Những năm gần đây, không biết bao nhiêu Chiến Tôn cấp cao đã bỏ mạng trong động Huyền Minh.
Thế nhưng cơ duyên trong động Huyền Minh có sức hấp dẫn quá lớn, chỉ2cần có thể đạt được một phần cơ duyên trong đó thôi là đã có thể một bước lên trời, mà võ giả lại là một đám người trời sinh thích liều!
Đúng như5câu “cầu phú quý trong nguy hiểm”, muốn đạt được thêm nữa thì cần đánh cược tính mạng của mình. Con đường yên ổn bằng phẳng thì ai chẳng muốn, thế nhưng đã6lựa chọn trở thành một võ giả, nào ai lại cam nguyện bình thường cả một đời?
Chu Chử Hạc vừa mới nói xong, trong lòng mọi người lập tức căng thẳng, sau đó5nhanh chóng đáp xuống phía dưới!
Từ đỉnh đến phần đáy của huyệt động này cũng cao kinh người, xa xa có một vài ngọn núi cao đứng sừng sững nhưng cũng không chạm3được đến đỉnh của huyệt động.
Tiếng gió thổi vù vù bên tai La Chinh, sau đó hắn liền vững vàng đứng trên mặt đất. Huân cũng không vào trong cơ thể La Chinh mà tay nàng cầm trường thương như một u linh lơ lửng bên người hắn.
Nếu nàng đã chọn toàn lực giúp đỡ La Chinh thì lúc này cũng sẽ dốc hết sức ứng phó.
“Ở đây còn có cây cối?” La Chinh nhìn thấy một vài cây cối đen sì sinh trưởng dưới chân.
Chiến Tôn cấp cao đều không cản nổi Huyền Minh Tử Quang, vậy mà những cái cây này lại có thể sinh trưởng ở chỗ này?
Nghe được lời La Chinh nói, Triệu Phần Cầm đáp lại rất thận trọng: “Những thực vật này hình như có thể ngăn cản được Huyền Minh Tử Quang, còn nguyên lý trong đó thì không ai biết được…”
La Chinh cũng không hỏi nhiều. Trong thế giới này có nhiều chỗ huyền diệu, hắn cũng không có khả năng đi nghiên cứu từng cái một.
Đợi đến lúc phần đông võ giả Nhân tộc đáp xuống, Triệu Phần Cầm cẩn thận từng li từng tí nhìn quanh một vòng, đang chuẩn bị dẫn đội đi về phía trước thì đúng lúc này lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
“A!”
Một tiếng kêu kịch liệt thảm thiết lập tức truyền đến.
“Trong động Huyền Minh không được lớn tiếng ồn ào, muốn chết sao?” Triệu Phần Cầm thấp giọng, cả giận nói.
Tuy nói lần này, số người tiến vào động Huyền Minh tăng gấp mấy lần, thế nhưng kinh động đến mấy con ma vật ở khu vực bên ngoài kia thì chẳng khác gì là muốn chết!
“Không phải bên phía chúng ta…” Có người nhỏ giọng nói với Triệu Phần Cầm.
Mọi người nhìn lại theo hướng âm thanh kia phát ra, dưới ánh đỏ nhàn nhạt lại thấy cách đó không xa xuất hiện một loài chim đen sì. Loài chim kia cao mười trượng, cái miệng chiếm tới cả nửa thân mình, phía trên chiếc miệng rộng là hai con mắt màu đỏ như máu, lạnh lùng chăm chú nhìn mọi người!
Mà ở trong miệng con chim kia lại cắp một Chiến Tôn cấp cao của Thú tộc. Một nửa thân thể Chiến Tôn cấp cao Thú tộc kia lộ ra bên ngoài miệng chim, một nửa thân thể khác tất nhiên nằm trong miệng của nó!
Nhóm người Thú tộc sau khi đi ra khỏi tháp Tội Ác tất nhiên cũng nhanh chóng hạ xuống, nhưng trong quá trình đó đã gặp phải loài chim bay này…
“Loài chim này thật hung hãn!” Trên mặt La Chinh toát ra vẻ kiêng kị, Chiến Tôn cấp cao trốn không thoát được tập kích của loài chim này. Như vậy động Huyền Minh đúng là như lời Tư Đồ Hạo Thiên đã nói, vô cùng hung hiểm.
