Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1056.2

Nàng nói như gió nhẹ mây bay, nhưng Lý Kỳ lại nghe mà thấy vã mồ hôi hột, nói:

- Cô không phải chứ, loại sữa này vừa mới ra đời, cô lại dám mang đi cho người bệnh uống.

Lưu Vân Hi nhẹ nhàng nói:

- Vì sao lại không dám? Loại sữa này ngươi và ta đều đã thử qua rồi. Chí ít cũng đã chứng minh người bình thường vô hại. Đó cũng chính là một lần thử, hơn nữa, ta tự có chừng mực, dùng lượng rất nhỏ. Là lấy mật ong là chính. Dù sao loại sữa này đối với Lý nương tử có hại cũng vô ích. Ta cũng đã bảo vệ được tính mệnh của tacô ấy. Có câu, kê thuốc với bệnh trước tiên là phải có bệnh, sau đó mới có thuốc. Nếu dùng thuộc là theo quy tắc cố thủ vốn có, vậy thì y thuật há chẳng phải là mãi mãi không phát triển được sao? Làm việc có sự khởi đầu, phối dược cũng như vậy. Đây là sư phụ của ta đã dạy cho ta.

Bá đạo! Vậy cô cũng phải xem từng người chứ, ngộ nhỡ Lý Sư Sư có mệnh hệ gì, e là cô có gọi là Quái Thập Nương cũng đủ chết rồi. Lý Kỳ biết tính cách của người phụ nữ này, cũng không muốn tranh luận thêm nữa, bỗng giật mình nói:

- Đúng rồi, cô vừa mới nói cái gì? Cho thêm sữa vào mật ong?

Lưu Vân Hi gật đầu nói:

- Đúng vậy! Ta không phải đã nói rồi sao, ta cũng có chừng mực, không thể giống như ngươi được.

- Ta cũng may mắn là chưa từng có chừng mực như cô. Nếu không, ta sớm đã chết rồi.

Lý Kỳ trợn mắt lên lườm một cái, nghiêm nghị nói:

- Nhưng phương pháp này của cô cũng đã nhắc nhở ta, nếu lấy sữa bò là chính, có lẽ sẽ rất khó nhận được sự yêu mến của khách hàng. Nhưng, nếu dùng sữa bò làm phụ, hiệu quả có lẽ sẽ khác.

Lưu Vân Hi gật đật nói:

- Ngươi nói rất đúng, nhưng vấn đề là mật ong ta nuôi không phải là loại mật ong thường. Mật ong cũng có thể nói là độc nhất vô nhị. Ta cũng không phải để ý việc dạy thuật nuôi ong, nhưng với tư chất của những người ngươi tìm, e là cũng cần phải mất một thời gian dài.

Người phụ nữ này quả đúng là lòng dạ hẹp hòi, cái gì cũng nhớ rất rõ. Ai làm đồ đệ của cô ta, thật đúng là ác quả Thập thế tu lai. Nhưng, người phụ nữ này cũng thật là kỳ quái, người khác bình thường đều nắm được bí quyết này, không truyền ra ngoài. Còn cô ta lại mong muốn người khác cùng chia sẻ tất cả với mình. Lý Kỳ tức giận nói:

- Xin cô, khi nào ta nói dùng mật ong là chính chứ? Lẽ nào cô không biết, cho dù là mật ong thường cũng đều không phải là thứ mà người bình thường cũng có thể ăn được sao?

Lưu Vân Hi kinh ngạc nói:

- Vậy ngươi định dùng làm gì? Loại sữa này duy có mật ong mới có thể điều chế ra được hương vị ngon miệng.

Lý Kỳ tức giận nói:

- Đó chỉ là trong kỹ thuật cho phép của cô mà thôi. Trong thiên hạ, không có loại nguyên liệu nào phối hợp với nguyên liệu khác mới đưa ra được một món ăn ngon.



- Phịch!

Lưu Vân Hi bỗng đập bàn một cái, trợn trừng hai mắt lên nói:

- Ngươi không phải là cố ý trêu đùa ta đấy chứ?

Lý Kỳ suýt chút nữa đã bị cô ta làm cho sợ đấy choáng váng, không thể tin nổi nói:

- Ôi trời! Ta đây chỉ là trần thuật lại một chuyện mà thôi. Sao lại là trêu đùa cô chứ?

Lưu Vân Hi nói:

- Ban đầu ngươi đã có biện pháp, vì sao lại còn muốn ta giúp đỡ? Ngươi không phải là trêu đùa ta thì là gì?

Lý Kỳ nghe xong mà dở khóc dở cười, cười khổ nói:

- Cô hiểu lầm rồi. Ta đây không phải vừa mới nghĩ ra mà, nói ra đây cũng là thiệt thòi cho cô. Ta vừa mới có thể nghĩ tới điểm này. Trước đây, ta luôn nghĩ trực tiếp phổ cập sữa bột, dùng sữa bột làm chính, giới thiệu tới người dân. Nhưng vừa rồi nghe cô nói, ta mới nghĩ ra, kỳ thực sữa bột cũng có thể dùng làm gia vị. Như vậy có lẽ sẽ càng được người ta đón nhận hơn.

