Hương vị cá nóc tuyệt đối không hề thua kém bào ngư vi cá, thậm chí còn có thể nói là ngon hơn một bậc. Suy cho cùng, người biết cách chế biến cá nóc không nhiều, nói cách khác, cá nóc còn có nhiều hương vị chưa được khai phá hết, dù là hậu thế sau này cũng vậy.
Điều đáng quý nhất là, toàn thân cá nóc đều là bảo vật, dù là những bộ phận có chứa chất kịch độc như ruột cá, mắt cá cũng đều là mĩ vị tuyệt vời, hơn nữa còn rất đặc sắc. Đáng tiếc là với kĩ thuật có hạn hiện nay, Lý Kỳ không dám mạo hiểm dùng những bộ phận như mắt cá, trứng cá...
Nếu để nguyên con cá bài trí, thì không khỏi có chút đáng tiếc, nhưng nếu chia ra từng phần, thì lại không hợp quy cách, vậy nên Lý Kỳ mới nghĩ đến việc dùng tranh vẽ để bày tất cả mĩ vị của cá nóc tập trung vào trong cùng một món.
Tống Huy Tông đảo mắt một vòng, đột nhiên chỉ vào phần phông nền hỏi:- Lý Kỳ, hai màu trắng và vàng này là thứ gì vậy?
Lý Kỳ cười nói: - Phía trên chính là lòng trắng trứng hấp, phía dưới là trứng hấp. Thần làm thế này là để cố định vị trí của thịt cá, tránh bị đảo loạn, nhưng trong đó có cho thêm cả canh cá cá nóc, cũng là mĩ vị khó tả đấy ạ.
Mọi người nhìn kỹ thì thấy quả thật đầu cá và kim long đều bị lấp vào trong bánh trứng.
Thái Kinh lại chỉ vào kim long hỏi: - Kim long này là do thịt cá nóc làm thành sao?
- Thái sư chỉ nói đúng phân nửa. Kì thực con kim long này do ba bộ phận trong cá nóc làm thành. Thứ nhất chính là thịt cá nóc kho tàu. Hạ quan lấy phần thịt ở lưng cá, cắt thành dạng sợi, chiên cùng với gan cá vì gan cá nóc chính là phần tươi ngon nhất. Đợi sau khi vị tươi ngon của gan cá được ép ra hoàn toàn, thì cho thêm đường, một ít cồn vào lửa, mật ong, sốt hải sản, nước cá muối, nước sốt đặc chế, để lửa lớn ninh chừng nửa nén nhang, chuyển sang lửa nhỏ ninh thêm khoảng một nén nhang nữa thì chắt nước ra khỏi nồi.
Vừa nói hắn vừa chỉ tay vào phần uốn khúc của con kim long:- Thứ hai chính là miệng cá nóc. Con kim long này tổng cộng do sáu con cá nóc làm thành, vậy nên hạ quan đã chọn dùng miệng cá nóc để gắn chúng lại với nhau. Hương vị của miệng cá cá nóc không thua gì thịt của nó, cộng thêm nước canh đậm đà và trứng bồ câu, thực là mỹ vị không gì sánh bằng. Thứ ba, chính là đuôi cá cá nóc, cũng chính là phần râu trên đầu rồng mà các vị đang thấy đây, đuôi cá cá nóc là dùng nước cá muối ướp thành, lát nữa mọi người hãy nếm thử.
Mọi người nghe xong, không khỏi âm thầm tán dương, không ngờ rằng cách làm con kim long này lại phức tạp như vậy. Đồng thời họ cũng hiểu ra, tại sao Lý Kỳ cần phải dùng nhiều "bếp lò" như vậy để chế biến cá nóc. Nếu là làm từng cái từng cái một, không chừng phải làm đến sáng mai mới xong.
Tống Mặc Tuyền đột nhiên trông thấy hàng "trúc" phía góc dưới bên trái có cảm giác rất cứng cáp, không khỏi thắc mắc:- Cây trúc này làm bằng gì vậy?
Lý Kỳ nhìn qua thì thấy là Tống Mặc Tuyền, bất giác nhếch miệng rồi nói:- Xương cá.
Vương Phủ kinh ngạc nói: - Xương cá cũng có thể ăn sao?
- Có thể chứ, xương cá cá nóc cũng rất tuyệt.
Lý Kỳ bật cười ha hả, sau đó liền giảng giải:- Hạ quan chọn phần xương sống lưng ướp muối một ít, sau đó quét một lớp trứng lên, chiên với dầu, sau đó quấn mạ non bên ngoài nó và thịt cá nóc rồi cùng đem chiên lên. Làm thế không chỉ có thể làm tăng thêm vẻ đẹp cho món ăn mà còn giảm bớt vị béo ngậy, làm nổi rõ hương thơm và độ giòn của phần xương sống.
Tống Mặc Tuyền cười cười gật đầu, nói:- Xương cá? Hàng trúc? Chưa nói đến những thứ khác, hình dáng đúng là có phần tương tự, ý tưởng này thực sự rất hay.
