Hàng Châu.
- Phanh!
- Buồn cười, thật sự là buồn cười, đường đường Tri phủ một châu, lại bị một đám dân chúng cầm cuốc xẻng, đòn gánh làm cho sợ tới mức bỏ thành chạy trốn, thật sự rất đáng xấu hổ rồi.
Trịnh Dật một chưởng đem thư vỗ lên mặt bàn, cực kỳ tức giận nói.
Ngồi ở một bên, Bạch Thiển Dạ nhẹ nhàng uống một ngụm trà, cười nói:
- Nhị ca xin bớt giận, gã nghĩ trốn được đến Dương Châu liền an toàn ấy ư, chúng ta bên này đều còn chưa có bắt đầu đâu đó.Lời này thật ra rất có phong phạm của Lý Kỳ, thật sự là gần mực thì đen a!
Trịnh Dật nao nao, buồn bực nói:
- Ta tức giận không phải việc này, mà là -- , đây thật là bi ai của văn nhân chúng ta nha.
Bạch Thiển Dạ khẽ cười một cái, quay đầu nhìn về phía Thái Mẫn Đức vẫn đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần ở một bên nói:
- Thái viên ngoại, ông bên kia sẽ không xảy ra vấn đề gì đi chứ.
Thái Mẫn Đức lắc đầu nói:
- Cô yên tâm, tuyệt sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Nói xong, ông ta bỗng nhiên thở dài.Trịnh Dật hiếu kỳ nói:
- Viên ngoại vì sao thở dài?
Bạch Thiển Dạ mỉm cười nói:
- Nếu sớm biết như thế, ta tin tưởng viên ngoại tuyệt sẽ không theo chúng ta tới đây.
Thái Mẫn Đức cười khổ nói:
- Bạch nương tử nói không sai, đáng tiếc Thái mỗ hôm nay chính là ngay cả cơ hội hối hận cũng đều không có, tuy nhiên, nhị vị đừng quên, chuyện các ngươi đã đồng ý với Thái mỗ.
Trịnh Dật nói:
- Ông cứ yên tâm, việc này với ông vô can, có tội chúng ta tới gánh, hơn nữachuyện lớn như vậy, triều đình cũng sẽ không trách tội đến trên đầu ông đâu.
Thái Mẫn Đức gật gật đầu nói:
- Có lời này của Nhị Lang, Thái mỗ an tâm.
Bạch Thiển Dạ thản nhiên nói:
- Viên ngoại, nhưng ta nhớ rõ, lúc đầu ta cũng đã nói với ông lời giống vậy.
Thái Mẫn Đức ngượng ngùng cười, không có lên tiếng, rất rõ ràng, ông ta chính là không tin được Bạch Thiển Dạ, qua lại đủ loại giáo huấn, nói cho ông ta biết, ngàn vạn lần không thể hoàn toàn tin tưởng Lý Kỳ cùng với bất cứ người nào bên cạnh hắn.
Đại ca nói không hề sai chút nào, đây thật đúng là một lão hồ ly. Bạch Thiển Dạthầm mắng một câu, cũng không thèm để ý đến ông ta nữa, quay đầu lại nhìn về Trịnh Dật nói:
- Nhị ca, huynh xem ---?
Trịnh Dật gật đầu nói:
- Nếu đều chuẩn bị thỏa đáng, vậy thì bắt đầu đi, chúng ta còn phải nắm chặt, nếu không Sở Châu bên kia chống đỡ không được bao lâu đấy.
...
Kinh thành.
Hiện giờ bên ngoài đã bị làm cho túi bụi, mà Lý Kỳ đi ra bên ngoài lộ vài ngày mặt, lại hãy còn thường lui tới như nhau, rồi đóng cửa không ra nữa. Đương nhiên,hắn cũng không phải là tránh ở nhà ngủ ngon, mà là chế tác sản phẩm rất có tranh luận giống ở hậu thế --- sữa bột.
Muốn nói đến sữa bột này, đó cũng là người Trung Quốc phát minh đấy, hơn nữa cách đây cũng không lâu.
Theo ghi lại, sữa bột sinh ra từ thời đại Thành Cát Tư Hãn, khởi nguyên chính là vùng thảo nguyên rộng lớn vô ngần. Người Mông Cổ yêu sữa, đây là điều mọi người đều biết, sữa bột sinh ra tại thảo nguyên, đây cũng là hợp tình lý thôi.
