Ba Năm Quét Rác - Bắt Đầu Điệu Thấp Tu Hành

Chương 141


“Mọi chuyện chính là như vậy, bất quá đó cũng là chuyện của hai mươi năm trước rồi.

Ta cũng không nghĩ tới có thể gặp được đối phương ở đây, mặc dù không biết tại sao hắn lại xuất hiện trong đây nhưng dù là với mục đích là đi chăng nữa.

Hai người chúng ta đều phải thông báo cho mọi người ở đây, dù sao hắn ta quá mức nguy hiểm!”
Lời càng về cuối Hứa Nghị càng nhấn mạnh câu nói.
Nhất Vô Niệm chưa trải qua chuyện này những chỉ cần nghe cũng đã hiểu rõ một hai, đặc biệt vừa nãy hắn còn đụng độ giao thủ với đối phương.

Người này thật sự rất mạnh, thiên phú cũng vô cùng khủng bố.

Nghĩ như vậy thì hành động của Hứa Nghị cũng không quá thừa thãi, khi mà đối phương thật sự có thể uy hiếp được đám người trong đây.
Dù là như vậy thì trên đường đi ba người bọn họ cũng chưa từng gặp được bất kỳ phật tử nào khác nữa.
“Phù, cuối cùng cũng thích ứng được ma khí trấn áp trong đây!” Hai người Hứa Nghị cùng Ninh Tiểu Bạch hít sâu một hơi, trong đôi mắt hoàn toàn là vẻ vui mừng.
Đối với việc hai người bọn họ thích ứng dần dần ma khí trấn áp cũng khiến cho Nhất Vô Niệm nhẹ nhàng hơn rất nhiều, ít nhất là hắn không cần phải lúc nào cũng cần chú ý tới an nguy của bọn họ.

Nhất Vô Niệm thầm cảm tạ bản thân luôn cố gắng đánh dấu nếu không cũng không nắm trong tay món đồ hữu ích kia được.
Ba người nhanh chóng gấp rút vượt qua đám yêu ma trong đây tiến tới phương hướng đạo môn tầng thứ 2.

“Yêu ma tầng này quả nhiên có chút mạnh mẽ, bất quá vẫn không thể cản trở được ta -- Thích Như Long.” Lúc này, một thân ảnh từ trên không trung nhảy xuống một sườn núi khiến cho một mảnh tảng đá to vỡ nát ra từng mảnh, trên người kẻ này tỏa ra kim quang bao phủ toàn thân.


Đây là một tên phật tử, hơn nữa khí thế tỏa ra vô cùng cương ngạch xem chừng chính là một vị thiên kiêu.
Một đường tiến nhập tầng thứ 4 của Ma Sơn khiến cho tâm trạng của Thích Như Long có phần phấn khích.
“Hừ, xem như ta không dùng Kim Long cũng có thể ổn thỏa đứng đầu lần tham gia bí cảnh này!”
Niềm tin của hắn đối với bản thân là không có điểm nghi ngờ!
Mà lúc này, hắn hơi khẽ điểm một cái ngọc bội ở bên hông, chỉ thấy tấm ngọc bội chiếu ra một hình ảnh được tạo bởi linh khí.

Đây là một bảng dữ liệu, trên đó có ghi đầy đủ tên của tất cả những người lọt được vào top 100.
“Chắc hẳn không thể có người nào nhanh hơn ta được.”
Thích Như Long đối với bản thân vô cùng tự tin, ma khí mấy tầng bên dưới căn bản không đả động được lớp kim quang hộ thể của hắn, điều này cũng đồn nghĩa với việc ma khí không trấn áp được hắn.

Đến đây cũng dễ hiểu rồi, hắn nhanh chóng gặt hái hết lũ yêu ma bên dưới và dễ dàng củng cố điểm số.
Không sai, chính là điểm số.
Bất kỳ một thế lực nào cũng vậy cả thôi, ở đâu có sự sống ở đó có tranh đấu.
Và đương nhiên, Thiên Phương Tự dù là thuộc về phật môn cũng không ngoại thế.

Bất quá sẽ tương đối ít, chủ yếu là muốn khích lệ toàn đệ tử không được lười biếng mà thôi.

Nơi đây không giống như đám tu chân giả, mỗi một lần lịch luyện là máu chảy thành sống, tang thương khóc miếc.
Phật môn có mấy điều cấm kỵ, trong đó việc sát hại đồng môn là phạm vào trọng tội.


Một khi phạm phải dù ngươi có là thiên vương lão tử cũng phải chịu hình phạt, đương nhiên chỉ cần không phơi bày ra cho thế nhân biết là được.
Thích Như Long trên mặt vẫn nở nụ cười khoái chí đột nhiên im bặt, vẻ mặt theo đó mà cũng trở nên khó coi, trong đôi mắt còn hiện lên tia không thể tin được.
Vị trí đứng đầu.
“No1: Bạch Cửu Dương – 8509 tịnh quang”
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Ta là ai?
Và đây là đâu…
“Không thể có chuyện như thế được!”
Thích Như Long trầm mặc nhìn bảng thành tích trên đó không nói một lời.
“Cái tên Bạch Cửu Dương này hơi quen tai, hình như ta đã nghe ở đâu rồi?”
Trầm tư suy nghĩ cái tên này, bất quá hắn nghĩ mãi mà không ra được.

Bỏ qua một bên, Thích Như Long có chút không tin, đối phương vậy mà đạt tới con số 8509 tịnh quang?
Lúc này mới bao lâu, thế mà đã có người đạt tới con số này rồi.

Bản thân hắn một đường tịnh hóa đám yêu ma kia đã coi như vô cùng nhanh chóng, bất quá cũng mới đạt tới con số 2811.

