Bách Luyện Thành Thần

Chương 551

Bây giờ bầu không khí có chút căng thẳng.

Đám người kia cũng di chuyển đâu vào đấy theo hướng chỉ của La Chinh, trong lòng bọn họ nghĩ rằng, chỉ cần làm theo lời La Chinh thì nhất định không có vấn đề gì cả.

Người mạnh nhất ở đây chắc chắn là gã Chiến Tôn Ma tộc, Nhân tộc có hơn hai mươi Chiến Tướng, Yêu Dạ tộc thì có hai người. Có điều2thân thể Yêu Dạ tộc lại vô cùng mạnh mẽ, mặc dù hai người kia chỉ là Chiến Tướng, nhưng thực lực chân chính cũng không thể xem thường, nếu như xông lên một loạt, chưa chắc gì Chiến Tôn Ma tộc có thể chống lại.

Vì vậy tất cả mọi người đều đang đợi, chờ viện binh phía sau tới.

Suy nghĩ của mọi người đều vô cùng tế nhị, mà trong đầu La Chinh5lại càng chuyển động liên tục.

Mặc dù bây giờ La Chinh đã gặp được võ giả loài người, thế nhưng nhìn vào thế cục hiện giờ, con người trên đại lục hỗn loạn cũng không mạnh mẽ gì, La Chinh cũng không muốn gửi gắm tính mạng của mình vào tay người khác.

Về phần Yêu Dạ tộc, mặc dù không có địch ý quá lớn, hơn nữa còn luôn miệng nói muốn bảo vệ6mình, nhưng dù sao đó cũng là người tộc khác, hắn cũng không cho rằng vì mình có kiếm linh Yêu Dạ nên chủng tộc này sẽ đối xử tốt với mình.

Còn về Ma tộc, càng chỉ có con đường chết mà thôi.

Trong lúc đang suy nghĩ thì chỗ gã Chiến Tôn Ma tộc kia lại có hai bóng dáng khổng lồ nữa xuất hiện, cho dù còn cách rất xa nhưng mọi người5đều có thể cảm nhận được khí thế bành trướng kia!

Trong nháy mắt hai gã Chiến Tôn Ma tộc kia xuất hiện, cương nguyên trong cơ thể La Chinh bỗng nhiên bộc phát, hoá thành một vệt nhỏ bay đi!

Linh hồn của La Chinh mạnh mẽ hơn phần lớn sinh linh ở đây rất nhiều, phản ứng cũng là nhanh nhất.

Đợi sau khi hắn chạy bắn đi rồi, phần lớn sinh linh mới phản3ứng lại.

Gã Chiến Tôn Ma tộc kia cảm nhận được hơi thở của đồng bạn, trên mặt vừa mới lộ ra nụ cười, còn chưa kịp nói chuyện gì thì thằng nhóc loài người kia đã bỏ chạy mất dạng. Vậy nên vẻ mặt gã trầm xuống, bóng dáng nhoáng lên, đuổi theo sát sau lưng La Chinh!

Phản ứng của La Chinh cũng không chậm chút nào, mặc dù Chiến Tướng loài người có tới hai mươi người, nhưng không thể nào là đối thủ của đám người Ma tộc kia được. Về phần Yêu Dạ tộc lại chỉ có hai người, bộ lúc này hắn ngu sao mà không chạy?

Lúc chạy trốn, cương nguyên trong cơ thể La Chinh bỗng nhiên bộc phát, bóng dáng lập tức hoá thành một vệt nhỏ vẽ ngang chân trời, trong thời gian một nhịp thở đã chạy được khoảng trên mười dặm rồi!

Ngoài cương nguyên ra, chân nguyên trong cơ thể La Chinh cũng được kích phát cùng lúc, giúp tốc độ của hắn lại tăng thêm lần nữa!

