Sau khi nhấn phím màu xanh lá cây, vốn dĩ Khấu Kiệt là người nên mở miệng trước, nhưng, quỷ tha ma bắt lại bị mắc kẹt ngay cổ họng.
Yến Hoài không thể làm gì khác hơn là mở miệng nói: "Nói chuyện, nếu không, tôi cúp!"
"Thật xin lỗi!" Khấu Kiệt nói một câu.
"Khấu Kiệt, anh biết không? Giữa hàng ngàn lời nói, tôi ghét nghe nhất chính là câu này.” Yến Hoài cố ngăn chặn cơn bực bội từ tận đáy lòng: “Tôi muốn, chính là phương pháp giải quyết, hiểu không?"
"Thật sự xin lỗi. . . . . . Anh hiểu!" Khấu Kiệt lập tức bổ sung: “Trước đây anh chưa từng nói xin lỗi với bất kỳ ai, trừ em ra.”
"Tôi. . . . . ."
"Anh sẽ giải quyết chuyện này, cho anh thời gian ba ngày!" Khấu Kiệt vừa cướp lời xong, lập tức tắt điện thoại.
Yến Hoài ở bên kia, ngơ ngác nhìn điện thoại, anh ta nói sẽ giải quyết? Giải quyết như thế nào? Để điện thoại xuống, ngồi trên ghế sofa. . . . . .
Chuyện này liên quan đến vấn đề anh dự? Còn là vấn đề riêng tư? Anh ta sẽ giải quyết như thế nào?
Aiz. . . . . . Lần đầu tiên, cô cảm thấy, mình không mạnh mẽ như mình đã nghĩ.
Khấu Kiệt, tại sao phải giúp tôi? Nếu như tôi mất chức, không phải anh càng có cơ hội trở thành thị trưởng hay sao? Tại sao, anh?
——
"Khấu Kiệt, ngày mai, cậu thật sự phải làm như vậy?” Thương Truy Ý từ bên ngoài đi vào, cười cười: “Nói thật, đây xem như là phương pháp tốt nhất, ha ha, cậu muốn chịu thiệt thòi!"
Khấu Kiệt nhấp một hớp cà phê, cũng không để ý đến lời của anh: “Những trang mạng kia đã bị hack hết chưa? Còn toàn soạn báo ấy thì như thế nào?"
"Mười phút trước, toàn bộ những bức ảnh trên các trang mạng kia đã bị hỏng. Về phần tòa soạn báo ấy? Đoán chừng hiện tại chủ tòa soạn báo ấy đang bị đòi nợ, bây giờ ông ta cũng là kẻ bị tình nghi nhất trong vụ án tàng trữ ma túy, đã bị cảnh sát triệu tập điều tra.” Thương Truy Ý lấy tách cà phê của Khấu Kiệt đi: “Khấu thiếu gia đã hài lòng chưa?”
"Hừ!" Khấu Kiệt khẽ hừ nhẹ một tiếng, đi vào trong phòng của mình: “Ngày mai chuẩn bị cho tốt một chút, mình muốn cả thành phố D này biết, ai mới là lão đại chân chính! Ai mới là người đàn ông của Yến Hoài.”
Ngày hôm sau, tin tức giật gân lại nổi như cồn.
Báo đăng tin: Tối hôm qua, chủ tòa soạn báo đăng ảnh khỏa thân trở thành kẻ tình nghi tàng trữ ma túy, bị cảnh sát triệu tập điều tra.
Báo đăng tin: Tất cả cá trang mạng đăng hình ảnh khỏa thân đều bị hack, người đứng phía sau bức màn ấy là ai, sợ rằng vĩnh viễn cũng không ai biết.
Báo đăng tin: Thư ký thị trưởng, tổng giám đốc tập đoàn Khấu thị, Khấu Kiệt tổ chức họp báo vào lúc 9 giờ sáng, địa điểm: Khách sạn Dụ Hoa, nguyên nhân, họp báo sẽ biết.
