Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em

Chương 339

“Không còn sớm, không sớm chút nào, cái này gọi là làm xong trước chuẩn bị chu đáo.” Đằng Cận Tư nói nghiêm túc.

Lương Chân Chân cười cắn lên cằm anh một cái, cánh tay vòng qua hông anh, gương mặt dính lên lồng ngực ấm áp của anh, vẻ mặt thỏa mãn và hạnh phúc.

“Ông xã, anh thật tốt.” Giọng nói nhỏ nhẹ mềm mại ngọt ngào, chứa đầy dịu dàng.

“Ngoan, ngủ thôi.” Đằng Cận Tư ôm chặt người trong ngực, bà xã chỉ dùng để yêu, cả đời này của anh, cũng chỉ yêu một người phụ nữ là cô. (dĩ nhiên không bao gồm con gái tương lai của anh, khái niệm không giống nhau.)

Cô lại ở trong lồng ngực anh nhích tới nhích lui, anh sợ mình sẽ thật sự không nhịn được mà muốn cô, nhưng tình huống trước mắt không cho phép mình làm, trong bụng bà xã còn có một người, không thể công khai làm chuyện xấu! Quan trọng nhất là ba tháng đầu dễ bị sảy thai, anh cũng không dám mạo hiểm.

Sáng sớm ngày hôm sau, hai người nói tin tức tốt này cho Đằng lão phu nhân khi ngồi trên bàn cơm, đúng như hai người dự đoán, bà nội thật vui mừng, vô cùng vui mừng.

“Thật tốt quá! Ta có chắt bảo bối tám tháng nữa sẽ ra đời, Hạ Đông, bắt đầu từ hôm nay cô đặc biệt phụ trách sinh hoạt hằng ngày cho thiếu phu nhân, dặn bảo phòng bếp ngày ngày thay đổi canh dinh dưỡng đa dạng hầm nhừ, chú ý phối hợp cân đối, phải nuôi Chân Chân đến trắng trẻo mập mạp mới được.” Lão phu nhân cười đến hiền lành, vui vẻ phát ra từ đáy lòng bà, mong chờ nhiều năm như vậy, cuối cùng đã có kết quả.

Lần này bà cũng không sợ đi đối mặt với liệt tổ liệt tông nhà họ Đằng rồi, thấy a Tư và Chân Chân hạnh phúc như vậy, bà cũng vui mừng.

“Bà nội, cháu không muốn thành người mập mạp.” Lương Chân Chân nũng nịu dẩu môi, mười phần đáng yêu.

“Xem đứa nhỏ này nói, bà nội đảm bảo với cháu, tạng người của cháu tuyệt đối không mập, hơn nữa, bây giờ không phải chỉ có mình cháu, đương nhiên phải ăn nhiều một chút mới tốt, như vậy đứa bé mới có thể khỏe mạnh lớn lên!” Đằng lão phu nhân ôn tồn khuyên nhủ.

“Khụ… Anh cảm thấy bà nội nói đúng, nai con, em quả thật quá gầy, mập mới tốt.” Đằng Cận Tư đầy thâm ý liếc nhìn bà xã ngồi bên cạnh, nói một lời công bằng.

Tay Lương Chân Chân giấu dưới bàn bấm mạnh một cái lên bắp đùi anh, trứng thối! Anh hy vọng em thành người mập mạp thật sao? Không muốn em ra ngoài gặp người khác rồi hả?

Xét thấy Đằng lão phu nhân làm chủ, chuyện này đã xác định rồi, mặc dù Lương Chân Chân tràn đầy không muốn, nhưng cũng hết cách rồi, ai bảo mình mang thai bé cưng đây? Bà nội xuống thánh chỉ cô cũng không dám không nghe theo!

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

Bên trong phòng làm việc của tổng giám đốc tầng sáu mươi tám tòa nhà tập đoàn Đế Hào tư, Đằng Cận Tư đang phê duyệt công văn không ngẩng đầu lên hỏi: “Mấy giờ rồi?”

Nam Cung Thần khôi phục ngạc nhiên rất nhanh, “Ba giờ bảy phút.”

“Lúc ba rưỡi nhắc nhở tôi.” Đằng Cận Tư vẫn không ngẩng đầu.

“Cậu chủ muốn đi họp sao?” Nam Cung Thần soát lại công việc đã sắp xếp hôm nay một lần, phát hiện ba rưỡi không có việc gì quan trọng.