Đây là lợi ích của việc tu luyện cả hai hệ thống. Cương nguyên thích hợp để bộc phát trong cự ly ngắn, huống chi trong cương nguyên của La Chinh còn ẩn chứa thiên phú của sư tử Truy Vân, tốc độ nhanh hơn nhiều. Mà chân nguyên thì lại thích hợp để bay trong khoảng cách dài, có thể giúp La Chinh giữ nguyên tốc độ cao.

Ngoài ra, La Chinh cũng kích phát năng lượng tinh thạch Phượng Tường trong cơ thể. Trong giai đoạn hiện tại, tinh thạch Phượng Tường chỉ giúp tốc độ La Chinh tăng một chút mà thôi, có điều vì lúc này đang chạy thoát thân, nên La Chinh không dám qua loa dù chỉ một chút!

Chiến Tôn, tương đương với cường giả Hư Kiếp Cảnh.

Trong mộ Tiên Thiên Miểu, La Chinh đã có kinh nghiệm đánh bại cường giả Hư Kiếp Cảnh. Thực lực của gã hoàng tử Thần Quốc kia không thể xem thường được, cho dù chỉ có tu vi Hư Kiếp Cảnh sơ kỳ, nhưng có lẽ thực lực chân chính có thể đánh bại cường giả Hư Kiếp Cảnh trung kỳ, thậm chí có thể chống lại Hư Kiếp Cảnh hậu kỳ!

Có điều, nguyên nhân lớn nhất giúp La Chinh có thể giết hoàng tử Thần Quốc vẫn là bởi mộ Tiên Thiên Miểu tiến hành áp chế tu vi, vì vậy thực lực thật sự của gã hoàng tử Thần Quốc kia cũng chỉ tương đương với Thần Đan Cảnh sơ kỳ mà thôi.

Với thực lực hiện giờ của La Chinh, vẫn chưa thể nào chống lại một gã Chiến Tôn Ma tộc được. Huống chi sau lưng còn có tận ba gã Chiến Tôn Ma tộc đang đuổi giết?

Một khi bị ba gã Chiến Tôn Ma tộc đuổi được, có thể nói La Chinh sẽ rơi vào đường cùng!

Giờ phút này La Chinh có thể chạy xa bao nhiêu, thì chạy bấy nhiêu.

Sau khi gã Chiến Tôn Ma tộc đầu tiên phát hiện La Chinh bỏ chạy thì cũng đuổi theo ngay. Với tu vi Chiến Tôn Ma tộc, vậy mà tốc độ lại không chậm hơn La Chinh đã bộc phát thêm cương nguyên bao nhiêu!

Cùng lúc đó, hai gã Chiến Tôn Ma tộc đi lên giúp đỡ cũng điên cuồng đuổi theo phía sau.

Còn về đám Chiến Tướng loài người, sắc mặt ai nấy đều vô cùng phức tạp. Mặc dù trên tin báo có nói bọn họ phải bảo vệ La Chinh, thế nhưng đối mặt với một gã Chiến Tôn Ma tộc thôi bọn họ đã không cách nào ngăn cản được, huống chi bây giờ còn có tới ba gã?

Nếu như ba gã Chiến Tôn Ma tộc này cùng quay đầu lại, đuổi giết bọn họ thì hơn hai mươi Chiến Tướng Nhân tộc ở đây một mống cũng không sống được!

Vào lúc này, ngoài việc ngắm cảnh ra, thì bọn họ cũng chẳng làm được chuyện gì nữa cả.

Bên Nhân tộc không động, nhưng người của Yêu Dạ tộc đã bắt đầu hành động. Cô gái tên Phỉ Nhi của Yêu Dạ tộc xoay người chạy nhanh, lắc lư một vòng trong rừng rậm, rồi lại vắt ngang cây cung xương khổng lồ kia sau lưng.

“Truyền tin cho Mai đại nhân, bảo nàng lần dấu theo ta.” Phỉ Nhi nhảy lên một cái, nhẹ nói thầm: “Tuỳ Phong!”

