- Phu quân, bọn họ cũng chỉ là một đám đàn bà con gái, tại sao huynh lại tức giận với các nàng?
Vừa ra khỏi đại điện, Gia Luật Cốt Dục đã tò mò hỏi Lý Kỳ, nàng cảm thấy vừa rồi Lý Kỳ có phải đại đề tiểu tố?
- Muội có phải cảm thấy ta không thương hoa tiếc ngọc?
Lý Kỳ nhẹ nhàng cười, lắc đầu nói: - Có lẽ trong mắt muội bọn họ chỉ là một đám đàn bà con gái, đó là vì muội sống trong một thế giới nam quyền, vì vậy mới có cảm giác này. Nhưng đây là Đông Nữ Quốc, bộ lạc của các nàng từ xưa đến nay chính là nữ nhân nắm quyền, cho nên trong mắt các nàng ta chỉ là một nam nhân ti tiện.
- Kỳ thật với góc độ cá nhân, ta không sao cả, ta cũng không cần bọn họ để mắt, nhưng ta mang theo sứ mệnh của Đại Tống mà đến, ta đại diện cho không phải là Lý Kỳ, mà là Đại Tống, ta nhất định phải làm các nàng hiểu, có nhiều thứ, không phải các nàng có thể tùy ý giẫm đạp, nếu không các nàng sẽ phải trả giá đắt, đây là một sự thật vô cùng tàn khốc, nếu đã là sự thật, các nàng bắt buộc phải chấp nhận.
Gia Luật Cốt Dục có xuất thân hoàng thất, đối với những lời này của Lý Kỳ rất nhanh đã hiểu, nhẹ nhàng gật đầu, lại nói: - Vậy phu quân, huynh nói xem các nàng có đồng ý không?
Lý Kỳ nói sơ qua: - Bọn họ không có tư cách từ chối.
Trong lúc hai người nói chuyện, nữ quan đi trước bọn họ đã đến một viện nhỏ dưới chân núi.
Còn chưa chờ Lý Kỳ mở miệng, nữ quan kia đã nói: - Xu Mật Sứ Đại Tống, nơi này chính là chỗ duy nhất có suối nước nóng trong cung điện chúng ta, hi vọng Xu Mật Sứ Đại Tống có thể ở vui vẻ.
Có lẽ là lần đầu tiên, nên hai nữ quan này càng thêm cung kính.
Hiển nhiên, Trác Mã nữ vương đã dặn dò các nàng.
- Suối nước nóng?
Mắt Lý Kỳ sáng ngời, trong nháy mắt lóe ra một vài hình ảnh, ha ha nói: - Ta thích.
Đi vào bên trong, dù sao cũng là hoàng cung, trưng bày cũng rất đẹp, lại thoang thoảng một mùi hương, vô cùng khiến người khác vui vẻ. Đương nhiên, vẫn không thể so sánh với Đại Tống, cũng không xa hoa bằng phủ Xu Mật Sứ hắn, tuy rằng cũng đẹp, mấu chốt là có suối nước nóng nên tăng thêm không ít.
Nhưng có một việc Lý Kỳ rất bất mãn, chính là đứng trong hậu viện đều là nam nhân, chỉ vào những nam nhân này nói: - Những người này là?
Nữ quan kia nói: - Những người này đều là hạ nhân.
Hạ nhân? Tàng muội tử nói đúng rồi, khó trách Sát Hòa nói ở đây cảm giác không được tự nhiên, hóa ra là thế. Lý Kỳ trợn mắt, nói:
- Toàn bộ đổi thành nữ nhân.
- A?
- A cái gì mà a, là là nam nhân, ngươi để một đám nam nhân đến hầu hạ ta, ta có thể vui vẻ sao, thật sự là không hiểu chuyện, làm người phải học được cách biến hóa, phải thông minh linh động một chút, cho các ngươi đi buôn bán, chắc chắn mất cả chì lẫn chài
Lý Kỳ lại bắt đầu nói.
Hai nữ quan kia nghe thấy, xấu hổ sắp khóc, vội vàng bỏ chạy cùng với toàn bộ hạ nhân, lại nói: - Xu Mật Sứ Đại Tống xin chờ một chút.
