Bách Luyện Thành Thần

Chương 588

Một người nắm giữ chỗ ngồi thách đấu với một Chiến Giả, chuyện này chưa từng xảy ra trong tháp Tội Ác.

Người nắm giữ chỗ ngồi căn bản đều là Chiến Tôn cấp mười, hay còn gọi là Chiến Tôn cấp cao, chỉ cách Chiến Thánh có một bước nữa mà thôi. Còn La Chinh thân là2Chiến Giả cấp mười, khoảng cách với Chiến Tôn cấp cao là hai cảnh giới lớn!

Cho dù thiên phú của La Chinh có cao đi nữa, thực lực có mạnh đi nữa thì cũng không có khả năng địch lại được.

Huống hồ theo quy tắc của tháp Tội Ác, võ giả ở tầng trên vốn dĩ không5được phép giao đấu với võ giả tầng dưới. Mông Xung đích thân phá bỏ quy tắc, ý nghĩa của hành động này chắc chắn không nhỏ!

Đây cũng là nguyên nhân khiến sắc mặt của phần lớn võ giả thay đổi.

Nếu người nắm giữ chỗ ngồi của Ma tộc phá vỡ quy tắc này trước, vậy thì6võ giả của những tộc khác cũng không cần tuân thủ quy tắc này nữa đúng không?

Đến lúc đó có phải cả tháp Tội Ác sẽ lại rơi vào cảnh hỗn loạn vô tận hay không?

Bất kì tộc nào cũng đều không muốn nhìn thấy tình huống này xảy ra.

Nhưng khi Mông Xung còn chưa đi lên5sàn đấu, thì một giọng nói kỳ ảo đột nhiên vang lên: “Vị Chiến Tôn Ma tộc đại nhân này, thách đấu võ giả khác ở tầng mười hình như không hợp quy tắc thì phải?”

Mọi người nhìn về phía giọng nói phát ra, nhìn thấy người vừa lên tiếng là Mộc Thanh Dương mặc quần áo3màu xanh.

Nguyệt Thủ và Mộc Thanh Dương đều là cường giả mạnh nhất trong tầng mười, thế nhưng không hiểu Mộc Thanh Dương đột nhiên phun ra câu này là có ý gì? Lẽ nào nàng không hiểu rằng, Mông Xung cố ý phá vỡ quy tắc là muốn giết La Chinh? Hay là Yêu Dạ tộc muốn duy trì trật tự trong tháp Tội Ác?

Rất có khả năng này! Dù gì thì lợi ích của Yêu Dạ tộc trong tháp Tội Ác vô cùng lớn, số chỗ ngồi có được cũng gần bằng Ma tộc, cũng chỉ có Yêu Dạ tộc mới có tư cách chống đối với Ma tộc!

Nhưng trước đây, không ít sinh linh cũng đã nghe được lời của Bạch Huyễn – người nắm giữ chỗ ngồi của Yêu Dạ tộc. Hình như Yêu Dạ tộc không muốn nhúng tay vào chuyện này, hiện giờ Bạch Huyễn vẫn ngồi yên ở một bên, một vãn bối như Mộc Thanh Dương đứng ra lên tiếng là có ý gì?

Khi Mông Xung chuẩn bị đi lên sàn đấu, sắc mặt của Hạ Sương, Triệu Phần Cầm và Chu Chử Hạc cũng thay đổi. Triệu Phần Cầm thì càng do dự không biết có nên ra tay ngăn cản hay không!

Một khi hắn ra tay thì rất có khả năng sẽ diễn biến thành chiến tranh giữa Nhân tộc và Ma tộc!

Thánh địa Tử Tâm tuyệt đối không phải là đối thủ của Song Ma Thánh Địa, còn trong tháp Tội Ác, Nhân tộc có bốn chỗ ngồi, Ma tộc có hơn 20 chỗ ngồi, thực lực cách nhau rất xa. Một khi ra tay thì hậu quả khó có thể tưởng tượng được.

Mông Xung đảo tròng mắt, cười lạnh nói: “Ta làm gì còn cần một vãn bối như ngươi chỉ dạy sao? Bạch Huyễn đâu?”

Mông Xung cũng không đoán ra được ý của Bạch Huyễn. Bạch Huyễn không lên tiếng mà lại để cho một vãn bối Yêu Dạ tộc là Mộc Thanh Dương đứng ra ngăn cản? Rõ ràng thái độ của Yêu Dạ tộc cũng quan trọng, vì vậy Mông Xung chỉ là chuyển câu chuyện về phía Bạch Huyễn. Gã muốn xác định xem cách nghĩ của Bạch Huyễn như thế nào.

