Nói thì chậm mà việc xảy ra thì nhanh, cả quá trình chỉ diễn ra trong nháy mắt, thời gian La Chinh phá hủy Nguyên Cực Từ Quang nhanh hơn Triệu Chiêu gấp nhiều lần.
“… “ Triệu Chiêu há hốc miệng. Trong một thời cực ngắn, hắn đã chịu quá nhiều đả kích, cảm thấy cả người đều có chút đờ đẫn.
La Chinh nhìn dáng vẻ đó của Triệu Chiêu thì thản nhiên nói: “Sắp tới nhiều Nguyên Cực Từ Quang hơn, phải cẩn thận!”
Cách đó không xa có bốn luồng Nguyên Cực Từ Quang đang bay tới phía này.
Bị La Chinh đả kích hoàn toàn, lúc này Triệu Chiêu thầm rùng mình, sắc mặt trở nên nghiêm túc.
Tu luyện kiếm thuật cần chú ý giữ vững kiếm tâm, tôi luyện kiếm ý, không bị ngoại vật quấy nhiễu, giết sạch toàn bộ tâm ma.
Tốc độ vừa rồi của La Chinh hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Triệu Chiêu nên khiến kiếm tâm của hắn bất ổn. Nếu kiếm tâm bất ổn thì kiếm ý sẽ suy yếu, cuối cùng ảnh hưởng tới uy lực của ra chiêu của kiếm. Vậy nên, đối với kiếm khách mà nói, tâm tính dao động là điều tối kỵ.
Thấy Triệu Chiêu nhanh chóng khôi phục tinh thần, nét mặt La Chinh đầy ý cười. Suy cho cùng vẫn là kiếm khách, có thể ổn định kiếm tâm trong khoảng thời gian ngắn như vậy, quả thật đáng khen!
La Chinh cũng không nhiều lời, tiếp tục tập trung đối phó với những Nguyên Cực Từ Quang kia!
Nguyên Cực Từ Quang từng đợt từng đợt, liên tục không dứt, hơn nữa số lượng từng đợt không ngừng tăng lên.
Đợt thứ nhất chỉ có một luồng Nguyên Cực Từ Quang, nhưng đợt thứ hai đã có hai luồng, đợt thứ ba là ba luồng, cứ vậy mà tiếp diễn.
Muốn bảo vệ được quả cầu thủy tinh, quan trọng nhất là tốc độ phá hủy Nguyên Cực Từ Quang.
Nguyên Cực Từ Quang là một loại năng lượng rất tinh khiết, được lấy ra từ Cực Địa Linh Thạch, có tính chất vô cùng ổn định, ít khi bị các nhân tố bên ngoài quấy nhiễu.
Tựa như long ý ẩn chứa trong kiếm khí hình rồng của Triệu Chiêu, nếu dùng để đối kháng với kẻ địch hoặc chém giết yêu thú thì hiệu quả cũng không tệ, nhưng lại không ảnh hưởng quá lớn tới Nguyên Cực Từ Quang. Phải dựa vào kiếm ý để phá hủy Nguyên Cực Từ Quang, đó chính là sự lĩnh ngộ thuần túy của kiếm đạo!
Cho nên, Nguyên Cực Từ Quang này chính lựa chọn tốt nhất để tôi luyện kiếm ý!
La Chinh và Triệu Chiêu không ngừng cắt nát Nguyên Cực Từ Quang, từ đợt thứ nhất kiên trì đến đợt thứ mười lăm.
Lần này, có ba mươi luồng Nguyên Cực Từ Quang đồng loạt xông lên, La Chinh và Triệu Chiêu mỗi người phải đối phó với mười lăm luồng.
“Phá cho ta!”
Kiếm quang sắc bén trong tay La Chinh như sóng nước mênh mông dập dềnh trong hồ lao về phía những Nguyên Cực Từ Quang kia. Từng tia kiếm quang liên tục đan cài, tiêu diệt Nguyên Cực Từ Quang trong chớp mắt. Mười lăm luồng Nguyên Cực Từ Quang có trước có sau, nhưng tốc độ phá hủy của La Chinh sao mà thần tốc đến thế? Chỉ chốc lát sau chúng đã bị La Chinh tiêu diệt sạch sẽ.
Tốc độc của Triệu Chiêu chậm hơn hẳn La Chinh. Lần này, Triệu Chiêu đã hơi rơi vào thế sức cùng lực kiệt. Mỗi lần nghênh đón Nguyên Cực Từ Quang, hắn phải mất một khoảng thời gian không ngắn. Tốc độ lao tới của Nguyên Cực Từ Quang không phải quá nhanh, nhưng cũng hết sức ổn định vững vàng, chỉ cần có một con cá lọt lưới thì sẽ ảnh hưởng tới quả cầu thủy tinh, sau ba lần rạn nứt thì quả cầu thủy tinh sẽ hoàn toàn tan vỡ.
