Bá Khí

Chương 55

Các đệ tử mới huyên náo nghị luận không dứt. Từ trong khiếp sợ ban đầu, từ từ chuyển thành đố kỵ, ước gì Phong Vân Vô Ngân ngã xuống.

Đường Thanh, Tả Quan Hải, Phiền Thiên, cũng châu đầu ghé tai.

Phiền Thiên nhíu mày nói:

- Đường huynh, Tả huynh, hai vị thấy thế nào?

- Có chút cổ quái!

Tả Quan Hải chắp tay sau lưng nói:

- Bất quá, Chu Hàm dựa vào dược vật tấn chức thất phẩm, cảnh giới cũng không vững chắc, muốn nói là một chiêu miểu sát Chu Hàm, ba người chúng ta cũng có thể làm được. Nói trắng ra, Chu Hàm chính là một con chó liếm cái mông của biểu ca hắn, Phong Vân Vô Ngân đánh chết Chu Hàm, không thể nói rõ thiên phú của hắn mạnh tới cỡ nào, tài trí hơn người cỡ nào.

- Hừ! Tu vi huyền khí tam phẩm mà thôi, chỉ bất quá, lực lượng cơ thể cực kỳ cường hãn, phỏng chừng là ăn được thiên tài địa bảo gì đó, lực lượng bạo tăng. Hắn không tu luyện cao cấp vũ kỹ, cảnh giới lại thấp, như trước chỉ là một tên rác rưởi! Con em hắn! Ta làm trò trước mặt đám người mới chúng ta, từng tuyên bố phong sát lệnh đối với hắn, hiện tại hắn đánh giết Chu Hàm, danh tiếng tăng mạnh, khí thế như cầu vồng, giống như coi rẻ ta trước mặt mọi người. Nếu như ta mặc kệ cho tên này ỷ vào thân cậy mạnh tiếp tục giả danh lừa bịp, chẳng phải là làm mất mặt trước mọi người? Hừ! Ta nhất định giải quyết Phong Vân Vô Ngân!

Đường Thanh nghiến răng nghiến lợi nói.

Mà những đệ tử cũ ở đây sau khi trải qua khiếp sợ, rất nhanh đã khôi phục bình tĩnh. Ánh mắt của đệ tử cũ độc đáo, kinh nghiệm mười phần, đều trực tiếp cho ra một kết luận không thể bàn cãi... Tu vi huyền khí của Phong Vân Vô Ngân xác thực chỉ có Hậu Thiên tam phẩm, không đáng nhắc tới, thế nhưng vận khí hắn rất tốt, ăn một ít thiên tài địa bảo ngưng luyện thân thể, tăng cường lực lượng. Bởi vậy, đánh bậy đánh bạ mà giết được Chu Hàm quá mức khinh địch.

Ba huynh đệ họ Kim cũng trơ mắt há miệng. Bọn họ thực sự không nghĩ ra Chu Hàm sẽ thất bại, càng không nghĩ ra là thất bại tới mức này, ngay cả cơ hội đánh lại cũng không có. Ngay từ đầu ba người bọn họ đã nắm chắc thắng lợi trong tay, bây giờ biến thành cục diện đại bại, không thể dễ dàng tiếp thu hiện thực này.

Tâm tình hoàn toàn tương phản ba huynh đệ họ Kim chính là trọng tài họ Tây Môn, họ Đạt Hề, họ Lý. Bọn họ có phần mừng như điên sau khi sống sót khỏi tai nạn. Vốn ba người đều cho rằng đại cục đã định, trơ mắt nhìn ba huynh đệ Kim Thị quật khởi, trong lòng vạn phần khuất nhục, một ngụm ác khí vô cùng khó chịu, không thể hóa giải. Nhưng hiện tại Phong Vân Vô Ngân ngăn cơn sóng dữ, kỳ tích miểu sát Chu Hàm. Thay ba người bọn họ kiếm đủ mặt mũi. Ánh mắt ba người nóng rực nhìn Phong Vân Vô Ngân trên đài, trong lòng khen ngợi tán thưởng và thích thú nói không nên lời. Sau đó, ba người tủm tỉm đi tới trước mặt ba huynh đệ họ Kim, chế nhạo trào phúng một phen.

