Bách Luyện Thành Thần

Chương 292

<!---->Thành thật mà nói, La Chinh cũng rất phục Hoa Thiên Mệnh.

Từ đệ tử bình dân mà từng bước, từng bước đi tới hiện tại, còn có thể duy trì tâm thái này là rất khó.

Có một số đệ tử bình dân khi đạt được một chút thành tựu sẽ quên hết tất cả, tự cho mình là con cưng của trời, là rồng là phượng, không ai bì nổi! Dần dần lười tu luyện nên cho dù thiên phú cũng không tệ nhưng vì tâm tính đã loạn, cái tâm võ đạo cũng bị mài phẳng, bị hao tổn nên dần dần chìm xuống dưới, trở nên vô cùng bình thường.

Nhưng Hoa Thiên Mệnh lại không kiêu ngạo, không nóng nảy, cho dù biểu hiện của La Chinh khiến hắn cảm thấy tuyệt vọng, cảm thấy không thể với tới được nhưng hắn vẫn duy trì một tâm thái rất tốt, cũng không hề cảm thấy nhụt trí, đồng thời còn nói ra những lời không cầu siêu việt, nhưng cầu được đi theo bước chân của La Chinh!

Có lẽ trên thế giới này vẫn tồn tại người có thiên phú mạnh hơn Hoa Thiên Mệnh, nhưng trong những thiên tài đó, người có sức chịu đựng như Hoa Thiên Mệnh thì lại chẳng được mấy người.

Lời hắn nói mặc dù khiêm tốn nhưng chiêu thức thì không. Một kiếm của hắn, La Chinh vẫn không thể xem nhẹ.

Thiên Kiếm của Hoa Thiên Mệnh vốn đã có thể mượn thế của trời xanh, uy thế cực kì khủng bố. Sau khi lĩnh ngộ kiếm ý viên mãn, kiếm ý của hắn trở nên đầy ắp và càng ác liệt hơn! Quan trọng hơn là hắn đã lĩnh ngộ được một tia sức mạnh sấm sét trong Tẩy Kiếm Trì!

Sức mạnh sấm sét cộng thêm thế của trời xanh! Hai thứ hợp lại với nhau chẳng khác gì trời phạt!

Nhìn thấy một kiếm trời phạt này, sắc mặt La Chinh cũng trở nên nghiêm trọng.

Dưới sự khống chế của La Chinh, trong nháy mắt kiếm linh Yêu Dạ liền phân tách thành những kiếm ý nhỏ vụn, nhập vào trong Lưu Quang Kiếm.

Thực ra lúc này La Chinh vẫn chưa khống chế kiếm linh được thuần thục, nếu sau khi thuần thục rồi mới sử dụng thì không cần phải gọi kiếm linh Yêu Dạ ra trước rồi mới cho nàng bám trên Lưu Quang Kiếm mà trực tiếp từ trong cơ thể của bản thân có thể nhập vào thân kiếm luôn.

Nhưng đây chỉ là một kỹ xảo mà thôi, khi La Chinh vận dụng kiếm linh ngày càng thuần thục thì sẽ nhanh chóng biết cách không chế.

Yêu Dạ vốn ẩn chứa sát khí vô cùng mãnh liệt, có trời mới biết cô gái này từng tàn sát bao nhiêu sinh linh mới có thể tập hợp được nhiều sát khí như vậy. Khi nàng đứng bên cạnh La Chinh vẫn có thể khống chế toàn bộ sát khí trong hình thể của nàng, nhưng sau khi bám Lưu Quang Kiếm, sát khí cuộn trào mãnh liệt lập tức bộc phát ra!

Một tên đồ tể ngày ngày giết bò mổ lợn thì lâu dần trên người cũng sẽ tích tụ sát khí, có điều loại sát khí này khá thấp, một số người mẫn cảm có thể cảm nhận được sẽ nói người này sát khí rất nặng, nhưng phần lớn những người không nhạy cảm thì khó có thể phát giác ra. Về phương diện này, mẫn cảm nhất chính là chó, cho nên khi những tên đồ tể kia đi trên đường, rất nhiều chó gặp phải thì sẽ sủa không ngừng, bởi vì sát khí tỏa ra từ trên người bọn họ khiến chúng cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Từ đó có thể thấy, sát khí có thể đem đến sự uy hiếp rõ ràng nhất cho các sinh linh. So sánh với các loại khí thế, tính tấn công của sát khí rõ ràng càng trực tiếp hơn!

Giống như những lão binh trên chiến trường, nhiều khi chỉ một ánh mắt nhìn chằm chằm cũng khiến người ta sởn cả tóc gáy, khiến người ta không động đậy được, đó chính là bản lĩnh.

Sát khí trên cơ thể La Chinh không hề mạnh, mặc dù hắn bị vận mệnh đưa vào Sát Lục Kiếm Sơn, bị động lựa chọn kiếm đạo Sát Lục, nhưng tích lũy sát khí không phải một sớm một chiều là hoàn thành, hắn còn chưa thật sự bước chân vào kiếm đạo Sát Lục.

Nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc La Chinh dùng sát khí của bản thân Yêu Dạ.

Nháy mắt khi Yêu Dạ bám trên thân Lưu Quang Kiếm, sát khí mãnh liệt lập tức tràn ra.

Dưới ảnh hưởng của sát khí, mọi người dường như không phải đối diện với một người, mà là một Tu La đến từ địa ngục! Mà Tu La này vô cùng tàn nhẫn, lúc nào cũng có thể chém rơi đầu của họ.

Một số đệ tử gan bé nhìn thấy cảnh này, cặp đùi run lên, hai chân mềm nhũn ngồi bệt mông xuống đất.

“A! La Chinh biến thành ác ma rồi!” Một số đệ tử bị sát khí ảnh hưởng nên lời nói cũng bắt đầu hơi cuồng loạn.

“Khí tức sát lục khủng bố quá, rốt cuộc hắn đã trải qua những gì? Lúc trước cũng không nhận ra, tại sao đột nhiên trở nên khủng bố như vậy?” Trong mắt rất nhiều đệ tử đều ẩn chứa vẻ kính sợ!

Chớp mắt, hai luồng khí thế khủng bố va chạm với nhau.

Kiếm của Hoa Thiên Mệnh tượng trưng cho sức mạnh của trời, trong lúc này hắn như hóa thân thành sứ thần của trời, muốn giáng đòn trời phạt xuống những người phàm tục có nghiệp chướng nặng nề!

Mà La Chinh thì là Tu La nghịch thiên vùng dậy, kiếm đạo Sát Lục của hắn mang khí thế ắt phải giết sạch tất cả thiên hạ, lấy việc giết chóc để chứng đạo! Lấy giết chóc để phá trời!

“Ầm!”

Trong nháy mắt hai người lao vào nhau, hai đường kiếm mang uy thế to lớn nhưng lại hoàn toàn khác nhau bắt đầu va chạm, bộc phát ra âm thanh kịch liệt.

Từng đường sấm sét như thần sấm giáng xuống theo kiếm ý xông về phía La Chinh, nhưng sát khí trên kiếm của La Chinh lại biến thành từng sợi râu dài, nghênh đón những luồng sấm sét kia. Khi râu dài sát khí tiếp xúc với sấm sét liền bị sấm sét đánh vỡ không ít.

Nhưng sát khí lại cuồn cuộn không ngừng, bị sấm sét đánh vỡ một cái thì lại tuôn ra thêm một cái nữa, không ngừng vòng ngược trở lại.

Cuối cùng, cùng với việc làm tiêu hao sát khí, khí thế một kiếm này của Hoa Thiên Mệnh cũng suy yếu, những tia sấm sét cuồn cuộn, mãnh liệt kia cuối cùng vẫn bị sát khí làm tan rã.

Kiếm đạo Sát Lục chính là loại trường phái không nói đạo lý, thế mạnh, uy lực to lớn. Đây còn là vì La Chinh vẫn chưa tu luyện công pháp sử dụng sát khí, nếu hắn tu luyện công pháp kết hợp với sát khí thì uy lực còn mạnh hơn gấp mười lần sự khủng bố hiện tại.

Kiếm đạo Sát Lục mạnh thì có mạnh, nhưng điểm yếu cũng rất rõ ràng. Khí tức sát lục quá nặng sẽ có tâm ma, sẽ bị sát khí cắn ngược, nhưng sau khi La Chinh và Sát Lục Kiếm Sơn tâm ý tương thông, vấn đề này cũng dễ dàng giải quyết!

Sau khi kiếm của bản thân bị phá giải, Hoa Thiên Mệnh liền thu chiêu, thu Thực Huyết Kiếm trở về.

Nói một cách nghiêm túc thì hai người vẫn chưa phân thắng bại.

Nhưng không phải Hoa Thiên Mệnh không muốn đấu mà là vì hắn biết, nếu hắn dốc hết toàn bộ thực lực, La Chinh cũng sẽ lấy ra toàn bộ thực lực, cuối cùng thứ hắn nhận được vẫn sẽ là thất bại.

Dốc hết toàn lực chỉ là khi lăn xả với đối thủ có thực lực ngang bằng mình, có lẽ sẽ vì một chút ưu thế mà giành chiến thắng cuối cùng. Nhưng khi lĩnh ngộ kiếm ý viên mãn, trên thực tế Hoa Thiên Mệnh đã thua La Chinh, mà sau khi lĩnh ngộ kiếm ý viên mãn, thực lực của Hoa Thiên Mệnh càng kém xa hơn so với La Chinh.

Trong tình huống này, đấu với La Chinh cũng chẳng có ý nghĩa gì.

“Ta thua rồi!” Hoa Thiên Mệnh lớn giọng nói.