Những nam hầu này khi ra đều u oán liếc nhìn Lý Kỳ, tựa như nói, nữ nhân các nàng khinh thường chúng ta thì cũng thôi đi, đến cả một nam nhân như ngươi cũng khinh thường chúng ta, thật sự là rất đả thương người, chúng ta còn lí do để sống sao.
Lý Kỳ bị bọn họ nhìn cũng cảm thấy vô cùng xấu hổ day dứt, nhưng không còn cách nào, hắn thật sự không thể chấp nhận sự phục vụ của đám đàn ông này, nghĩ đến đã thấy ghê tởm, hắn tới đây không phải là tìm thú vui này.
Gia Luật Cốt Dục cười như không cười, nói: - Yêu cầu của Xu Mật Sứ thật đúng là khiêm khắc!
Lý Kỳ vội nói: - Cốt Dục, ta đây chính là hoàn toàn suy nghĩ cho muội, nếu để cho bọn đàn ông hầu hạ muội, ta ăn dấm chua đến trúng độc mất.
Lại còn nói là vì ta. Gia Luật Cốt Dục sao có thể tin hắn, thoáng lườm hắn một cái.
Lý Kỳ đột nhiên một tay ôm lấy nàng, đánh giá dáng người đẫy đà của nàng, trong lòng vui vẻ muốn bật tung, hì hì nói: - Cốt Dục, muội nói xem chúng ta gió bụi mệt mỏi, cả người đều vô cùng bẩn, lát nữa chúng ta cũng ngâm suối nước nóng, thế nào? Muội giúp ta kỳ lưng, ta có thể giúp muội cọ ngực, chẳng phải là vui vẻ sao?
Gia Luật Cốt Dục lạnh lùng nhìn Lý Kỳ, Lý Kỳ hiện giờ và Lý Kỳ vừa rồi quả thật như hai người khác nhau, thân mình nhẹ nhàng uốn éo, lập tức đi vào trong nhà.
Lý Kỳ nhìn chằm chằm vào cái mông lớn vểnh cao, hai mắt tỏa sáng, đêm nay phát đạt rồi.
Gian viện nhỏ này nhìn bên ngoài rất bình thường, nhưng bước vào trong phòng, bên trong quả thật rất giống bồng lai, bởi vì sân sau của gian phòng này chính là một suối nước nóng không lớn không nhỏ, cũng không phải là lộ thiên, là bên trong một gian phòng, bên ngoài nước chảy ầm ầm, sau khi mở một cánh cửa ra, thấy trước cửa là một dòng suối nhỏ chảy qua, mà đối diện suối nước nóng chính là vách đá, vô cùng an toàn.
AV hại chết người mà!
Lý Kỳ vui vẻ cười không khép được mồm, đến cơm chiều cũng không ăn, đến trước cửa phòng Gia Luật Cốt Dục gõ cửa, nói: - Cốt Dục, muội xong chưa, chúng ta đến suối nước nóng tắm.
- Huynh đi trước đi.
Bên trong truyền đến giọng nói của Gia Luật Cốt Dục.
Lý Kỳ ho một tiếng, nói: - Một người tắm không có thú vị, chúng ta cũng không phải chưa từng tắm với nhau, vợ chồng già với nhau còn xấu hổ cái gì?
Bên trong một mảnh yên lặng.
Nàng hẳn là đang thẹn thùng, không tiện trực tiếp trả lời ta. Lý Kỳ lại nói: - Được rồi, ta đi trước, muội lát nữa phải tới đấy, à, nhớ rõ, nhất định phải tới, không gặp không về.
Nói xong hắn mang theo tâm trạng mừng thầm chạy đến trong phòng mình, chỉ một lát sau, hắn mặc một bộ quần áo ngủ ra, bước nhanh tới suối nước nóng ở sân sau.
Nhìn làn không khí trắng nóng hầm hập, như có một mỹ nữ đang ở trong nước chờ hắn, Lý sư phó vội vàng cởi áo ngoài ra, chỉ dùng một mảnh khăn trắng quấn quanh hạ thân, ào một tiếng, hắn đã ngồi trong suối nước nóng.
Hai tay dang ra, hắn không khỏi thốt ra tiếng rên rỉ, mấy ngày liền bôn ba, khiến thân thể hắn mệt mỏi, suối nước nóng này thật sự là tới rất đúng lúc.