Lưu Vân Hi hiếu kỳ nói:

- Vậy ngươi định dùng sữa bột làm gì?

Lý Kỳ tự tin cười nói:

- Tương tự cũng là một loại sản phẩm mới, tới khi đó nếu làm ra rồi, bảo đảm sẽ cho cô thử trước tiên.

Lưu Vân Hi gật đầu nói:

- Như vậy cũng tốt, dù sao ta cũng có chút y thuật. Nếu có hại đối với sức khỏe con người, ta cũng có cách hóa giải, tránh tổn hại và giảm bớt vô tội.

Trời, cái gì mà có hại cho người khác? Coi mình là thần nông thị rồi. Ta đường đường là Kim Đao Trù Vương, há có thể làm ra loại sản phẩm có hại cho người ta sao? Thật đúng là nực cười. Lý Kỳ vỗ đầu nói:

- Xem ra cuộc đời cô đầy bi quan rồi. Đa tạ ý tốt của cô. Nhưng cô yên tâm đi, ta sẽ đích thân thử.

Nới tới cuối cùng, hắn dường như là nghiến chặt răng lại.

- Tùy ngươi.

Lưu Vân Hi mỉm cười, đưa tới một ly mật ong, nói:

- Ngươi uống đi.

- Không cần!

Lý Kỳ tức cũng no rồi, bỗng nhiên đứng dậy nói:

- Ta đi thăm Sư Sư cô nương.

Nói xong, liền bước lên lầu.

Lưu Vân Hi giơ tay lên nói:

- Chờ chút ….

Lý Kỳ quay đầu lại nhìn, tức giận nói:

- Chuyện gì?

Lưu Vân Hi giật mình, nói:

- Không có gì.

- Thần kinh.

Lý Kỳ lắc đầu, liền bước lên lầu.

Nhưng, không lâu sau, hắn lại từ trên lầu bước xuống.

Lưu Vân Hi cười dài nói:

- Đi nhiều thêm chút, cũng tốt cho sức khỏe.

Lý Kỳ sầm mặt lại nói:

- Cô sớm đã biết Sư Sư cô nương không ở trên lầu.

Lưu Vân Hi gật đầu.

- Vậy sao cô không nói cho ta biết?

- Ta lại không phải là người hầu trong phủ này. Ai quy định ta nhất định phải nói cho ngươi biết?

Lưu Vân Hi thưởng thức mật ong, từ từ nói. Trong giọng nói còn có chút phấn khởi. Kỳ thực nàng vừa rồi vốn là nhắc nhở Lý Kỳ, nhưng thấy bộ mặt tức giận đó, trong lòng cũng có chút bực bội, muốn chỉnh hắn chút.

- Cô….

Lý Kỳ chỉ tay về phía Lưu Vân Hi, thầm mắng, người phụ nữ này quả đúng là quá ghê tởm. Bỗng nhiên nhớ ra điều gì đó, liền bước tới, kinh ngạc nói:

- Đúng …. Đúng rồi, ta vừa rồi nghe nha hoàn trên lầu nói, Sư Sư cô nương tới đình phía sau. Cô ấy …. Cô ấy đã xuống giường được rồi sao?

Lưu Vân Hi gật đầu.

Lý Kỳ vui mừng nói:

- Nhanh vậy sao?

- Đối với ta mà nói, đó cũng xem như là chậm rồi.

Lưu Vân Hi bình thản nói.

Cái gì thế? Thôi đi, xem như cô đã giúp ta rồi, ta không muốn tính toán với cô nữa. Lý Kỳ cầm ly mật ong trên bàn lên đổ vào miệng, nhưng cảm thấy mật ong thanh ngọt trong miệng, ngọt mà không ngấy, chậc chậc vài cái nói:

- Loại mật ong này quả đúng là dễ uống. Cảm ơn.

Từ sau khi từ trong nhà đi ra, tinh thần Lý Kỳ như phấn chấn hơn. Một là bệnh tình của Lý Sư Sư cuối cùng cũng đã có chuyển biến tốt rồi. Hai là, hắn lại nghĩ ra được một loại thực phẩm mới có thể bán ra thế giới. Quan trọng là còn có thể kèm thêm sữa bột, thật đúng là nhất cử lưỡng tiện.

Lầu các của Lý Sư Sư không lớn, không thể sánh với Tần phủ, Bạch phủ được. Dù sao, Tống Huy Tông ở bên ngoài cũng nuôi dưỡng tình nhân đã khiến người ta chê cười, nào còn dám gióng chống khua chiên, khiêm tốn mới là thượng sách. Phía sau lầu các không có hoa viên gì, chính là một đường hành lang dài hun hút. Ở giữa hành lang còn có một chiếc đình, hai bên trồng đủ loại hoa cỏ.
Bình Luận (0)
Comment