Sau khi kết thúc lâm triều, Tống Huy Tông ngay sau đó mở một cuộc họp nhỏ, dù sao cũng có mấy lời không tiện nói trước triều đình, ví dụ như vấn đề Tây Hạ.
Tây Hạ độc lập vẫn cứ là một cái gai đâm vào lòng Tống triều, trước kia Tây Hạ thân Liêu, hiện tại lại thân Kim, triều hội sắp tới cũng không phái người tới, điều này làm cho Tống Huy Tông cảm thấy mất hết mặt mũi, đặc biệt trước đây Tống triều còn giải trừ lệnh cấm muối với Tây Hạ, điều này làm cho vua và nhân dân Tống triều cảm thấy như mình bị phản bội, trầm giọng nói:
- Một Nhung Địch nho nhỏ, lại dám làm như thế, thật sự là không để Đại Tống ta vào mắt.
Đồng Quán từ trước đến nay vẫn luôn thuộc phái đánh Tây Hạ, lập tức nói:
- Hoàng thượng, Tây Hạ dám làm như thế, vì ỷ có Kim quốc giúp đỡ, là chócậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, quyết không thể dễ dàng tha thứ.
Thái Du đổ thêm dầu vào lửa, nói:
- Còn mất công Kinh tế sử coi Tây Hạ là đồng minh, đối xử tốt với bọn chúng, kết quả là, lại bị Tây Hạ đùa bỡn.
Ngô Mẫn cũng nói:
- Vi thần cũng cho rằng kế trước đây của Kinh tế sử, có vài chỗ không ổn, chúng ta đã bãi bỏ lệnh cấm muối với Tây Hạ, không ngờ bọn chúng lấy oán trả ơn.
Kể từ đó, mũi nhọn hoàn toàn chĩa vào Lý Kỳ.
Ngay cả đám người Thái Kinh, Triệu Hoàn cũng không ra mặt giúp đỡ, vì bọn họ cũng hiểu hành động này của Tây Hạ rất không có đạo lý.Tống Huy Tống liếc mắt về phía Lý Kỳ, thấy tiểu tử này đang trầm lắng, nói:
- Lý Kỳ, ngươi không có lời nào để nói sao?
Đối với Tống triều mà nói, bọn họ ngoại giao theo quán tính, tức là chịu thua đại quốc phương Bắc, nhưng với Tây Hạ nhất định phải cứng rắn, mạnh mẽ, kiên quyết đánh cho ngươi phục, không phục thì cho dù dùng tiền cũng phải bắt ngươi cúi đầu xưng thần, cũng chính gọi là nhượng bộ về kinh tế, nhưng hiện tại đã nhượng bộ về kinh tế rồi, đối phương dường như không cảm kích, ngược lại còn nghiêm trọng hơn. Đương nhiên cái loại ngoại giao thùng rỗng kêu to này, Lý Kỳ từ trước đến nay vẫn luôn cười nhạt, ngươi không có đủ thực lực, cho dù người khác cúi đầu xưng thần với ngươi, cũng chỉ tham tiền trong túi ngươi thôi, việc này rõ ràng là thắng cũng như không, hắn ngược lại muốn lôi kéo Tây Hạ, chứ không phải là đối địch.
Lý Kỳ đứng ra nói:- Hồi bẩm Hoàng thượng, vi thần không có lời nào để nói.
Thái Du lạnh lùng nói:
- Hợp tác này là một tay ngươi thúc đẩy đấy, xảy ra chuyện liền không có lời nào để nói, ngươi cũng quá tắc trách nhỉ.
Lý Kỳ mỉm cười một tiếng, hiếu kỳ nói:
- Xin hỏi Anh quốc công, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?
Thái Du nói:
- Chuyện cho tới bây giờ, ngươi vẫn mở mắt nói lời bịa đặt, Tây Hạ không cống nạp đến, chuyện này chẳng lẽ không phải là chuyện lớn sao?
Ngươi là kẻ ngu ngốc, Đại Tống chúng ta vẫn còn phải tiến cống Kim quốc,ngươi còn có mặt mũi nói ở đây, ta thay các ngươi cảm thấy xẩu hổ. Lý Kỳ nói:
- Đây thật sự là chuyện lớn, nhưng Tây Hạ đã chịu cúi đầu trước Kim quốc, ngươi cho rằng Kim quốc sẽ cho phép bọn họ cống nạp cho Đại Tống ta sao? Ngươi muốn gây sự, cũng phải gây sự với Kim quốc.