“Vù vù vù…”

Phỉ Nhi tinh thông bí pháp hệ Phong, một cơn gió thổi qua, ngưng tụ thành một đôi cánh màu xanh nhạt sau lưng nàng, một bước bay lên trời, đuổi theo sau mấy gã Chiến Tôn Ma tộc kia.

Chân nguyên trong cơ thể La Chinh chuyển động liên tục không ngừng, tháo chạy như điên về phía trước.

Mặc dù La Chinh đã tăng tốc độ đến cực hạn, nhưng khoảng cách giữa hắn và gã Chiến Tôn Ma tộc sau lưng vẫn không ngừng kéo gần hơn.

“Một tên Chiến Giả mà cũng muốn chạy thoát trước mặt ta? Đúng là nằm mơ mà! Ha ha!” Gã Chiến Tôn Ma tộc nói, cương nguyên trong cơ thể bất ngờ bộc phát, trong nháy mắt tốc độ lại tăng lên ba phần, khoảng cách giữa gã và La Chinh cũng không ngừng rút ngắn lại.

Tiếng gió lại thổi vù vù bên tai La Chinh, lông mày hắn cũng càng ngày càng nhăn lại sâu hơn!

Cứ một chạy một đuổi thế này, La Chinh đã chạy được hơn trăm dặm đường rồi, nhưng khoảng cách với gã Chiến Tôn Ma tộc sau lưng vẫn càng ngày càng gần hơn.

Một nghìn trượng, năm trăm trượng, hai trăm trượng, một trăm trượng, năm mươi trượng, mười trượng...

Sau khi khoảng cách giữa cả hai đã gần đến một mức độ nhất định, gã Chiến Tôn Ma tộc cười dữ tợn một tiếng, chuẩn bị triển khai tiến công La Chinh.

“Cương nguyên, bộc phát!”

Mắt thấy khoảng cách giữa La Chinh và gã càng ngày càng gần, La Chinh lại bộc phát cương nguyên trong cơ thể một lần nữa, tiếp tục kéo dài khoảng cách giữa hai người ra.

Trong tình huống cương nguyên và chân nguyên bộc phát cùng một lúc, thì tốc độ của La Chinh cũng không thua gì gã Chiến Tôn Ma tộc kia cả.

Chỉ có điều, cương nguyên không đủ để sử dụng liên tục, hơn nữa sau khi tiêu hao thì chỉ có thể chờ thân thể từ từ sinh ra, vì vậy La Chinh không dám sử dụng liên tục.

Đương nhiên, phải đối mặt với vấn đề này không chỉ có La Chinh, mà ba gã Chiến Tôn Ma tộc sau lưng cũng gặp phải. Bọn chúng cũng tu luyện hệ thống cương nguyên, lấy luyện thể là chính, vì vậy chạy nhanh trong cự ly ngắn thì chiếm ưu thế rất lớn, nhưng một khi phải bay trong khoảng cách dài thì cũng chẳng đáng là gì.

Nếu như sử dụng chân nguyên để phi hành, La Chinh có thể giữ nguyên tốc độ cao trong khoảng cách hơn vạn dặm, nhưng đám Chiến Tôn Ma tộc kia lại chỉ có thể kéo dài khoảng cách từ một nghìn, đến hai nghìn dặm mà thôi. Bây giờ phải xem La Chinh có thể kéo dài đến cực hạn của đám Chiến Tôn Ma tộc này hay không.

Vì vậy mỗi khi đám Chiến Tôn Ma tộc kia tiếp cận được La Chinh, thì La Chinh lại kích phát cương nguyên trong cơ thể, bỗng nhiên tăng tốc chạy nhanh một đoạn, đồng thời cũng kéo dài khoảng cách với bọn chúng. Sau khi hao hết cương nguyên rồi, La Chinh lại sử dụng chân nguyên để giữ nguyên tốc độ bay.

