Bắc Tống Phong Lưu

Chương 832.1

Tống Huy Tông đột nhiên cười ha ha, nói: - Ý của khanh và Trẫm đúng là không hẹn mà gặp nha. Văn chương của hai người này trẫm đã xem từ lâu, đều là nhân tài có thể bồi dưỡng đó, ban đầu muốn để bọn họ vào triều làm quan, nhưng lại sợ ái khanh không đành lòng từ bỏ, vì vậy vẫn chưa đề cập đến. Bây giờ nếu ái khanh đã đề nghị, vậy trẫm cũng không nên từ chối. Dừng một chút ông ta lại nói với Lý Kỳ: - Lý Kỳ, ngươi có vừa lòng ba người này không?

Lý Kỳ khẽ sững sốt, nghĩ thầm, đáp ứng trước nói sau, giờ đây hai người kia không thoát khỏi tay của bản đại gia, nói: - Người mà Hoàng thượng và Thái sư đề cử, vi thần sao lại bất mãn, vi thần thật sự là cảm động đến rơi lệ.

Tống Huy Tông ha ha nói: - Được được được, Lý Kỳ nha, Trẫm kỳ vọng rất cao vào khanh đó. Khanh cũng đừng làm cho Trẫm thất vọng nha.

- Xin Hoàng thượng yên tâm, vi thần cho dù liều cả mạng này, cũng quyết không để Hoàng thượng thất vọng.

- Ha ha, có nhị vị ái khanh tương trợ, Trẫm đã có thể an tâm nhiều rồi.

Cho đến khi bãi triều, tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng cuối cùng xảy ra chuyện gì, bởi vì chuyện đã xảy ra trong một hai canh giờ ngắn ngủi này thật sự nhiều lắm? làm cho người ta không xem hết mà. y?x

Trước đó Cao cầu nói không sai, việc Thái Kinh nên làm, một việc lãoda cùng không bỏ qua.

Phế bỏ ứng Phụng Cục, thứ nhất, lập uy; thứ hai, tiêu diệt căn cơ của Vương Phủ trong triều, nhổ cỏ tận gốc; thứ ba, thu phục dân tâm. Lại ủng hộ luật mới của Lý Kỳ, để Lý Kỳ được trọng dụng, vây cánh đầy đủ, mượn cải cách để bảo vệ người mình. Tiêu diệt kẻ thù bên ngoài, còn có thể thay đổi địa vị của mình ở trong lòng bách tính Giang Nam.

Điểm này càng quan trọng. Phải biết rằng tất cả những gì Tao ta làm hôm nay đều không phải là vì mình, mà là vì con cháu đời sau của lão, vì có thể lưu danh thiên cố. Lão ta vô cùng rõ ràng, Hoàng đế có thể thay đổi, nhưng dân chúng không thay đỗi, Thái gia chỉ có cắm rễ trong lòng bách tính, mới có thể dài lâu, có thể nói là tính toán chu toàn nha.

Hễ là có lợi tất có hại, hành động này của lão ta không nghi ngờ gì sẽ đắc tội một số người, nhưng hiện giờ lão ta cũng không cần biết nhiều như vậy, nếu phải làm, vậy chỉ có thể đập niêu đắm thuyền, mặc kệ tất cả. Hơn nữa, lần này lão ta cũng không phải một mình chiến đấu, còn có Lý Kỳ tương trợ, mà Lý Kỳ lại giao hảo với Thái tử, Cao cầu, cứ như vậy, lão ta, Lý Kỳ, Thái tử sẽ tạo thành một tam giác sắt, những người đó nếu muốn làm khó dễ, chỉ e phải nghĩ kỹ trước đã.

Băn khoăn duy nhất chính là Lương Sư Thành, về điềm này, lão ta vẫn chưa có biện pháp tốt. Lương Sư Thành và Vương Phủ cấu kết, nhưng Tống Huy Tông chỉ trừng phạt Vương Phủ, không nhắc chữ nào đến Lương Sư Thành, có thể thấy được địa vị của Lương Sư Thành trong lòng Tống Huy Tông. Trước kia lão ta nịnh hót Lương Sư Thành, tặng lễ vật này nọ thì không nói, nhưng hiện tại lão ta biết Lý Kỳ nhất định có biện pháp, bởi vì Lương Sư Thành vô cùng coi trọng Lý Kỳ đấy.

Và khác biệt với lúc mới thượng triều chính là, sau khi bãi triều, những đại thần kia không vây quanh Thái Kinh nữa, mà là túm năm tụm ba đi cùng một chỗ, sắc mặt có vẻ vừa lo lắng, lại vừa hoang mang, bọn họ còn đang cố gắng tiêu hóa chuyện vừa xảy ra.

Trước kia Thái Kinh làm bất cứ chuyện gì, bọn họ đều có thể nhanh chóng nghiền ngẫm hiểu thấu, song lần này, bọn họ thật sự không hiểu ra sao cả rồi, mấu chốt nằm ngay trong sự thay đổi tư tưởng của Thái Kinh, thứ truy cầu khác với trước kia, điều này mới khiến người khác không thể giải thích được.

