Tối thứ sáu, ở một đám người đần độn không ngừng xoát loa cãi nhau, Tiểu Ly ẩn QQ, đi dạo khắp nơi trong trò chơi, ở trên đường cái Lạc Dương trong một cửa hàng tên là “Rẻ đến hộc máu”, phát hiện hàng loạt thứ hời đến hộc máu.
Sách kỹ năng máu tế cao cấp, giá thị trường ít nhất phải năm trăm vàng, gã cư nhiên bán 300, còn có đả nộ cao cấp, sách kỹ năng cao cấp mãnh kích liên kích quẳng ngã quấn chân từ từ đặc biệt thương thủ, đều bán thật sự rẻ, đặc biệt mấy quyển sách kỹ năng quần công, nhìn thật khiến người hộc máu.
Càng khoa trương chính là, hai con Hồ Điệp lửa đỏ trí lực 1800+, cư nhiên bán 80J…
Người này phỏng chừng não tàn đi!
Tiểu Ly lập tức mật xương cốt, kêu hắn lại smua toàn bộ sách, sau đó qua tay là có thể kiếm một số lớn.
Nhưng mà thời khắc mấu chốt, Xương Cốt cư nhiên phớt lờ cậu.
Khẳng định đang cùng cái gì Băng nghiên cứu đạo hào đi…
Tiểu Ly thở phì phì mắng hai câu ngu ngốc, liền vội vàng xoay người đi thương khố lấy tiền, lấy tiền trở về Tiểu Ly suýt chút nữa ngưng thở ngất đi.
Tất cả sách, toàn bộ bị một người tên là Tiểu hào kiếm tiền mua đi rồi.
Phía dưới là một đám người nhắn lại, đều là mắng chủ sạp.
Kháo mày có bệnh bán rẻ như vậy! Đầu óc có bệnh a nửa giá cũng cao hơn giá này! A a a tao như thế nào không đuổi kịp a!
Tiểu Ly trở mình một cái xem thường, quên đi, coi như chính mình không phát hiện được.
Nhưng vừa lúc này, Tiểu Ly lại nhận được tin tức của Xương Cốt.
[Cốt Cảm Mỹ Nhân]: Tiểu Ly cậu lúc nãy tìm tôi có chuyện gì?
[Ly Bất Khai]: tin tức này của anh gửi qua thật đúng lúc a…
[Cốt Cảm Mỹ Nhân]: làm sao vậy?
[Ly Bất Khai]: không có việc gì. Chính là anh bỏ lỡ một số thương cơ mà thôi, mấy ngàn hai hoàng kim không có cách nào khác kiếm lời rồi.
[Cốt Cảm Mỹ Nhân]: cậu có phải nhìn thấy sạp trên đường Lạc Dương không?
[Ly Bất Khai]: ách? Làm sao anh biết?
[Cốt Cảm Mỹ Nhân]: đứa ngốc ~ tôi là thương nhân chuyên môn đầu cơ trục lợi, làm sao có thể không biết ~
[Ly Bất Khai]: vậy sao anh không mua?
[Cốt Cảm Mỹ Nhân]: cái kia chắc chắn là trộm tài khoản, tôi cùng Băng Băng đang điều tra, hình như hôm nay người bị trộm đặc biệt nhiều.
[Cốt Cảm Mỹ Nhân]: chắc là cùng một người làm.
[Ly Bất Khai]: nga, kia có thể lấy về sao?
[Cốt Cảm Mỹ Nhân]: không thành vấn đề, Băng Băng rất lợi hại ~
[Ly Bất Khai]: nga.
[Cốt Cảm Mỹ Nhân]: sao đột nhiên không nói nữa? Cậu không phải luôn luôn nói rất nhiều sao?
[Ly Bất Khai]: lão tử không muốn nói chuyện được không?
[Cốt Cảm Mỹ Nhân]: …
[Ly Bất Khai]: anh đi trộm hào của anh đi, tôi đi dạo cửa hàng, 88888.
Từ Úy đối với một chuỗi 88 không kiên nhẫn kia, bất đắc dĩ thở dài.
Người kia lại đang tỏ ra khó chịu cái gì a…
Tiểu Ly cũng không biết vì sao phiền lòng, nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra, vì thế chỉ có một mình xoay giữa hai bên Tô Châu và Lạc Dương.