Ba huynh đệ Kim Thị nghẹn khuất muốn chết, hết lần này tới lần khác lại không thể nói gì để phản bác, hận không thể tìm cái lỗ chui vào đi.

Lão đại ba huynh đệ họ Kim, đưa tiền đặt cược thua trận cho ba người họ Đạt Hề, họ Tây Môn, họ Lý, âm ngoan nói:

- Tốt! Tốt! Đạt Hề huynh, Tây Môn huynh, Lý huynh, tâm cơ của các ngươi, quả nhiên rất thâm trầm! cố ý tuyển một tiểu tử tu vi rác rưởi đến ứng chiến, sau đó len lén cho hắn ăn thiên tài địa bảo tăng cường lực lượng cơ thể, cố ý để hắn thiếu chút nữa vắng mặt quyết đấu lôi đài... Các ngươi đạo diễn trò hay này, xác thực hung hăng đánh vào mặt ba huynh đệ chúng ta một bạt tai, chỉ là núi xanh vẫn còn đó, các ngươi cứ chờ xem!

Ngừng lại một chút, hắn cực độ oán hận liếc mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân ở trên đài, trong chỗ sâu trong hốc mắt, sát khí bùng lên, lẩm bẩm nói:

- Một tên diễn viên thật giỏi! Cứ chờ xem!

Chúc lão hơi xốc lên mí mắt, lười biếng liếc nhìn Phong Vân Vô Ngân, khịt khịt mũi vài cái, sau đó vẻ mặt cằn nhằng lẩm bẩm:

- Tiểu tử này thật là yêu nghiệt, vận khí cũng tới tình trạng nghịch thiên, dĩ nhiên hấp thu dược lực nội đan của một đầu mãnh thú thập phẩm Địa Hỏa Long, cũng đã đề cao Thần Man Lực Vương Quyết thêm một cảnh giới, luyện thành lực lượng toàn thân. Có ý tứ, rất có ý tứ. Trong đám đệ tử mới, cũng chỉ có tiểu tử này là có chút ý tứ.

Quyết đấu kết thúc, đệ tử cũ mới ở đây cũng bắt đầu rời khỏi, người xung quanh phân tán.

Lúc này, Phong Vân Vô Ngân không quá đắc chí khi miểu sát Chu Hàm, ánh mắt hắn nhìn quét một vòng, nhưng không phát hiện Phong Vân Tuyết. Trong lòng nghi hoặc, chuẩn bị rời khỏi lôi đài, trở lại khu vực nhà gỗ tìm Phong Vân Tuyết.

Đột ngột....

- Phong Vân Vô Ngân!

Một tiếng rống lớn từ dưới lôi đài truyền lên. Trong âm thanh này có mười phần khí thế, uy vũ tự đắc, rống hết sức lực, lập tức dẫn tới sự chú ý của đám người xung quanh.

-Di?

Mọi người đang muốn rời khỏi, bao quát cả ba huynh đệ họ Kim ở bên trong, cũng không tự chủ được ngừng lại cước bộ, nhìn về nơi âm thanh phát ra.

Chỉ thấy, trong đám đệ tử mới đứng, có một nam tử trẻ tuổi đi ra. Thể trạng hắn cường tráng, long hành hổ bộ, gương mặt có góc cạnh rõ ràng, rất uy thế. Lưng đeo một thanh trường thương làm bằng tinh cương, toàn thân, tản mát ra một loại cương ý sắc bén, huyền khí bát phẩm vây quanh lượn lờ bên ngoài thân thể hắn, dưới ánh trăng chiếu xuống, giống như một bộ áo khoác cực đẹp.

- ức, nguyên lai là Đường Thanh, bài danh đệ nhất trong đám đệ tử mới!

Trong hàng đệ tử cũ, lập tức có người nói.

- Phong Vân Vô Ngân!

Ánh mắt Đường Thanh sắc bén, như muốn vồ lấy cắn xé Phong Vân Vô Ngân, khóe miệng hiện ra một nụ cười lạnh lẽo:

- Ngươi đám tiếp thu khiêu chiến của ta sao?

- Ách?

