Bá Khí

Chương 443

Phốc!

Đan điền Phong Vân Vô Ngân cũng bắt đầu nhảy lên, cũng tràn ngập ra ngoài trận trận yêu khí, văng vẳng như có tiếng Long tộc rít gào tại gần xa, cũng như lập tức muốn phóng xuất ra một đầu quái vật khổng lồ, thôn phệ tất cả.

Khí thế cả hai người, yêu thai, đều đang không ngừng bay cao, bay cao hơn nữa.

Đường chủ chấp pháp đường kia, tròng mắt mở rộng, miệng hô:

- Đặc sắc! Đặc sắc!

Bất ngờ…

Rống!

Rốt cuộc, từ đan điền Hoàng Bá Luân, một đầu cự lang màu vàng trực tiếp chạy ra, bay thẳng lên cao trên không trung.

Cự lang màu vàng này, quanh thân bàn nhiễu bốn đạo kiếp số Đế giai, bài sơn đảo hải, một ngụm liền có thể cắn lõm hàng rào không gian vững chắc, đồng thời, một cỗ khí tức hôi thối vô cùng phát ra từ trên cơ thể nó, khiến người ta ngột ngạt muốn chết! Đuôi cự lang rung động, tạo ra từng tảng lớn tàn ảnh.

Đồng thời, thể tích hoàng lang đang không ngừng bành trướng!

Một nghìn thước, hai nghìn thước, ba nghìn thước… Một vạn thước, hai vạn thước…

- A, đáng sợ… Đáng sợ…

Người quan chiến, một mặt lui về phía sau, một mặt thôi động chân nguyên, chống đỡ lại vị đạo tanh tưởi phát ra từ trên người hoàng lang.

- Ta dùng vô số tinh hoa, thiên địa tài bảo, cơ thể Đế giai, nuôi nấng yêu thai của mình, đoạt tạo hóa thiên địa, quỷ phủ thần công!

Hoàng Bá Luân được ma khí luyện thể, song đồng tối đen, thanh âm cũng chuyển thành những tiếng ông ông. Tùy ý mở miệng nói, đều có chứa âm cộng hưởng và phản âm cường liệt!

Ngao!

Sau một khắc, giao long yêu thai của Phong Vân Vô Ngân cũng chạy ra ngoài, che thiên tế nhật, hình thể khổng lồ vô cùng, ba đại pháp tắc Đế giai bàn nhiễu, uốn lượn trên đỉnh đàu, huyền phù băng sát bản nguyên, phong sát bản nguyên, hình thành hai huyệt động năng lượng vũ trụ khổng lồ, hấp thu tất cả!

Một rồng một lang, đối diện nhau tại giữa không trung, hơn nữa còn làm tới như thiên địch đối đầu, đây đó đều phóng xuất uy năng vĩ đại, muốn ăn tươi nuốt sống đối phương.

- Tiểu oa nhi! Yêu thai giao long của ngươi có thể ăn vào yêu thai hoàng lang này, làm chất dinh dưỡng tầm bổ… Chậc chậc, sướng quá đi! Ăn nó! Ăn nó!

Chúc lão trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân cũng kích động, rít gào lên.

- Ăn nó! Tại học phủ Tử Anh này, chỉ cho phép một người phát dương quang đại cho Yêu Thai bí thuật, toàn bộ những người tu luyện Yêu Thai bí thuật khác, diệt hết! Ăn hết!

Một rồng một lang giằng co lẫn nhau trên bầu trời. Có điều, bởi vì cảnh giới hoàng lang cao giao long một phẩn giai, thế nên, thân thể giao long bành trướng khổng lồ, tới cuối cùng lớn đến mấy vạn trượng, thế nhưng vẫn có chút nhỏ bé khi đứng trước mặt hoàng lang. Nhìn vào, tựa như một người đối diện với một cự mãng.

Trên mặt đất, Phong Vân Vô Ngân và Hoàng Bá Luân cũng giằng co, hai người nhìn nhau không chớp mắt, gắt gao tập trung trên người đối phương!

Chiến sự, hết sức căng thăng!

Bầu không khí khẩn trương khiến người người hít thở không thông.

Chợt…

Rống!

Ngao!

