[41] 1m8
****
Tuy bị Thủy Thủy chê nhưng Dư Tẫn tự giác mình đã nướng bốn con châu chấu của Thư Thủy Thủy nên không dám đánh chuột, chỉ kiên nhẫn hỏi: “Sao Thủy Thủy lại nói mình rất nghèo?”
Thư Thủy Thủy từ chối thỉnh cầu nuôi thêm một con Dư Tẫn nên cũng có chút chột dạ, vì thế thực nhu thuận lại thành thật trả lời vấn đề của Dư Tẫn: “Tôi muốn dùng đá năng lượng bỏ vào trận pháp tinh lọc để chiết xuất ra linh thạch cực phẩm, sau đó dùng linh thạch cực phẩm để bày trận pháp thủ hộ trên ngọn núi nhỏ được chia cho tôi, như vậy chẳng những có thể ngăn được gió tuyết mùa đông, còn có thể trồng trọt thu hoạch, cây của mấy người khó ăn quá, để tôi làm thức ăn ngon cho mấy người.” Nói xong Thư Thủy Thủy muốn an ủi Dư Tẫn nên chủ động nhảy lên vỗ vỗ đầu gối Dư Tẫn đang ngồi chồm hổm ở dưới đất.
Dư Tẫn căn bản không ngờ tới phương thức an ủi này, càng nghĩ lại càng không hiểu những lời Thư Thủy Thủy nói là gì? Nhưng câu cuối cùng Dư Tẫn nghe hiểu, nghĩ tới châu chấu nướng chưa được ăn, Dư Tẫn liền tràn đầy mong chờ: “Thủy Thủy muốn đá năng lượng hả?”
Thư Thủy Thủy nghiêm túc gật cái đầu nhỏ: “Ừm, ít nhất cũng phải bảy mươi hai viên, hơn nữa còn phải là đá năng lượng cao cấp nhất, còn phải lớn như vầy nè.” Nói xong, Thư Thủy Thủy mở rộng cánh tay nhỏ, cố gắng vẽ một vòng lớn, sau đó ngẩng cái đầu nhỏ, ánh mắt ngập nước long lanh mong đợi nhìn Dư Tẫn.
“Được, không thành vấn đề, chuyện nhỏ!” Dư Tẫn cảm thấy mình bị manh, vì thế không chút do dự đáp ứng.
Thư Thủy Thủy hài lòng trở lại trên lầu, tiếp tục viết kế hoạch của mình. Dư Tẫn ở lại lầu một nhìn bóng lưng chuột nhỏ nỗ lực vượt qua nấc thang cuối cùng, sau đó biến mất trong tầm mắt, lúc này mới phản ứng được mình đã đáp ứng chuyện gì.
Bảy mươi hai viên đá năng lượng cao cấp, số lượng này thật sự không tính là lớn, nhưng đá năng lượng cao cấp thì vẫn có chút thịt đau.
Nói thế nào đây nhỉ, tuy tinh hệ Thương Hải sở hữu tài nguyên đá năng lượng phong phú nhưng loại tinh cầu ngục giam như thế này vẫn có địa vị khá lúng túng. Mỏ năng lượng dự trữ được liên minh tinh hệ kiểm tra đo lường, tính toán rồi đưa ra kết quả.
Đương nhiên, kết quả này cũng không phải chuẩn xác trăm phần trăm, bởi vì bản thân đá năng lượng có một đặc tính, chính là phản vật chất. Tức là đá năng lượng có độ tinh khiết càng cao, cấp bậc càng cao thì khả năng bị thiết bị phát hiện lại càng thấp. Nhất là loại đá năng lượng cao cấp nhất được chôn ở nơi sâu nhất, cho dù sử dụng thiết bị đo lường tiên tiết nhất cũng không thể đo được sóng năng lượng phát ra, giống như không tồn tại vật chất, nó đã hoàn toàn dung hòa vào vật chất xung quanh.
Lúc đá năng lượng cao cấp lộ ra ngoài không khí, chỉ chạm vào thôi thì mặt ngoài đá năng lượng đã xuất hiện sóng năng lượng, thậm chí còn phóng xạ ra hạt năng lượng, bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy, nhưng nếu dùng thiết bị đo lường sẽ phát hiện trước mắt chỉ là một tảng đá bình thường, thậm chí có khi còn xảy ra tình trạng thiết bị không đo lường được gì, tựa hồ đặc tính vật chất của nó đã hoàn toàn biến mất.