Phong Vân Vô Ngân vốn đang muốn nhanh chóng trở về tìm tỷ tỷ Phong Vân Tuyết, không nghĩ tới nửa đường lại xông ra một tên Đường Thanh.

Giữa hắn và Đường Thanh, vốn có không ít thù hận. Lúc trước Đường Thanh cường hung bá đạo, ban bố Phong Sát Lệnh đối với Phong Vân Vô Ngân, tuyên bố ra khỏi thành Nham Thạch chắc chắn đánh giết Phong Vân Vô Ngân. Khi đó, Phong Vân Vô Ngân đã âm thầm lập lời thề, nhất định đánh bại Đường Thanh, nhổ ra một ngụm oán khí trong lòng.

Ánh mắt Phong Vân Vô Ngân đối diện cùng Đường Thanh, không chút sợ

- Phong Vân Vô Ngân, hai mươi mấy ngày trước, ta làm trò trước mặt đám đệ tử mới, tuyên bố Phong Sát Lệnh với ngươi, giữa ngươi và ta, không thể đồng thời tồn tại! Hôm nay, ngươi miểu sát Chu Hàm cũng không khác gì khiêu chiến với ta, nếu ta không ứng chiến, ta làm gì còn uy tín trong hàng đệ tử mới?

Đường Thanh cao giọng nói:

- Phong Vân Vô Ngân, chiến đi!

Phong Vân Vô Ngân cười giễu cợt một tiếng:

- Ngươi dài dòng như vậy, đơn giản chính là nghĩ mượn ta khai đao, củng cố uy tín của ngươi trong hàng đệ tử mới. Muốn chiến liền chiến! Ta sợ ngươi sao?

Phải biết rằng, hôm nay Phong Vân Vô Ngân vượt cấp miểu sát Chu Hàm, bộc lộ tài năng, nếu như Đường Thanh có thể ẩu đả Phong Vân Vô Ngân, vậy thì sẽ vô cùng tỏa sáng, chói mắt rực rỡ. Có thể thành lập được uy tín tuyệt vời trong hàng đệ tử mới. Bởi vậy thu được tự tin thật lớn, kích phát tiềm lực trong tu luyện, lợi ích vô cùng!

Đường Thanh chỉ sợ Phong Vân Vô Ngân luống cuống không dám ứng chiến, tu vi của hắn cao hơn Phong Vân Vô Ngân rất nhiều, không có khả năng dây dưa làm khó dễ yêu cầu Phong Vân Vô Ngân ứng chiến. Hiện nay, Phong Vân Vô Ngân đáp ứng đánh một trận, Đường Thanh vui mừng vô cùng:

- Tốt! Phong Vân Vô Ngân, mười ngày sau giống như đêm nay, chúng ta công khai đánh một trận ở trên lôi đài!

Nói xong, ánh mắt Đường Thanh nhìn về phía ba huynh đệ Kim Thị, trong ánh mắt mang theo ám chỉ rõ ràng.

Ba huynh đệ Kim Thị rất thông thấu, nhất thời ánh mắt sáng lóa. Lão đại cất cao giọng nói:

- Tốt! Đệ tử mới, nên không ngừng khiêu chiến sinh tử, tôi luyện tâm tính và vũ kỹ của chính mình! Đường Thanh đúng không? Ngươi tốt! Tại trước mặt Phong Vân Vô Ngân bộc lộ tài năng, nhưng vẫn dám nói khiêu chiến, ta xem trọng ngươi, ngày sau tiền đồ vô lượng! Ba huynh đệ chúng ta, rất xem trọng ngươi!

Đường Thanh vừa nghe lời ấy, trong lòng mừng rỡ như điên! Sau khi hắn tiến vào Nham Thạch Thành, tuy rằng tu vi tiến triển cực nhanh, bày ra thiên phú xuất chúng, nhưng cũng không có tư cách đi kết giao các đệ tử cũ của Nham Thạch Thành. Hôm nay, hắn nhờ vào mâu thuẫn giữa ba huynh đệ kim thị với ba vị họ Đạt Hề, họ Tây Môn, họ Lý, tận dụng mọi thứ, phát ngôn bừa bãi khiêu chiến Phong Vân Vô Ngân trước mặt mọi người, cũng cố gắng lấy lòng ba huynh đệ Kim Thị. Hiện nay kế hoạch thành công, nếu như có thể đánh chết Phong Vân Vô Ngân trên lôi đài, chắc chắn sẽ khiến cho ba huynh đệ Kim Thị vui vẻ, ngày sau coi như cũng có chỗ dựa vững chắc trong Nham Thạch Thành.