Những võ giả Thú tộc khác nhao nhao tránh né. Võ giả Thú tộc hơi nhát gan liền bay lên trên, muốn trở lại tháp Tội Ác.
Nhưng mà họ còn chưa tiến vào được trong cánh cửa nhỏ của tháp Tội Ác thì lại có bóng đen xẹt qua. Loài chim khổng lồ kia không chỉ có một con, mà thậm chí có hơn mười con! Cho dù là Chiến Tôn cấp cao thì cũng không tránh thoát được tập kích của chúng, chỉ trong nháy mắt, toàn bộ đã bị chúng cắp trong miệng!
Trong tháp Tội Ác, Chiến Tôn cấp cao là sự tồn tại cao nhất, thế nhưng trước mặt trước mặt đám chim này lại không hề có lực chống cự…
“Là Thôn Nã Điểu*! Đen thật, chúng ta đi mau!”
*Thôn Nã Điểu: Loài chim chuyên cắp và ăn thịt người
Sắc mặt Triệu Phần Cầm khó coi đến cực điểm. Vừa mới rời khỏi tháp Tội Ác đã bị tập kích, đây là khởi đầu xấu nhất, ba năm trước cũng có một lần như thế. Lần đó, Triệu Phần Cầm suýt chút nữa đã bỏ mạng! Thế nhưng lần đó mới chỉ gặp phải ba con Thôn Nã Điểu mà thôi, hơn nữa tuy lần đó Triệu Phần Cầm tránh được tập kích của Thôn Nã Điểu, nhưng Nhân tộc có tới bốn vị Chiến Tôn cấp cao trở thành thức ăn của chúng rồi!
Dưới sự thúc giục của Triệu Phần Cầm, tất cả các tộc đều chạy như điên về một hướng.
Cùng lúc đó, không ít Thôn Nã Điểu bỗng nhiên đổi hướng, đuổi về phía Nhân tộc bên này.
“Dùng hỏa thiêu!”
“Nhưng như vậy sẽ thu hút những ma vật khác tới?”
“Làm gì quan tâm được nhiều vậy, loại quái điểu này sợ lửa. Trần Phi, Hạ Thiết, phóng hỏa!”
Triệu Phần Cầm ra lệnh, hai vị Chiến Tôn cấp cao lập tức quay đầu lại, phất tay, lửa đỏ hừng hực phóng ra dưới chân nguyên mạnh mẽ.
Chiến Tướng Nhân tộc có lẽ yếu hơn, kém hơn Yêu Dạ tộc và Ma tộc, nhưng chẳng qua đến Chiến Tôn, Chiến Thánh thì chân nguyên mà nhân loại tu luyện cũng không kém gì chủng tộc khác, hoặc cũng có thể nói là bởi thân thể Nhân tộc vốn thích hợp tu luyện công pháp theo hệ thống chân nguyên!
Đây cũng là nguyên nhân Nhân tộc có thể chiếm cứ bốn chỗ ngồi ở tầng cao nhất.
Hai ngọn lửa khác màu bắn ra cùng lúc, lập tức hình thành một tấm lưới lửa, vây kín phía sau.
Đúng như Triệu Phần Cầm nói, những con Thôn Nã Điểu vô cùng quái dị này rất sợ lửa, con nào con nấy đều há miệng phát ra từng tiếng kêu to cao vút, nghiêng nghiêng xoay quanh tấm lưới lửa kia chứ không dám phá tan.
Nhưng sau khi xoay quanh một lát, chúng liền bay lên cao, lướt qua lưới lửa mà tiếp tục xông tới.
Hai người Trần Phi và Hạ Thiết cản phía sau, mấy chục vị võ giả khác tức thì không ngừng chạy như điên về phía trước, nhưng dù vậy thì vẫn không thoát khỏi được mấy con quái điểu này.
“A!”
Lúc này đây người phát ra kêu thảm thiết, không ngờ lại là một Chiến Tướng cấp mười, đây là một vị thiên tài cấp Thánh trong thánh địa Tử Tâm.
Chỗ ngồi của Nhân tộc lúc trước rất ít, nên gần như hai mươi suất tiến vào động Huyền Minh đều được phân phối hết cho đám Chiến Tôn cấp cao rồi, căn bản sẽ không xuất hiện Chiến Tướng. Thế nhưng hiện tại số chỗ ngồi của Nhân tộc đã nhiều hơn rất nhiều, cũng có nhiều suất vào trong động hơn, tất nhiên sẽ bố trí một vài chỗ cho tiểu bối trong tộc.
