Ba Năm Quét Rác - Bắt Đầu Điệu Thấp Tu Hành

Chương 155


Uy lực của lôi tên được tạo ra bởi chân nguyên đương nhiên không mạnh đến như vậy, nhưng dưới lam cung phụ trợ lực lượng lại tăng lên gấp bội.

Bất quá xử lý xong chín con vượn ma cũng chưa phải là kết thúc, vẫn còn có ba con vượn ma không có bị xử lý, chỉ thấy hai con vồ với trước mặt Nhất Vô Niệm.

Hai trảo sắc bén mang theo mùi tanh tưởi cứ thế muốn một kích diệt sát Nhất Vô Niệm, mùi hôi tanh xộc vào mũi khiến cho hắn ghét bỏ nhưng dù vậy hắn vẫn ưu tiên với đám vượn ma, tay cầm lam cung đưa ra phía trước hoàn mỹ chặn lại hai vệt trảo của vượn ma.

Bất quá, ngay khi hai con vượn ma công kích phía trước, con còn lại lựa chọn thời cơ rất chuẩn xuất hiện ngay phía sau lưng Nhất Vô Niệm.
Trong giây lát đó, tưởng chừng như vượn ma thành công ám kích Nhất Vô Niệm nhưng khóe miệng Nhất Vô Niệm hơi nhếch lên, bất chợt hắn dùng hai chân đạp thật mạnh vào ngực hai con vượn ma khiến chúng nó bay thẳng lên hư không.

Lợi dụng động tác đó hắn khẽ vòng hai chân là đằng sau đạp thẳng vào đỉnh đầu con vượn ma tính đánh lén, khiến cho nó vồ hụt trong khoảng không.
Cùng trong thời gian đó Nhất Vô Niệm đã hoàn thành việc tạo ra lôi tên, “oành” một tiếng lôi tên như tia chớp bắn thẳng tới chỗ hai con vượn bị hắn đá bay lên không trung.

Không có bao nhiêu chống cự, hai con vượn ma trên không trung lập tức hóa thành mưa máu.
Con vượn ma bị Nhất Vô Niệm đạp trên đỉnh đầu làm điểm tựa gầm một tiếng, hai trảo của nó lập tức cào tới chân Nhất Vô Niệm.

Nhưng Nhất Vô Niệm đâu để cho nó toại nguyện, nó nhanh thân pháp của hắn còn nhanh hơn nhoáng cái đã đáp xuống sau lưng của vượn ma, hai tay nhanh như chớp giữ lấy hai chi trước vượn ma bẻ mạnh ra đằng sau khiến cho vượn ma gầm thét nhức nhói.
Bất quá kêu chưa được mấy hơi thở lập tức đã bị Nhất Vô Niệm dùng gối xuyên nát đỉnh đầu vượn ma, mặc dù hình ảnh có chút tinh huyết.


Thu hồi lam cung vào trong nhẫn trữ vật, Nhất Vô Niệm ném ra phi kiếm bắt đầu ngự khí phi hành tìm kiếm mục tiêu tiếp theo.
Cứ một đợt như thế, dần dần yêu ma trong tầng thứ sáu bị Nhất Vô Niệm diệt sát đã vô cùng nhiều, bất quá những đội ngũ yêu mà mà hắn diệt sát chủ yếu là những nhóm thực lực yếu nhất trong tầng này.

Không phải hắn sợ hãi chẳng qua có những việc không thật sự cần thiết, chỉ cần tối ưu hóa lợi ích, mục đích của bản thân mới quan trọng.
Bây giờ điều hắn cần làm là gì? Đương nhiên là thu thập tịnh quang.
Mà tịnh quang từ đâu mà có? Chẳng phải từ đám yêu ma hay sao.
Nếu đã như thế thì con yêu ma nào chẳng giống nhau, chẳng qua Nhất Vô Niệm theo chân Nam Phương Trường Sinh đi vào Ma Sơn tầng thứ sáu cho nên đành phải săn giết yêu ma tầng này.

Tại Ma Sơn có một quy tắc, một khi đi vào Ma Sơn chỉ có thể tiến hoặc dùng không thể quay đầu trở lại.
Quy tắc này đối với đám người bên ngoài thì có vẻ như lạ lẫm nhưng lại thiết thực với đám phật tu.

Bởi vì sao?
Đã tu phật làm sao có thể quay đầu, tín ngưỡng của phật môn chính là “Ta không vào địa ngục thì ai vào?”
Bọn họ chỉ có thể đi đằng trước, tiến về phía trước, đứng ở phía trước không thể nào lùi về sau.

Một khi lùi về sau chính là đi ngược với bản tâm, đi ngược với tín ngưỡng.


Chính vì vậy, quy tắc ở bên trong đây chính là thiết lập dành riêng cho phật môn.
Những điều này chính là do Hứa Nghị chia sẻ cho hắn biết.
Ngay khi Nhất Vô Niệm định rời đi đột nhiên ánh mắt của hắn chăm chú nhìn về một điểm, hơi nhíu mày, tay phải phất một cái lập tức một vật rơi vào trong lòng bàn tay hắn.

Đây là một viên nhỏ bằng ngón tay trông có phần tương tự như hạt giống.
Trong nháy mắt, lòng bàn tay của hắn mát lạnh, tựa như một miếng băng tuyết rơi vào trong lòng bàn tay.

