Tại trung tâm thành phố New York rất nhiều hãng xe nổi tiếng thế giới đậu. Người xung quanh không là vệ sĩ thì cũng là sát thủ, đặc công hay thanh tra, cảnh sát. Tiếp theo họ liền lên xe đến nơi diễn ra cuộc họp.
Một đoàn xe màu đen sang trọng di chuyển trên con đường đất ngoại trung tâm thành phố đi về phía Nam. Đến một nơi chỉ có duy nhất một tòa nhà rộng lớn tọa, tòa nhà được thiết kế đặc biệt. Xung quanh đều đóng kín nhìn không có một cánh cửa như là một khối lập phương màu đen bóng. Vây quanh là rất nhiều vệ sĩ và người của quân đội, trên tay mỗi người là một khẩu súng trường, ánh mắt sắc bén quan sát động tĩnh xung quanh. Đoàn xe im lặng đỗ tại trước tòa nhà. Từ trên chiếc xe dẫn đầu một ông lão tóc bạc bước xuống, toàn thân cao quý cầm chiếc gậy chống đỡ thân mình. Ông lão trông đã già nhưng ánh mắt kia lại như hồ ly lão luyện, giảo hoạt. Xe phía sau bước xuống là mấy người đàn ông trung niên, trông họ rất nghiêm nghị cùng nét mặt thâm thúy không phải người dễ chọc. Mấy người đứng trước cửa chờ đợi gì đó rồi lúc sau hai chiếc xe màu đen, một cái là callidac một cái là BMW tiến đến. Chiếc xe thứ nhất bước ra bốn người, dẫn đầu là Vương Cảnh Thần một thân tây trang uy nghi, ánh mắt sắc bén như ưng, lạnh lùng, lãnh huyết. Bên cạnh là Lam trợ lý cũng là thủ hạ thân cận của hắn một thân vest xám, khuôn mặt anh tuấn, nghiêm túc. Một người là Ngạo, một thân áo sơmi xanh, quần tây trắng sạch sẽ, ánh mắt đào hoa nhưng không đơn giản, bộ dáng tuấn tú, phong lưu. Một người nữa là Diễm, mặc bộ tây trang nữ, bộ mặt cũng là không đơn giản. Tiếp theo xe bước xuống là 4 người, Ngạn Tử Băng đi đầu bon họ. Cô mặc chiếc áo sơ mi đen, quần da bóng bó sát lộ ra đường cong quyến rũ, trên vai còn khoác một chiếc khăn lông sói xám, trên mặt là chiếc mặt nạ bạc lộ ra ánh mắt lạnh lùng, nham hiểm, tay đeo đôi bao tay gia màu đen, tóc đen để xõa tự nhiên. Bên cạnh cô là Thiên Y một thân quần áo đen lạnh lùng đứng, Thiên Ân một thân vest đen nam tính, ánh mắt lão luyện, Thiên kỳ một thân tây trang đen cùng màu hơi thở lộ ra chút lười nhác. Bốn người một khối đen trang phục tạo nên nét riêng biệt.
Vương Cảnh Thần cùng Ngạn Tử Băng liếc nhìn nhau, khi thấy Vương Cảnh Thần cô cũng không ngạc nhiên vì cô đã sớm điều tra hắn, chồng cô không đơn giản a. Thấy Tử Băng cười chào hỏi với mình, Vương Cảnh Thần cũng nhẹ gật đầu. Hắn đã cho người điều tra về thân phận lão đại Thiên Long Hắc Hổ nhưng kỳ lạ là không thể tra ra, người phụ nữ này quá thần bí và nguy hiểm. Tử Băng cũng biết Vương Cảnh Thần cho người điều tra mình nhưng hắn chắc chắn không biết được cô là hacker số một thế giới nên khi người của hắn xâm nhập hệ thống máy thì cô đã tự thân xuất mã ngăn chặn, không ngờ người của hắn cũng rất lão luyện, không hổ danh thủ tịch mafia đứng đầu thế giới.
Hai người vừa bước xuống mấy người xung quanh liền kinh sợ một phen, ngay cả những người đàn ông trung niên thoạt nhìn không dễ chọc đến lão già tóc bạc như hồ ly giảo hoạt cũng có tia e ngại. Đùa, đây là hai thần thoại của thế giới ngầm a. Một bên là thủ tịch nổi tiếng không dễ gần Hắc Vương(Vương Cảnh Thần danh hiệu gọi trong hắc đạo) của tổ chức mafia thế giới, bên kia là Hắc nữ vương (Danh hiệu trong hắc đạo của Ngạn tử băng) nổi tiếng thần bí, nguy hiểm của hắc bang lớn nhất thế giới Thiên Long Hắc Hổ.
12 nhân vật chính tiến đến trước tòa nhà đặt ngón cái lên tường thì tự động một chiếc cửa mở ra ngay trước mắt. Tòa nhà này được thiết kế mở bằng dấu vân tay, nếu không đủ dấu vân tay của 12 người thì không thể mở ra, nếu cạy mạnh có thể nguy hiểm tính mạng. 12 người dẫn theo thủ hạ của mình tiến vào, chính giữa tòa nhà là một bộ bàn ghế quý giá. Chính giữa ghế ngồi là một bức tượng hắc thạch hình rồng tượng trưng cho liên minh hắc đạo. 12 người mỗi người ngồi một ghế thủ hạ của họ đứng sau lưng, rồi cuộc họp cũng bắt đầu.
_ Hắc Vương, lâu rồi không gặp cậu.- Ông lão kia chính là nhất tọa có vị trí trong hắc đạo, Kiều Nhất Phàm.
_ Lão Kiều, còn khỏe?- Vương Cảnh Thần lạnh giọng hỏi.
_ Khỏe lắm, chưa chết được.- Kiều Nhất Phàm liền cười một tiếng.
_ À, Hắc nữ vương, sao hôm nay lại có hứng tham gia cuộc họp ngầm?- Một người đàn ông trung niên lên tiếng, chính là tam tọa Diêu Thịnh.
_ Haha, chán quá mà thôi.- Cô cười lạnh nói. Mọi năm lệnh triệu tập họp ngầm cô đều không đi nên bọn họ hỏi vậy cũng không có gì kỳ lạ.
Tiếp theo mọi người chào hỏi nhau rồi bắt đầu vào việc chính.