Ở Tô Châu, lại nhìn thấy một cửa hàng tên là “Hời đến nhảy lầu”.
Tất cả bên trong đều rẻ đến mức làm cho người ta muốn mắng mẹ ôi bảo thạch cấp ba cấp bốn, phía sau còn có vài con bảo bảo.
Có hai con Kiếm Long, một tên là Tình Thâm Ý Nặng, một tên là Mãi Không Tương Vong.
Đây không phải là bảo bảo của Thần Sát và Mẫu Đơn bọn họ sao?
Bọn họ rõ ràng vẫn không đổi tên bảo bảo…
Nghĩ đến đây, Tiểu Ly cũng không biết nên khóc hay nên cười, chính là, mua bảo bảo trở về mới là việc cấp bách.
Kẻ bày sạp kêu Chuyên trộm hào…, thật sự là kiêu ngạo ghê gớm.
“Ông anh, anh thật đúng là kiêu ngạo a? Đem bảo bảo trả lại cho tôi, nếu không anh chờ chết đi!”
Tiểu Ly cắn răng phát qua tin tức như vậy.
Thật lâu sau, đối phương mới trả lời, “Ai nha tôi rất sợ a tôi rơi sợ, tôi trộm hào thì sao ~ “
“Kháo…”
Tiểu Ly tức giận không nhẹ, đầu năm nay, trộm tài khoản cũng quang minh chính đại như vậy sao?
Nhưng mình quả thật không có biện pháp tóm gã, gã bây giờ đang bày sạp không thể đánh, hơn nữa, bảo bảo kia nếu bị người khác mua thật phiền toái.
Kiếm Long hoàn mỹ, năm con kỹ năng cấp cao, bán 100J, phải nói là rẻ vô cùng.
Tiểu Ly nếu không mua, rất nhanh sẽ bị người khác mua đi, giống như vừa rồi vậy.
Nhưng, toàn bộ giá trị con người của mình hiện tại, chẳng còn lại bao nhiêu… Cách khác, hoặc là đổi nguyên bảo, hoặc là đưa cho Xương Cốt buôn bán đi.
Tiểu Ly cắn chặt răng, cực lực hạ quyết tâm mua hai con bảo bảo, mà đã biết vốn còn có năm bảo bảo, không có cách nào mang quá nhiều, muốn nhờ người khác trước hỗ trợ tồn một chút, nhưng cấp bậc rất cao không có cách nào giao dịch.
Rơi vào đường cùng, Tiểu Ly mật Mẫu Đơn, kêu cô nhanh chóng đến Tô Châu mua bảo bảo, nhưng Mẫu Đơn bọn họ khăng khăng ở bang chiến, tin tức phát qua nửa ngày cũng chưa phản ứng. Tiểu Ly rơi vào đường cùng, đành phải nhẫn tâm đem thỏ ngọc mình không thường dùng phóng sinh.
Con thỏ kia, trí lực không phải tốt lắm, chỉ là mang theo đáng yêu mà thôi… Mang lâu như vậy, đều đã cấp một trăm, lúc thả, có chút đau lòng.
Nhưng mua xong hai con Kiếm Long, tâm tình Tiểu Ly tốt hẳn lên.
Đã đánh mất hạt vừng nhặt lại dưa hấu, cũng coi như không bị tổn thất đi.
[loa][Tiểu hào Hào Hoa Phong Nhã]: CAO mẹ mày trộm acc! Tao đào phần mộ mười tám đời tổ tiên mày! CAO! cả nhà mày đều là tiệm vịt đi!
[loa][Tiểu hào Hào Hoa Phong Nhã]: Kháo, tiền của tao, đá của tao, sách của tao! ! Còn có bà xã của tao! ! ! !
[loa][Tiểu hào Hào Hoa Phong Nhã]: nguyền rủa mày ra cửa bị xe tông chết trời mưa bị sét đánh chết! ! trả quý danh cho tao! ! CAO!
[loa][Tiểu hào Hào Hoa Phong Nhã]: bà xã Hà Diệp ~~~ đừng nóng giận, cưỡng chế ly hôn không phải anh làm a a a, cho dù em đá anh anh cũng sẽ không không cần em…
[loa][Tiểu hào Hào Hoa Phong Nhã]: GM con mẹ mày, mật mã bảo hộ của tao cũng bị trộm, GM bọn mày con mẹ nó đồ ăn hại!