“Xoẹt! Xoẹt!”
Từng luồng kiếm khí hình rồng ào ạt bay ra khỏi Chúc Long. Trong quá trình Nguyên Cực Từ Quang tấn công dồn dập, Triệu Chiêu đã phá hủy được mười bốn luồng. Nhưng cuối cùng vẫn có một luồng Nguyên Cực Từ Quang lọt lưới, chui vào quả cầu thủy tinh.
Triệu Chiêu muốn cứu nhưng không kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn luồng Nguyên Cực Từ Quang tấn công quả cầu.
“Rắc! Rắc!”
Quả cầu thủy tinh gắn trên cây cột xuất hiện một vết rạn kéo dài.
Sắc mặt Triệu Chiêu hết sức khó coi, không nghĩ tới lần này đến đợt thứ mười lăm quả cầu của hắn đã xuất hiện vết rạn đầu tiên. Trước kia, thành tich tốt nhất của hắn là đợt thứ mười bảy, so với trước kia thì thành tích của hắn có hơi thụt lùi.
La Chinh lạnh nhạt lắc đầu. Hắn có thể ra tay giúp Triệu Chiêu, thế nhưng đài Thất Tinh Kiếm Quang này vốn dùng để tôi luyện kiếm ý của bản thân, dựa vào sự giúp đỡ của người khác sẽ không gặt hái được bất cứ hiệu quả nào, Triệu Chiêu chỉ có thể tự mình cố gắng.
Sau khi quả cầu thủy tinh xuất hiện vết rạn, Triệu Chiêu hiển nhiên càng liều mạng hơn, nhiều lần trực tiếp vọt tới vung kiếm về phía Nguyên Cực Từ Quang.
Mặc dù tốc độ bay lượn của những Nguyên Cực Từ Quang không nhanh, nhưng nếu không cẩn thận bị Nguyên Cực Từ Quang đánh trúng thì vẫn có thể bị thương nặng, cho nên hành động này của Triệu Chiêu có vẻ hết sức liều lĩnh.
Liều thì liều, sau khi Triệu Chiêu liều mạng hơn thì hiệu quả cũng không tệ. Trong đợt thứ mười sáu và mười bảy, hắn không bỏ qua bất kỳ một luồng Nguyên Cực Từ Quang nào.
Trong hai đợt này, La Chinh vẫn đối phó dễ dàng.
Song đến đợt thứ hai mươi, Triệu Chiêu đã bỏ sót một luồng Nguyên Cực Từ Quang. Quả cầu thủy tinh phía sau hắn phát ra tiếng vỡ, vết rạn đã lan đến giữa quả cầu. Nếu bị Nguyên Cực Từ Quang đánh trúng một lần nữa, quả cầu sẽ hoàn toàn vỡ vụn, lần tu luyện này cũng sẽ dừng lại ở đây.
Sau khi chấm dứt đợt thứ hai mươi, Triệu Chiêu thở dài một hơi, cười nói: “Không tệ lắm, trước kia cùng lắm ta cũng chỉ kiên trì được đến đợt thứ mười bảy mà không bị trúng cái nào, sau đó trong đợt thứ mười tám, mười chín, hai mươi quả cầu thủy tinh sẽ lần lượt rạn… Lần này vượt qua được đợt thứ hai mươi, nhưng đợt hai mươi mốt sắp tới sợ rằng ta tuyệt đối sẽ không qua được.”
Triệu Chiêu cảm thấy cực kỳ chán nản. Trước đó hắn còn xem thường La Chinh, không nghĩ tới người ta vẫn kiên trì đến tận bây giờ, không tốn chút sức lực nào, còn bản thân ngược lại sắp phải dừng chân…
La Chinh thu Lưu Quang Kiếm về tay, thản nhiên nói: “Không thử qua thì sao biết được? Huống chi hiện tại cũng không phải ra trận giết địch thực sự, cho dù thất bại cũng không đến mức mất mạng. Chỉ có liều mạng mới có thể lĩnh ngộ được cực hạn của kiếm đạo. Nếu ngươi chấp nhận liều mạng thì còn có hi vọng vượt qua đợt thứ hai mươi mốt, hai mươi hai… Còn nếu buông xuôi, đó mới thật sự là từ bỏ.”
Nghe lời La Chinh nói vậy, Triệu Chiêu hơi sững sờ, nhưng trong lòng nghĩ: Đúng vậy, chỉ cần cẩn thận một chút, những Nguyên Cực Từ Quang này cũng không dễ dàng làm mình bị thương được, vì sao không thử liều lĩnh một chút, xem cực hạn của mình rốt cuộc có thể tới đâu!