Hoàng lang và giao long trên bầu trời, cả hai không kiềm chế được trước tiên, lao vào với nhau thành một chỗ.

Hoàng lang nhe miệng với răng nanh sắc nhọn, điên cuồng cắn xé. Giao long thần lực vô cùng, song chưởng đánh ra, đuôi quất như roi.

Phanh! Phanh! Phanh!

Một rồng một lang, đánh nhau túi bụi tại giữa không trung, đánh loạn đến độ mở ra hỗn độn khí, khắp nơi mang mang, toàn bộ bầu trời loang lổ những vết rách không gian.

Hô!

Trong lúc chiến đấu, miệng hoàng lang mở rộng, trực tiếp phun tung téo ra một cỗ khí thể màu vàng nồng đậm… Thiên phú, công kích xú khí!

Vị đạo tanh tưởi không thể miêu tả nổi, tràn ngập ra khắp lôi đai! Thiên phú công kích xí khí của hoàng lang, đủ làm chết ngạt cường giả Đế giai!

Giao long không cam lòng tỏ ra yếu thế… Ngao!

Giao long há mồm thổi ra ngoài một đoàn lớn băng sát bản nguyên, phong sát bản nguyên.

Phong sát nghiền ma, băng sát đông kết, khó khăn chiến đấu ngang hàng với thiên phú xú khí của hoàng lang! Không bên nào áp chế được bên nào!

Tâm niệm Phong Vân Vô Ngân khẽ động, bỗng nhiên cười mỉm, nói:

- Hoàng huynh, bản thể yêu thai của ta là một đầu cự mãng, tiến hóa thành giao long, lần thứ hai biến hóa sẽ là chân long. Bản thể yêu thai của ngươi chỉ là một con chồn… Ha ha ha! Buồn cười! Quá ư thấp kém, vừa nhìn liền biết!

- Tuy rằng con chồn của ngươi có là Đế giai bốn kiếp, còn giao long của ta chỉ là Đế giai ba kiếp, thế nhưng giao long lại tôn quý hơn chồn, ngươi muốn cho chồn của mình ăn tươi giao long của ta, sợ rằng ngược lại bị giao long của ta ăn sống, không công tiện nghi cho ta… Ha ha ha! Tu luyện nuôi dưỡng nhiều năm như vậy, nguyên lai ngươi là muốn may áo cưới cho ta rồi! Ha ha ha!

- Chết! Chó con tạp dịch!

Hoàng Bá Luân bị Phong Vân Vô Ngân dùng lời kẽ kích động, trêu chọc khiến tâm tình nổi nóng, hắn cũng không nhẫn nại được thêm, tiến bước vọt thẳng về phía Phong Vân Vô Ngân.

Khoảng cách giữa hai người chỉ là trăm thước, căn bản không tính là gì.

Chỉ thấy, thân thể Hoàng Bá Luân hơi chút khẽ động, cũng đã vọt tới trước mặt Phong Vân Vô Ngân, giơ nắm tay muốn đánh!

Oanh!

Một quyền đánh tới, khiến không khí bạo tan! Lực lượng bày ra, dĩ nhiên đã đạt tới trên dưới ba nghìn long.

Vô cùng đáng sợ!

Hoàng Bá Luân từng dùng một quyền đánh chìm một tòa đảo nhỏ, một quyền đánh bạo một tòa núi non, một quyền đánh chết một đầu Đế thú!

Nếu hắn không có được lực lượng đáng sợ, làm sao có thể chỉ dựa vào một đầu yêu thai, trà trộn đi tới vị trí ngày hôm nay? Phải là cả hai hỗ trợ lẫn nhau, cuối cùng biến Hoàng Bá Luân trở thành một yêu thú hình người đáng sợ!

Lực lượng một quyền này thực sự cường đại, khiến không gian xung quanh Phong Vân Vô Ngân đều bị đánh thành mảnh nhỏ, khiến Phong Vân Vô Ngân không còn đường lui, chỉ có thể liều sức đón đỡ.

- Tốt! Tốt! Ngươi thực sự có tiền vốn để cuồng vọng, so với Hà sư huynh vừa rồi, lợi hại hơn mấy lần!

