Bá Khí

Chương 463

Phong Vân Vô Ngân vẫn chưa kịp trả lời, ở phía sau một gã đệ tử nội môn của học phủ Tử Anh tự cho mình thông minh, lập tức nói:

- Ta thấy, có lẽ có một con đường có thể vòng qua vách núi này, nếu không chúng ta tìm thử xem...

Phong Vân Vô Ngân cười nhạo một tiếng, cũng không nói gì. Vách núi này, không chỉ cao ngút trời, tựa như nối liền trời với đất, hơn nữa hai bên trái phải đều trải dài vô hạn, căn bản không thấy được tận cùng.

Mộ Dung sư tỷ cũng khẽ nhíu mày, cười lạnh nói:

- Ngu xuẩn! Vách núi này kéo dài qua cả Vạn Kiếm Sơn Trang, đương nhiên là lạch trời do một đại năng vô thượng của Vạn Kiếm Sơn Trang sáng lập nên, nhìn qua dường như là để ngăn cả người ngoài dễ dàng tiến vào được bên trong Vạn Kiếm Sơn Trang. Một công trình lớn đến vậy, lẽ nào ngươi cho rằng còn có thể đi vòng qua hoặc là phi hành xuyên qua vách đá này sao? Ngươi coi những tiên hiền đại năng của Vạn Kiếm Sơn Trang trở thành trò đùa hả?

- A... sư tử giáo huấn thực đúng, sư tỷ giáo huấn thực đúng...

Gã đệ tử nội môn kia cũng không dám nói thêm gì nữa.

Đúng lúc này...

- Ầm!

Từ phía sau, hào quang vạn trượng bùng lên, như ngàn hoa rực rỡ, thần mang mở đường, cầu vồng chỉ lối, kiếm khí kinh thiên động địa, chỉ thấy một thiếu niên kiếm tu chắp tay mà đứng bên trên kiếm khí thải hồng, hắn tự cao tự đại, kiếm khí xông lên tận mây, thần đạo tràn ngập, toàn thân ẩn chứa khí tức văn minh nồng đậm. Theo phía sau còn có hai nha hoàn xinh đẹp, khí tức cũng không hề tầm thường.

- Hả?

Ánh mắt Phong Vân Vô Ngân đảo qua, liền phát hiện ra, kiếm tu đột nhiên xuất hiện, vô cùng phô trương này, ở trong cơ thể ẩn chứa một loại khí tức vô thượng, khí tức này căn bản không cũng hề thua kém Hiên Viên sư huynh!

- Người này lợi hại!

Trong lòng Phong Vân Vô Ngân âm thầm trầm xuống:

- Nhân vật lợi hại như thế, vậy mà cũng tới Vạn Kiếm Sơn Trang tầm bảo...

- Nhóc con, kẻ này chính là một Chuẩn Thần!

Thanh âm luôn luôn lười nhác của Chúc lão lúc này cũng đã trở nên ngưng trọng.

- Chuẩn Thần?

Phong Vân Vô Ngân sửng sốt.

- Đúng, Chuẩn Thần, chính là đại nhân vật có cảnh giới đạt tới Đế giai lục kiếp đỉnh phong đại viên mãn, tâm tính viên mãn, huyết mạch cao quý, đồng thời cũng đã dung hợp được loại năng lượng môi giới "nịch", bất cứ lúc nào cũng có thể thành Thần!

Chúc lão ngưng trọng giải thích:

- Nói dễ hiểu, chính là nhân vật một bước thành Thần. Lúc trước ở trong học phủ Tử Anh, Hiên Viên sư huynh đối xử không tệ với ngươi kia, cũng là một gã Chuẩn Thần. Mà Chuẩn Thần muốn thành Thần, cũng không phải dễ!

