Bách Luyện Thành Thần

Chương 463

“Thất ca” trong lời Thanh Long chính là một trong chín con Chân Long kia.

Trong thành trì ở Chân Long giới, sau khi Thanh Long nuốt mất tà linh kiêu thú thì bặt tin suốt một thời gian.

Theo lời Thanh Long nói, tà linh của kiêu thú được chia làm ba phần, trong đó một phần dùng để chữa trị cho bản thân Thanh Long, một phần khác thì dùng để đánh thức “thất ca”, phần còn lại thì dùng để giúp La Chinh chế tạo “hồn chủng”.

Sau khi đợi lâu như vậy, cuối cùng lúc này Thanh Long cũng truyền tin rằng muốn đánh thức “thất ca”.

La Chinh chậm rãi nhắm mắt lại, sau khi ngồi vào chỗ của mình, lập tức tiến vào trạng thái định thần, linh hồn của hắn cũng đắm chìm sâu trong đầu.

Trên lò luyện thần bí cực lớn, đôi mắt Thanh Long tản ra Long uy rào rạt. Có điều khi nó nhìn thấy linh hồn La Chinh đến gần thì trong mắt lại toát ra một chút hiền hoà.

Trong cái miệng khổng lồ của Thanh Long có kẹp thêm một viên ngọc đen.

Lúc trước La Chinh cũng không chú ý đến viên ngọc đen này, hắn lập tức hỏi: “Viên ngọc đen này là dùng tà linh kiêu thú để luyện chế ra à?”

“Ừ.” Đầu rồng của Thanh Long gật nhẹ một cái, rõ ràng là sau khi hấp thu tà linh kiêu thú, bản thể của Thanh Long đã mạnh hơn không ít: “Hy vọng có thể mượn cái này để đánh thức thất ca…”

Sau đó Thanh Long hơi phun, viên ngọc đen kia lập tức bay qua chỗ có khắc hình rồng bên trên lò luyện thần bí, chui thẳng vào trong miệng một con rồng.

Lúc viên ngọc đen kia tiếp xúc với miệng rồng thì biến thành một loại vật chất màu đen, hơi giống với tinh hoa linh hồn, nhưng vật chất màu đen này làm cho người ta cảm thấy còn tinh thuần hơn tinh hoa linh hồn được luyện chế ra từ Ma Yểm Tinh Hoa không biết bao nhiêu lần.

Đợi sau khi toàn bộ vật chất màu đen kia tiến vào trong miệng thì tất cả lại chìm vào yên tĩnh.

Lúc trước La Chinh đánh liều việc linh hồn bị phá huỷ để giúp đỡ Thanh Long đi thu phục tà linh kiêu thú, có một nguyên nhân rất lớn chính là “thất ca” của Thanh Long thức dậy, có thể truyền thụ cho La Chinh thuật luyện thể.

Thuật luyện thể cũng không quá phổ biến ở Trung Vực, tất cả những tông môn và võ giả đều lấy công pháp của hệ thống chân nguyên làm chủ, chỉ có một vài người tu thuật luyện thể, nhưng chủ yếu cũng không có công pháp luyện thể nào quá tốt cả.

Nếu như có thể nhận truyền thừa thuật luyện thể của “thất ca”, chỉ sợ lực chiến của La Chinh sẽ tăng lên không nhỏ đâu!

La Chinh và Thanh Long đều lẳng lặng nhìn bức điêu khắc hình rồng kia, trong mắt đều có vẻ đang mong đợi.

Một nhịp thở…

Hai nhịp thở…

Ba nhịp thở…

Mười nhịp thở…

Thời gian dần qua, vẻ mong đợi trên mặt La Chinh và Thanh Long cũng dần mất đi, dần dần bị vẻ thất vọng thay thế.

Xem ra viên ngọc đen được luyện chế từ tà linh kiêu thú cũng không cách nào đánh thức con Chân Long này dậy được.

Ở đây một người một rồng còn đang thất vọng thì bức điêu khắc hình rồng kia bỗng nhiên rung động một cái.

Trong mắt Thanh Long bỗng nhiên sáng ngời: “Thất ca…”

La Chinh nhìn thấy từng sợi màu đỏ bắt đầu tản ra như đang nhuộm, nhiễm vào trên con Chân Long này, đây là một con Xích Long!

“Ha ha ha…”

Sau khi màu sắc bên ngoài con Xích Long này khôi phục hoàn toàn thì cái đầu rồng của nó mới hơi ngẩng lên, trong đôi mắt cực lớn toát ra vẻ hoang mang, một giọng nói nặng trĩu đầy già nua truyền ra.

“Ta, đang ở đâu vậy?” Xích Long hỏi.

“Thất ca, là ta.” Thanh Long uốn quanh bên dưới lò luyện thần bí cất tiếng.