Ngược lại, đá năng lượng cấp bậc càng thấp thì lại càng dễ bị đo lường được, loại đá năng lượng này mặc dù không có cách nào phát ra hạt năng lượng có thể nhìn thấy bằng mắt thường nhưng lại dễ bị thiết bị phát hiện.
Đặc tính phản vật chất của đá năng lượng cho đến tận bây giờ vẫn chưa có lời giải thích hợp lý, đá năng lượng cao cấp vẫn không có cách nào trực tiếp đo lường, nhưng thông qua cảnh vật xung quanh và nghiên cứu về các tinh cầu có sản lượng cao, liên minh tinh hệ vẫn tổng kết ra được phương pháp tính toán và đo lường, tuy không thể nói là chuẩn xác trăm phần trăm nhưng cũng là quyền uy trong các căn cứ tinh cầu tài nguyên.
Mà tinh cầu Thương Chiến chính cũng thông qua kiểm tra, cuối cùng xác định là có giá trị khai quật nhưng giá trị không cao. Tuy tinh cầu tồn tại đá năng lượng đỉnh cấp nhưng sản lượng không thể nào sánh bằng các tinh cầu khác, nếu đầu tư tài lực nhân lực thì không có lợi lắm nên mới bị xem là rác rưởi, trở thành tinh cầu phạm nhân bị giám thị nghiêm ngặt, chỉ có vào chứ không có ra.
Trên tinh cầu Thương Chiến, mỏ quặng lớn đều bị các thế lực lớn mạnh nắm giữ, đá năng lượng được ngầm thừa nhận là tiền thông dụng, mỗi thế lực lớn đều trữ đá năng lượng, sau đó thông qua liên minh tinh tệ định kỳ thu hồi đá năng lượng để đổi lấy vật tư sinh tồn, đó cũng là một nguồn vật tư quan trọng.
Đương nhiên, kỳ thu hồi hàng năm cũng có hạn chế, liên minh tinh hệ sẽ gửi thiết bị dịch chuyển tới một địa điểm nhất định, chỉ chấp nhận vật phẩm dịch chuyển là các loại khoáng thạch, mà số lượng giao dịch cũng là rất lớn.
Còn có một loại dịch chuyển sinh mệnh thể đặc biệt, trước kia dùng để dịch chuyển sinh vật biến dị. Đương nhiên loại dịch chuyển này rất phức tạp, yêu cầu cũng đặc biệt nhiều, hơn nữa số lần rất ít ỏi, ít nhất thì trên tinh cầu Thương Chiến chưa từng xuất hiện. Về phần những tinh cầu phạm nhân khác, tình huống dịch chuyển sinh mệnh thể cũng rất hiếm thấy.
Mà lúc này tất cả mọi người, bao gồm cả người đang ở trên tinh cầu Thương Chiến đều không biết, tinh cầu được liên minh tinh hệ cải tạo thành tinh cầu phạm nhân này sắp có tương lai bùng nổ năng lượng cực kỳ khủng khiếp. Một ngày nào đó trong tương lai, nó sẽ bộc phát ra ánh sáng chói lóa soi sáng toàn bộ tinh hệ Thương Hải này.
Nhưng mà lúc này, Dư Tẫn lại đang vì bảy mươi hai viên đá năng lượng cao cấp mà nhức nhối. Dư Tẫn nhức nhối đếm bảy mươi hai viên đá năng lượng trong kho bạc nhỏ của mình, sau đó xoay người định rời đi, nhưng đi được hai bước lại vòng trở lại, lôi ra thêm hai mươi tám viên đá linh thạch cực phẩm, quyên góp toàn bộ.
Dư Tẫn mang theo linh thạch gõ cửa phòng Thư Thủy Thủy và Cổ Lan Cốt, Cổ Lan Cốt không ở căn cứ, người mở cửa đương nhiên là chuột nhỏ, chuột nhỏ cẩn thận né qua bên cạnh, tránh bị đạp trúng.