Lão nhị ba huynh đệ Kim Thị, biểu tình chán nản trên mặt vừa bị thua, bị ba người Đạt Hề khuất nhục, trong nháy mắt biến mất, thay vào đó là sắc mặt phấn khởi đỏ bừng, cấp bách nói:

- Đạt Hề huynh, Tây Môn huynh, Lý huynh, ba người các ngươi, có dám đánh cuộc một trận nữa?

Trọng tài họ Đạt Hề không chịu nổi ánh mắt khích tướng của ba huynh đệ Kim Thị, thốt ra nói:

- Có gì không dám? Lần này, các ngươi lại muốn đánh cuộc cái gì?

- Mười ngày sau, Đường Thanh đối chiến cùng Phong Vân Vô Ngân, ba huynh đệ chúng ta, đặt cược Đường Thanh thắng lợi, nếu như các ngươi dám đánh cược, vậy tiền đặt cược là... Là mười vạn lượng vàng, 20 viên đan dược cao cấp! Dám cược không?

Lão đại ba huynh đệ Kim Thị nhíu mày nói. Trong lòng nảy sinh ác độc... Khí tức Đường Thanh này cô đọng, rất có phong phạm của cao thủ, tu vi càng đạt được bát phẩm, thậm chí còn mạnh hơn so với một ít đệ tử cũ tại Nham Thạch Thành, Chu Hàm sao có thể sánh bằng! Phong Vân Vô Ngân chỉ dựa vào lực lượng chống lại Đường Thanh, nhất định thua cuộc! Nếu như các ngươi dám cược, vậy thì sỉ nhục hôm nay, ba huynh đệ chúng ta chắc chắn sẽ đòi lại gấp mười!

Trọng tài họ Đạt Hề và trọng tài họ Lý vừa định đáp ứng, ánh mắt trọng tài họ Lý đã nhìn sang Phong Vân Vô Ngân:

- Phong Vân Vô Ngân, Đường Thanh mạnh hơn mấy lần so với Chu Hàm, ngươi thực sự nguyện ý nghênh chiến? Nếu như không có nắm chắc, không cần cường ngạnh chống đỡ!

Phong Vân Vô Ngân nhìn khí thế bức người, ánh mắt độc ác kia của Đường Thanh, trong lòng sinh ra một cỗ chán ghét, nói:

- Ba vị trọng tài đại nhân, ta và Đường Thanh có chút ân oán tư thù, sớm muộn đều phải đánh một trận này, lần này, nếu như ta lảng tránh, tâm tính và lòng tin sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, để lại bóng ma trong lòng. Ta nguyện ý đánh một trận!

Trọng tài họ Lý suy tư một chút, sau đó gật đầu nói:

- Ba vị kim huynh, chúng ta cược!

Một hồi quyết đấu vừa mới kết thúc, quyết đấu mới và tiền đặt cược lại đã định ra, đám đệ tử cũ mới ở đây, đều cảm giác thú vị mười phần, càng nghị luận rất náo nhiệt.

Trong đám đệ tử cũ.

- Thật là hay. Các ngươi nói, Phong Vân Vô Ngân và Đường Thanh kia, ai có tỉ lệ thắng nhiều hơn?

- Ha ha, chuyện này còn phải nói sao? Tu vi Đường Thanh đạt được bát phẩm, tuy rằng chỉ cao hơn Chu Hàm một phẩm. Thế nhưng tất cả mọi người đều biết, võ giả tu luyện, càng về phía sau càng gian nan. Từ thất phẩm lên bát phẩm, là một đạo rãnh trời, võ giả thất phẩm cần cơ duyên lớn lao, đan dược rộng lượng, cùng với thiên phú cao minh mới có thể bước qua rãnh trời này, tấn chức bát phẩm. Có thể nói, giữa võ giả bát phẩm và thất phẩm, chỉ cần tu luyện vũ kỹ tương đương, cảnh giới vũ kỹ tương đương, võ giả bát phẩm có thể miểu sát thất phẩm. Bởi vậy, ta càng thêm xem trọng Đường Thanh.