Phát minh sữa bột tương tự đế quốc cường đại của Thành Cát Tư Hãn, trước chưa từng có ai, sau không có người nào, đả thông thông đạo lớn giữa Á Âu. Cho nên, đừng xem thường một vài hộp sữa bột này a!Lúc ấy người phát minh ra sữa bột này, là một người tên Tuệ Nguyên tướng quân, dùng sữa chế tạo ra sữa bột, mặt khác còn có khuẩn a-xít lac-tic và ích sinh khuẩn. Binh lính bởi vì trường kỳ dùng sữa bột chứa ích sinh khuẩn để uống, đường ruột phi thường khỏe mạnh, năng lực thích ứng với khí hậu vô cùng mạnh mẽ, bất luận là Tây chinh đến sông Danube Châu Âu, hay là rong ruổi khi mở mang thảo nguyên sa mạc khôn cùng, bọn họ cũng sẽ không bị tiêu chảy, hơn nữa dễ dàng mang theo, gia tăng tính di động và phạm vi công kích của kỵ binh Mông Cổ, càng trọng yếu hơn chính là sữa bột sinh ra cũng giải phóng song ngực của nữ nhân ngàn vạn lần, loại nam nhân này là tuyệt đối đáng giá kính nể đấy.
Mỗi một người của đời sau đều biết rằng, sữa là vô cùng có dinh dưỡng, mặc dù sản xuất ra cái loại sữa Tam Lộc này là vô cùng nhục nhã, nhưng nhu cầu của mọi người về sữa chính là có tăng không giảm. Nhưng mà, hiện tại đều là sữa và thức ăn gia súc tinh khiết thiên nhiên, về phần nguyên liệu hóa học, vậy càng thêm không thểnào nói tới, cho nên, lập tức những vấn đề về sữa bột cũng sẽ không tồn ở hậu thế nữa rồi.
Làm người ta tiếc nuối chính là, hiện giờ người Bắc Tống đối với chế phẩm từ sữa cũng không khoái, vì sao, bởi vì bọn họ chịu không nổi mùi sữa tươi, thiên vị, rất nhiều người đều cầm sữa, sữa dê đi muốn để dưỡng da, như ngâm chân, rửa mặt, quả thực chính là sưu cao thuế nặng.
Về sau, bởi vì bơ xuất hiện, người Tống mới bắt đầu chuyển biến nhận thức mới đối với chế phẩm từ sữa, nhưng là không hơn, bọn họ thích chỉ có bơ ngọt làm cho người ta phát ngấy kia mà thôi.
Rượu có thể kiếm tiền, sữa có thể cường thân, đây là tổ hợp hoàn mỹ biết bao nha, nếu có thể thông dụng sữa, như vậy tuyệt đối có thể nâng cao tố chất thân thểquốc dân. Lý Kỳ thật sự là không thể tưởng được có lý do gì không đi phát triển chế phẩm từ sữa. Hơn nữa, nếu trăm năm về sau người Mông Cổ có thể làm ra, không đạo lý, hắn làm không ra a!
Hắn chẳng những phải làm, hơn nữa còn phải làm tốt hơn so với Tuệ Nguyên, bởi vì hắn có được hơn về khoa học kỹ thuật, tuy rằng hắn không có phối phương, nhưng cái đồ chơi như phối phương này có thể chính mình đi lần mò đấy, hắn cũng không nghĩ phải làm tốt hơn so với đời sau, hắn chỉ là muốn khiến sữa không phải khó ăn như vậy mà thôi.
Hắn đầu tiên là tạo ra một đám bò sữa tuyệt đối khỏe mạnh để sinh sản ra sữa, trải qua loại bỏ và bước đầu xử lý, rồi sau đó dùng phối phương hắn nghiên chế ra tiến hành điều phối, tận lực tiếp tục sử dụng các phương pháp tiệt trùng ở các bình, lợi dụng đặc điểm vi khuẩn gây bệnh không chịu được nhiệt độ cao, dùng nhiệt độ vàthời gian giữ ấm thích hợp xử lý, đem toàn bộ giết hết.
Bởi vì bộ phương pháp diệt khuẩn này đã vô cùng thuần thục, ứng dụng ở trên vú bò cũng cực kỳ thoải mái. Sau đó lại chọn dùng ứng dụng phương pháp chưng chân không ở những hộp chứa, lợi dụng chân không đem sữa ép thành hình bánh, bước đầu sau khi sữa được đun nóng nổi bọt lên, lột bỏ váng sữa bên trên để tái chế thành bột.