[loa][Tiểu hào Hào Hoa Phong Nhã]: GM bọn mày này đám rác rưởi! Bọn mày này một đám rác rưởi ăn không ngồi rồi! Rác rưởi bán thân cũng chẳng ai muốn! !
[hệ thống][Tiểu hào Hào Hoa Phong Nhã] bị cấm nói 1440 phút.
Tiểu Ly sửng sốt, sau đó đè bụng nhịn cười.
Hào Hoa Phong Nhã này thật sự là y như cũ a, mỗi lần vừa lên mắng đến nỗi bị cấm nói, xem ra GM chuyên môn nhìn chòng chọc hắn.
Ai kêu hắn đem tổ tông mười tám đời của GM lần lượt mắng một lần chi.
Bảo bảo năng lực không thể lên, hắn mắng, xoát boss không rớt đồ, hắn mắng, khoan trang bị thất bại, hắn cũng mắng.
Thật là một người thích dùng mắng chửi người khác làm thú vui.
[loa][Nho nhỏ hào của Hào Hoa Phong Nhã]: cấm lão tử? Kháo, có bản lĩnh tiếp tục cấm a! Hào này cũng cấm!
[loa][Nho nhỏ hào của Hào Hoa Phong Nhã]: cấm 1440 phút a, GM cháu trai ngoan ~
[loa][Nho nhỏ hào của Hào Hoa Phong Nhã]: thuận tiện ân cần thăm hỏi cả nhà thằng đạo hào! ! Đầu óc bị sét đánh đến ngu chưa? Một đám ngu ngốc.
[hệ thống][Nho nhỏ hào của Hào Hoa Phong Nhã] bị cấm nói 1440 phút.
[Cốt Cảm Mỹ Nhân]: Tiểu Ly, cậu mua bảo bảo ở Tô Châu kia?
[Ly Bất Khai]: ân
[Cốt Cảm Mỹ Nhân]: … Hãn
[Ly Bất Khai]: làm sao vậy?
[Cốt Cảm Mỹ Nhân]: Băng Băng đã lấy lại các tài khoản bị trộm kia…
[Cốt Cảm Mỹ Nhân]: cậu lên Q nhóm xem hình ảnh.
Tiểu Ly vội mở ra QQ nhóm Thiên hạ đại đồng.
Bên trong có hình ảnh Băng ngày hè mới vừa phát lên.
Là hình ảnh kho hàng của acc trộm kia, bên trong có rất nhiều sách kỹ năng cao cấp, còn có hàng loạt bảo thạch cấp ba cấp bốn, mấy ngàn nguyên bảo.
Bảo bảo trên người cũng đều là cực phẩm, trừ bỏ hai Kiếm Long bên ngoài Tiểu Ly mua kia, còn có Long Quy Bò Tót Thần Hỏa thường dùng, Tiểu Ly liếc mắt một cái liền nhận ra được.
[Băng ngày hè]: có vài thứ là của các cô, đến Tô Châu tôi đưa cho các cô.
[Hà Diệp Phi Vũ]: a a a Băng Băng cô quả nhiên là thần tượng của tôi ~~~ vũ khí cấp 70 kia, là tôi làm, tôi nhận ra…
[Hà Diệp Phi Vũ]: mặt khác bảo bảo Hồ Điệp là của Hào Hoa Phong Nhã, còn có thiệt nhiều tảng đá khảm nhẫn vòng cổ, đều chưa kịp mang…
[Lão ni cô]: A Di Đà Phật ~~ xem ra hai vợ chồng cô là đều bị cướp sạch ai…
[Hà Diệp Phi Vũ]: đúng vậy… thiệt hại vô cùng nghiêm trọng…
[Băng ngày hè]: đã mất bao nhiêu nguyên bảo, trực tiếp vào hào này lấy đi, hào này có ba tiểu hào, còn có hai cái là cấp 15, sáu kho hàng, tất cả đều là trộm được đó.
[Hà Diệp Phi Vũ]: ách…
[Băng ngày hè]: các cô sau này cẩn thận một chút, tôi chuyển chương trình chống Trojan cho các cô.
[Dung cách cách]: ai, không nói… Tôi chỉ biết Băng Băng của chúng ta lợi hại, kỹ thuật đó là tiêu chuẩn nhất định tích ~
[Hà Diệp Phi Vũ]: a, đúng rồi, Tiểu Ly cậu có phải mua hai Long từ hắn không?
[Lão ni cô]: đúng vậy… Tiểu Ly cậu tiêu tiền uổng phí ~
[Lão ni cô]: đến Tô Châu, lấy tiền về đi.
[Cốt Cảm Mỹ Nhân]: Tiểu Ly vừa rồi cậu chính là đi mua bảo bảo đi? Tôi đã nói đó là đạo hào nha tôi cùng Băng Băng đang dò xét, cậu gấp cái gì ~
[Ly Bất Khai]: bởi vì tôi ngu a
[Ly Bất Khai]: dù sao tôi cũng không hiểu Trojan gì trộm tài khoản gì
[Ly Bất Khai]: tôi chỉ biết là bảo bảo kia nếu bị người khác mua sẽ phiền phức
[Ly Bất Khai]: cho nên tôi ngu ngốc mua đó
[Cốt Cảm Mỹ Nhân]: …
[Cốt Cảm Mỹ Nhân]: được rồi, cậu tới Tô Châu lấy tiền về đi.
[Cốt Cảm Mỹ Nhân]: mấy hào đó, ngoài Hào Hoa Phong Nhã, Lá Sen, Thần Hỏa, còn có ai không?
[Hà Diệp Phi Vũ]: Thị huyết cuồng ma, cùng Thần Hỏa giết người, tôi đoán cũng là bị trộm tài khoản đó.
[Lão ni cô]: nhưng người này chưa từng nghe nói qua a…
[Dung cách cách]: tên có thể sửa…
Trong nhóm lại bắt đầu càu nhàu nghị luận Thị huyết cuồng ma thật ra là ai, thảo luận rất kịch liệt, như trước xem Tiểu Ly như không khí.
Tiểu Ly tự mình cũng thấy khó chịu, dứt khoát tắt QQ, chạy đến kho hàng Tô Châu, tìm Băng gì kia lấy tiền.
Tuy bị các cô nói, chính mình có chút tức giận, nhưng tức giận thì tức giận, còn không có ngốc đến nỗi tiền cũng bỏ.
[tư tán gẫu][La La Băng Băng] nói với bạn: kho hàng Tô Châu, đến giao dịch
[tư tán gẫu] bạn nói với [La La Băng Băng]: cô là?
[tư tán gẫu] bạn nói với [La La Băng Băng]: Băng ngày hè?
[tư tán gẫu][La La Băng Băng] nói với bạn: Ân, tên của tôi trong trò chơi a.
[tư tán gẫu][La La Băng Băng] nói với bạn: cậu mất bao nhiêu tiền, đến lấy về đi
[tư tán gẫu] bạn nói với [La La Băng Băng]: 200J
[tư tán gẫu][La La Băng Băng] nói với bạn: nhiều như vậy…
[tư tán gẫu] bạn nói với [La La Băng Băng]: không nhiều lắm a = = hai cực phẩm bảo bảo chỉ 200, rất rẻ ah
[tư tán gẫu][La La Băng Băng] nói với bạn: ha hả, tôi không hiểu lắm a, hôm nay mới vừa vào trò chơi.
[tư tán gẫu] bạn nói với [La La Băng Băng]: nga… Nghe nói trước kia cô chơi huyễn tưởng phải không?
[tư tán gẫu][La La Băng Băng] nói với bạn: Ân, bây giờ còn đang chơi
[tư tán gẫu] bạn nói với [La La Băng Băng]: thú vị không?
[tư tán gẫu][La La Băng Băng] nói với bạn: tạm được
[tư tán gẫu][La La Băng Băng] nói với bạn: thật ra một trò chơi được hay không, không ở bản thân trò chơi, mà ở người
[tư tán gẫu] bạn nói với [La La Băng Băng]: người? Chẳng lẽ là nói NPC xem được không = =
[tư tán gẫu][La La Băng Băng] nói với bạn: ha hả, cậu sẽ rõ, chơi một mình dù cho trò chơi hay đến đâu cũng sẽ không thú vị, mà nếu có một đám bạn cậu thích, trò chơi rác rưởi, cũng có thể chơi vui vẻ
[tư tán gẫu][La La Băng Băng] nói với bạn: cậu cùng Từ Úy không phải rất tốt sao, phải quý trọng a, đừng để mình hối hận nha
[tư tán gẫu] bạn nói với [La La Băng Băng]: …
[tư tán gẫu] bạn nói với [La La Băng Băng]: vì sao tôi cảm thấy nghe không hiểu lời của cô lắm…
[tư tán gẫu][La La Băng Băng] nói với bạn: rồi sẽ hiểu O_O
[tư tán gẫu] bạn nói với [La La Băng Băng]: đúng rồi, cô chính là La Băng ngày đó uống cà phê gặp đúng không?