Quả nhiên, còn chưa tới chín giờ, khách sạn Dụ Hoa kia cũng đã chật ních người.
Đối với việc tổng giám đốc tập đoàn Khấu thị, Khấu Kiệt đột nhiên mở một buổi họp báo, mỗi người có một ý kiến khác nhau.
Có người nói là muốn giải thích thay tân thị trưởng Yến Hoài, vì, dẫu sao Khấu Kiệt cũng là thư ký của thị trưởng thành phố, thay thị trưởng làm vậy, cũng là hợp tình hợp lý.
Có người nói, dạo gần đây trông thấy đại tiểu thư của tập đoàn Dương thị, Dương Miêu Miêu đã gặp gỡ riêng tư với Khấu Kiệt, đoán chừng là muốn kết liền cành, hai trùm thương mại liên thủ với nhau.
Có người nói, tổng giám đốc của tập đoàn Khấu Thị, Khấu Kiệt mở họp báo nhằm vạch trần tân thị trưởng, đoạt lại chức vị thị trưởng, dù sao cũng chỉ chênh lệch có 0.02 điểm.
Bất luận có suy đoán thế nào đi nữa, cũng là những tiêu điểm chính của ngày hôm nay. Huống chi, Khấu Kiệt lại nằm ở vị trí thứ nhất trong bảng xếp hạng trai đẹp của thành phố D, lần nào xuất hiện ở bên ngoài mà chẳng thu hút sự chú ý của vô số phụ nữ điên cuồng?
"Cậu xác định Yến Hoài có thể xem truyền hình trực tiếp hôm nay?” Khấu Kiệt ngồi ở phòng chờ, nhâm nhi một ly Louie XIII.
"Không chỉ là cô ấy, hơn nữa, ông nội cũng sẽ thấy.” Thương Truy Ý nhìn Khấu Kiệt, cụng ly với anh: “Chuyện tốt như vậy, tại sao lại không nói cho ông biết?”
"Ừ." Khấu Kiệt gật đầu: "Đi."
——
Chín giờ đúng.
Mọi người hít vào thở ra, ở bên trong đại sảnh hội nghị, không còn tiếng nói chuyện, chỉ có thể nghe thấy tiếng hô hấp.
Mọi người đưa ánh mắt về màn bạc ở phía sau, nơi đó, tiếng bước chân ngày càng đến gần.
Hoàng Thiên vén màn bạc lên, Khấu Kiệt bước vào trước tiên.
Nhất thời, những ánh đèn flash kia không ngừng nhấp nháy…
Còn phía sau, là Thương Truy Ý.
Hôm nay Khấu Kiệt mặc âu phục, tóc vuốt keo, điển hình là: đầu có thể rơi, tóc không thể loạn, nhưng, đầu của anh chắc chắn sẽ không rơi, người dám làm chuyện ấy nhất định sẽ chết trước. Dienndannleequyydonnn.
Khấu Kiệt khẽ nhìn lướt qua mọi người, mỉm cười, ngồi xuống đài chủ tịch.
Thương Truy Ý lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh Khấu Kiệt, trước sau vẫn giữ nụ cười trên mặt, rất dịu dàng tao nhã.
"Hôm nay, tôi rất vinh hạnh lại được ngồi ở đây." Môi Khấu Kiệt khe khẽ giật: “Tổ chức buổi họp báo lần này, tôi không lấy thân phận là tổng giám đốc tập đoàn Khấu thị, lại càng không lấy thân phận là một thư ký thị trưởng, mà chỉ lấy tư cách là một người đàn ông để mời mọi người đến đây.”
Nghe thấy thế, nhất thời, cả hội trường cũng muốn nổ tung, tiếng bàn tán xôn xao….
"Chuyện gì đang xảy ra?"
"Khấu thiếu gia sao vậy?"
"Muốn làm chuyện gì đó?"
