Vương Cảnh Thần ngồi trong xe do Lam lái đến nơi họp. Thuộc hạ của anh đã được sắp xếp ở chỗ họp để chờ lệnh nên bây giờ chỉ có Vương Cảnh Thần, Lam, Ngạo, Diễm trên xe. Đến khu rừng gần đấy xe rẽ vào lối mòn duy nhất xung quanh yên tĩnh lạ thường.
_ Lão đại, có gì đó không ổn.- Lam nhìn xung quanh bằng ánh mắt sắc bén nói. Ngạo cùng Diễm cũng cảnh giác.
_ Chúng ta bị tập kích.- Vương Cảnh Thần lạnh lùng mở miệng. Dù biết bị tập kích nhưng trên mặt anh không có chút khẩn trương nào, tất cả chỉ là lạnh nhạt biểu tình.
Qủa nhiên, Vương Cảnh Thần vừa nói xong thì từ hai bên mấy chiếc mô tô đi ra, rồi từ hai hướng đầu lối ra vào bốn chiếc ô tô đen lao vào. Vương Cảnh Thần ra hiệu cho Lam, Lam xuống xe đối mặt với đám người.
_ Các người là ai?- Lam âm trầm mở miệng. Nếu là Báo Hoang thì lần này gay gắt thật rồi. Bọn họ chỉ có 4 người còn bên đối phương có hơn chục người. Tuy bọn họ mạnh nhưng đối phương số lượng đông, chắc chắn không tránh khỏi thương vong.
_ Hắc vương tâm tình hôm nay thật tốt a, lại đi rạo chơi trong rừng.- Một người đàn ông trung niên từ trong xe bước ra. Bên tay trái còn có xăm hình con báo. Đích xác là người của Báo Hoang.
_ Là người của Báo Hoang.- Lam ghé sát xe nói. Từ trong xe Vương Cảnh Thần, Ngạo và Diễm cũng bước ra. Đối mặt với đối phương đông nhưng không ai có biểu tình gì kinh diễm.
_ Tứ trụ Báo Hoang ra mắt Hắc vương.- Nam nhân trung niên giọng ngả ngớn nói.
_ Có rắm mau phóng.- Vương Cảnh Thần sử dụng nhuần nhuyễn lời thoại vợ dạy. Bên kia Lam, Ngạo cùng Diễm suýt nữa bật cười, đây mà là lão đại bọn họ sao.
_ Hắc vương đúng thật là người thẳng thắn. Đúng là ta có chuyện muốn bàn, nếu Hắc vương có ý định tham gia vào đợt khai sáng hắc đạo để ngăn cản bọn ta thì phiền ngài rút lực lượng về ở nhà chăm vợ dạy con, không thì hôm nay các người sẽ được chết ở đây.- Tứ trụ giọng nói uy hiếp vang lên.
_ Ông uy hiếp tôi?- Vương Cảnh Thần nhíu mày lạnh giọng hỏi. Anh ghét nhất bị người khác uy hiếp.
_ Không phải là uy hiếp mà là "thỉnh cầu".- Này mà là thỉnh cầu gì, rõ ràng là uy hiếp trắng trợn.
_ Tốt. Lên đi.- Đột nhiên Vương Cảnh Thần cởi áo vest ra ném vào trong xe, giọng điệu không kiên nhẫn nói.
_ Hừ, lên.- Tứ trụ thấy đối phương không thụ uy hiếp tức giận nói.
_ Khoan đã.- Một giọng nữ uy nghiêm vang lên. Từ sau sáu chiếc callidac đen đi vào. Từ trong xe một người phụ nữ mặc quần áo đen, khí thế bức người như nữ vương bước ra.
_ Cô là...- Tứ trụ híp mắt nhìn cô.
_Các người tra về Hắc vương vậy mà quên còn một Hắc nữ vương sao? Thật là cảm thấy bị coi thường a.- Lời này vừa nói xong làm tứ trụ suýt nũa ngã xuống. Chủ thượng đưa cho bọn họ mang người đi xử lý hắc vương nên chỉ mang ít mà bây giờ còn thêm Hắc nữ vương nữa thì thật là không có cơ hội thắng. Bên kia Vương Cảnh Thần nhìn thấy cô xuất hiện lại thoáng kinh ngạc. Là cô ấy? Sao cô ấy ở đây.
_ Chuyện này không liên quan đến Hắc nữ vương vẫn mong cô đừng xen vào.- Tứ trụ già mồm cãi cố nói. Mặc dù không có phần thắng nhưng bọn họ không thể chạy.
_ A...các người ức hiếp người phe tôi lại nói cùng tôi không quan hệ hơn nữa người đấy còn là lão công của tôi?- Một lời vừa nói ra tất cả đều chấn động, ngay cả Vương Cảnh Thần.
_ Trời ạ, là phu nhân.- Lam, Ngạo, Diễm kinh ngạc thốt ra tiếng. Vương Cảnh Thần trực tiếp đơ người.
_ Hai người là vợ chồng?- Tứ trụ toát mồ hôi lên tiếng. Lần này thì xong rồi, cơ hội đàm phán còn không có.
_ Phải, đúng không lão công?- Ngạn Tử Băng đưa tay tháo chiếc mặt nạ ra cười nhìn Vương Cảnh Thần.
_ Đương nhiên, vợ yêu.- Vương Cảnh Thần cũng hồi hồn cười nhìn cô. Thì ra vợ anh không đơn giản a. Mà mấy người xung quanh nhìn thấy nhan sắc của cô trực tiếp đơ. Đây là dạng mỹ nhân gì a? Bọn họ chưa bao giờ thấy ai đẹp như vậy. Ngay cả mấy nữ ca sĩ, người mẫu, diễn viên nổi tiếng. Vương Cảnh Thần thấy ánh mắt người xung quanh hướng vợ anh nhìn bất giác nhíu mày khó chịu. Vợ anh chỉ để anh nhìn, mấy người này dám dùng ánh mắt như vậy nhìn. Tứ trụ Báo Hoang từ xưa mê gái thành tính cũng không tránh khỏi rung động.
_ Xử lý đi.- Một tiếng lạnh lùng vang lên, người của Ngạn Tử Băng xông lên bắt hết đám người của Báo Hoang sau đó xử lý luôn tại đây.
Hai người cùng nhau ngồi một xe đến nơi họp. Mà Ngạn Tử Băng lạnh lùng như nữ vương lại nũng nịu ôm tay Vương Cảnh Thần còn anh thì ôn nhu nhìn vợ. Một màn này đã làm cho Lam đang lái xe tim cũng sắp rớt ra ngoài. Hai người làm ơn đừng có thể hiện tình yêu vĩ đại trước mặt người FA như tôi được không? Rất tiếc là nỗi lòng của Lam không được đáp trả.