- Ta thích tắm rửa, con rùa đen té ngã, há há---!
Lý Kỳ ngửa đầu ra phía sau, một cái khăn ẩm đắp trên trán, cảm thấy cả người thư giãn thoải mái, tình cảm không khỏi nồng nàn hát lên, danh ca nhà tắm, danh bất hư truyền!
Một lúc sau, Lý Kỳ bỗng nhiên mở mắt ra, nói: - Nếu có một người có thể giúp ta xoa bóp thật sự là quá tốt, Cốt Dục sao còn chưa tới, không phải là bỏ bom ta chứ. Cốt ---.
Hắn đang chuẩn bị kêu tên Cốt Dục, thì bên ngoài bỗng nhiên vang lên một giọng nói trong trẻo: - Xu Mật Sứ Đại Tống, nữ hầu đã đến.
Không thể nào, lúc này đến, chớ không phải là thiên ý chứ! Lý Kỳ vội vàng nói: - Trước hết để cho hai người vào. Hắn chỉ để ý nam nhân xem dáng người bọn họ thế nào, nếu là nữ nhân thì không để ý, nhưng hắn vẫn kiêu ngạo buộc chặt tấm khăn trắng ở hạ thân vào hơn, dù sao vợ hắn vẫn đang ở trong phòng.
- Vâng.
Chỉ nghe két một tiếng, lại nghe thấy tiếng bước chân rầm rập.
Lý Kỳ chỉ hơi liếc mắt, thấy hai thiếu nữ đang tuổi xuân xanh đi cúi đầu đi tới, đáng tiếc không nhìn thấy mặt, nhưng dáng người thì rất ổn.
Lý Kỳ đảo mắt cũng không suy nghĩ quá nhiều, nữ nhân này có thể xinh đẹp như Cốt Dục không, cũng không nói đến, chỉ cần nhanh nhẹn là được rồi, nói: - Các cô giúp bổn đại nhân xoa bóp đi.
- Vâng.
Hai thiếu nữ ngồi xổm xuống, mỗi người một bên, giúp Lý Kỳ xoa bóp.
- Thật thoải mái, cô giúp ta xoa bóp cánh tay, bả vai là được rồi, đừng động tay động chân lung tung, phu nhân ta vẫn đang ở đây, đừng làm cho nàng hiểu lầm.
Lý Kỳ nhẹ nhàng thở hắt ra, miệng lưỡi nói, bỗng nhiên cảm thấy người xoa bóp bên phải vừa đúng, nhưng người xoa bóp bên trái nặng nhẹ không đồng đều, ấn có phần quái lạ, hơi nghiêng đầu qua, nói: - Ai, ta nói này vị muội muội này, đây là lần đầu tiên cô giúp người khác xoa bóp sao?
- Ừ!
Nữ nhân kia chỉ ừ một tiếng, hơn nữa còn có chút quái lạ, hình như là giọng phát ra từ mũi.
Lý Kỳ đột nhiên nói: - Các cô nghe hiểu được tiếng Hán?
- Ừ!
Kỳ quái! Nữ nhân này sao cứ ừ mãi. Lý Kỳ sinh lòng cảnh giác, quay đầu lại, khi nhìn thấy nữ nhân bên trái, không khỏi kinh hô: - Là cô?
Hàn quang chợt léo lên, một con dao găm đột nhiên đặt trên cổ Lý Kỳ.
- Không muốn chết thì câm miệng lại.
Nữ nhân này chính là mỹ nhân muốn mua Lý Kỳ làm người hầu.
Dao đều đã đặt trên cổ rồi, Lý Kỳ tuyệt đối không e ngại, ngược lại còn ha hả bật cười.
Mỹ nữ kia hừ nói: - Ngươi cười cái gì?
Lý Kỳ xấu hổ nói: - Đây là địa bàn của các cô, cô làm tiểu vương Đông Nữ Quốc, muốn giết ta cũng không đơn giản, không cần thừa dịp ta đang tắm rửa mà vào, nếu cô muốn nhìn trộm bổn đại nhân, thoải mái vào là được, cần gì viện cớ này.