". . . . . ."
"Tôi là Khấu Kiệt, hai mươi lăm tuổi, tuổi trẻ đầy nhiệt huyết, dễ dàng kích động." Khấu Kiệt thản nhiên nói.
Mà Thương Truy Ý nghe thấy anh nói những lời này, cố gắn nén cười, gương mặt kềm chế đến nỗi ửng hồng.
Cha mẹ ơi, không ngờ cậu ta lại mặt dày mày dạn mà nói ra như thế! Thương Truy Ý đưa mắt nhìn về phía Khấu Kiệt, nhỏ giọng nói: “Làm sao cậu không đỏ mặt?"
Khấu Kiệt liếc anh một cái, giả vờ cầm ly rượu trước mặt lên, nhấp một ngụm, lúc đang uống, nhẹ nói: “Kềm nén lại cho mình. Phá hủy buổi họp báo của mình, mình xử cậu.”
Phốc! Thương Truy Ý nhìn dáng vẻ hiện tại của anh, cũng cầm ly rượu trước mặt lên, che giấu tất cả sự mờ ám của mình…
"Tôi yêu một cô gái, một cô gái mà tôi không biết phải yêu như thế nào.” Lúc này Khấu Kiệt lại hết sức nghiêm túc, quên mất đây là một buổi họp báo chiêu đãi.
Lúc này, toàn hội trường cũng trở nên yên tĩnh.
Bên trong quân khu, Tham ưu trưởng Khấu Đức đang trốn trong gian phòng nhỏ của mình, len lén xem truyền hình trực tiếp – không thể để cho người ta phát hiện, ngay cả Tham mưu trưởng cũng đào ngũ.
Ở bên trong nhà trọ, Yến Hoài cũng ngồi trên ghế sofa nhìn chằm chằm Khấu Kiệt trong TV, là do Thương Truy Ý đã nói với cô, Khấu Kiệt muốn mở một buổi họp báo, có liên quan đến cô, và anh ta, muốn xem truyền hình trực tiếp hay không, là tùy cô.
"Cô gái ấy, rất mạnh mẽ. Cô ấy là tấm gương của tất cả phụ nữ, tôi đã bị cô ấy hấp dẫn một cách mãnh liệt.” Khấu Kiệt đưa mắt về phía nhà trọ của cô, nhưng, sau đó lại nhìn toàn hội trường.
"Tôi chỉ chênh lệch với cô ấy 0.02 điểm, vốn dĩ tôi nên ghen ghét cô ấy, trả thù cô ấy…Nếu như có thể mà nói." Khấu Kiệt không để ý đến tiếng bàn luận xôn xao của những người bên dưới, bây giờ tất cả đều biết, người Khấu Kiệt thích chính là tân thị trưởng, Yến Hoài.
Yến Hoài bất giác cấu xé chiếc gối trong tay, xé ra…..
"Nhưng, tình cảm mà tôi dành cho cô ấy, giống như là thưở mới biết yêu.” Khấu Kiệt lại nói thêm một câu.
Nhất thời, tất cả mọi người trong hội trường thầm cười trộm, dùng cái từ ‘mới biết yêu’, ai cũng cảm thấy buồn cười.
Nhưng.
Khấu Đức không cười, ông hiểu rõ cháu của mình, đối với chuyện yêu đương, cháu của ông chưa từng nếm trải.
Yến Hoài không cười, khẽ nhếch môi, mơ hồ thoáng qua nỗi cay đắng.
Thương Truy Ý không cười, anh hiểu được, Khấu Kiệt rất nghiêm túc, từ trước đến giờ cũng chưa thấy cậu ta nghiêm túc đến vậy.
"Tôi không biết phải yêu cô ấy như thế nào, che chở cô ấy làm sao.” Khóe miệng Khấu Kiệt khẽ động: “Vì vậy, tôi phạm phải một sai lầm lớn ngập trời.”
~Hết Chương 26~