“Cửu đệ… là đệ đánh thức ta dậy sao?” Vẻ hoang mang trong đôi mắt của con Xích Long kia càng ngày càng ít, ký ức bị đông cứng không biết bao nhiêu năm đang nhanh chóng khôi phục lại.

“Đúng vậy. Bây giờ thực lực ta có hạn, vì vậy chỉ có thể đánh thức ca trước…” Thanh Long nói, bỗng nhiên trong miệng lại bật ra một chuỗi tiếng rồng phức tạp.

La Chinh nghe không hiểu ngôn ngữ đặc biệt của tộc Chân Long, huống chi cho dù hắn nghe hiểu được thì cũng không thể nói ra những âm tiết phức tạp như thế. Có lẽ Thanh Long đang kể lại cho Xích Long nghe những chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian này. Lúc Thanh Long đang nói, thì mắt Xích Long vẫn không nhịn được dò xét La Chinh vài lần.

Sau khi Thanh Long và Xích Long trao đổi với nhau một lúc lâu, bỗng nhiên Xích Long cười ha ha hai tiếng: “Thằng nhóc loài người kia, ngươi thật sự tự luyện bản thân thành linh khí sao? Thú vị, thú vị…”

La Chinh gật đầu, nhưng lại không biết rốt cuộc Xích Long đang muốn nói cái gì.

“Trong mười vạn Đại Thế Giới, nghìn tỷ triệu triệu sinh linh, chỉ sợ cũng không tìm ra được người thứ hai có thể chất giống như ngươi… Có điều, cơ thể của ngươi rèn luyện như thế, sinh ra Hồng Mông Thiên Cương mà lại chỉ dùng để tẩy rửa đan điền, đúng là lãng phí quá…” Xích Long thì thào nói.

“Hồng Mông Thiên Cương?” Nghe thấy cụm từ này, trên mặt La Chinh lộ ra vẻ nghi hoặc.

“Lão cửu không nói với ngươi sao? Cơ thể của ngươi thật ra là hình thức ban đầu của một món linh bảo Hồng Mông!” Xích Long thản nhiên nói: “Đáng tiếc ngươi hoàn toàn không biết sử dụng Hồng Mông Thiên Cương như thế nào nên chỉ dùng nó để tẩy rửa thân thể. Sau khi bước vào Tiên Thiên Cảnh, ngươi tu luyện công pháp của hệ thống chân nguyên, vì vậy những Hồng Mông Thiên Cương này đều bị ngươi lãng phí hết cả. Ngươi không biết thứ Hồng Mông Thiên Cương này quý đến mức nào đâu… Nó quý đến độ ngươi hoàn toàn không cách nào tưởng tượng nổi.”

Nghe lời Xích Long nói, La Chinh cũng ngạc nhiên lắm.

Cho dù là Thanh Long hay là Xích Long thì sự tồn tại cũng tựa như chúa tể trong Đại Thế Giới vậy!

Nếu không phải bị lưu lạc đến tình cảnh như bây giờ, chỉ sợ chúng giơ tay nhấc chân cũng có thể tiêu diệt toàn bộ Đại Thế Giới. Không phải chỉ diệt mỗi Trung Vực, mà là cả Đại Thế Giới này!

Đến Xích Long cũng cảm thấy thứ này vô cùng quý. Lúc trước La Chinh chỉ dùng nó để tẩy rửa thân thể, hơn nữa sau khi tiến vào Tiên Thiên Cảnh rồi, La Chinh cũng không tu luyện thuật luyện thể nữa, vì vậy đám Hồng Mông Thiên Cương này đều bị lấy ra để tẩy rửa đan điền hết rồi. Đáng tiếc là hiệu quả cũng không tốt lắm.

La Chinh cũng hơi cạn lời với bản thân.

“Theo ta được biết từ chỗ lão cửu, để đánh thức ta, ngươi cũng phải trả cái giá rất lớn. Để báo đáp lại, ta sẽ truyền thuật luyện thể cho ngươi. Thuật luyện thể của nhân loại các ngươi, ta vẫn luôn xem thường, có điều thể chất của ngươi lại vô cùng đặc biệt, không lấy ra để luyện thể thì lãng phí quá. Ngươi… có thể kiên trì được không?” Xích Long thản nhiên hỏi. Nhân loại ở Chân Long giới cũng không ít, có điều phần lớn nhân loại đều thuộc về Nhân tộc Long mạch, có được huyết mạch của Chân Long.

Chủng tộc giống như Nhân tộc Long mạch này có chứa máu Chân Long trong cơ thể, vì thế trên phương diện luyện thể cũng mạnh hơn nhân loại bình thường rất nhiều. Có lẽ nhân loại trời sinh vốn hợp với tu luyện chân nguyên, thích ứng với cách thức tu luyện của hệ thống chân nguyên hơn.