Bước vào phòng ngủ liền nhìn thấy căn phòng vốn chỉnh tề của Cổ Lan Cốt có chút mất trật tự, ví dụ như một quyển sổ nhỏ đặt dưới đất, ví dụ như trên tủ đầu giường có thêm một bộ giường chiếu màu xanh lá, lại ví dụ như đống máy mô phỏng…. chất đống trong góc nhà…
Dư Tẫn: “…” Mình thế mà lại lại tin tưởng Thư Thủy Thủy nói mình nghèo, quả thực là quá tức giận mà, tay hắn run run chỉ vào đống máy mô phỏng: “Nhóc nhóc… nhóc cứ đặt máy mô phỏng như vậy đó hả?”
Chuột nhỏ gãi đầu: “Có chút loạn nha.” Đột nhiên, tai chuột nhỏ run run, tựa hồ nghĩa ra ý kiến hay gì đó nên nhanh chóng chạy tới, ôm lấy một cái máy mô phỏng rồi tìm một vị trí thích hợp đặt xuống, sau đó lại tiếp tục di chuyển.
Sau vài phút, máy mô phỏng chất đống trong góc tường rốt cuộc chỉnh chỉnh tề tề xếp xong, Thư Thủy Thủy xếp thành hình chữ nhật 10×5, chín hộp lẻ thì đặt ở một bên.
Dư Tẫn đang không rõ Thư Thủy Thủy muốn làm gì, chuột nhỏ đã làm tư thế mời, ý bảo Dư Tẫn ngồi lên trên.
Thấy Dư Tẫn đứng im bất động, Thư Thủy Thủy khó hiểu hỏi: “Không phải Dư Tẫn rất thích máy mô phỏng à? Cái ghế này không tốt sao?”
Dư Tẫn không muốn nói chuyện, hắn chưa từng có ý tưởng ngồi lên máy mô phỏng. Vì thế lạnh lùng lôi hết số đá năng lượng mình mang tới ra, đặt trước mặt Thư Thủy Thủy: “Đá năng lượng cao cấp mà nhóc muốn, tổng cộng một trăm, không cần cám ơn.”
Ánh mắt Thư Thủy Thủy sáng ngời, sau đó Dư Tẫn tò mò nhìn cái hộp nhỏ Dư Tẫn cầm trong tay. Đống đá năng lượng này chính là lấy ra từ đó, lúc mới lấy ra chỉ nhỏ tầm hạt gạo rồi nhanh chóng khôi phục kích cỡ bình thường. Thư Thủy Thủy chỉ chỉ cái hộp nhỏ của Dư Tẫn: “Này là túi linh khí của cậu hả?”
Nguyên lý tựa hồ giống như mình lấy đồ từ miệng ra, nhưng Thư Thủy Thủy không cần thông qua miệng cũng có thể lấy đồ trong linh phủ ra, muốn bỏ vào hay lấy ra chỉ thông qua ý niệm của Thư Thủy Thủy.
“Cái này là không gian nén, không dễ làm…” Dư Tẫn giải thích. Thư Thủy Thủy hiểu được, bên trong cái hộp nhỏ này có kích thước một trăm mét khối, nhưng mỗi lần tích trữ chỉ có thể trữ một chủng loại vật phẩm, tựa hồ không gian nén đơn độc, nếu có thứ đồ khác bỏ vào thì nó sẽ làm tê liệt không gian.
Nghe vậy thì Thư Thủy Thủy không hâm mộ kích thước một trăm mét khối kia nữa, vẫn là linh phủ của mình tiện dụng hơn, mặc dù không thể chứa vật sống nhưng thực vật, hạt giống, linh thạch thì hoàn toàn không có hạn chế. Thư Thủy Thủy gãi gãi cằm, lỗ tai nhỏ run lên: “Ơn tặng đá năng lượng phải báo đáp, sau này Thủy Thủy tặng Dư Tẫn một chiếc nhẫn để đồ được không? Nhưng phải chờ Thủy Thủy lớn lên đã.”
“Nhẫn chứa đồ? Lớn lên?” Dư Tẫn không biết mình nên chú ý tới trọng điểm nào nữa rồi. Nhẫn chứa đồ là cái gì? Nghĩa hiểu theo mặt chữ à? Dư Tẫn có cảm giác khó hiểu, hơn nữa chuột nhỏ còn có thể lớn lên à: “Thủy Thủy? Nhóc sẽ lớn cỡ nào? Có cao lớn hơn ta được không?”
Thư Thủy Thủy vươn móng vuốt, suy nghĩ tới dáng dấp của mình sau khi biến thành hình người, khẳng định là cao lớn uy mãnh, vì thế không chút chậm trễ gật đầu: “Sẽ cao hơn Dư Tẫn nha.”