Đối phương trực tiếp bỏ xa hắn một con phố dài, dù là Thích Như Long thường ngày ngồi thiền rất lâu, tâm tính cũng bị mài rũa không kém lúc này cũng có phần kinh hãi.

Nhìn lại bản thân trên bảng xếp hạng, “No2: Thích Như Long – 2811 tịnh quang” mà trong lòng mất hết cảm xúc.
Nhìn lại kẻ đứng trên đỉnh đầu của mình – Bạch Cửu Dương trong lòng Thích Như Long toát ra một suy nghĩ.
Kẻ này không phải gian lận đi!
Mặc dù thường ngày sư tôn luôn nói bản thân không được có thành kiến đối với người khác nhưng Thích Như Long vẫn có chút bận tâm, suy tư một chút hắn lập tức phi hành tiến về chỗ chỗ sâu tầng thứ 4.
“Mặc kệ thế nào cũng phải qua đó một chuyến, nếu đúng là sự thực vậy thì coi như kết thiện duyện, còn không thì coi như ta thay các vị đại Thiền Sư ( hay còn được gọi là đại sư) dạy bảo một phen.

Tại bên trong phật tự bọn họ ghét nhất chính là người dối trá, nghĩ tới điều này trong lòng của hắn hơi nghi hoặc.
Phật môn bọn họ tu hành, đầu tiên nhập môn chú trọng chính là duyên cùng tâm tính.

Tâm tính ban đầu tất nhiên là không tồi, tất nhiên vẫn sẽ có nhưng kẻ mang theo ý đồ khác nữa chỉ cần không xúc phạm tới phật quy thì đều có thể mắt nhắm mắt mở bỏ qua.

Công pháp vỡ lòng của bọn họ chính là tâm pháp.
Tâm đủ kiên định mới có thể tiến nhập bước thứ hai, chính là nhập.
Nếu tâm không đủ há có thể có cơ hội đi vào đây lịch luyện, đối phương thật sự bất chấp để gian lận? Mà đã gian thằng nào lại ngu tới mức như vậy!
Càng suy nghĩ Thích Như Long càng không chắc chắn, chẳng lẽ đối phương thật sự có bản lĩnh.

Nếu thế…
Vứt bỏ suy nghĩ dư thừa ở trong lòng qua một bên, Thích Như Long lặng lẽ không một tiếng động vượt qua rất nhiêu yêu ma.
Bất quá, đúng lúc này…
“Ầm ầm ầm!”
Đột ngột có tiếng nổ vang xuất hiện khiến cho hắn ngừng phi hành, chỉ thấy phía trước cách bản thân hơn chục mét có một cái hộ sâu cấp tốc hình thành nhanh chóng lan tràn ra bốn phía.

Chỉ thấy trên không trung một cái chưởng ấn cực lớn tỏa ra kim quang vỗ thẳng xuống, mang theo lực lượng kinh khủng khiến cho đại địa bên dưới bạo tạc, bốn phía bắt đầu sụp đổ.

Thích Như Long há hốc mồm nhìn cảnh tượng vừa diễn ra trước mắt, trong nội tâm của hắn đang gào thét – Cái này quá khoa trương rồi!
Đám yêu ma ở khu vực đó dưới một chưởng kia lộ ra một vẻ vô hại, dường như chúng nó căn bản chẳng tạo ra được một chút xíu uy hiếp hay phản kháng nào liền trực tiếp bạo nổ.
Khóe miệng Thích Như Long hơi run run, ở trong lòng hắn cố gắng niệm tâm pháp để tâm tình bình tĩnh lại.
Nếu như hắn không nhìn nhầm, vừa rồi hình như là một cái chưởng ấn vỗ xuống.
Chuyện này là sao?
Từ khi nào đệ tử tham gia đợt lịch luyện này đã xuất hiện thiên tài mạnh đến không hợp thói thường như vậy.
Quá mạnh mẽ!
Một vài giây động rung Thích Như Long đã bình tâm trở lại, hắn ngước nhìn phía xa đột nhiên con ngươi co rút lại.
Phía trước, có một thân ảnh đang đứng.

Kẻ này chỉ để lộ bóng lưng thôi nhưng khi nhìn thấy đã khiến cho Thích Như Long hơi run, chỉ thấy sau lưng đối phương có chín viên Hắc Kim Xá Phật đan xen trôi nổi.

Mặc dù chỉ nhìn được bóng lưng nhưng hắn dám chắc đây là một thiếu niên trẻ tuổi, đặc biệt cũng là một vị phật tử như hắn.
Cảm nhận được kim quang từ trên người đối phương tỏa ra, không hiểu sao trong lòng Thích Như Long như trông thấy một vị phật tử chí tôn, thần thánh thuần khiết vô cùng.

Ngay khi đối phương quay đầu nhìn qua phía hắn, Thích Như Long cũng đã nhìn rõ diện mạo đối phương.
Đây quả thật là một vị phật tử tuấn tú, bất quá khí nhìn thấy ấn ký hình thoi ở mi tâm đối phương trong nội tâm hắn không hiểu sao cảm giác một cỗ tà tính!
“Chuyện này…”
Một chưởng vừa rồi quá kinh khủng, từ trên hư không giáng xuống để cho hắn cảm giác như đối mặt với một tôn Thiên Phật hùng vĩ, chưởng ấn đánh xuống như thiên sơn vạn trượng, không gì bì nổi.
Đối phương rốt cuộc là ai?
Note: Tự dưng viết đoạn phật môn lại hứng thú ghê, ai biết bộ nào có thế lực phật môn không để tác bổ sung kiến thức với.

Bình Luận (0)
Comment