Cho nên tuy người luyện thể không ít, nhưng người lợi hại thật sự thì vẫn dựa vào hệ thống chân nguyên như trước.

Linh hồn La Chinh nhìn chằm chằm vào Xích Long, trong đôi mắt tràn đầy vẻ kiên định: “Cho dù có khó khăn đi nữa, ta cũng sẽ kiên trì tới cùng.”

Cho dù là nhìn từ phương diện nào, La Chinh cũng không có lý do để không kiên trì.

Đầu tiên, mục tiêu gần nhất của La Chinh chính là cứu muội muội của mình ra! Mặc dù hắn từng làm được, thế nhưng cũng chỉ được một lúc, La Yên lại bị mang đi lần nữa. Tiếp đó La Chinh còn có một tấm lòng muốn theo đuổi đỉnh cao của võ đạo. Chỉ có không ngừng mạnh mẽ hơn mới có thể giúp những bước chân của mình bước càng xa, càng cao hơn, mãi đến khi leo lên tới đỉnh!

“Ừ. Tâm tính không tệ, thứ này vô cùng hiếm thấy. Đã như vậy, trước hết ngươi nên chuẩn bị một chút đi, ta sẽ giúp ngươi rèn thân thể!” Xích Long nói tiếp.

“Rèn thân thể?” La Chinh lại hỏi: “Không phải là ta đã từng rèn thân thể để tiến vào Tiên Thiên Cảnh rồi sao?”

Trước khi vào Tiên Thiên Cảnh, võ giả cũng cần phải luyện thể, rèn luyện hết tạp chất trong cơ thể ra ngoài. Vốn là Luyện Bì Cảnh, đến Luyện Nhục Cảnh, Luyện Cốt Cảnh, Luyện Tạng Cảnh rồi tới Luyện Tuỷ Cảnh. Lúc trước La Chinh đã dựa vào Hồng Mông Thiên Cương này để ép những tạp chất trong cơ thể ra ngoài.

“Sau khi tiến vào Tiên Thiên Cảnh, Hồng Mông Thiên Cương sinh ra trong cơ thể ngươi hoàn toàn không phát huy được tác dụng, một phần nhỏ trong số đó đã bị trôi đi mất, phần lớn còn lại thì chìm khắp nơi trên cơ thể ngươi. Bởi vì ngươi thường xuyên dùng Hồng Mông Thiên Cương để cọ rửa đan điền, vì thế xung quanh đan điền có nhiều Hồng Mông Thiên Cương nhất. Đầu tiên ta muốn lợi dụng những Hồng Mông Thiên Cương này để giúp ngươi rèn thân thể lại một lần nữa! Về phần rèn thân thể mà ngươi nói… Ha ha.” Ngụ ý là, hình như Xích Long hoàn toàn không thèm ngó tới phương pháp rèn thân thể La Chinh từng tu ở Đông Vực, thậm chí còn lười lên tiếng bình luận.

Chẳng thèm ngó tới cũng là chuyện bình thường… Tất nhiên La Chinh cũng biết rõ, Tử Đàn Quyền hắn tu luyện ban đầu chẳng khác gì thứ đồ bỏ trong mắt Xích Long.

Sau khi tiến vào Tiên Thiên Cảnh, những “luồng khí nóng” sinh ra sau khi bị đánh cũng chính là Hồng Mông Thiên Cương. La Chinh không biết sử dụng nó nên dần dà, số lượng Hồng Mông Thiên Cương lắng đọng được cũng chỉ còn tương đối. Vậy nên Xích Long mới định lợi dụng những Hồng Mông Thiên Cương này để rèn thân thể lại cho hắn.

“Quá trình rèn thân thể sẽ vô cùng đau đớn, phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.” Trước khi La Chinh rời khỏi trạng thái định thần, Xích Long dặn dò.

La Chinh mở hai mắt ra, nhẹ nhàng ừ một tiếng, sau đó đứng ở sân viện bên ngoài. Mặc dù vì đại hội võ đạo nên tiền thuê tiểu viện yên tĩnh này cũng đắt đỏ hẳn lên, có điều đối với người có mấy trăm viên đá chân nguyên cực phẩm như La Chinh mà nói thì đây vẫn còn rất rẻ. Vì vậy La Chinh dứt khoát thuê trọn cả một viện nhỏ luôn, trong nhà này ngoài La Chinh ra thì không còn người nào khác cả.

“Được rồi, ta bắt đầu dùng Hồng Mông Thiên Cương để giúp ngươi rèn thân thể đây.” Sau khi giọng nói của Xích Long truyền đến thì La Chinh lập tức cảm thấy thân thể của mình bỗng dưng cứng ngắc lại.
Bình Luận (0)
Comment