“Đón nai con đi dạo cửa hàng mua sắm.” Đằng Cận Tư lạnh nhạt đáp khiến Nam Cung Thần hoảng sợ, không thể tin chân mày rung rung, đi dạo cửa hàng mua sắm? Trời ạ! Cậu chủ luôn luôn không dính khói bụi trần gian lại sẽ đi dạo cửa hàng, biến chuyển này cũng quá lớn rồi! Nói ra đoán chừng không ai tin, OMG!

Vừa đến ba rưỡi, Đằng Cận Tư không chút do dự đứng dậy, cầm áo khoác đi ra ngoài cửa, dặn dò Nam Cung Thần mấy câu rồi vào thang máy.

Nhìn bóng lưng cậu chủ biến mất, Nam Cung Thần nhíu mày như có điều suy nghĩ, hơn nửa năm qua, biến hóa của cậu chủ có thể nói là “Nghiêng trời lệch đất”, khiến cho người ta không còn cảm giác lạnh như băng không hợp tình người, vẻ mặt nhẹ nhàng phong phú nhiều hơn vẻ tức giận, có rất nhiều nhân viên trong công ty cũng phát hiện, rối rít thắp hương bái Phật hy vọng tâm tình của tổng giám đốc có thể kéo dài thêm.

Lời nói đón bà xã đi dạo cửa hàng mua sắm nói ra có thứ tự như vậy, xem ra cậu chủ đã thay đổi từ trong ra ngoài, gắng sức làm rồi, đáng giá ăn mừng!

Tại sao lại hẹn lúc ba rưỡi đây?

Đó là bởi vì sau khi Lương Chân Chân ăn cơm trưa xong cũng đã mười hai giờ rưỡi rồi, đi dạo vườn hoa nửa tiếng với Hạ Đông, dưới ánh nắng ấm áp chiếu rọi, đã buồn ngủ rất nhanh, vì vậy, một giấc ngủ này thẳng tới ba giờ chiều.

Bên trong chiếc Cayenne phiên bản dài màu đen, Lương Chân Chân vùi trong ngực ông xã ai oán: “Hu hu… Em đã biến thành heo, ngày ngày ăn ngủ, ngủ rồi ăn, chuyện gì cũng không cần quan tâm không cần để ý, ở nhà nhàm chán muốn chết, ông xã, em thật sự muốn ra ngoài đi làm, nếu không cục cưng còn chưa ra, em đã buồn bực trước thành hỏng rồi.”

“Ngoan, lúc nhàm chán anh có thể cùng em, còn có Cát Xuyến, không phải cô ấy cũng mang thai sao? Hai người tụi em có thể ngồi một chỗ tâm sự, không phải rất tốt sao?” Đằng Cận Tư dịu dàng an ủi.

“Cô ấy còn làm việc! Chỉ chủ nhật mới có thời gian, hơn nữa, em cũng không thể cả ngày kiếm cô ấy chơi, cô ấy cũng có mấy chuyện riêng! Ưmh… Bây giờ mới hai tháng, còn tám tháng nữa muốn em sống sao! Anh sờ xem, thịt béo ngang hông đã nhiều thêm.”

Lương Chân Chân dẩu môi kéo tay ông xã đặt lên eo mình, để cho anh cảm nhận chỗ đó của mình thành đống thịt béo, khuôn mặt nhỏ nhắn rất ai oán.

“Đâu có béo tốt? Bây giờ sờ cảm giác vô cùng tốt, trước kia quá gầy, tất cả đều là xương.” Đằng Cận Tư nói lời thật lòng Lương Chân Chân không thích nghe, phụ nữ đều thích chưng diện, ước gì vóc người mình thon thả, béo lên là đại kỵ!

“Hừ! Cũng biết lừa phỉnh người ta! Đâu có người đàn ông nào thích người mập.”

“Bà xã, chỉ cần là em, dù như thế nào anh cũng thích, bây giờ bé cưng đang lớn, không để cho bé ăn đủ sao có thể khỏe mạnh lớn lên chứ?”

“Người ta không nói không ăn, chẳng qua cảm thấy ở nhà quá nhàm chán! Cứ tiếp tục lâu dài như vậy, cũng không tốt cho bé cưng!” Lương Chân Chân ngọt ngào làm nũng.

“Nếu không, ban ngày em cùng anh đến công ty?” Đằng Cận Tư hơi trầm ngâm, cảm thấy lời bà xã rất có lý, ngày ngày ở nhà dưỡng thai quả thật không phải kế hoạch lâu dài, thời gian tám tháng, đúng là khó lòng chịu đựng.

“Hả? Cùng anh đến công ty? Em có thể làm gì chứ?” Lương Chân Chân kinh ngạc mở to mắt.