Phong Vân Vô Ngân cũng bị Hoàng Bá Luân kích phát dã tính. Đơn giản, căn bản không buồn né tránh, không chút di động, nắm tay bắt chặt, đập ra một quyền!

Phanh! Cập nhật chương nhanh hơn tại d.o.c.truyen.o,r.g nhé các bác!

Phanh!

Một quyền của Phong Vân Vô Ngân nện trúng vai trái Hoàng Bá Luân, một quyền của Hoàng Bá Luân nện xuống vai phải Phong Vân Vô Ngân.

Hai người đều không né tránh, tùy ý cho đối phương dùng lực lượng khai thiên tích địa, đánh trúng lên cơ thể mình.

- A?

Hai người đánh trúng lẫn nhau, đều cảm giác tại bộ vị đánh trúng truyền tới đau đớn nóng rát, có điều cũng không ai nhiều lời vô ích, đều không hẹn mà cùng giơ nắm tay, hung hăng đánh về phía đối phương!

Phanh! Phanh!

Từng quyền đánh xuống nhục thịt!

Trong lúc nhất thời, song phương đều tự chịu đựng hơn mười quyền của đối phương, vẫn không né tránh, hoàn toàn ngạnh đỡ.

Căn bản không khác gì so với kiểu đánh đấm của đám du côn đầu đường xó chợ!

Có điều, khác biệt duy nhất chính là, đầu quyền lẫn thân thể hai người đều cường tráng vô cùng, lực lượng mỗi quyền đều đáng sợ, đánh xuống có thể đập tan một tòa thành!

Mỗi quyền nện xuống đều phát sinh thanh âm đinh tai nhức óc, khiến người quan chiến nghe vào kinh tâm động phách, tim đập chân run.

Đánh đấm lẫn nhau hơn mười quyền, Phong Vân Vô Ngân đã phát hiện ra nhược điểm của Hoàng Bá Luân…

Lực lượng của Hoàng Bá Luân nhỏ sơn so với Phong Vân Vô Ngân một chút, một quyền của hắn đánh ra với lực lượng ba nghìn một trăm long, còn của Phong Vân Vô Ngân là ba nghìn sáu trăm long. Hơn nữa, Hoàng Bá Luân so với Phong Vân Vô Ngân còn có một nhược điểm lớn nhất chính là… Quyền thuật! Quyền thuật của Hoàng Bá Luân quá đơn giản, quá thô ráp!

Nói cách khác, Hoàng Bá Luân chỉ dựa vào thuần lực lượng để chiến đấu, căn bản không có chút gì gọi là quyền thuật!

Đơn giản là so đấu cậy mạnh!

- Muốn giết ngươi, kỳ thực cũng dễ dàng, có điều ngươi muốn dùng cậy mạnh đánh với ta, ta tự nhiên phụng bồi, hôm nay, ta liền cậy mạnh giết ngươi, cho ngươi chết khâm phục!

Phong Vân Vô Ngân cũng không hề sử dụng Sát Thần quyền pháp, chợt trong lúc đó, từ trong thân thể hắn phóng xuất ra thánh quang huy hoàng, từng đạo long ngâm vang vọng thiên địa, song quyền như mưa sa, ào ào đánh về phía Hoàng Bá Luân.

Tốc độ, tần suất ra đòn của Phong Vân Vô Ngân nhanh hơn Hoàng Bá Luân, hắn có sức bật cường hãn, có thân thể thánh vương gia trì giúp khả năng chịu đựng, độ dẻo dai tăng lên mười phần, tựa như một động cơ vĩnh cữu, vĩnh viễn không suy kiệt.

Còn ma thể của Hoàng Bá Luân, chất lượng kỳ thực kém xa Phong Vân Vô Ngân dùng long khí rèn luyện ra thân thể chân long.

Phanh! Phanh! Phanh!

Hoàng Bá Luân bị đánh cho liên tục lui về phía sau, cốt cách quanh thân dĩ nhiên bộc phát ra tiếng gào thét! Thường thường, hắn đánh trúng Phong Vân Vô Ngân được mười quyền, bản thân phải chịu lại đủ ba mươi bốn quyền.

Cao thấp đã phân!

- Chậc chậc, thể chất chân long, không hổ là một trong thân thể chiến đấu cực mạnh thời kỳ thượng cổ.

