Ba Năm Quét Rác - Bắt Đầu Điệu Thấp Tu Hành

Chương 10


Nhất Vô Niệm nhìn Tam Lãng không tin được thì nói: “Lần này vị Trịnh sư huynh có việc đi xa không về kịp cho nên tăng tiền thù lao đền bù cho chúng ta.

Ngươi cất đi mỗi người một nửa, không ai hơn ai.”
Nhìn đống linh thạch sáng chói trên bàn Tam Lãng vô cùng trịnh trọng cảm tạ đối với hắn, Nhất Vô Niệm vội xua ta nói: “Không cần để trong lòng, đây đều là thù lao ngươi xứng đáng nhận được.

Linh thạch ta cũng đưa rồi, động phủ ta cũng đã biết.

Sau này có chuyện gì thì cứ Truyền Âm Phù cho ta.”
Nhìn bóng lưng càng ngày càng xa của Nhất Vô Niệm, Tam Lãng ở bên trong động phủ không khỏi cảm khái, “Nhất Vô Niệm là người tốt, đời này có thể kết giao bằng hữu với hắn quả thật không đáng tiếc.”
Nói xong liền đi vào động phủ, hắn dự định sẽ bế quan dài dài.

Bên này Nhất Vô Niệm còn đang hí hửng đi đến địa điểm đánh dấu.

Thỉnh thoảng hắn còn kêu gọi hệ thống để nhìn bản đồ, cuối cùng trải qua nhiều đợt thăm dò cuối cùng cũng đi đến nơi để đánh dấu nhưng…
Hắn chăm chú nhìn phía trước cảm thấy lần này địa đánh dấu có chút không thực sự ổn, nơi cách chỗ hắn đang đứng tầm gần trăm mét là một cái vực sâu không đáy, từ nơi đó Nhất Vô Niệm có thể cảm nhận được khí tức âm u lạnh lẽo.
Mở ra bản đồ phát hiện địa điểm ngay ở phía trước Nhất Vô Niệm cố gắng áp chế sự căng thẳng tiến lên phía trước một bước, hai bước,… rồi bước thứ hai mươi.

Nhìn phía trước vực sâu hắc ám chỉ còn cách mình hơn ba mươi mét, trong lòng không khỏi hiện lên một chút khó chịu.


Bỗng có một lực hút từ bên dưới vực sâu truyền tới, Nhất Vô Niệm chỉ cảm thấy ngươi hơi nhẹ giống như sắp bị kéo xuống vực sâu nhưng lý trí hắn mãi không thể kéo hắn lại được.
Ngay lúc này, âm thanh hệ thống máy móc như thường ngày vang lên.
【 Đinh! Hệ thống phát hiện địa điểm có thể đánh dấu, túc chủ phải chăng đánh dấu?】
Nhất thời làm bước chân Nhất Vô Niệm khựng lại, một cảm giác mát lạnh lan tỏa toàn thân khiến cho đầu óc của hắn vô cùng thanh tỉnh.

Vừa mới căng mắt nhìn bên dưới chân liền cả người liền sợ hại đến tột độ, không biết từ khi nào mà hắn tự ý di chuyển đến đây hơn nữa vực sâu hắc ám phía trước chỉ cách hắn ba bước chân.
Ba bước chân! Vượt qua ba bước hắn liền sẽ rơi xuống bên dưới, mà đến lúc đó hắn có một cảm giác nguy cơ mãnh liệt.

Đó là...
Hắn xong đời.
Hít một hơi khí lạnh, Nhất Vô Niệm mặc niệm đáp lại âm thanh hệ thống: “Đánh dấu!”.

Ngôn Tình Sắc
Lập tức âm thanh hệ thống một lần nữa vang lên.
【 Đinh! Chúc mừng túc chủ lần thứ mười đánh dấu thành công, túc chủ nhận được một rương vật phẩm thần bí.

Xác nhận mở ra rương vật phẩm thần bí?】
Mặc dù nghe được âm thanh của hệ thống vang lên nhưng Nhất Vô Niệm không trực tiếp mở ra mà lập tức lui lại phía sau một đoạn rất xa.

Nhìn bản thân với vực sâu hắc ám kia cách nhau mấy trăm mét mới an tâm, sau đó vui vẻ suy nghĩ tới lời hệ thống vừa nói.
“Rương vật phẩm thần bí? Đây chẳng phải giống lần thứ nhất đánh dấu sao, lần thứ nhất và lần thứ mười đánh dấu cho ra rương thần bí.

Mà hai lần đánh dấu này đều là con số đặc biệt có ý nghĩa, nói như vậy lần thứ hai mươi liệu có tiếp tục xuất hiện rương thần bí? Hmm, chuyện này tạm thời chưa kiểm chứng được, trước mắt vẫn lên mở ra chiếc rương này ra.”
Nhất Vô Niệm vô cun háo hức cùng mong chờ nhìn chiếc rương trong không gian trữ vật của hệ thống, lập tức mặc niệm trong đầu: “Mở rương!”
【 Chúc mừng túc chủ nhận được 3000 điểm đánh dấu!】
【 Chúc mừng túc chủ thu được Pháp Khí thượng phẩm: Băng Nham Kiếm!】
【 Chúc mừng túc chủ thu được Hư Khí trung phẩm: Cửu Biến!】
【 Chúc mừng túc chủ thu được một lọ Linh đan hạ phẩm: Sinh Cơ Đan!】
“Lần này kiếm bộn rồi!” Lập tức Nhất Vô Niệm hai tay nắm chặt, khóe miệng cương lên tạo thành một đường cong nét cười.