- Phì! Ai thèm xem cái kia của ngươi, thật sự không biết xấu hổ.
Mỹ nữ kia nói xong lại hiếu kì nói:
- Ngươi khi nào thì biết thân phận của ta?
Lý Kỳ cười nói: - Mới vừa rồi nhìn thấy quốc vương các cô giống hệt cô, ta đã đoán các cô có thể là chị em song sinh, vì thế ta liền hỏi thăm, mới biết được hóa ra đại vương và tiểu vương Đông Nữ Quốc các cô là tỷ muội, vì thế ta liền đoán chắc chắn cô chính là tiểu vương Đông Nữ Quốc, Trác Lâm.
Bởi vì đây là một bộ lạc nữ quyền, không không tồn tại cái gì là Thái tử, cho nên Đông Nữ Quốc bình thường có hai vương, một là đại vương, một là tiểu vương, sau khi đại vương thoái vị, tiểu vương sẽ thế chỗ, cứ như vậy mà kéo dài.
- Đúng vậy, ta chính là Trác Lâm.
- Cô thật đúng là nghịch ngợm, lừa ta thảm đến vậy, mới vừa rồi còn để ta bêu xấu trước mặt tỷ tỷ cô.
Trác Lâm bĩu cái miệng nhỏ nhắn, nói: - Không phải ngươi cũng lừa ta sao? Kim Đao Trù Vương?
- Ta khi nào thì lừa cô?
Lý Kỳ hừ một tiếng, nói: - Là ngay từ đầu cô đã ấn định ta là người hầu, bây giờ nghĩ lại, cô hẳn đã sớm biết thân phận của ta, căn bản là cố ý làm thế, cô đến tột cùng là có mục đích gì?
- Ta muốn cố ý trêu đùa ngươi, vậy thì đã sao?
- Không dám thế nào, dao ở trên tay cô. Lý Kỳ thành thực nói.
- Ngươi còn biết, hay lắm.
- Vậy cô tại sao lại làm vậy?
Trác Lâm nói: - Mấy năm nay ta nghe người khác nói Kim Đao Trù Vương lợi hại như thế nào, là bất thế kì tài, vì thế muốn gặp mặt vị bất thế kì tài này, đáng tiếc kết quả làm cho ta thất vọng. Nói đến đây, hai mắt nàng cụp xuống, dường như vô cùng thất vọng.
Lý Kỳ tức giận nói:
- Cmn! Cô thất vọng thì thất vọng, nhưng cô đừng nhìn phía dưới ta nói thất vọng, ta sẽ giết người đấy, thứ làm tổn thương lòng tự tôn của ta nhất chính là thế này.
Trác Lâm sửng sốt, lập tức kịp thời phản ứng lại, vội vàng ngẩng đầu lên, đỏ mặt nói: - Ngươi thật sự là người hạ lưu vô liêm sỉ đến cực điểm.
Lý Kỳ tức giận nói: - Ta đã cho cô xem hết rồi, đến tột cùng là ai hạ lưu vô liêm sỉ. Cô là một cô nương, ban đêm xông vào phòng tắm của bổn soái ca, cô đến tột cùng là có ý đồ gì? Ta nói cho cô biết, cô đừng tưởng khinh địch như vậy sẽ có trinh tiết của bổn đại nhân, ta thật sự sẽ kêu lên sẽ giãy dụa đấy, có bản lĩnh cô thử nhìn một chút, xem ta có kêu hay không.
Trác Lâm từ nhỏ đã là quý tộc, ở đâu có nam nhân dám nói với nàng như vậy, khuôn mặt đỏ bừng, căn bản không phải là đối thủ của Lý Kỳ, bàn tay di chuyển mũi dao xuống cổ họng Lý Kỳ, nói: - Ngươi đừng nói lung tung, có tin ta một dao kết liễu ngươi hay không?
Lý Kỳ ngửa đầu ra phía sau, tận lực rời xa mũi dao, nói: - Này này này, cô chớ làm loạn, cạo sờn mặt ta, hậu quả vô cùng nghiêm trọng đấy.
Trác Lâm hừ nói: - Biết sợ rồi ạ, mới vừa rồi ngươi ở đại điện ức hiếp tỉ tỉ của ta không phải rất sung sướng sao?
----------oOo----------