Đường chủ chấp pháp đường thì thào tự nói, ước định:

- Chỉ tính lực lượng, Phong Vân Vô Ngân không mạnh hơn Hoàng Bá Luân bao nhiêu. Có điều, ma khí luyện thể của Hoàng Bá Luân so với thể chất chân long của Phong Vân Vô Ngân, chỉ là đường ngang ngõ tắt… Lực phòng ngự, sức bật, tính dẻo dai, độ chịu đựng, thể lực, tốc độ ra đòn, lực lượng dự trữ… Phong Vân Vô Ngân đều ăn đứt Hoàng Bá Luân.

Phanh! Phanh! Phanh!

Hoàng Bá Luân bị đánh trúng mỗi một quyền, đều phải lui lại phía sau một bước, trong khi mỗi một quyền hắn đánh trúng Phong Vân Vô Ngân, đều bị thân thể Phong Vân Vô Ngân mạnh mẽ chống đối, Phong Vân Vô Ngân căn bản không hề lùi, từng bước đi tới.

Phốc…

Rốt cuộc, Phong Vân Vô Ngân không thể chịu đựng được đau nhức, nhổ ra một ngụm máu.

- Cắn chết hắn cho ta!

Hoàng Bá Luân liên tiếp bại lui, dĩ nhiên tâm niệm khẽ động, điều khiển hoàng lang tránh khỏi giao long, từ trên trời giáng xuống, mở rộng miệng máu, trực tiếp cắn tới đầu Phong Vân Vô Ngân.

- Cút cho ta!

Quyền phải Phong Vân Vô Ngân vừa nhấc, đánh ra một chiêu Long Bạo Kích.

Oanh!

Một quyền này tuy rằng không đánh ra bạo kích, thế nhưng lực lượng ba nghìn sáu trăm long, vẫn đánh cho hoàng lang lắc lư thân thể, kêu rên liên tục. Lúc này…

Ngao!

Giao long nhân cơ hội cắn tới, dĩ nhiên trực tiếp cắn trúng đuôi hoàng long, kéo một cái…

Ca…

Nửa phần thân thể phía sau của hoàng lang, dĩ nhiên bị giao long cắn! Phong sát và băng sát cuộn tới, không ngừng cắt gọt chỗ vết thương trên người hoàng lang.

Ô!

Hoàng lang bộc phát ra một tiếng kêu rên thống khổ cực độ.

- Hí! Lang… Hoàng lang cũng bị long ăn tươi rồi!

Người quan chiến đều kinh hãi hí lên.

- Cái gì?

Hoàng Bá Luân đại loạn tâm thần! Hắn khổ tâm tu luyện hoàng lang, giờ khắc này dĩ nhiên bị giao long của Phong Vân Vô Ngân nuốt ăn phân nửa!

Hồn phi thiên ngoại!

Ngay trong nháy mắt Hoàng Bá Luân thất thần…

Bang…

Phong Vân Vô Ngân nện thẳng một quyền trúng mặt Hoàng Bá Luân!

Bỗng nhiên, chỉnh hình khuôn mặt Hoàng Bá Luân bị lõm xuống một vết lớn.

Vèo!

Một ngụm máy tươi lẫn lộn theo hàm răng, trực tiếp văng tung tóe ra ngoài, vô cùng thê thảm!

Thừa dịp ngươi bệnh, lấy mạng ngươi!

Phong Vân Vô Ngân tiếp bước, liên tiếp vung quyền tạo lớp lớp tàn ảnh… “Bang bang bang”! Trực tiếp nện xuống trên ngực Hoàng Bá luân, đánh cho Hoàng Bá Luân ngã ngửa người ra phía sau, nằm ngửa trên mặt đất.

Phong Vân Vô Ngân được thế không buông tha người, trực tiếp tung một cước dẫm nát ngực Hoàng Bá Luân, cố sức đạp mạnh một cái.

Lách cách!

Ngực Hoàng Bá Luân dĩ nhiên bị nghiền cho loạn bạo, xương cốt nứt gãy vụn!

Tiếng xương cốt vỡ vụn kinh thiên động địa, khiến màng tai nhiều khán giả phải đau đớn, cảm giác rợn người!