Mộc Thanh Dương bị Mông Xung răn dạy như vậy nhưng vẻ mặt vẫn điềm nhiên như cũ, lúc này Bạch Huyễn rốt cuộc cũng đứng dậy, nàng nhẹ giọng nói: “Quy tắc của tháp Tội Ác là do chúng ta liên kết lại lập ra. Ta cảm thấy Mộc Thanh Dương mới có tư cách thách đấu La Chinh, còn sau khi Mộc Thanh Dương thách đấu, Mông Xung ngươi muốn làm gì thì đó là tự do của ngươi.”

Ý tứ trong lời nói của Bạch Huyễn rất rõ, Yêu Dạ tộc bọn họ không muốn quản chuyện Ma tộc phá vỡ quy tắc hay không, mà là hiện giờ Mộc Thanh Dương của Yêu Dạ tộc bọn họ muốn thách đấu La Chinh. Thách đấu xong, các người muốn làm gì thì Yêu Dạ tộc cũng sẽ không xen vào!

Thực ra ngay từ đầu Bạch Huyễn đã không muốn nhúng tay vào chuyện này, nàng không hề thay đổi suy nghĩ của mình, chỉ có điều sau khi Mộc Thanh Dương nhìn thấy La Chinh đấu với Nguyệt Thủ thì liền kích động, cứ đòi phải thách đấu với La Chinh!

Thân là trưởng bối của Yêu Dạ tộc, Bạch Huyễn vẫn đồng ý lời cầu khẩn của Mộc Thanh Dương, vì vậy nên lúc này mới ra mặt ngăn cản.

Nghe lời Bạch Huyễn nói, Mông Xung cười lạnh một tiếng: “Tốt! Một giờ ba khắc gì đó ta cũng không vội!” Nói xong liền khoanh tay đứng ở một bên.

Dù sao thì nhìn từ góc độ của Mông Xung mà nói, La Chinh chắc chắn phải chết, cho dù có như thế nào thì hắn cũng không qua nổi kiếp nạn hôm nay. Chỉ cần Yêu Dạ tộc không ra tay thì tất cả cục diện đều nằm trong tầm kiểm soát của gã. Còn về mấy người nắm giữ chỗ ngồi của Nhân tộc kia? Ma tộc muốn tiêu diệt thì cũng chỉ là chút việc trong chớp mắt mà thôi!

Mộc Thanh Dương nhàn nhạt cười: “Vậy thì cảm ơn đại nhân!”

Nói xong, bóng dáng nàng nhoáng lên một cái, kéo ra một bóng dáng màu xanh trong không trung, giống như xuyên qua không gian để đi lên sàn đấu.

“Mộc Thanh Dương là người pháp thể song tu, quy tắc không gian của nàng thì ngày càng thành thục, xem ra đã nắm chắc được tầng thứ hai rồi!”

“Ngộ tính mạnh thật! Nghe nói nàng mới chỉ 20 tuổi. Ở tuổi này đã có thể nắm chắc được quy tắc không gian tầng thứ hai…”

“Trong lịch sử tháp Tội Ác chưa từng xuất hiện Chiến Tướng nắm chắc quy tắc không gian tầng thứ hai, nàng có thể đánh bại La Chinh không?”

Phần lớn sinh linh của các tộc xem thì thấy náo nhiệt, còn Nhân tộc xem thì thấy lo lắng!

Vốn dĩ Yêu Dạ tộc đột nhiên can thiệp vào đã cho đám Hạ Sương thấy một chút hy vọng, chuyện này chỉ có thể nhờ vào Yêu Dạ tộc mà thôi. Thế nhưng thật không ngờ, Yêu Dạ tộc căn bản không muốn nhúng tay, mà chỉ là Mộc Thanh Dương muốn thách đấu La Chinh mà thôi.

Điều này cho thấy Nhân tộc đã yếu thế đến mức độ nhất định, giống như cá nằm trên thớt, người ta muốn cắt thế nào thì cắt. Đây cũng chính là nỗi bi thương của kẻ yếu.

Lời thách đấu của Mộc Thanh Dương đã tạm thời trì hoãn, không cho Mông Xung ra tay, vậy sau đó thì sao?

Tạm chưa nói tới thực lực của Mộc Thanh Dương không yếu hơn Nguyệt Thủ chút nào, hơn nữa vì pháp thể song tu nên ra tay khiến người khác khó lòng phòng bị!

Cho dù La Chinh đánh bại được Mộc Thanh Dương thì sao? Chẳng phải vẫn cần đối mặt với Mông Xung đấy ư? Nói cho cùng thì hôm nay chính là một kết cục chết chóc của La Chinh…

Trên mặt đám người Hạ Sương lộ vẻ đau buồn vô tận. Bọn họ đang không tìm được cách nào để phá vỡ cục diện này…

Có lẽ, tất cả chỉ có thể hy vọng vào kì tích trên người La Chinh…

Nhưng thiên phú của La Chinh có mạnh đi nữa thì chung quy cũng vẫn chỉ là một Chiến Giả cấp mười, hắn căn bản không có năng lực để đối kháng với Chiến Tôn cấp mười!

