnh hơnnnnnnnnnn.

----------------------------------------------------------------------

Mới đầu tháng bảy nhưng Cẩm Bàng đã tập trung đi học hè sớm với tiêu chí bổ túc, ôn lại kiến thức sau năm vừa qua mà nhất là lớp 12 khi các em phải tập trung cao độ cho kì thi Đại Học sắp tới.

Trống đã điểm, giờ học lại bắt đầu. Bước vào lớp 12a2 với sự "cầm đầu" là thầy Hiệu trưởng tiếp đến là cô giáo Thanh Hà và cuối cùng là cô học sinh mới Quỳnh Thư khiến cho mọi cái đầu mọc xum xuê tầng tầng lớp lớp (theo thứ tự nữa chứ ) ở các cửa lớp khác ngó nhìn một cách bất ngờ đến lạ lùng. Cũng bởi lẽ lớp 12a2 là cái lớp được nêu danh " hết thuốc chữa" mà các thầy cô kinh nghiệm dày dặn lâu năm trong nghề cũng phải bó tay. Nay lại thấy những phần tử "Lạ và độc" đi vào lớp này thì ắt hẳn thế giới đã nghiên cứu thành công phương thuốc chữa bệnh "nan y" cho tập thể 12a2 này.

Bước đến cửa lớp một khung cảnh hoành tráng hiện lên: Rác được trang bị khắp nơi chưa kể vỏ bim bim , vỏ bánh mì bay tự do rồi lại chịu lực hút trái đất. Học sinh thì đứa ngồi trên bàn, đứa cầm chổi đuổi đánh không thì lập team tám với nhau.

Và...

Thật tình cờ và thật bất ngờ khi từ cuối lớp- chiếc vỏ chuối được tăng vận tốc và dần chạm tới đích . Theo hướng lực hấp dẫn của vỏ chuối, tất cả ánh mắt của lũ học sinh 12a2 đưa ánh mắt nhìn từ khi vỏ chuối bay và hạ cánh an toàn-đó là đầu thầy Hiệu trưởng.

-Cả lớp, thầy hiệu trưởng đến- Nhỏ lớp trưởng hốt hoảng bật hết công suất cổ họng thông báo cho mọi người.

-Chúng em chào thầy ạ! Lũ học sinh 12a2 rất ư là lễ phép đứng dậy cúi chào thầy.

-Được rồi! Các em ngồi xuống đi.-Thầy Hiệu trưởng cầm vỏ chuối ,hiền lành vẫy tay các trò ngồi ổn định .

-Nhưng chúng em lại kính chào chào thầy ạ!

-Ưm!Các em ngồi xuống đi!! Thầy vẫn giữ nụ cười hiền lành và đưa tay chào lại các em một lần nữa. Nhưng có vẻ lũ nghịch tặc này muốn làm cho thầy nhồi máu cơ tim đây mà...

-Nhưng mà chúng em lại kính kính kính chào thầy ạ!

-Thầy????

Nhìn thấy cảnh này Thanh Hà thở ra một hơi rõ dài ,đôi tay cô day day hai thái dương như để muốn giảm tí tress trước khi đảm nhận vai trò của một giáo viên chủ nhiệm mới. Có lẽ cô nên xuống căn tin mua ít " singum cool air" tập trung trí tuệ, sảng khoái dài lâu cho cuộc chiến cải tạo này.... Còn Quỳnh Thư biểu tượng cảm xúc trên khuôn mặt cô cũng vô cùng khó tả và cũng khó biểu hiện. Người ta nói đúng mà" Tai nghe không bằng một thấy, trăm thấy không bằng một thử".

Sau khi nhận mọi thông số kĩ thuật và tài liệu liên quan đến lớp 11a2 Thanh Hà đã không khỏi giật mình và thêm vẻ hơi sốc. Trong hai năm mà thay đổi tận hai mươi giáo viên chủ nhiệm, trong đó có mười giáo viên xin về hưu sớm, năm giáo viên xin chuyển trường. Còn lại năm giáo viên cùng nhau hợp tác chủ nhiệm nhưng cũng sắp chuyển đi mất rồi. Với nhiệt huyết và lòng nhiệt tình cháy bỏng của một cựu nhà giáo, thầy Hiệu trưởng tuy đầu đã bạc, răng sắp rụng nhưng thầy vẫn cố dùng hết những năng lượng còn lại của mình để đã đăng tin tuyển giáo viên từ khắp mọi nơi nhưng kết quả chỉ là:" Thầy rất tốt nhưng em rất tiếc... em vẫn muốn sống tiếp cuộc đời còn lại."
Bình Luận (0)
Comment