“Muốn làm gì cũng được.”

“Em học tin tức, không hiểu những thứ kia trên thương trường, chẳng lẽ để em làm nhân viên phục vụ ở khách sạn Đế Hào tư?”

Đằng Cận Tư cưng chiều véo mặt cô, “Bé ngốc! Sao anh lại cam lòng để cho em làm nhân viên phục vụ?”

“Hì hì… Chẳng lẽ là thư ký?” Lương Chân Chân ngoẹo đầu cười vui vẻ.

“Nếu như em đồng ý, điều này cũng có thể xem là một ý kiến hay.” Đằng Cận Tư mỉm cười.

“Không thích! Người ta không phải học làm thư ký, em muốn đi tòa soạn làm biên tập.”

“Không được, anh không yên lòng.”

“Em cũng không phải đứa trẻ ba tuổi, có gì không yên lòng chứ? Cùng lắm thì em đến tòa soạn của Cát gia nộp đơn, làm bạn một chỗ với cô ấy, có được không?” Tròng mắt đen ngập nước của Lương Chân Chân lấp lánh ánh sáng.

“Không được, anh còn sợ sẽ lo lắng, chỉ có thể để em bên người mới an toàn nhất.” Đằng Cận Tư khăng khăng giữ ý kiến, trải qua vụ bắt cóc lần trước, anh đã tăng cường đề phòng.

Lương Chân Chân không thuyết phục được anh, đành phải đồng ý, “Được rồi, xem như nể mặt cục cưng, em sẽ thỏa hiệp một lần, nhưng anh phải đồng ý, chờ sau khi sinh bé cưng xong, anh không thể can thiệp em ra ngoài tự do làm việc.”

“Ừ, không thành vấn đề.” Đằng Cận Tư đồng ý rất sảng khoái, trước mắt bà xã đại nhân là lớn nhất, chuyện sau này nói sau, bây giờ ai nói được chính xác?

Nghe thấy anh đã đồng ý, trong lòng Lương Chân Chân vui vẻ, ôm mặt anh “Chụt” cái rất vang dội, “Ông xã, từ ngày mai cho đến ngày bé cưng ra đời, em đến công ty anh làm thư ký riêng, chỉ có điều anh phải tìm người dạy em mới được.”

“Được, để Nam Cung tìm người dạy em.”

“Sao không để cho anh ấy tự mình dạy em?”

“Bởi vì việc của cậu ta rất nhiều, không giúp được.”

“Vậy… Vậy nếu em đi, có thể có ảnh hưởng không tốt không?” Đây mới là điều cô lo lắng nhất.

“Ngoan, em không cần lo lắng những thứ này.” Đằng Cận Tư vuốt ve mái tóc ngắn xù của cô, bên môi tràn ngập nụ cười cưng chiều.

Đầu Lương Chân Chân chui vào trong ngực anh, cũng đúng, có một ông xã vạn năng chỗ tốt chính là anh có thể vì mình giải quyết tất cả các nguy cơ, mình chỉ cần ngoan ngoãn hưởng thụ là được.

Trong cửa hàng, hành động của Đằng Cận Tư không thể gọi là “mua”, phải gọi là “Càn quét”, anh mặc kệ quần áo con trai hay con gái, đồ dùng hằng ngày của đứa bé hay đồ chơi, tất cả toàn bộ túi xách, Lương Chân Chân ở bên cạnh chỉ có thể giương mắt nhìn, chuyện này… Cũng quá kinh khủng rồi!

Thừa lúc nhân viên phục vụ không để ý, cô kéo ống tay áo ông xã, “Có phải mua quá nhiều không, mặc không hết làm thế nào? Hơn nữa, còn chưa biết là con trai hay con gái?”

“Không sao, chúng ta không thiếu tiền.”

O(╯□╰)o Đầu Lương Chân Chân đầy vạch đen, có tiền cũng không thể hoang phí như vậy! Như vậy có thể thấy, a Tư là một tên phá của điển hình, chuyến đi hôm nay, ít nhất mười vạn đã đi ra ngoài, chỉ sợ đồ mua phải dùng xe tải kéo về.

“Ông xã, em đói bụng rồi, chúng ta đừng mua nữa, đi ăn cơm có được không?” Cô chỉ có thể dùng cách này để ngăn cản anh.

“Được.” Đằng Cận Tư thấy đồ đều đã mua đầy đủ hết, liền ôm cô đi về phía thang máy, khóe mắt vừa đúng lúc nhìn thấy một tiệm “Đồ lót nữ” ở khúc quanh.
Bình Luận (0)
Comment