Bà Xã Đại Nhân Vì Em Mà Sống

Chương 4


1 tháng sau
Tại một bữa tiệc rượu của những ông trùm tai to có tiếng trong giới hắc đạo.
Người phụ nữ xinh đẹp mang mặt nạ với mái tóc màu bạc, cùng đôi mắt màu xanh biếc mang nét con lai, khoác trên mình một bộ váy cúp ngực màu đen tiến vào đại sảnh.

Dù không thể thấy rõ khuôn mặt nhưng nhìn một thân sang trọng, quý phái kia thôi cũng đủ để nhận thức được cô gái này rất xinh đẹp.
Mọi người ai cũng khá ngạc nhiên vì bọn họ chưa có ai từng thấy vị này, là người nào nhưng nhìn một thân khí chất đó ai cũng phải sợ hãi.
Bước vào sau là một người đàn ông điển trai, khuôn mặt cương nghị, đôi mắt chim ưng sắc bén, sóng mũi cao cùng đôi môi mỏng hơi mím lại đầy hấp dẫn.

Nếu như Tuyết Ly có ở đây thì sẽ nhận ra ngay anh Vương.

Anh ta tiến đến để cô gái kia khoát tay.
- Chào Alex tiên sinh.
Anh thản nhiên lướt qua đi thẳng đến chiếc ghế cao nhất tại đại sảnh.

Trong hắc đạo có 2 thế gia đứng đầu một là Tuyết gia, hai là Hàn gia.

Nhưng cả 2 thế gia mày chưa từng xuất hiện ở những bữa tiệc rượu như thế này bao giờ.

Nay lại xuất hiện người của một trong 2 nhà, không biết là của nhà nào nhưng chỉ cần bám víu được thì cũng như một bước lên trời.
- Vừa nãy, người kia gọi vị đó là Alex sao? Alex của Tuyết gia?
- Là người đứng thứ hai Tuyết gia.
Tiếng hít khí lạnh đồng thời nối đuôi nhau.
- Nhưng vì cớ gì Tuyết gia đóng quân ở nước ngoài lại về đây?
- Không lẽ là như lời đồn? Tuyết gia sẽ phất cờ ở đây sao?
- Chẳng lẽ lại là thật…
Tiếng xôn xao đột nhiên bị cắt ngang khi từ phía cửa xuất hiện nhiều hơn một người đàn ông.
Đôi chân thẳng tắp dẫm trên đôi giày da cao cấp bước vào trong.

Lại làm cho các ông trùm có tiếng tâm tại đây nghệt mặt ra một lần nữa.

Bởi cái vị đó là gia chủ của Hàn gia - Hàn Mặc Ngôn, người mà chưa bao giờ thấy mặt trong các bữa tiệc như thế này.
- Chuyện này là gì đây? Chẳng lẽ Tuyết gia sẽ về đây sao?
Người đàn ông với vẻ mặt đẹp trai, phóng khoáng trên môi là nụ cười ôn nhuận như gió xuân ấm áp, khiến cho biết bao nhiêu cô gái đắm mình vào.

Nhưng đừng vì vậy mà đến gần bởi nếu như ai đã từng biết đến Hàn gia gia chủ đều sẽ biết điều cấm kị của anh chính là phụ nữ.

Anh ghét khi phải đứng gần phụ nữ.
- Chú Đinh chào chú lâu rồi không gặp, chú vẫn khỏe chứ? – Người đàn ông mở lời chào chủ trì của buổi tiệc - gia chủ Đinh thị, cũng từng là thuộc hạ của ba anh.

Giọng anh trầm ấm càng thêm mị hoặc.
- Ah, Mặc Ngôn đấy à.

Sao hôm nay lại rãnh rỗi đến đây thế này.
- À.

– Anh híp đôi mắt nhìn lên chỗ cao kia.

– Nghe nói dung nhan của gia chủ Tuyết gia không tầm thường nên muốn đến xem thử, nhưng chắc là không được rồi.
Khi liếc qua cô gái có mái tóc màu bạc đang nhìn đánh giá mình rồi nhếch môi cười, anh khựng lại trong giây lát rồi cũng tiến lại phía đó.

Cô gái giật tay Alex, anh ta liền hiểu ý kéo cô để cô ngồi lên đùi mình.
Khi Hàn Mặc Ngôn vừa đến nơi thấy cảnh này thì đôi mắt hơi nheo lại rồi trở lại bình thường trong tích tắc.

Nhưng hành động đấy đều thu vào tầm mắt của cô gái.
Bước đến ngồi vào chiếc ghế còn lại.
Đợi một lúc, Alex liền lên tiếng.
- Tuyết gia chúng ta sẽ về đây tạm thời vài năm.
Lời nói này là ra lệnh cho các thế lực khác nên thận trọng đừng động vào người của Tuyết gia chứ không phải lời thông báo.
Lại một trận xôn xao.
- Alex tiên sinh, Hoắc gia nguyện trung thành với Tuyết gia.
Sau đó liền có nhiều gia chủ của nhiều gia tộc xin nguyện trung thành.
Alex hơi cúi đầu xuống cô gái giả vờ thân mật, sau một lúc anh ta liền ngẩn đầu lên.
- Xin lỗi các vị Tuyết gia trước giờ chỉ hoạt động riêng lẻ chưa từng hợp tác với gia tộc nào.

Nhưng lần này tôi lại muốn hợp tác với Hồ gia.
Lời vừa dứt tiếng tranh cãi lại dậy lên.
- Hồ gia? Đùa sao! Hồ gia giẫm phải vận cứt chó gì thế?!
Tiếng nghị luận sôi nổi, nhưng hai kẻ vừa châm ngòi thì nãy giờ cứ ngồi im xem kịch.
Tất cả mọi việc xảy ra vừa rồi đều được Hàn Mặc Ngôn thu hết vào tầm mắt.

Những hành động như cúi đầu đấy không phải là hành động cưng chiều tình nhân, mà là đang hỏi ý.


Anh nhếch môi, cô gái đó quả không tầm thường.
Alex vừa đứng lên định đi thẳng ra cửa thì lại bị tiếng Hàn Mặc Ngôn gọi giật lại:
- Thật ngại quá tôi muốn mượn cô gái đấy có được không?
Alex híp mắt quay lại.
- Cho tôi lí do? - Từ giọng nói của Alex anh có thể thấy được hắn ta đang khẩn trương cùng khó chịu.
- Tôi thích.

– Anh ngả ngớn giở trò lưu manh vì anh biết Tuyết gia chỉ mới về nước không dám làm càn.
- Anh đây là cướp người công khai sao? - Vẻ mặt Alex lại lạnh thêm vài phần.
Cô gái giật tay Alex, mắt ra hiệu.
- Được thôi.

- Mặc dù không cam tâm lắm nhưng anh vẫn đồng ý.
Trước khi đi Alex nói nhỏ chỉ đủ cô gái nghe “Không đối phó được thì báo ngay đấy biết chưa”.

Nói rồi đi thẳng..

Bình Luận (0)
Comment