- Đúng vậy! Trên người Đường Thanh có mùi thương ý nhàn nhạt, hẳn là hắn tu luyện một môn thương kỹ, đồng thời có hỏa hậu khá cao. Phong Vân Vô Ngân chỉ dựa vào lực lượng, cũng không phải là đối thủ của Đường Thanh.

Trong các đệ tử mới...

- Có trò hay nhìn! Thực lực của Đường Thanh đại ca, bài danh đệ nhất trong hàng đệ tử mới chúng ta, lần này chủ động khiêu chiến Phong Vân Vô Ngân, một phần là vì thù oán cá nhân giữa hai người, một phần còn lại là muốn lập uy.

- Còn có, lần khiêu chiến này của Đường Thanh đại ca, đã đạt lên một đỉnh cao mới! Các ngươi nhìn, ba vị đại nhân thập phẩm đại viên mãn, đã ưu ái rất nhiều đối với Đường Thanh đại ca. Từ nay về sau, địa vị của Đường Thanh đại ca tại Nham Thạch Thành được nâng lên một tầng cao mới rồi. Thật nhiều chỗ tốt!

Phong Vân Vô Ngân đáp ứng trận khiêu chiến này, liền không chút dừng lại, vội vã đi xuống lôi đài, đi tới bên cạnh ba vị trọng tài họ Đạt Hề, họ Tây Môn, họ Lý.

- Ba vị trọng tài đại nhân, tại hạ đang có việc gấp, bây giờ phải rời khỏi sân thi đấu. Xin ba vị đại nhân yên tâm, mười ngày sau đánh một trận cùng Đường Thanh, chắc chắn tại hạ sẽ dốc hết toàn lực.

- Đi! Phong Vân Vô Ngân, biểu hiện của ngươi không chút nào phụ lòng chờ đợi của chúng ta đối với ngươi!

Trong mắt trọng tài họ Đạt Hề ánh lên nét tán thưởng:

- Phong Vân Vô Ngân, hai vạn lượng hoàng kim, 10 viên đan dược cao cấp, là đồ chúng ta thắng được ba huynh đệ Kim Thị trong trận quyết đấu này, ngươi cầm đi!

Phong Vân Vô Ngân suy tư một chút, chỉ lấy hai vạn lượng hoàng kim:

- Ba vị trọng tài đại nhân, ta mới vào Nham Thạch Thành, nơi nơi cần dùng đến tiền, hai vạn lượng kim phiếu hoàng kim này, ta từ chối tức là bất kính, về phần đan dược cao cấp, cảnh giới hiện nay của ta quá thấp, cũng không có nhiều tác dụng, ngược lại ba vị có thể dùng những đan dược cao cấp này. Bởi vậy, ta sẽ không lấy đan dược.

Đúng! Mười viên đan dược cao cấp, rất có tác dụng đối với ba vị trọng tài, bọn họ thấy Phong Vân Vô Ngân không có chút lòng tham, trong lòng đánh giá với Phong Vân Vô Ngân càng cao thêm một tầng, tất cả đều cười thỏa mãn.

Trọng tài họ Tây Môn nói:

- Phong Vân Vô Ngân, sau đó nếu ngươi tu luyện xuất hiện vấn đề, có thể tùy thời đi tìm chúng ta!

- Vâng!

Phong Vân Vô Ngân hơi thấp người thi lễ, nói từ biệt cùng ba vị trọng tài, xoay người rời đi.

Lúc đi ngang qua Đường Thanh, Đường Thanh tự cao tự đại nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân, thấp giọng nói:

- Phong Vân Vô Ngân, ngươi chắc chắn sẽ trở thành khối đá kê chân thứ nhất cho ta bước trên đỉnh phong của võ đạo! Mười ngày sau, ta sẽ chém ngươi thành tro bụi!
Bình Luận (0)
Comment