Nghĩ tới đây, hai mắt Triệu Chiêu hơi nheo lại, khí thế mạnh mẽ ào ạt tỏa ra.
Khí thế của kiếm khách vốn cực kỳ sắc bén, chỉ khi một lòng giữ vững loại khí thế sắc bén này mới có thể dùng bảo kiếm trong tay phá hủy vạn vật thế gian.
Ngay cả Triệu Chiêu cũng không phát hiện, hắn dường như đã lĩnh ngộ kiếm ý sâu sắc hơn một chút.
“Đợt thứ hai mươi mốt sắp tới, cố gắng lên!” La Chinh trầm giọng nói.
“Được!” Chân nguyên của Triệu Chiêu tràn ra, toàn bộ tụ tập trong bảo kiếm Chúc Long, theo từng nhát kiếm chém ra, từng luồng kiếm khí hình rồng lập tức tỏa ra, khắp đài đá truyền đến từng tiếng rồng ngâm vang dội.
La Chinh vẫn ổn định bộ pháp, vung kiếm về phía những luồng Nguyên Cực Từ Quang đang tràn ra từ bốn phương tám hướng. Khi số lượng Nguyên Cực Từ Quang dần tăng lên, La Chinh cũng dần cảm nhận được áp lực, thế nhưng áp lực của hắn không lớn như Triệu Chiêu.
Triệu Chiêu một hơi chém sạch hai mươi luồng Nguyên Cực Từ Quang, nhưng vẫn có một con cá lọt lưới, lao vút về phía quả cầu thủy tinh. Mặc dù hắn đã thở không ra hơi, thấy không thể đuổi kịp luồng Nguyên Cực Từ Quang kia, nhưng nghĩ đến lời La Chinh vừa nói, hắn liền hít sâu một hơi, liều mạng đuổi theo Nguyên Cực Từ Quang, đồng thời kiếm khí trong tay dao động điên cuồng.
“Xoẹt!”
Trước khi Nguyên Cực Từ Quang đâm trúng quả cầu thủy tinh, kiếm khí hình rồng của hắn cuối cùng cũng chém nát được Nguyên Cực Từ Quang.
Nhưng tư thế tấn công của Triệu Chiêu không ổn định, cả người hắn bổ nhào xuống đất, đến khi lồm cồm bò dậy, nửa bên mặt đã xanh đen.
Nhìn bộ dạng này của Triệu Chiêu, La Chinh cười rộ: “Không tệ, đủ liều mạng!”
Triệu Chiêu thở hổn hển nói: “Tốt quá, lần này đã phá kỷ lục của ta rồi. Thế mà ta có thể vượt qua được đợt thứ hai mươi mốt! Thật không tin nổi!”
Triệu Chiêu tu luyện trong đài Thất Tinh Kiếm Quang không phải mới ngày một ngày hai. Trước đây thành tích tốt nhất của hắn chỉ dừng ở đợt thứ hai mươi. Hắn từng có một lần vượt qua đợt thứ hai mươi, nhưng đó là do có người khác trợ giúp mới miễn cưỡng chống đỡ được luồng Nguyên Cực Từ Quang cuối cùng, bước sang đợt thứ hai mươi mốt…
Hiện tại Triệu Chiêu dựa vào thực lực của bản thân lại có thể kiên trì qua đợt thứ hai mươi mốt, bước sang đợt thứ hai mươi hai, đúng là không thể ngờ được!
Giữa mỗi đợt đều có thời gian nghỉ ngơi, nhịp thở của Triệu Chiêu đã bình ổn hơn, đợt thứ hai mươi hai liền tới.
Cuối cùng, Triệu Chiêu dốc hết toàn lực cũng không thể vượt qua đợt thứ hai mươi hai, một luồng Nguyên Cực Từ Quang cuối cùng vô tình đâm trúng quả cầu thủy tinh của hắn… Triệu Chiêu hệt như được vớt lên từ dưới nước, cả người ướt đẫm mồ hôi.
So với võ giả dùng thương, dùng đao, võ giả dùng kiếm có vẻ càng phóng khoáng hơn, rất ít khi rơi vào tình cảnh chật vật như vậy. Nhưng Triệu Chiêu đã dồn mình đến cực hạn, đối với hắn mà nói, đây coi như là một loại trải nghiệm hoàn toàn mới.
Hắn tê liệt ngồi dưới đất, nhìn La Chinh vẫn trầm ổn đối phó với từng luồng Nguyên Cực Từ Quang, chỉ có thể âm thầm cảm thán: Người này thật là trâu bò, lần đầu tiên bước vào đài Thất Tinh Kiếm Quang đã lựa chọn độ khó cấp tám. Hơn nữa, hắn còn có thể bình tĩnh đối phó với Nguyên Cực Từ Quang như thế…
Thật sự quá biến thái…