Dư Tẫn! ! ! Con chuột cao như vậy? Vậy còn mềm mại nữa không? Dư Tẫn bổ não dáng vẻ chuột nhỏ chạy lạch bạch rồi nhảy phốc lên lòng bàn tay Cổ Lan Cốt, lại tưởng tưởng một con chụt cao một mét tám chạy như bay tới rồi vồ vào người Cổ Lan Cốt, cả người hắn không khỏi run lên. Thảo nào chuột nhỏ vẫn luôn thề son sắt là mình có thể làm ruộng, thì ra là vậy, Thư Thủy Thủy là sinh vật biến dị thể hình lớn.
Thư Thủy Thủy tưởng tượng dáng vẻ cao lớn cao ngất của mình, dù sao thì Thư Bảo cũng cao như vậy, cùng là chuột với nhau, mình khẳng định cũng phải cao như vậy rồi! Lúc này Thư Thủy Thủy đã quên mất, tuy mình và Thư Bảo đều là chuột nhưng căn bản không phải cùng chủng tộc.
Chuột nhỏ nhếch miệng cười ngây ngô một chốc, sau đó một lần nữa đặt lực chú ý lên đá năng lượng, lại nhìn máy mô phỏng, vươn móng vuốt vỗ vỗ chồng ghế máy mô phỏng 10×5 chỉnh tề: “Tạm thời chưa luyện khí nên số máy mô phỏng này cho cậu đó, tôi lấy mấy cái lẻ được rồi.”
Dư Tẫn mới lấy lại tinh thần từ con chuột cao một mét tám đã một lần nữa bị đập choáng váng: “Cái gì? ! Thủy Thủy nói gì?” Dư Tẫn không phải không nghĩ tới chuyện đổi vài máy mô phỏng từ Thư Thủy Thủy, chỉ là tuyệt đối không ngờ, Thư Thủy Thủy lại cho mình cả năm chục máy, mà bản thân thì chỉ giữ lại số lẻ.
“Trước đó dùng một máy mô phỏng đổi hai con châu chấu, bây giờ một máy mô phỏng lấy hai viên đá năng lượng, rất công bằng.”
Dư Tẫn bất đắc dĩ đỡ trán: “Thủy Thủy, đồng ý với tôi, sau này việc buôn bán cứ để tôi làm, được không? Tôi sợ một ngày nào đó Thủy Thủy sẽ bán mình luôn mất.”
“Tôi á?” Thư Thủy Thủy rất nghi hoặc: “Sao có thể nha? Tôi chỉ có bốn mươi gam thôi, không được bao nhiêu tiền cả.”
Dư Tẫn: “…” Không, nhóc không biết mình đáng giá cỡ nào đâu, Dư Tẫn cũng không quên hành vi dụ dỗ chuột nhỏ trước khi rời đi của Lưu Độ: “Không phải Thủy Thủy nói khi lớn rồi còn cao hơn tôi à?”
Thư Thủy Thủy nghĩ một chút, liền gật cái đầu nhỏ: “Nói cũng phải.” Mình chính là chuột một mét tám, à không đúng, người một mét tám, sau này khẳng định không phải bốn mươi gam nữa.
Cuối cùng, một người một chuột vẫn đạt thành giao dịch hữu hảo, Dư Tẫn không lấy đi năm mươi chiếc máy mô phỏng tạo thành ghế mà chỉ lấy chín cái, tuy chỉ có chín nhưng Dư Tẫn đã coi như mình kiếm bộn rồi.
Chuột nhỏ chỉ có thể vỗ vỗ ngực cam đoan, chờ mình được một mét tám thì phải sớm ngày luyện ra một cái nhẫn chứa đồ cho Dư Tẫn.
Dư Tẫn suy nghĩ một chút: “Chờ Thủy Thủy được một mét tám thì có thể để tôi dựa một cái không?” Cảm giác nhất định rất thoải mái.
Mặc dù Thư Thủy Thủy không hiểu lắm nhưng vẫn đồng ý, vỗ vỗ vai mình: “Đến khi đó cho Dư Tẫn dựa vai nè!”
Hai người không biết, nguyện vọng này căn bản không có cách nào làm được, thứ nhất, Thư Thủy thủy không cao tới một mét tám. Thứ hai, Cổ Lan Cốt vẫn còn sống.
[end 41]