Tuy nói là đơn giản, nhưng khi bắt tay vào làm, lại không đơn giản như vậy, cũng may những công cụ này đã sớm được chuẩn bị xong, trải qua hơn vài ngày mò mẫm, Lý Kỳ rốt cục chế tạo ra hộp sữa bột đầu tiên.
Một ngày này, Lý Kỳ mời tới những đại mỹ nữ như Phong Nghi Nô, Da Luật Cốt Dục, Tần phu nhân, Quý Hồng Nô, Lý Sư Sư đến nhấm nháp sữa bột của hắn,đương nhiên, Lý Sư Sư là Phong Nghi Nô gọi tới.
- Ừ, cũng là bình thường.
Tần phu nhân nếm thử một miếng sữa bột dùng nước nóng để pha, nhẹ nhàng gật đầu nói. Nàng từ trước đến nay đều là uống trà, mà ngay cả nước trái cây cũng đều rất ít uống, đối với sữa này tuy rằng chưa nói tới chán ghét, nhưng cũng không phải rất thích, hơn nữa, phải biết rằng đây chính là Lý Kỳ làm đấy, Lý Kỳ đại biểu cái gì, đại biểu chính là mỹ vị nha, điều này làm cho Tần phu nhân nguyên bản có chờ mong rất lớn đối với sữa bột này, nhưng mà sự thật lại làm cho nàng cảm thấy có chút thất vọng, vì vậy mới phát giác được quá bình thường.
Shit! Ngươi phải dùng từ trực tiếp như vậy sao, rất đả kích người. Lý Kỳ thoáng trừng mắt nhìn Tần phu nhân.Da Luật Cốt Dục lắc đầu nói:
- Muội trước kia thường xuyên uống sữa tươi, nhưng đây đều là sữa bò tươi, có rất nhiều mùi, không bằng sữa bột này, hơn nữa sữa này ấm áp, uống rất ngon.
- Người lành nghề chính là người lành nghề, nói đúng là chuyên nghiệp hơn, so với một số người ngoài nghề thì mạnh hơn nhiều.
Lý Kỳ giơ ngón tay cái lên, ha hả nói.
Sắc mặt Da Luật Cốt Dục hơi đỏ, không hơn nữa. Phong Nghi Nô cười nói:
- Sữa này hương vị tuy rằng quá bình thường, nhưng hâm nóng lên, lại giống như trà sữa vậy, lại phối hợp với bánh của Lý Kỳ, cũng là vô cùng đặc sắc.
Không hổ là nữ nhân của ta, còn biết dùng bánh cookie để chấm sữa ăn. Rất biết ăn nhé. Lý Kỳ ha hả nói:- Nương tử nói rất đúng, sữa này có giá trị dinh dưỡng rất cao, nếu như các muội mỗi ngày uống một hai ly, ta cam đoan thân thể của các muội khỏe manh, ăn gì đều ngon, vĩnh viễn mười tám tuổi.
Phong Nghi Nô e thẹn nói:
- Cái gì vĩnh viễn mười tám tuổi, huynh chớ có nói lung tung.
Lý Kỳ ha hả nói:
- Đúng vậy, đúng vậy, cho dù không uống, muội cũng vĩnh viễn đều xinh đẹp như vậy.
Khích lệ trắng ra như vậy, cũng chỉ có Lý Kỳ có thể thẳng thắn nói ra miệng như vậy. Chúng nữ ngơ ngác nhìn nhau, đều lắc đầu, Phong Nghi Nô lại ngượng ngùng không chịu nổi.Da Luật Cốt Dục thật ra đã thành thói quen. Hỏi:
- Phu quân, huynh vì sao không có chuẩn bị cho Hồng Nô?
- Này ---.
Lý Kỳ toát mồ hôi lạnh, sắc mặt hơi có chút xấu hổ, bởi vì thiết bị hiện nay thật sự là hữu hạn. Hắn cũng không dám tùy tiện đem sữa bột cho nhân sĩ đặc thù như phụ nữ có thai và trẻ con uống, hắn làm sữa bột này chủ yếu nhằm vào vẫn là thiếu niên cùng với người trưởng thành. Ngượng ngùng nói: