"Hotboy thôn, nghe anh đây khuyên một câu, đừng nghe nữa, coi chừng con tim không chịu nổi!"
Đẹp zai nhất thôn giật giật khóe miệng, tựa như vô cùng kinh ngạc.
Nhưng ngay sau đó, anh ta lại cười hì hì.
"Không phải. Bác sĩ Từ đừng dọa tôi nha."
"Từ nhỏ đến lớn, tôi cảm thấy không có chuyện gì đả kích tôi được."
Từ Huyền mỉm cười: "Ồ? Anh khẳng định à?"
Đẹp zai nhất thôn bị thái độ của Từ Huyền làm cho tâm lý sợ hãi: "Bác sĩ Từ đừng nói như vậy, tôi hơi sợ..."
Từ Huyền cười mà như không: "Sợ cái gì, không phải đã nói không có chuyện gì đả kích được anh à?"
Đẹp zai nhất thôn nghĩ cả buổi, cuối cùng bất đắc dĩ nói: "Bác sĩ Từ, tôi không nghĩ ra thật mà. Hay anh gợi ý cho tôi đi."
"Được, vậy tôi gợi ý một chút."
Từ Huyền nhàn nhã hỏi: "Anh suy nghĩ thật kỹ, dạo gần đây có tính toán gì đúng không?"
"Tính toán?"
Đẹp zai nhất thôn vò đầu suy nghĩ hồi lâu, buồn bực nói: "Thời gian này đang định mua một căn nhà, bác sĩ Từ nhắc đến chuyện này à?"
Lời này vừa ra, fans của Đẹp zai nhất thôn trong phòng phát trực tiếp đều kinh hãi.
"Trời ạ, tôi nằm mơ đấy à? Hotboy thôn muốn dùng tiền mua nhà! Mặt trởi mọc từ đằng Tây đúng không!"
"Tôi theo dõi Hotboy thôn ba năm, thấy khoản chi tiêu lớn nhất của ổng là khen thưởng bác sĩ Từ để cọ nhiệt độ thôi! Ngoài ra thì số tiền cộng lại chi tiêu chưa tới năm mươi tệ!"
"Ha ha, Hotboy thôn bỗng dưng không keo kiệt nữa, thiết lập nhân cách tiêu tùng rồi, đóng cửa, dẹp tiệm!"
Đẹp zai nhất thôn thấy fans nhà mình quấy rối thì không biết nói gì.
"Tôi cực khổ tiết kiệm tiền nhiều năm vậy rồi, không dám phung phí một xu chính là vì mua nhà có được không hả."
Đẹp zai nhất thôn nhìn về phía Từ Huyền, vẻ mặt xoắn xuýt:
"Bác sĩ Từ, mua cái nhà sẽ không gặp chuyện gì chứ? Tôi nhìn trúng một căn hộ second hand, chắc không đến nỗi biến thành nhà chưa hoàn thành đấy chứ?"
Từ Huyền mỉm cười lắc đầu: "Chưa đến mức ấy."
"Vậy là tốt rồi."
Đẹp zai nhất thôn vừa thở phào nhẹ nhõm, lại nghe Từ Huyền ung dung nói: "Bởi vì anh có mua được đâu."
"Sao?"
Đẹp zai nhất thôn bối rối: "Bác sĩ Từ, không mua được là có ý gì?"
Từ Huyền: "Ý trên mặt chữ."
Hắn thản nhiên nói: "Anh làm streamer năm năm, từ ba năm trước bắt đầu hot."
"Mấy năm này, tính cả khen thưởng phát trực tiếp và đủ loại tiền lời quảng cáo, tổng cộng tiết kiệm được năm trăm bốn mươi bảy vạn, đúng không?"
Đẹp zai nhất thôn ngạc nhiên, sau đó gật đầu: "Không sai biệt lắm có bấy nhiêu."
Từ Huyền rầu rĩ: "Tôi không chỉ biết có thế, tôi còn biết số tiền này đã bay mất hết rồi."
Hắn vừa dứt lời, toàn bộ bạn mạng đều hưng phấn.
"Đệch đệch, bắt đầu rồi, bắt đầu thật rồi! Các đồng chí, chuẩn bị sẵn sàng đậu phộng hạt dưa cháo bát bảo bia lon nước ngọt nước khoáng đi!"
"Ông đây thích nhất xem nội dung phát triển thế này! Kịch tính!"
"Ha ha, người vừa nãy bảo Hotboy thôn đừng nghe cho hết giờ câm rồi hả?"
Đẹp zai nhất thôn cũng không tin chút nào.
"Bác sĩ Từ đừng làm tôi sợ. Không thể có chuyện đó được."
"Chẳng lẽ tôi còn không biết nhà tôi có bao nhiêu tiền à? Sao lại biến mất được?"
Từ Huyền thản nhiên nói: "Giờ anh có thể đi ngân hàng tra thử xem tiền còn đó không."
"Nhớ mang căn cước theo, không thì không xem được đâu."
Thấy Từ Huyền không như đang nói đùa, Đẹp zai nhất thôn rốt cuộc luống cuống.
"Bác sĩ Từ chờ một lát, vừa lúc gần đây có ngân hàng, tôi đi xem thử luôn."
Khán giả trong phòng phát trực tiếp đều chờ xem việc vui, ai nấy kiên nhẫn chờ anh ta tra xong.
"Á! Tiền của tôi đâu cả rồi!"
Mấy phút sau, Đẹp zai nhất thôn thất tha thất thiểu như mất hồn.
Khán giả trong phòng phát trực tiếp cũng nhìn thấy con số trong máy tính ngân hàng.
Số dư tiền gửi ngân hàng: 0. 00 tệ!
"Bác sĩ Từ! Cứu mạng! Cậu mau nói tôi biết, tiền của tôi đâu cả rồi!"
Đẹp zai nhất thôn gần phát điên.
Từ Huyền không nhanh không chậm: "Đừng vội."
"Tôi hỏi anh, nhà anh do ai quản tiền?"
Đẹp zai nhất thôn đáp không chút do dự: "Đương nhiên là tôi quản."
Từ Huyền liếc anh ta: "Tôi hỏi lần nữa, rốt cuộc ai quản tiền?"
Đẹp zai nhất thôn đỏ mặt già, nhăn nhó nói: "Tôi và vợ tôi mỗi người quản một nửa."
"Tiền đều đổ vào ngân hàng tiết kiệm, đứng tên tôi, nhưng số điện thoại của vợ tôi."
"Mật mã thẻ ngân hàng cũng là mỗi người biết một nửa."
"Khi nào muốn lấy tiền thì cần cả hai người đồng ý mới lấy ra được."
Anh ta nói xong, dân mạng đều cười ngả nghiêng.
"Biện pháp này cũng là tuyệt!"
"Thảo nào vừa nãy bác sĩ Từ nhắc anh ta mang căn cước, hóa ra là phải sửa mật mã. Ha ha, bị nhìn thấu rồi còn giả bộ…"
"Tôi có thể nói không hổ là Hotboy thôn không? Còn nghĩ ra được cách này nữa chứ…"
Đẹp zai nhất thôn tỉnh ngộ: "Bác sĩ Từ, ý của anh là vợ tôi lấy tiền của tôi rồi?"
Từ Huyền gật đầu: "Đoán đúng rồi đấy!"
"Sao mà thế được!"