Sau khi trọng tài ở bên cạnh nghe được liền tuyên bố: “Đệ tử Tiểu Vũ Phong, La Chinh thắng, đệ tử Thiên Nhất Phong, Hoa Thiên Mệnh thua!”

“Đứng nhất rồi, đứng nhất rồi!” Mấy vị đạo sư trên Tiểu Vũ Phong vỗ tay đôm đốp.

Hốc mắt của Văn đạo sư trực tiếp ướt luôn. Qua trận đấu này, La Chinh đã đánh bại Hoa Thiên Mệnh, hiện giờ vị trí đệ nhất ba mươi ba phong đã được xác định rồi.

La Chinh đánh bại Hoa Thiên Mệnh, trở thành đệ nhất trong hàng đệ tử của ba mươi ba phong, còn Tiểu Vũ Phong cũng nhờ thực lực của La Chinh mà tăng lên vị trí thứ nhất ba mươi ba phong!

Từ đứng bét trong ba mươi ba phong mà một bước lên đầu, Tiểu Vũ Phong cũng coi như tạo nên kì tích, mà người lập nên kì tích này chính là La Chinh!

Các đạo sư kia và phần đông đệ tử ở Tiểu Vũ Phong lúc này đều cảm thấy hơi không chân thực, dường như bản thân đang mơ một giấc mơ đẹp vô cùng ngọt ngào, và hi vọng vĩnh viễn không tỉnh lại khỏi giấc mơ này.

Tiếp theo, đối thủ duy nhất chắn ngang trước mặt La Chinh cũng chỉ còn lại một người, đó chính là Bùi Thiên Diệu.

Cho đến hôm nay vẫn chưa có ai ép ra được thực lực thật sự của Bùi Thiên Diệu, ngoại trừ kẻ khác người Lý Dật Phong ra thì Bùi Thiên Diệu chính là người đứng nhất trong đệ tử Thanh Vân Tông, thực lực hắn che giấu căn bản khó có thể ước lượng.

La Chinh cũng hiểu rõ, giữa bản thân và Bùi Thiên Diệu có lẽ sẽ có một trận ác chiến!

Trước khi lĩnh ngộ kiếm ý viên mãn, có lẽ La Chinh không chắc chắn lắm, nhưng sau khi lĩnh ngộ kiếm ý viên mãn, đồng thời lại có được kiếm linh Yêu Dạ thì sự tự tin của bản thân hắn cũng vững bước tăng lên.

Có điều, đấu với Bùi Thiên Diệu rốt cuộc có được mấy phần thắng, La Chinh vẫn khó có thể đoán trước.

Dù gì cũng không có cái gì để tham khảo mà cân nhắc!

Tốt nhất là một nhân vật lợi hại nào đó đánh một trận với Bùi Thiên Diệu…

Đáng tiếc, người có tư cách đánh với Bùi Thiên Diệu không nhiều, Tạ Vân lợi hại như vậy cũng bị Bùi Thiên Diệu dùng một chiêu đánh bại, mà cốt mâu Giao Long của Vương Doãn thì lại bị La Chinh nuốt mất, căn bản không phát huy được thực lực mạnh nhất, còn về Mạc Vũ Hinh thì càng không cần nhắc tới, nha đầu đó đối phó với mình sợ sẽ dùng toàn lực, kích phát thân thể Thanh Loan, nhưng nếu đấu với Bùi Thiên Diệu thì có lẽ cũng sẽ không đánh nghiêm túc, rất có khả năng sẽ trực tiếp nhận thua.

Điều khiến La Chinh không ngờ chính là khi trong đầu hắn đang phân tích vấn đề này thì trên võ đài thực sự bốc được Mạc Vũ Hinh đấu với Bùi Thiên Diệu.

Đúng như những gì La Chinh suy đoán, Mạc Vũ Hinh vừa lên đài liền cười hi hi nhận thua…

Nha đầu này, chỉ khi gặp phải mình mới hăng máu. La Chinh không nhịn được lắc đầu.

Ông trời hiển nhiên vẫn hơi thiên vị La Chinh, nhưng điều khiến hắn không ngờ là Mạc Vũ Hinh vừa nhận thua thì trọng tài lại tuyên bố kết quả bốc được là Bùi Thiên Diệu lại đấu tiếp! Hơn nữa trận này lại là Bùi Thiên Diệu đấu với Hoa Thiên Mệnh!

Trên mặt La Chinh lộ ra ý cười, người có thể ép thực lực của Bùi Thiên Diệu ra không nhiều, mà Hoa Thiên Mệnh chính là sự lựa chọn tốt nhất.

Chỉ là không biết Hoa Thiên Mệnh có thể ép Bùi Thiên Diệu đến bước nào, thậm chí Hoa Thiên Mệnh có khả năng trực tiếp thắng Bùi Thiên Diệu thì sao?
Bình Luận (0)
Comment