- Gây sự với Kim quốc?
Thái Du đổ mồ hôi. Giọng điệu cứng ngắc nói:
- Vậy ít nhất bọn họ cũng phải phái người tới chúc mừng chứ, lúc trước khi Nhung Địch thần phục Liêu quốc, hàng năm vẫn phái người đến chúc, Nhung Địch quả là không biết phân biệt. Tâm không hướng về chúng ta, chúng ta tại sao lại cho bọn chúng nhiều ưu đãi như vậy, đây không phải là nuôi hổ thành họa à.
Nuôi hổ thành họa. Đây cũng là điều Tống triều đình kiêng kỵ nhất.Đồ con lợn, chúng ta bây giờ đang lo vòng ngoài giao chiến với Kim quốc. Đây nhất định là Kim quốc sắp xếp, ngươi cho rằng Tây Hạ không muốn phái người tới đây chắc, bọn họ sắp khóc đến nơi rồi. Lý Kỳ nói:
- Chúng ta và Tây Hạ hợp tác. Và đưa cho họ ưu đãi, kính xin Anh quốc công phân biệt rõ ràng. Nói xong, lại quay về phía Tống Huy Tông nói:
- Hoàng thượng, vi thần nghĩ hành động lần này của Tây Hạ cũng không ảnh hưởng đến toàn cục.
Tống Huy Tông nói:
- Vậy ngươi nói xem, thế nào là không ảnh hưởng đến toàn cục?
Lý Kỳ nói:
- Trước kia Tây Hạ nhiều lần cúi đầu trước Đại Tống, nhưng chẳng qua chỉ ởngoài mặt mà thôi, hoặc có thể nói là kế tạm thời, bọn họ vẫn không muốn làm một thần tử, hơn nữa trước đây họ với Liêu quốc thân thiết hơn, bọn họ ba lần bốn lượt khơi mào chiến tranh cũng nói ra được một điều. Cho dù như vậy, bọn họ dùng bất kỳ thứ gì, cũng không phải là nuôi một con sói mắt trắng sao, hiện nay bọn họ đều cúi đầu trước Kim quốc, nhưng mà thật sự thần phục sao? Theo thần là không, thần thật ra cảm thấy hôm nay tâm bọn họ vẫn hướng về chúng ta. Kim quốc cho bọn họ cái gì, trừ một chút đất ra, chính là sẽ không đánh bọn họ, nhưng chúng ta có thể cho họ tiền tài, bất kì ai cũng sẽ thấy nên chọn bên nào. Thần dám đảm bảo, Tây Hạ nằm mơ cũng muốn đến Đại Tống ta, chẳng qua phía trên còn có Kim quốc gây sức ép, vì vậy không thể phái người đến.
Thái Du không tin nói:
- Ngươi từ đâu ra mà biết được?Lý Kỳ nói:
- Hiện giờ kinh thành có bao nhiêu đặc phái viên từ các nước phía Tây đến, Anh quốc công chắc hẳn cũng biết, bọn họ phái người đến để đàm phán về tiền, đàm phán về lợi ích, đây là cơ hội khó mà có được. Nếu người Tây Hạ chưa chết hết, tuyệt đối sẽ không bỏ qua miếng bánh ngọt để trước mặt như vậy, phải biết rằng thị trường Tây Vực đối với Tây Hạ vô cùng quan trọng, hơn nữa Tây Hạ vì muốn thoát ly khỏi kinh tế của Đại Tống, sẽ không tiếc xuất binh ở phía Tây, mục đích là khống chế bọn chúng, tranh thủ vơ vét càng nhiều của cải càng tốt, thế hệ hiện nay cũng đang nằm trong sự khống chế của họ, chính vì như thế, mang đến phiền toái không nhỏ cho Đại Tống ta, họ cũng thường mượn cớ này để áp chế Đại Tống ta cho bọn họ nhiều lợi ích hơn nữa. Ta đề nghị hợp tác với Tây Hạ, mục đích đích đúng là vì khai thông con đường tơ lụa, lần này thành lập hội nghị thượng đỉnh kinh tế, là để có lợi cho vấn đề này.Tống Huy Tống gật đầu nói:
- Ngươi nói không phải là không có lý, nhưng chúng ta không quan tâm đến vấn đề này sao?