Phanh! Ca! Phốc! Ba!

Phong Vân Vô Ngân liên tiếp dẫm đạp, lúc dí chân, lúc đạp bàn, khi thì song quyền hung hăng ấu đả, đánh cho thân thể Hoàng Bá Luân loạn bạo, nghiến nát nội tạng. Hoàng Bá Luân kêu rên cầu xin tha thứ không thôi, thế nhưng căn bản không có tác dụng.

Phong Vân Vô Ngân không hề có nửa điểm cảm tình, công kích như mưa sa trút xuống thân thể Hoàng Bá Luân nằm ngửa trên mặt đất, càng đánh càng hăng, càng đánh càng mạnh… Lúc đầu Hoàng Bá Luân kia còn có thể kêu rên vài tiếng, về sau đã không còn bất luận tiếng động, tựa như một đoàn thịt chết, tùy ý cho Phong Vân Vô Ngân loạn đả.

Lúc này, giao long đã nuốt trọn toàn bộ hoàng lang, không để lại một chút. Giao long đánh một trận, được ăn no tới khoái hoạt mười phần, sau đó thích ý tự động chui vào đan điền Phong Vân Vô Ngân, ngủ say một giấc, muốn hoàn toàn hấp thu dinh dưỡng từ hoàng lang.

Lại nhìn Hoàng Bá Luân, đã bị đánh thành một đoàn thịt vụn bừa bãi…

Phong Vân Vô Ngân đình chỉ, mặt không đổi sắc, tâm không kích động, mỉm cười nói:

- Người này đã chết, còn có ai đi lên khiêu chiến?

Toàn trường trợn mắt há miệng ngây ngốc… Lấy lực lượng trứ danh của Hoàng Bá Luân, dĩ nhiên bị Phong Vân Vô Ngân mạnh mẽ đánh bạo.

Phong Vân Vô Ngân tại ngay trước mắt bao người, mạnh mẽ đánh chết Hoàng Bá Luân đứng hàng thứ sáu đệ tử ngoại môn của học phủ Tử Anh! Ngay cả yêu thai hoàng lang của Hoàng Bá Luân, đều bị yêu thai giao long của Phong Vân Vô Ngân nuốt gọn, trực tiếp luyện hóa.

Vốn là, Hoàng Bá Luân định thôn phệ yêu thai giao long của Phong Vân Vô Ngân, nhằm trùng kích cảnh giới, cũng không nghĩ tới, yêu thai do hắn dùng tinh lực cả đời nuôi dưỡng, ngược lại bị giao long của Phong Vân Vô Ngân ăn sống, khiến Phong Vân Vô Ngân nhặt được một khối thiên đại tiện nghi.

Lúc này, yêu thai giao long đã lui về trong đan điền Phong Vân Vô Ngân, bắt đầu ngủ say. Một khi hoàng long bị hấp thu toàn bộ dinh dưỡng, giao long có thể một lần nữa tiến hóa, trở thành một trợ lực lớn cho Phong Vân Vô Ngân.

Phong Vân Vô Ngân dường như không có việc gì, hút toàn bộ thi thể Hoàng Bá Luân vào trong Thánh lô, vù vù luyện hóa. Vốn Thánh lô còn đang ảm đạm, nhưng sau khi luyện hóa tinh hoa thinh thể Hà sư đệ và Hoàng Bá Luân, Thánh lô đã dần khôi phục vẻ sáng bóng tinh khiết. Phong Vân Vô Ngân cũng có thể sử dụng trong chiến đấu.

Đánh chết Hoàng Bá Luân xong, Phong Vân Vô Ngân đưa mắt nhìn mấy vạn đệ tử ngoại môn dưới lôi đài. Trong ánh mắt, ẩn chứ khiêu khích cực độ, coi thường, cùng với cao ngạo, lạnh lùng…

Cũng chỉ thấy mấy vạn đệ tử ngoại môn cấm khẩu, không dám nói ra nửa lời.

Chúng đệ tử ngoại môn không hẹn mà cùng dồn ánh mắt về phía mười đại đệ tử ngoại môn…

- Này… Này… Quá hung tàn rồi… Dĩ nhiên giết hai gã sư đệ chúng ta…
Bình Luận (0)
Comment