[tư tán gẫu][La La Băng Băng] nói với bạn: Đúng
[tư tán gẫu] bạn nói với [La La Băng Băng]: tôi cảm thấy anh rất lạnh a, giống như điều hòa thiên nhiên = = nhưng hôm nay nói chuyện phiếm với anh, hình như anh cũng không khó ở chung ai…
[tư tán gẫu][La La Băng Băng] nói với bạn: có thể là vấn đề cồn, ha hả, tôi uống rượu…
[tư tán gẫu] bạn nói với [La La Băng Băng]: uống rượu còn có thể gỡ Trojan, lợi hại…
[tư tán gẫu][La La Băng Băng] nói với bạn: ha hả, tôi say, nhưng máy tính của tôi không say là được a
[tư tán gẫu][La La Băng Băng] nói với bạn: không được tôi phải ngủ một chút, màn hình cũng bắt đầu lung lay rồi… Cậu tìm hào kia lấy tiền a, Từ Úy cũng biết mật mã
[tư tán gẫu] bạn nói với [La La Băng Băng]: ân.
[tư tán gẫu] bạn nói với [La La Băng Băng]: cám ơn anh ^ ^
[tư tán gẫu][La La Băng Băng] nói với bạn: không khách khí O_O
Tiểu Ly không biết vì sao, nghe y nói, giống như có loại cảm giác cô đơn?
Nhìn tâm tình trong trò chơi, nếu trở lại ngày trước…
Tuy, nhìn qua rất Quỳnh Dao rất buồn nôn rất cẩu huyết, chính là, lại chán ghét không được.
Chàng trai uống rượu mà còn vội giúp người khác, hẳn là không lãnh khốc như bề ngoài…
Chính là ngày đó gặp được y, ánh mắt lạnh lùng kia lướt nhanh qua, sau lưng nổi lên mấy tầng da gà…
Tiểu Ly nghĩ không hiểu người kỳ lạ này, vì thế không thèm nghĩ nữa, tìm Xương Cốt lấy tiền về.
Vốn tưởng rằng, lấy lại tài khoản bị trộm, thì có thể giải quyết chuyện cướp thương gây hiểu lầm, nhưng, sự tình không đơn giản như Tiểu Ly tưởng tượng a.
Tiểu Ly nằm mơ cũng không ngờ, chính mình cư nhiên bị người cắn ngược lại một cái.
Lúc Tiểu Ly đắc ý đem hai bảo bảo Kiếm Long trả lại cho Mẫu Đơn, mặc dù câu nói đầu tiên của Mẫu Đơn là “Bao nhiêu tiền?”, khiến Tiểu Ly có phần khó chịu.
Tiểu Ly không đòi tiền, lúc mình bỏ tiền mua bảo bảo kia về cũng không nghĩ tới đòi tiền, hơn nữa, bây giờ tiền đã được Băng Băng lấy về, chính mình càng không có lý do gì.
Nhưng, sau khi Mẫu Đơn đem bảo bảo trả lại cho Thần Sát, liền phát sinh vấn đề.
“Bảo bảo của tôi vì sao lại ở trong tay cậu?”
Từ sau khi hai người xích mích tới nay, Thần Sát lần đầu tiên mật Tiểu Ly.
“Đúng là cậu trộm?”
“Không ngờ a, cư nhiên đến trộm hào của tôi? Nguyên bảo đâu, còn có mười mấy tảng đá đều bị cậu lấy đi? Cậu bây giờ trả bảo bảo về là có ý gì?”
“Nhân yêu chết tiệt này ¥%¥%…”
Những lời mắng chửi tiếp theo Tiểu Ly đều không xem, trên thực tế, lúc Thần Sát phát qua câu đầu tiên, Tiểu Ly đã hôn mê, đến câu thứ hai, Tiểu Ly phun một ngụm nước vào máy tính, câu thứ ba, Tiểu Ly đã chuẩn bị tốt tâm lý bị chửi cha mắng mẹ.
Có thể là bị chửi a mắng a lâu như vậy rồi, mắng cũng thành quen, cho nên nhìn thấy những từ nhục nhã dùng trên người mình, Tiểu Ly cũng không tức giận.
Tiểu Ly chính là có chút khó chịu, một chút mà thôi.
“Là tôi rãnh rỗi không có việc gì tìm đánh mới giúp anh mua lại bảo bảo!”
“Tôi còn sẽ tiếp tục không có việc gì tìm đánh đem đồ anh đã đánh mất trả lại!”
“Muốn cùng người như anh hòa thuận, cách nghĩ của tôi, thật sự là quá ngu ngốc quá ngây thơ rồi a ~~ “
Tiểu Ly phát qua ba câu, sau đó trực tiếp chặn tin của Thần Sát.
Vì thế Thần Sát lại bắt đầu xoát loa mắng, nói cái gì nếu cậu không trộm hào vậy từ đâu cậu lấy bảo bảo, nguyên bảo, còn tảng đá?
Nếu cậu không trộm tài khoản của tôi, làm sao cậu biết cụ thể tôi đã đánh mất bao nhiêu thứ?
Cậu làm vịt chết còn muốn lập đền thờ cực phẩm vịt chết…
Đối với một loạt loa liên tiếp kia, Tiểu Ly toàn bộ cho là hắn đang phóng mùi hôi…
Đương nhiên, cậu bây giờ là có lý nói không rõ.
Chẳng lẽ thượng loa nói, bạn của tôi là hacker, bạn tôi lấy hào của anh từ tay tên trộm tài khoản về.
Chắc sẽ không ai tin đi.
Vốn, bởi vì Từ Úy nói những lời kia, khiến Tiểu Ly có điểm dao động, thậm chí nghĩ tới nếu hiểu lầm có thể giải quyết, có phải có thể trở như lúc trước mọi người cùng nhau thật vui vẻ không.
Đáng tiếc, đối với mấy người không biết xấu hổ, vẫn là dùng vũ lực giải quyết tốt hơn.
Tiểu Ly thở dài, hiện tại xem ra, bọn họ chỉ tiếp tục chém giết mới có thể hả hận.
Bang chiến của Ngũ Thần gia tộc và Tình Duyên gia tộc, vì bất phân thắng bại mà chấm dứt.
Tiểu Ly dùng Không thể ăn lê vào, thấy kênh bang phái của ngũ thần quả nhiên đang thảo luận về cậu.
“Tôi cảm thấy không phải Tiểu Ly đạo, nếu là hắn, hắn cần gì phải đem đồ vật trả về?”
“Không phải hắn đạo mấy thứ kia ở đâu hắn có?”
“Này cũng không rõ ràng, nhưng tôi cảm thấy Tiểu Ly không phải người như vậy…”
“Vậy cũng không nhất định, cách một tầng internet, biết rõ ai là ai a?”
“Tôi đoán chừng là hắn trộm tài khoản của chúng ta là muốn châm ngòi ly gián…”
“Cũng có đạo lý, dù sao hắn cùng Tình Duyên bên kia rất thân…”
“Còn có ông xã hay bà xã kia của hắn, cũng không phải người tốt, mua vũ khí của tôi 150, bán đi 210, con mẹ nó…”
“Cái gì Cốt Cảm, buồn nôn muốn chết, mấy ngày hôm trước hắn mua toàn bộ nguyên bảo ký gởi cố ý nâng giá nguyên bảo, tôi kháo!”
“Hắn còn lũng đoạn hoàng chỉ trong tay, kháo, hiện tại tôi làm phù cũng chưa chỉ!”
“Chính là chính là, bọn họ thật sự là hai cực phẩm cặn bã, một người một bụng tâm địa gian trá, một người miệng đầy phân người, xứng đôi a!”
“Kháo, dù sao bây giờ tôi bày sạp nhìn thấy Xương Cốt kia tim tôi sẽ một hồi run rẩy! Dã ngoại nhìn thấy Tiểu Ly tim tôi lại một trận băng giá!”
“Trái tim cậu băng giá gì a?”
“Hai người bọn họ một đòi tiền, người kia, muốn chết a…”
Tiểu Ly bị những người này mắng một trận, tâm tình ngược lại tốt lên.
Chụp lại hình ảnh người ta mắng chửi rồi gửi cho Từ Úy.