Lý Kỳ cười nói:
- Hoàng thượng, tại sao phải quan tâm? Chính sách ngoại giao của Đại Tống ta hiện nay là dĩ hòa vi quý, thành lập ra hội nghị thượng đỉnh kinh tế cũng chính vì mục đích này, hơn nữa, bắt đầu từ năm sau, chúng ta có thể mượn năm nước thượng đỉnh, im hơi lặng tiếng làm suy yếu thực lực của Tây Hạ.
Tống Huy Tông nói:
- Làm suy yếu thế nào?
Lý Kỳ nói:- Cổ nhân có một chiến lược rất nổi tiếng, tên là xa thân gần đánh, có thể Đại Tống ta trước mắt đang trong thời kỳ dưỡng bệnh, không thể gần đánh được, nhưng chúng ta có thể xa thân gần khống chế.
- Xa thân gần khống chế?
Quân thần ngơ ngác nhìn nhau, trong ánh mắt thoáng qua vẻ hoang mang.
Lý Kỳ gật đầu nói:
- Rất đơn giản, chính là với các quốc gia như Byzantine, Đại Thực thì duy trì ngoại giao kinh tế mật thiết, xúc tiến phát triển kinh tế của Đại Tống ta, đồng thời, chúng ta có thể dùng kinh tế để khống chế các nước Tây Hạ, Thổ Phiên (Tây Tạng), trước tiên cho Tây Hạ ích lợi, sau đó nhân cơ hội tăng mạnh ảnh hưởng của Đại Tống ta đến các nước phía Tây, dùng cái này để làm suy yếu ảnh hưởng của Tây Hạ ở phíaTây. Chúng ta còn có thể nhân cơ hội này như tằm ăn rỗi lên đến Thổ Phiên, mọi người đều biết Thổ Phiên hàng năm đều giao chiến lẫn nhau, rất nhiều người nghèo. Ta tin rằng bất kỳ người nào, đều bằng lòng sinh sống ở một nơi giàu có. Một khi kinh tế của chúng ta gắn chặt với Tây Vực, vậy thì Tây Hạ nhất định sẽ dựa vào chúng ta. Mà chúng ta có thể phát triển mạnh mẽ ngành vận tải hàng hải, dùng cái này để thoát khỏi sự phụ thuộc vào con đường tơ lụa, chúng ta giảm bớt sự phụ thuộc và Tây Hạ, ngược lại khiến Tây Hạ càng phụ thuộc vào ta, chúng ta có thể khống chế chặt chẽ được họ. Đây cũng là một trong số các nguyên nhân thành lập hội nghị thượng đỉnh Kinh tế. Về phần khi đó nên xử lý Tây Hạ thế nào, vi thần đã nói ở phía trước, đây là cuộc đọ sức giữa Đại Tống và Kim quốc, nếu kéo Tây Hạ về phía chúng ta, thì đã quá nể mặt họ rồi.
Tống Huy Tông tuy gật đầu không ngừng, nhưng cũng không chắc đã chú ý, trầm ngâm một lúc lâu, mới nói:- Chư vị ái khanh có đề nghị gì khác không?
Thái Kinh thở dài, nói:
- Hồi bẩm Hoàng thượng, hiện giờ cũng chỉ có thể như thế, nếu bởi vậy mà trở mặt với Tây Hạ, không thể nghi ngờ sẽ làm những cố gắng mấy ngày gần đây của Thái tử điện hạ chảy về biển Đông.
Không có cách nào, nếu Tây Hạ bắt đầu gây sóng gió ở con đường tơ lụa, chắc chắn sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến Đại Tống và các nước đi qua Tây Vực, như vậy đàm phán năm nay đề không có bất cứ tác dụng nào.
Đã nói đến vậy, Tống Huy Tông cũng chỉ có thể lấy đại cục làm trọng, nói:
- Dù vậy, chúng ta cũng không thể không quan tâm đến chuyện này, nhất định phải trừng trị Tây Hạ.Lý Kỳ cau mày nói:
- Không biết ý tứ Hoàng thượng là?
Tống Huy Tông nói:
- Tuyệt đối không cho phép Tây Hạ gia nhập hội nghị thượng đỉnh kinh tế.
Hóa ra chính là cái này, Lý Kỳ cười nói:
- Hoàng thượng cứ yên tâm, dù chúng ta có cho phép thì một số quốc gia cũng không đồng ý.
Tống Huy Tông sửng sốt. Nói:
- Ngươi nói là Kim quốc?