- Cảnh giới, tâm tính, huyết mạch, khí thế, những thứ này đều viên mãn, chính là Chuẩn Thần. Bất quá, Chuẩn Thần cuối cùng muốn thành Thần, liền cần phải có một số nhân tố quan trọng. Đó chính là một lần đốn ngộ trọng yếu nhất, cái loại đốn ngộ này, nói trắng ra chính là thiên phú cùng vận khí, thứ này vô cùng hư vô mờ ảo, chẳng qua, một khi đốn ngộ, trên phương diện tinh thần liền đột ngột tăng mạnh, văn minh bên trong đan điền cũng đạt được tiến hóa, diễn biến ra được đại thế giới vô hạn, cuối cùng thành thần. Đó chính là một bước đệm mang tính lịch sử, một lần đại chiến! Chuẩn Thần, trải qua một lần chiến đấu mang tính lịch sử, tinh thần sẽ lột xác, cũng có thể thành thần, mà cuộc chiến đấu mang tính lịch sử đó, có thể là vượt cấp giết Thần, đơn độc giết chết rất nhiều Chuẩn Thần thực lực tương đương, đồ diệt một quốc gia, đồ diệt một tinh cầu, những cuộc chiến đấu này cũng có thể khiến họ trở thành Thần. Mà một biện pháp cuối cùng, đó chính là đạt được Thần cách, dung nhập vào bản thân! Ví dụ, Thần cách của lão đầu tử, lúc trước bị kẻ thù đánh cho vỡ nát, những kẻ thù này có Thần hạ giai, có chuẩn Thần, bọn chúng sau khi đạt được Thần cách của lão đầu tử, liền dung nhập vào thân mình, từ đó về sau, phẩm cấp của thần hạ giai được tăng lên, mà chuẩn Thần cũng có thể thành Thần.

Chúc lão nhân cơ hội này giảng giải những nhân tố mấu chốt để trở thành Thần cho Phong Vân Vô Ngân, cảnh giới, tâm tính, huyết mạch, khí hậu, năng lượng môi giới "nịch", những thứ này là yếu tố cơ bản, sau đó chính là ba điểm: vận khí đốn ngộ, cuộc đại chiến mang tính lịch sử làm bước đệm, tìm được Thần cách của một vị Thần vẫn lạc.

Những thứ này tạm thời không nói tới, hiện tại, một gã chuẩn Thần đã phủ xuống nơi này, khí thế vô cùng trầm trọng, hai mắt tùy ý trừng lên, liền phóng ra kiếm khí khuynh thành, có thể phá toái hư không, phi thăng vị diện khác, vạn dặm giết người trong vô hình.

- A... Là... là Đoạt Mệnh công tử của học phủ Danh Kiếm! Đại nhân vật! Đoạt Mệnh công tử cũng tới rồi...

Chuẩn Thần kia vừa mới xuất hiện, trong đám đông những người tầm bảo nghỉ chân dưới vách núi, đa phần hai chân đều run rẩy, răng run lập cập, mồ hôi lạnh đầy đầu, xương cốt cũng như nhũn ra.

Đoạt Mệnh công tử kia chỉ khẽ đảo mắt qua một chút, đám người tầm bảo ở phía dưới đã phải chịu áp lực vô tận, lập tức chỉ muốn quỳ xuống bái lạy.

Chẳng qua Đoạt Mệnh công tử cũng không có ý định dốc sức áp bách đám người tầm bảo này, nhanh chóng đem lực chú ý của mình đặt lên trên vách đá kia, lẩm bẩm nói:

- Lợi hại, lợi hại, ở trong thạch bích chọc trời này dĩ nhiên còn bố trí một số trận pháp, nếu như dùng sức mà công kích thạch bích, tất nhiên sẽ lọt vào phản phệ vô cùng vô tận, chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

Phong Vân Vô Ngân lập tức nghiêng đầu nhìn lại, sắc mặt Mộ Dung sư tỷ cũng phát hoảng.

- Sư tỷ, cái gã Đoạt Mệnh công tử gì đó này, lại là thần thánh phương nào?

Phong Vân Vô Ngân thấp giọng dò hỏi.

- A!!! Sư đệ, nhỏ giọng một chút!

Mộ Dung sư tỷ khẩn trương gấp gáp nói:

- Đây là đại nhân vật... Đây là đệ tử tinh nhuệ của học phủ Danh Kiếm, một trong tứ đại học phủ trên đại lục Ác Ma, đại lục cường thịnh nhất trong mười đại lục thuộc tinh vực của Thái Vương tinh cầu, là một chuẩn Thần, thủ đoạn thông thiên, tu hành kiếm thuật Thần giai. Tiện tay là có thể đánh tan được một tinh cầu cỡ nhỏ, một kiếm đâm phá bất kỳ rào chắn không gian nào. Sư đệ không nên đi trêu chọc hắn, cũng đừng liếc mắt nhìn hắn làm gì, loại chuẩn Thần này, hỉ nộ vô thường, giết người chưa bao giờ nói tới đạo lý...

- À...

Phong Vân Vô Ngân nghẹn lời.

Bên trong linh hồn, Chúc lão cũng không mặn không nhạt nói:

- Nhóc con, nếu như không gia trì thêm Thần Lực Chùy, ngươi có thể sẽ bị gã chuẩn Thần này miểu sát. Ờ... nhiều lắm thì cũng chống đỡ lại được một hai chiêu. Trừ khi ngươi gia trì Thần Lực Chùy vào cơ thể, thi triển ra một chiêu đó trong Sát Thần Quyền Pháp mà ngươi vừa lĩnh ngộ mới có thể liều mạng, hơn nữa khẳng định là sẽ lành ít dữ nhiều. Sự lợi hại của chuẩn Thần không chỉ ở chỗ tu hành Thần giai võ thuật, nắm bắt được một chút pháp tắc của Thần, hơn nữa còn có thể sử dụng khá tốt võ thuật Thần giai cùng với pháp tắc Thần giai, uy lực khủng bố kinh người...

Ngay trong khi Chúc lão đang cùng nói chuyện với Phong Vân Vô Ngân...

- Ha ha ha ha! Ha ha ha ha! Số phận! Thực sự là số phận!

- Ầm ầm!!!

Ngay tại bên trái, bên phải cùng phía trên của vách núi, mỗi phương đều bước ra một gã nam tử!

Ba người!

Ba người này, khí thế như cầu vồng, kiếm khí kéo dài thiên thu vạn đại, bên trong mỗi một lỗ chân lông quanh thân thể đều bộc lộ ra khí tức hủy diệt.

Toàn bộ đều đạt tới trạng thái Đế giai lục kiếp đỉnh phong! Toàn bộ đều mang khí tức tôn quý bất phàm! Toàn bộ đều thấu ra ảo diệu của kiếm thuật Thần giai! Phát ra khí tức văn minh sôi sục!

Ba người này, luận về khí thế còn muốn cao hơn cả Đoạt Mệnh công tử!

Toàn bộ đều là chuẩn Thần!

- Ha ha, Đoạt Mệnh công tử, ngươi cũng tới rồi sao?

Ba người này cũng đều quen biết Đoạt Mệnh công tử, tươi cười chào hỏi. Hơn nữa, ánh mắt còn khẽ quét qua khoảng sáu bảy chục người tầm bảo đang nghỉ chân phía trước vách đá, trong ánh mắt của họ, thập phần khinh rẻ, coi thường, tựa hồ như đang nhìn vào một đám súc sinh.

Đoạt Mệnh công tử nhướng mày một cái, trong mắt thoáng xẹt qua một chút kiêng kỵ khó phát hiện được, chẳng qua hắn cũng rất nhanh gật đầu, cao ngạo nói:

- Chu huynh, Lệ huynh, Hàn huynh, không nghĩ tới các ngươi đã sớm tới đây trước một bước!

- Ha ha ha! Chúng ta muốn vượt qua khu vực trọng khí kia cũng rất dễ dàng, đã sớm tới đây rồi!

Trong ba người, một gã có vẻ mặt tương đối hòa nhã, đôi mắt híp nhỏ, vừa nhìn qua còn nghĩ hắn là một gã chưởng quỹ, mỉm cười tủm tỉm nói. Khi hắn cười, hai mắt híp tịt lại, chẳng qua bên trong khe mắt đang khép chặt lại thẩm thấu ra kiếm khí cùng sát khí vô cùng đáng sợ. Hiển nhiên đây chính là một nhân vật tiếu lý tàng đao.

Lập tức đám người tầm bảo đứng trước vách đá hầu như đều suy sụp... Tổng cộng có tới bốn chuẩn Thần ở đây! Hơn nữa, không tính đến Đoạt Mệnh công tử, tuy rằng cũng là chuẩn Thần, nhưng dù gì cũng là người đi ra từ một đại học phủ, có lẽ lúc hành sự còn muốn nói tới đạo lý. Còn ba gã chuẩn Thần vừa xuất hiện, Chu huynh, Lệ huynh, Hàn huynh, toàn bộ đều là kiếm tu cực kỳ lợi hại trong tinh vực Thái Vương tinh cầu, hơn nữa đều là người của Ma môn, không phải thuộc về văn minh học phủ, mà chính là Ma môn! Nhân sĩ tà ác! Ba người bọn họ, tuổi tác của mỗi người đều vài chục vạn năm, ở trong tinh vực của Thái Vương tinh cầu, tiếng tăm vô cùng bê bối, đứng hàng đầu trong đám tán tu, cũng có giao tình không tệ cùng với một số đại học phủ, quả thực là nhân vật rất khó giải quyết! Ba người này, có thể nói là giết người hoàn toàn là do hứng thú.

- Mẹ nó, lại lòi ra ba tên chuẩn Thần...

Chúc lão lầm bầm khẽ chửi bên trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân.

Khuôn mặt Mộ Dung sư tỷ đã bị dọa tới kinh hoảng:

- Xui xẻo! Quá xui xẻo! Không ngờ rằng lần này đi thăm dò Vạn Kiếm Sơn Trang lại đụng phải vài gã chuẩn Thần, hơn nữa ba ma đầu tội ác chồng chất này cũng đến tầm bảo...

Mộ Dung sư tỷ cũng nhanh chóng kể cho Phong Vân Vô Ngân nghe về tình huống của ba gã tán tu Ma môn kia, cuối cùng nói:

- Vô Ngân sư đệ, chuẩn bị sẵn linh phù truyền tống để sử dụng đi, tùy thời chạy khỏi nơi này!

Phong Vân Vô Ngân lại nói:

- Sư tỷ chớ vội, cứ xem tình hình đã rồi nói sau!

Lúc này, trong ba gã tán tu Ma môn kia, nhân vật mắt híp, thoạt nhìn rất hòa khí, nhưng rõ ràng là tiếu lý tàng đao, liền trực tiếp đứng ra cười hì hì nói:

- Không nghĩ tới, lần này lại có nhiều bằng hữu kiếm đạo vượt qua được khu vực trọng khí như vậy, tới nơi này rồi... hắc hắc, lão phu xem ra, tổng cộng là bảy mươi mốt người, ha ha ha, hơn nữa tu vi cũng không đủ để vượt qua được khu vực trọng khí, chẳng biết các ngươi làm thế nào để tới được đây. Chẳng qua việc này cũng không quan trọng nữa, nếu như chư vị đã tới đây, vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi...

Nói xong, gã tán tu Ma môn kia liền nháy mắt ra hiệu về phía hai gã đồng bọn, biểu tình ẩn chứa sự kinh hỉ, phảng phất như không thể khống chế được, khóe miệng liền nhếch lên vẻ tươi cười sâu xa khó hiểu.

Ngừng lại một chút, gã tán tu Ma môn mắt híp lại tiếp tục nói:

- Tất cả mọi người đừng sợ, nếu đã đến, làm sao có thể tay không mà về được? Như vậy, tại hạ liền nói cho mọi người nghe một chút sự tình của vách núi này... Hắc hắc hắc, Đoạt Mệnh công tử, hẳn đây cũng là lần đầu tiên ngươi tới chỗ ngọn núi này, không biết được huyền cơ ẩn giấu trong nó, ngươi cũng cẩn thận nghe một chút đi...

- Hừ!

Bên trong đôi mắt Đoạt Mệnh công tử toát lên vẻ không vui, thế nhưng vẫn nhẫn nại đứng đó, vểnh tai lắng nghe.

Tán tu Ma môn mắt híp liền cao giọng nói:

- Chư vị nghe cho kỹ, phía sau vách đá này chính là khu vực trung tâm của Vạn Kiếm Sơn Trang, bảo bối rất nhiều. Bất quá, muốn vượt qua vách đá này, nhất định phải đi qua đường hầm sinh tử...

Nói xong, tán tu Ma môn mắt híp liền chỉ tay về phía những cửa động chi chít trên vách đá:

- Căn cứ theo ghi chép trong một số sách sử tuyệt mật mà lão phu nắm giữ, trên vách núi này có tổng cộng 9999 đường hầm sinh tử Cái gì gọi là đường hầm sinh tử? Chính là một khi tiến vào trong những đường hầm này, có khả năng sẽ bị tử vong, hoàn toàn xóa sổ, cũng có khả năng đạt được bảo vật, đồng thời xuyên qua vách núi, chân chính tiến vào nội bộ của sơn trang...

- đường hầm sinh tử, sinh là một, tử là trăm. Nói đơn giản hơn một chút, bên trong 9999 đường hầm sinh tử này, cứ một trăm tử đạo mới có thể xuất hiện một sinh đạo. Ha ha! Một trăm mới có một! Các ngươi nhìn thrw xem, những đường hầm sinh tử này, bên ngoài bao phủ oán khí cùng mê vụ, những cái đó chính là tử đạo đã từng được thăm dò qua!

Ánh mắt của mọi người nhìn về phía đó, trên vách đá, trong số những cửa động rậm rạp, bên ngoài một số huyệt động bao phủ vụ khí dày đặc, đồng thời còn tỏa ra oán khí tận trời, đó chính là huyệt động tử đạo.

Những tử đạo này, đại khái chiếm hơn phân nửa trong số 9999 cửa động.

- Ha ha ha, các ngươi thấy chưa? Không biết đã có bao nhiêu kiếm tu tiến vào trong đường hầm sinh tử, cuối cùng ngã xuống... Chẳng qua cái chết của những kiếm tu này cũng có giá trị của nó, chí ít họ đã thay những người đi sau chúng ta tìm ra được một số tử đạo, tăng lên xác suất thành công tìm kiếm sinh đạo của chúng ta!

- Cái gì gọi là tử đạo? Đó chính là sau khi tiến vào, chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ! Cho dù là Thần giai, cũng sẽ bị xóa sổ!

- Chỉ khi nào tiến vào được sinh đạo một trăm có một, mới có thể sống sót, mới có thể đạt được bảo bối, thay đổi số phận!

- Đường hầm sinh tử này, không một ai có thể dùng bất kỳ biện pháp gì để dò xét! Niệm thức, pháp bảo, đạo cụ, kiếm khí, linh hồn lực... Hết thảy đều không thể dò xét được. Không rõ đâu là tử đạo, đâu là sinh đạo!

- Chỉ có thể dựa vào vận khí! Vận khí tốt, liền tiến được vào sinh đạo, vận khí không tốt, sẽ tiến vào tử đạo, trực tiếp xóa sổ!

Nghe hắn nói như vậy, trong lòng tất cả mọi người đều phát lạnh...

Vận khí? Cái vận khí này cũng quá xa xôi rồi! Trong một trăm đường hầm sinh tử mới có một cái là sinh đạo, còn lại toàn bộ đều là tử đạo!
Bình Luận (0)
Comment