Cứ như thế, lặp đi lặp lại mấy lần, trong quá trình một chạy một đuổi này La Chinh đã bay được hơn nghìn dặm đường.

Trong quá trình này, chân nguyên trong cơ thể La Chinh cũng đang tiêu hao nhanh chóng, mắt thấy chân nguyên trong cơ thể sắp tiêu hao hết rồi, hắn lại lấy một viên đá chân nguyên cực phẩm ra bóp nát đánh “bùm” một tiếng, sau đó hấp thu không sót số chân nguyên tinh khiết bên trong.

Chân nguyên có thể được bổ sung thông qua đá chân nguyên cực phẩm, nhưng cương nguyên thì không cách nào bổ sung được.

Khuyết điểm của người luyện thể là ở đây.

Hệ thống chân nguyên dựa vào công pháp chuyển hoá nguyên khí trời đất để thúc giục chân nguyên, nhưng hệ thống cương nguyên thì lại hoàn toàn dựa vào sự bộc phát cương nguyên của bản thân, chỉ có thể để thân thể từ từ sinh ra, không cách nào bổ sung thông qua ngoại vật.

Tu vi càng cao, tốc độ bổ sung lại càng nhanh.

Vì vậy phiền phức mà La Chinh phải đối mặt bây giờ chính là, cương nguyên của hắn sắp cạn kiệt rồi.

Bộc phát cương nguyên có thể giúp tốc độ của hắn tăng vọt, nhưng cương nguyên bình thường lại không giúp tốc độ của hắn tăng nhiều như vậy, chỉ có cương nguyên sau khi đã vận chuyển qua Bách Hội Đài trong cơ thể mới có thể kế thừa thiên phú của sư tử Truy Vân, bộc phát ra tốc độ kinh người.

Mắt thấy cương nguyên đang dần dần cạn kiệt, tốc độ của La Chinh cũng càng ngày càng chậm, thế nhưng tốc độ của đám Chiến Tôn Ma tộc sau lưng vẫn không giảm đi chút nào.

Giờ phút này gã Chiến Tôn Ma tộc đầu tiên chỉ còn cách La Chinh có bảy tám trượng mà thôi.

“Không tệ. Một Chiến Giả mà lại có tốc độ như thế, chạy được khoảng cách hơn nghìn dặm. Với tư cách là một kẻ loài người thì đúng là khiến ta vô cùng kinh ngạc. Sau khi bắt ngươi về thánh địa Ma tộc, để ta xem rốt cuộc trên người ngươi đang cất giấu bí mật gì!” Chiến Tôn Ma tộc cười lạnh nói: “Bây giờ, thì dừng lại cho ta!”

Chiến Tôn Ma tộc lại vung nắm đấm lên lần nữa, phát động tấn công về phía La Chinh!

Đúng vào lúc này, linh hồn trong đầu La Chinh lại rời xác một lần nữa, bay về phía gã Chiến Tôn Ma tộc sau lưng, hoá thành một cây châm chui vào đầu của hắn.

Đối mặt với Chiến Tướng bình thường, linh hồn La Chinh có thể trực tiếp xoá bỏ, thế nhưng đối mặt với một gã Chiến Tôn Ma tộc thì La Chinh không nắm chắc lắm.

Có điều vì không kịp đề phòng nên cũng khiến gã Chiến Tôn Ma tộc kia sợ hãi kêu lên một tiếng, tốc độ cũng bất ngờ giảm xuống, cái đầu to lớn hơi nghiêng đi, tránh được công kích linh hồn của La Chinh.

“Linh hồn Chiến Hồn Cảnh?” Sắc mặt gã Chiến Tôn Ma tộc kia vừa khó coi vừa kinh ngạc: “Thằng nhóc loài người này, đúng là kẻ quái dị mà!”
Bình Luận (0)
Comment