Xem ra ông cũng không quá ngu. Lý Kỳ nói:- Đúng vậy, Kim quốc hiện giờ đang là một nước phát triển mạnh, bọn chúng há có thể từ bỏ Tây Vực. Cho nên, không bao lâu nữa, bọn chúng sẽ yêu cầu gia nhập thượng đỉnh kinh tế, nếu như Tây Hạ đã cúi đầu trước Kim quốc, vậy thì chỉ có một nơi đại diện gia nhập, Tây Hạ chắc chắn sẽ không có tư cách này. Lời tuy nói thế, nhưng trong lòng hắn lại suy nghĩ, Kim quốc thật sự muốn gia nhập sao? Kỳ thật phương pháp nhanh nhất, tốt nhất là trước phá hư sau thay thế.
Ra khỏi đại điện, Triệu Hoàn lập tức tìm thấy Lý Kỳ, nói:
- Lý Kỳ, hiện giờ hội nghị thượng đỉnh kinh tế đã thành lập, phía dưới bắt đầu đàm phán mua bán, ngươi chắc chắn phải ra mặt, ta đối với phương diện mua bán dốt đặc cán mai.Lý Kỳ nói:
- Điện hạ xin yên tâm, thần sẽ vì điện hạ mà xung phong, đến lúc đó điện hạ ra mặt làm điệu bộ một chút là được.
Ngươi rất hiểu tâm tư con người, Triệu Hoàn ha ha nói:
- Vậy vất vả cho ngươi rồi.
Lý Kỳ cười nói:
- Điện hạ quá khách khí rồi, vì điện hạ mà cống hiến sức lực, đó là phúc khí của hạ quan.
Sau khi từ biệt Triệu Hoàn, Lý Kỳ lập tức đi tới cục Thương vụ.
Tần Cối thấy Lý Kỳ đến, vội vàng tiếp đón, nói:- Đại nhân, đặc phái viên của Đại Thực và Byzantine vừa tới đây một chuyến muốn cầu kiến đại nhân, đây đã là lần thứ ba rồi, lúc rời đi dường như còn tức giận, vậy nên hạ quan đã giúp đại nhân sắp xếp, gặp mặt bọn họ một lần, vụ mua bán lớn nhất năm nay, khả năng đều nằm trong tay họ, hơn nữa, bọn họ đối với thuyền của Đại Tống ta cũng cảm thấy hết sức hứng thú.
- Có tiền thì giỏi lắm à, cho bọn chúng đợi thêm mấy ngày nữa đi. Lý Kỳ uống một ngụm trà, nhẹ nhàng thở hắt ra, nói:
- Đặc phái viên của Cao Ly chưa đến tìm ta sao?
Tần Cối sửng sốt, nói:
- Cũng tới vài lần.
Lý Kỳ nói:- Vậy sao ngươi vừa rồi không nói?
Tần Cối ngượng ngùng nói:
- Đại nhân, Cao Ly chỉ là một quốc gia nhỏ, hơn nữa lại không giàu có, bọn họ có thể mang đến cho chúng ta bao nhiêu ích lợi chứ.
Lý Kỳ làm ra tư thế lãnh đạo, nói:
- Tiểu Tần, ngươi làm vậy không được, chúng ta không thể chê bần yêu phú được, phải đối xử bình đẳng.
Tần Cối nói:
- Nhưng đại nhân luôn dạy chúng ta, Thương vụ cục phải lấy lợi ích làm đầu.
- Ta nói lời này sao?- Gần như mỗi lần đều nói.
- Có thật không? Lý Kỳ hồ nghi nhìn Tần Cối một cái, nói:
- Được rồi, coi như là thật, kỳ thật trước đây ta cũng lấy lợi ích đặt lên hàng đầu, ngươi phải biết lợi ích không chỉ là tiền tài, mà còn trên rất nhiều phương diện. Cao Ly đối với Đại Tống ta mà nói, tầm quan trọng còn cao hơn cả Đại Thực, chúng ta phải cực kì coi trọng, thế này đi, tối nay, ngươi sắp xếp cho ta và đặc phái viên Cao Ly gặp gỡ một lát. Ngay tại trang viên ngoại ô phía tây của ta, nói cho họ biết, đây là cuộc gặp gỡ cá nhân, đừng mang quá nhiều người, à, hạ nhân mang lễ vật có thể nhiều một chút.
Nhận hối lộ đại nhân đã đạt tới trình độ này, thật sống không uổng cuộc đời này! Trong lòng Tần Cối ngoài sùng bái, cũng chỉ có sùng bái.