“Đồng chí Từ, anh xem bọn họ nói đôi ta như thế nào ha ha ha “
Qua cả buổi, Từ Úy mới trả lời, “Nói đôi ta xứng đôi, sao vậy?”
“Kháo, tôi không phải nói cái này, anh xem ở trên a, xem những lời bọn họ chửi kia ~~ anh này gian thương, thật có tiếng ai ~ “
“Độc xà của cậu không phải so với tôi còn nổi tiếng hơn sao?”
“Ân. . . . . . Bọn họ mắng tôi miệng đầy phân người. . . . . . anh trước kia cũng mắng tôi như vậy a. . . . . .”
“Ha hả, nếu tất cả mọi người thừa nhận chúng ta xứng đôi, không bằng chúng ta kết hôn đi nha.”
“Kết cái đầu anh a!”
“Ách. . . . . . cân nhắc một chút đi, dù sao bây giờ nằm vùng cũng không dùng được, tài khoản của tôi cũng bị đá ra khỏi Ngũ Thần . . . . . .”
“Tiểu hào của tôi đây không phải ông xã anh sao? Anh còn muốn như thế nào nữa?”
“Tôi muốn cùng quý danh của cậu kết hôn a, làm vợ chồng danh chính ngôn thuận a ^^”
“Tôi là nhân yêu anh không sợ?”
“Không sợ ^^”
“Miệng tôi thực độc, một khi không hài lòng sẽ ân cần thăm hỏi cả nhà anh ai. . . . . .”
“Không quan hệ, mọi người trong nhà tôi rất thích lời ân cần thăm hỏi của cậu^^”
“Kẻ thù của tôi rất nhiều a, anh vừa ra thành, nói không chừng mỗi lần đều là đứng thẳng đi ra, nằm ngang trở về ai. . . . . .”
“Không quan hệ, thỉnh thoảng uống canh Mạnh bà, đối thân thể mới có lợi ~”
“Vậy nếu cho anh uống mỗi ngày thì sao?”
“Mỗi ngày uống canh Mạnh bà, luôn luôn bảo vệ sức khoẻ nha! ! Tiểu Ly thương hiệu canh Mạnh bà, lựa chọn tốt nhất của ngài nga! !”
“. . . . . . Anh là Xương Cốt anh hay em?”
“Đối tửu cầm ca ~ tôi là anh.”
“Trách không được, thì ra là thời mãn kinh phát tác nha.”
“Ha hả, lần này không phải tuổi già kém trí sao?”
“Thấy anh nói chuyện, huyết áp của tôi đang từ từ đi lên, anh tha tôi đi, anh không biết xấu hổ nhưng tôi còn muốn mặt mũi nha!”
“Ha hả ^^ cậu cân nhắc một chút? Phục hôn đi.”
“Không phải đâu, anh biết rõ tôi là nhân yêu? !”
“Trò chơi mà thôi, quá nghiêm túc làm chi.”
“. . . . . . Ân, trò chơi mà thôi.”
Tiểu Ly đột nhiên nhớ tới những lời Băng Băng nói, một trò chơi tốt hay không quyết định ở người, bởi vì có bạn bè, đánh quái xấu xí cũng sẽ cảm thấy thật vui vẻ.
Vậy vợ chồng thì sao? Vợ chồng trong trò chơi, là lấy tâm tính như thế nào để cư xử với đối phương.
Tiểu Ly không rõ, lần trước kết hôn chính là trò đùa, nhưng bây giờ đã có điểm không giống, rốt cuộc không giống như thế nào, lại thủy chung nghĩ không ra.
Nhưng, nếu hắn đã nói là trò chơi không cần quá nghiêm túc như thấy, vậy mình tiếp tục không đồng ý lại giống như nũng nịu làm ra vẻ.
Kết hôn thì kết hôn đi, còn có thể học kỹ năng vợ chồng, còn có vấn đáp hai ngày một lần có thể tăng kinh nghiệm mà.
“Được rồi a, kết hôn thì kết hôn, anh định thời gian.”
“Ân, mười giờ tối mai đi, được không?”
“Ân. . . . . . nhưng phải mời người nào đến? Bạn của tôi tôi gọi, bạn của anh rất nhiều người tôi không biết, anh mời đi.”
“Được~ đến lúc đó đừng đào hôn nha!”
“Anh. . . . . . thật ngốc, thật Quỳnh Dao ~”