Thái Kinh đột nhiên chỉ vào dòng sông hỏi: - Con sông đổ xuống từ trên trời này làm bằng gì vậy?
Nếu đã gọi là khí thế thâu tóm sơn hà, sao có thể có núi mà không có sông. Lý Kỳ đáp lời: - Thứ này dùng năm miếng da cá cá nóc trộn chung với gạch cua nấu thành. Lấy từ câu "hoàng hà chi thủy thiên thượng lai" trong thơ Lý Thái Bạch. Song gạch cua bên trong rất nhiều, những vị nào trên bốn mươi lăm tuổi tốt hơn hết là ăn ít thôi.
Tiểu tử này đến giờ mà còn lo cười nhạo ta, thật là giỏi khiến người khác tức giận mà. Thái Kinh khẽ ho một tiếng, lại chợt nghĩ, hắn nói là ăn ít, chứ đâu nói không thể ăn, ăn ít là bao nhiêu, cũng chẳng có tiêu chuẩn cụ thể. Rõ ràng là lão già tham ăn này rất thích da cá.
Tống Huy Tông liếc mắt nhìn Thái Kinh, khẽ mỉm cười, chỉ vào ánh "triều dương" đỏ rực và ánh trăng sáng rỡ, hỏi:- Hai vầng nhật nguyệt này làm bằng gì?
Lý Kỳ cười nói: - Mặt trời là dùng thứ gan cá mà thần đã nói ban nãy làm thành, còn mặt trăng thì lại làm bằng lườn cá. Lườn cá là món vô cùng dinh dưỡng, thần còn dùng gà mái, vịt già, móng heo, chân giò hun khói và xương cá nóc trộn lại nấu thành, mùi vị tạm thời chưa bàn đến, chỉ riêng giá trị dinh dưỡng thôi cũng là phần tuyệt nhất trong món này rồi.
- Trẫm hiểu rồi.
Tống Huy Tông đương gật gù, bỗng nhiên nhìn thấy phía dưới kim long có một đàn chim nhạn bay theo hình chữ "nhân" bèn hỏi:- Ơ? Cái gì đây?
Lý Kỳ lại nói: - Đây là dùng vảy lưng và vảy bụng của cá nóc nấu với dầu ép ra từ con hàu mà thành?
Đoàn Chính Văn cảm thán nói:- Đúng là ngoài sức tưởng tượng. Chỉ dùng vẻn vẹn mười mấy con cá nóc mà làm nên cả một bức họa, hơn nữa mỗi một cảnh sắc lại có một mùi vị khác nhau, đây đúng là....Nói đến đây, y đột nhiên phát hiện ra ngay cả từ ngữ tán dương tuyệt vời nhất trên thế gian cũng không cách nào diễn tả nổi món ăn này.
Lúc này, hơi nóng đã giảm đi nhiều, Triệu Giai tuổi trẻ, ánh mắt nhạy bén, chỉ vào "làn sương trắng" giăng giữa "dãy núi" hỏi:- Lý Kỳ, đây là gì?
Bà nhà ngươi! Ngươi mà cũng muốn hỏi ta? Lý Kỳ ngượng ngùng giải thích:- Bẩm điện hạ, đây là miếng cá sống.
- Miếng cá sống?
Triệu Giai kinh ngạc kêu lên: - Thật không ngờ thịt cá cá nóc lại trong suốt óng ánh như vậy, trắng nõn như ngọc.
Lý Kỳ cười nói: - Tâu điện hạ, gọi là cá lát sống nhưng thật ra cũng phải trải qua rất nhiều công đoạn chế biến. Kì thực thần đã ướp cá sống này với lòng trắng trứng, sau đó nhúng sơ qua nước canh mới được như vậy, có thể dùng chung với nước sốt do thần đặc chế.
Triệu Giai thấy cả ba thầy trò họ đều không mang theo nước sốt, lấy làm lạ hỏi:- Nước sốt đâu?
Lý Kỳ chỉ tay vào tám chữ lớn nói:- Ở trong đó.
Tống Huy Tông kinh ngạc hỏi:- Ngươi bảo những chữ này là dùng nước sốt viết thành?
- Cũng không hẳn là viết.
Lý Kỳ lắc đầu, nói: - Thần đã nhờ Trương đại học sĩ viết hộ mình mấy chữ trước, sau đó sai người khắc lên trên gỗ, lúc hấp lòng trắng trứng, đặt mảnh gỗ vào trong đó, sau khi hấp trứng xong, thì lấy mảnh gỗ ra, rồi cho thêm nước sốt vào.
Mọi người bắt đầu cảm thấy có chút choáng váng. Chỉ là mấy chữ thôi mà, phức tạp quá, có điều cả món ăn chỗ nào cũng toát lên vẻ tinh diệu, hơn nữa nguyên liệu cũng được dùng đúng nơi đúng chỗ.