Hạ Sương thở dài một hơi, nhìn chàng trai khí khái bức người trên sàn đấu kia, một cảm giác bất lực bao trùm lên người nàng. Nàng không biết bản thân nên làm gì cho phải.

Đổi lại là người bình thường, biết bên cạnh có một Chiến Tôn cấp mười đang nhìn chằm chằm, thì hiện giờ làm gì còn tâm trạng đâu mà quyết đấu?

Nhưng trên mặt La Chinh vẫn đeo cái nụ cười nhàn nhạt, giống như không hề để tâm đến sát ý trước mặt. Không ít người cảm thấy La Chinh đang cố tỏ vẻ bình tĩnh, nhưng ở tình cảnh này mà bình tĩnh được như vậy thì cũng cần có một sức mạnh nhất định. Vậy sức mạnh của La Chinh từ đâu mà ra?

Phần lớn sinh linh cũng đang không ngừng suy đoán!

Bước chân nhẹ nhàng của Mộc Thanh Dương đã đặt lên sàn đấu, tay cầm một thanh bảo kiếm nhỏ dài trong tay, sau đó nhẹ nhàng nói: “La Chinh, ta muốn khiêu chiến ngươi.”

La Chinh gật đầu, khẽ khua trường kiếm trong tay.

“Ngươi có thực lực đánh bại Nguyệt Thủ, nhưng chưa chắc đã là đối thủ của ta!” Mộc Thanh Dương lập tức nói với giọng điệu nhẹ nhàng.

“Nếu đã lên sàn đấu thì không cần nhiều lời như thế.” Đối diện với một thiên tài của Yêu Dạ tộc, La Chinh vẫn thản nhiên nói.

“Ngươi rất kiêu ngạo, nhưng ta hy vọng ngươi có thể tiếp tục giữ được sự kiêu ngạo này!” Mộc Thanh Dương nói xong thì thân người khẽ lướt bay, bước một bước đã lập tức vượt qua không gian sáu bảy trượng đến bên cạnh La Chinh, sau đó trở tay đâm ra một kiếm, chỉ thẳng về giữa mi tâm của La Chinh!

“Quy tắc không gian!”

La Chinh cười lạnh một tiếng, cơ thể cũng lóe lên, bước ra một bước, xuyên qua không gian.

Kiếm đó của Mộc Thanh Dương nhìn thì có vẻ lao về La Chinh nhưng trên thực tế La Chinh đã rời khỏi chỗ này, sau đó lại xuất hiện phía sau Mộc Thanh Dương và cũng chém một kiếm xuống!

“Hai người đều thi triển quy tắc không gian?”

“Không phải La Chinh là người luyện thể sao? Hắn cũng là pháp thể song tu?”

“Tên nhóc này rốt cuộc có bao nhiêu lá bài?”

Trong tình huống hai người đều hiểu rõ quy tắc không gian thì cuộc đấu thường khó phân thắng bại!

Vì quy tắc không gian có thể tự do xuyên qua không gian, muốn phong tỏa triệt để đường lui của đối phương thì vô cùng khó khăn.

Nhưng cũng vì như thế mà tình cảnh chiến đấu sẽ ngày càng kịch liệt, tiết tấu cũng sẽ vô cùng nhanh.

La Chinh xuyên qua không gian, vây phía sau Mộc Thanh Dương, còn Mộc Thanh Dương cũng ngay lập tức vượt qua không gian mà xuất hiện bên cạnh La Chinh. Nhưng khi kiếm của Mộc Thanh Dương đâm ra, La Chinh cũng đã xuyên qua không gian rời đi.

Từng bóng người không ngừng xuất hiện rồi biến mất, xuất hiện rồi lại biến mất khiến người khác hoa mắt không kịp nhìn. Cho dù cách ăn mặc của hai người khác nhau, nhưng vì tốc độ quá nhanh nên có một số võ giả nhất thời không phân biệt rõ được ai với ai!

“Keng!”

“Keng keng keng keng!”

Trong lần xuyên qua cuối cùng La Chinh cũng bắt được một khe hở, trường kiếm hai người lập tức va chạm bảy tám lần!

Đấu kiếm pháp đơn thuần thì Mộc Thanh Dương lại chịu thiệt, cho dù nàng đã quan sát La Chinh và Nguyệt Thủ so đấu, cũng từng thấy Vô Thức của La Chinh, nhưng chiêu này của La Chinh căn bản không có chiêu kiếm, làm sao có thể phá giải?
Bình Luận (0)
Comment