Hắn vô cùng vui sướng cùng hai lòng đối với lần đánh dấu này của hệ thống, không uổng công hắn mấy ngày qua liên tục cố gắng đánh dấu, cuối cùng cũng nhận được ban thưởng phong phú.
Nhìn giao diện diện thuộc tính, Nhất Vô Niệm trực tiến tiến vào bên trong không gian trữ vật hệ thống.


Bên trong đang nằm thêm ba món đồ mới, hắn thử bấm vào vật phẩm Băng Nham Kiếm lập tức hệ thống liền hiện lên một dòng ghi chú:
【Băng Nham Kiếm: Hư Khí thượng phẩm thuộc tính hỏa cùng băng đan xen, có thể liên tục biến đổi thuộc tính.

Tu sĩ cần có linh căn hỏa hoặc băng mới có thể phát huy được uy lực của nó, nhưng để tối đa sức mạnh thì cần tu sĩ có cả hai thuộc tính này.】
Hắn sở hữu tám loại linh căn thuộc tính, cho nên điểm mạnh của hắn là có thể học bất cứ loại pháp thuật cùng pháp bảo thuộc tính.

Thời đại tu chân giả hiện tại không giống như thời thiên cổ, thái cổ,… linh khí vô cùng nồng đậm, những thời đại đó tu sĩ sở hữu đa linh căn lại chiếm ưu thế rõ rệt nhất.

Vô số thần thông pháp thuật mạnh mẽ đa thuộc tính được sáng tạo, nhưng thời không đợi người các kỷ nguyên dần dần két lại một kỷ nguyên mới mở ra.

Một thời đại kỷ nguyên mới được thành lập, tu sĩ sở hữu càng ít linh căn thì hấp thu linh khí càng nhanh tiến cấp cũng theo đó mà đề cao, còn linh căn đa thuộc tính dần dần không thích ứng với linh khí mới.

Pháp thuật mạnh mẽ vẫn còn nhưng lại không đủ khả năng để tái hiện, vậy công pháp cùng những thần thông pháp thuật này còn tác dụng gì nữa.

Dần dần chính vì vậy mà thất truyền, từ công pháp đỉnh cấp được săn đón nay lại được cất vào trong tủ kính, trở thành những tài liệu tham khảo của các tu sĩ đời sau.

Từ những cuốn công pháp đỉnh cấp đó diễn sinh ra những loại thần thông pháp thuật đơn thuộc tính, hai thuộc tính,…
Hơn nữa uy lực đôi khi còn vượt trội hơn cả bản gốc.

Tiếp theo Nhất Vô Niệm đưa ánh mắt về phía vật phẩm tiếp theo.
【Cửu Biến: Hư Khí trung phẩm, có thể giúp tu sĩ biến đổi khuôn mặt, ánh mắt, thần thái, vóc dáng… thành một người khác hoàn toàn.

Nhưng hạn chế là chỉ có thể che dấu ánh mắt dưới tu sĩ Hư Thần.】
Một pháp bảo dùng thể thay đổi mọi thứ trở thành một người khác, hơn nữa còn che giấu được dưới tu sĩ Hư Thần nói thế nào đi nữa đây cũng là một vật có ích, hắn nghĩ sẽ có lúc cần tới nó.


Bỏ qua pháp bảo này Nhất Vô Niệm tiếp tục nhìn về phía vật phẩm cuối cùng ‘Sinh Cơ Đan’.
【Sinh Cơ Đan: đan dược cấp bậc linh đan, đã đạt tới linh đan hạ phẩm.

Đan dược này giúp cho tu sĩ hồi phục thương tổn nhanh nhất có thể, ‘Sinh Cơ Đan’ cực phẩm dù chỉ còn một hơi cũng có thể cứu lại được.


“Đan dược này mạnh như vậy!” Nhất Vô Niệm nhìn dòng ghi chú bên dưới ‘Sinh Cơ Đan’ đọc xong không khỏi thốt lên thành lời.

Nhưng nghĩ tới đan dược mình nhận được chỉ là hạ phẩm liền có chút thất vọng.

Hắn tự anh ủi bản thân ‘Sinh Cơ Đan’ hạ phẩm cũng đã rất tốt, nhưng hắn vẫn mong bản thân sẽ không bao giờ phải dùng đến thứ đồ chơi này.
Ai mà muốn bị đánh tới trọng thương cơ chứ, ai muốn hắn mặc kệ nhưng riêng hắn thì không!
Xem qua một lượt vật phẩm ban thưởng Nhất Vô Niệm vô cùng hài lòng, hắn quyết định trở về động phủ tiếp tục nghiên cứu hệ thống.

Hiện tại bản thân hắn một chút cũng không muốn ở đây thêm nữa, cước bộ nhanh chóng như gió di chuyển ra khỏi nơi đây.

Một đường không gặp chút khó khăn nào, sau khi ra khỏi đây hắn mới để ý một chuyện, không ngờ phía sau Huyền Đan Tông lại có một nơi đáng sợ như vậy..

Bình Luận (0)
Comment