- Thái sư, hạ quan dìu ngài.

Con ngươi Lý Kỳ liếc qua liếc lại, thấy người qua lại cũng ít đi, lúc này mới đi đến trước mặt Thái Kinh, giúp đỡ Thái Kinh đi ra ngoài điện, vừa đi, vừa nhỏ giọng hỏi: - Thái sư, chúng ta không phải nói trước rồi sao

Thái Kinh khoát tay, căt đưt lời của hắn, nói: - Lý Kỳ, ngươi biết đấy, lão phu không đợi lâu như vậy được, nếu hai người này không thể tận dụng, vậy sao không nhân lúc còn sớm mà không dùng. Ngươi yên tâm sắp xếp bọn họ đi Giang Nam đi, nếu không được cũng không sao, hai người bọn họ cũng không gây nên sóng gió gì, hành động này cũng có thể kiểm nghiệm xem bọn họ rốt cuộc có thích hợp làm quan không, nếu không thích hợp, vậy sớm chặt đứt ý nghĩ của chúng ta, đến lúc đó để bọn họ quay về làm lão sư là được.

Điều này cũng đúng, người tính cách quá mức ngay thẳng, trong mắt không chịu được hạt cát thật đúng là không thích hợp làm quan, đặc biệt là trong bối cảnh này. Lý Kỳ gật đầu nói:

- Hạ quan biết nên làm như thế nào rồi. À, vừa rồi thật đa tạ Thái sư lên tiếng tương trợ.

Thái Kinh khoát tay, cười nói: - Lão phu đây cũng là đang giúp mình. Tuy nhiên tiểu tử ngươi thật đủ thông minh, lão phu đã lâu rồi không cảm nhận được sự ăn ý này, thật là khiến lão phu cảm thấy vui mừng không ngớt nha.

Lý Kỳ hì hì nói: - Thái sư quá khen, hạ quan chẳng qua là đi theo bước chân của Thái sư thôi.

Thái Kinh khoát tay nói: - Ngươi đừng nói những lời này nữa, rõ ràng chính là lão phu đi theo bước chân của ngươi, nhưng chuyện lão phu có thể làm cũng chỉ có vậy thôi, dù sao lão phu đã già, tiếp theo thì phải xem ngươi đó.

- Hạ quan sẽ không khiến Thái sư thất vọng.

- Vậy thì tốt, lão phu vẫn tin tưởng vào ngươi đấy.

Lý Kỳ khiêm tốn cười, nhìn chung quanh, đột nhiên hỏi: - À? Anh quốc công đâu.

Thái Kinh cảm thấy bất đắc dĩ nói: - Tức giận bỏ đi rồi.

Lý Kỳ ngơ ngẩn nói: - Tức giận? Tức giận cái gì?

Thái Thao cười lạnh một tiếng, nói: - Vị đại ca đó của ta vốn muốn đảm nhiệm đầu lĩnh ứng Phụng Cục kia. Nhưng không ngờ là phụ thân trực tiếp phế bỏ ứng Phụng Cục, hơn nữa trước đó chưa nói cho huynh ấy biết. Huynh ấy có thể không tức giận sao.

Lý Kỳ nghe được cau mày, Thái Du làm như vậy, cũng hợp tình hợp lý, hắn chỉ không hiểu, sao Thái Thao lại nói trắng ra với hắn như vậy.

Thái Kinh liếc một cái liền biết Lý Kỳ đang suy nghĩ gì, thở dài: - Lý Kỳ à, đây vốn là chuyện nhà lão phu, không phải nói với ngươi. Nhưng hôm nay không nói không được, dù sao cũng quan hệ trọng đại. Lão phu hiểu rất rõ Du nhi, nó sẽ không từ bỏ ý đồ đó đâu, nếu có thể, ngươi cũng đừng tuyệt tình quá, nhưng nếu thật sự không thể tránh được, vậy ngươi cứ tự mình xem xét xử lý đi.

Lão ta nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ lão ta đã đoạn tuyệt với Thái Du rồi sao? Phải rồi. Tên Thái Du này mặc dù không có tài cán gì, nhưng dã tâm cũng không nhỏ. Thái Kinh đoạt đi thứ vốn thuộc về gã, hơn nữa còn phế bỏ thứ mà gã muốn, phụ thân của gã nhậm chức, gã chẳng những không có ưu đãi gì, ngược lại còn bị quản chế khắp nơi. Thái Du tầm nhìn hạn hẹp, bụng dạ hẹp hòi, làm sao lại từ bỏ ý đồ, nhất định sẽ tìm cách quấy nhiễu. Tuy rằng gã cũng là con của Thái Kinh, nhưng Thái Kinh không ptóỉị chỉ suy nghĩ cho một mình gã, mà là cả Thái gia. Xem ra lão già này trở nên ác độc rồi, khôhgAho phép bât cứ kẻ nào cản trở kế hoạch của lão, dù cho người đó là con của lão.
Bình Luận (0)
Comment