Một loại cảm giác kỳ diệu xuất hiện khiến cho trong lòng hắn khó mà giải thích được.
Chưa hết, nắm giữ hạt giống này trong tay lập tức khiến cho toàn thân Nhất Vô Niệm thoải mái, nhẹ nhõm hơn rất nhiều, mọi sự trước đó chưa hiểu lập tức có phần thông thấu, tựa như ngộ tính bản thân được phụ trợ nâng lên hẳn một cấp độ.

Càng như thế nội tâm Nhất Vô Niệm càng tò mò về đồ vật này, nghĩ nghĩ hắn liền câu thông với hệ thống.
Mặc niệm một cái, trên màn hình hệ thống xuất hiện một dòng ghi chú:
【Hạt Thực Linh Đề: Tăng thiên phú tu luyện, phụ trợ ngộ đạo, vô cùng trân quý.】
Đồ vật này thật có ý tứ.

Lại có thế giúp người dùng tăng lên thiên phú!
Rung động không nhẹ.

Nói tới vấn đề thiên phú Nhất Vô Niệm lại tức giận, cái hệ thống lừa đảo, rõ ràng nói có thể tăng thiên phú tu luyện thế mà hắn ném một đống điểm đánh dấu vào mục đó, vậy mà chỉ nhận lại một chút biến hóa.

Mấy vạn điểm đánh dấu ném xuống thế mà linh căn vẫn phế không chịu được, nếu như không phải không có mục đánh giá thì hắn đã đánh giá con hệ thống này một sao phục vụ.

Đồ lừa đảo!
Lừa hắn hơn hai vạn điểm đánh dấu kết quả nhận lại chẳng bao nhiêu, ngần ấy điểm nếu được cộng vào bất kỳ mục nào đều có thể biến hóa mạnh.

Có thể nói đợt đó hắn suýt nữa trầm cảm, cuối cùng thì cũng tuyệt vọng vơi cái hệ thống này.

Mục thiên phú tu luyện cũng bị hắn đưa vào danh sách đen.
Đồ vật hệ thống kiểm định hắn vẫn là tương đối tin tưởng.
Nghĩ tới đồ vật này có thể tăng thiên phú tu hành lại còn phụ trợ ngộ đạo, trong lòng hắn khồng kiềm được muốn thử ngay tại đây.

Bất quá, cuối cùng hắn vẫn ngăn cản ý định của bản thân, đồ vật tốt luôn phải được sử dụng một cách tối ưu nhất, thời cơ thích hợp nhất.

Thở dài, Nhất Vô Niệm cẩn thận cất viên hạt giống vào bên trong một cái hộp để bảo quản, sau đó ném nó vào bên trong gian hàng hệ thống.
Đột nhiên Nhất Vô Niệm phát hiện ra chuyện lạ, không biết từ khi nào nơi đây bắt đầu bị từng đợt sương mù màu đen xâm chiếm.

Nội tâm hắn không khỏi kinh hãi, đám sương mù màu đen này vô thanh vô thức đã bao phủ toàn bộ phạm vi nơi đây, nhíu mày, trong đôi mắt của hắn hiện lên một chút nghi hoặc:
“Đám sương mù màu đen này rốt cuộc là thế nào, nhưng có vẻ sắp có chuyện không hay sắp xảy ra.”
Không biết tại sao Nhất Vô Niệm cảm thấy bên trong tầng thứ sáu ẩn hiện một mối nguy hiểm đang rình rập.

Lúc này, toàn bộ Ma Sơn tầng thứ sáu đã bị sương mù màu đen chiếm trọn, bất kể là yêu ma, phật tu hay tu chân giả trong ánh mắt đều lộ ra vẻ nghi hoặc, nghiêm nghị cùng lo âu.

Đặc biệt là đám yêu ma có chút quá đáng, chúng nó từng con đều ngừng động tác tức khắc quỳ rạp xuống mặt đất run rẩy không ngừng.

Bỗng, một cỗ lực lượng huyền bí từ đầu truyền tới áp bức toàn bộ Ma Sơn tầng sáu.
Vốn ban đầu chỉ có yêu ma mới sợ hãi tột độ, dần dần ngay cả đám tu sĩ, phật tu cũng vô cùng không yên lòng.

Lực lượng huyền bí kia áp bách từ trên không trung xuống khiến cho trong lòng mỗi người cực kỳ khó chịu, phật tu thì còn đỡ, đám tu chân giả lập tức lộ ra yếu thế.

Nhưng ai bảo phật môn luôn đứng ra che chở chúng sinh, lấy Thích Như Long chỉ huy rất nhanh các vị phật môn khác tụ họp tại một chỗ tạo thành một cái trận pháp đơn giản, mà đám tu chân giả vào được bên trong tầng sáu đều không phải kẻ ngu, giờ phút này nếu không nương tựa phật môn vậy cũng quá ngu xuẩn.
Chỉ thấy đám phật tử cùng làm một động tác, sau đó mở miệng niệm kinh văn, trong chớp mắt, xung quang cơ thể bọn họ tỏa ra kim quang dần dần huyễn hóa thành một hư ảnh tôn phật thật to.

Tôn phật này hai tay đang chắp trước ngực, khuôn mặt vô cùng hiền từ phía sau hư ảnh tôn phật có một cái vòng tròn tam sắc: đỏ, vàng, xanh tạo thành.

Cực kỳ thần thánh!
- -----------------
Nhất Vô Niệm: “Hệ thống là đồ lừa đảo”
Hệ thống: “Không làm mà đòi có ăn?”
Nhất Vô Niệm: “Vào sổ đen…”.

Bình Luận (0)
Comment