Vị thiên tài cấp Thánh này đi theo đội ngũ, vẫn luôn cắm đầu chạy như điên, nhưng vẫn bị Thôn Nã Điểu cắn mất nửa người.
“Giết con quái điểu này!”
Trong lúc chạy trốn, một vị Chiến Tôn cấp cao nhảy lên, xoay người trên không trung một cái, trong tay lại có một thanh trường cung, hai bên đầu trường cung treo hai cái đầu quỷ. Hắn ta lập tức xoay người, tay đã để trên dây cung, chân nguyên tức thì biến hóa thành một mũi tên dài màu tím!
Hai cái đầu quỷ bỗng nhiên tản ra ánh sáng màu cam, sau đó hắn lập tức thả tay, mũi tên màu tím dài được bắn ra!
“Viuuu!!”
Tốc độ của mũi tên nhanh tới mức thần kỳ, mắt thường căn bản phản ứng không kịp, đã thấy một mũi tên đã bắn về phía quái điểu này.
“Ầm!” Uy lực của mũi tên do chân nguyên hóa thành này cũng khiến người ta sợ hãi, ánh mắt của mọi người lóe lên, hi vọng một mũi tên này có tác dụng.
Nhưng mà mũi tên chân nguyên này đã bắn đi như vậy, lại rõ ràng không thể chọc thủng qua làn da của Thôn Nã Điểu, sao có thể khiến nó bị thương?
“Mấy con quái điểu này sinh sống trong động Huyền Minh, có thể ngăn cản Huyền Minh Tử Quang, lực phòng ngự hết sức kinh người! Rất khó giết chết! Trừ phi dùng lửa thiêu!” Triệu Phần Cầm vừa dẫn đội lao đi vừa nói.
Hắn là người lãnh đạo đội ngũ Nhân tộc, thế nhưng lúc này lại không có bản lĩnh để quay đầu lại đối phó với mấy con Thôn Nã Điểu kia.
Hiện tại tất cả mọi người đều hoang mang lo sợ, còn Triệu Phần Cầm là võ giả Nhân tộc quen thuộc động Huyền Minh nhất, hắn biết rõ một khi chạy sai phương hướng trong động Huyền Minh thì rất có thể sẽ rơi vào một kết quả toàn quân bị diệt, cho nên hắn muốn dẫn đội tìm kiếm đường chính xác.
“A…”
Lại là một tiếng hét thảm truyền đến, vị Chiến Tôn cấp cao vừa mới bắn trúng con Thôn Nã Điểu lúc nãy mà không thể khiến nó bị thương, nhưng lại thành công chọc giận nó. Nó lao nhanh xuống một cái, rồi lập tức cắp vị Chiến Tôn cấp cao này vào miệng.
Sắc mặt của phần đông võ giả nhân loại càng ngày càng kém. Nếu tiếp tục như vậy thì chỉ sợ võ giả Nhân tộc sẽ bị những quái điểu này nuốt hết mất!
“Quác!”
Một con Thôn Nã Điểu xoay quanh một cái, sau đó lại khóa chặt mục tiêu vào người La Chinh, lập tức xông về phía hắn.
“Không thể!”
“Bảo vệ La Chinh!”
Hai người Triệu Phần Cầm và Chu Chử Hạc lập tức gấp gáp.
Trước khi quay lại đây từ thánh địa Tử Tâm, Tư Đồ Hạo Thiên vô cùng lo lắng với chuyện La Chinh tiến vào động Huyền Minh, cho nên có nhắn nhủ với hai người Triệu Phần Cầm và Chu Chử Hạc rằng nhất định phải dốc toàn lực bảo vệ hắn, cho dù phải hi sinh tính mạng cũng phải bảo đảm La Chinh được an toàn.
Thực lực La Chinh hoàn toàn không tệ, thế nhưng đám người Triệu Phần Cầm lại không cho rằng La Chinh có thể cản con quái điểu đao thương bất nhập* này!
*Đao thương bất nhập: dù dùng đao hay dùng thương cũng không thể làm chúng bị thương, ý chỉ có lực phòng ngự vô cùng tốt, rất cứng đầu cứng cổ, không thể bị tổn thương.
Thôn Nã Điểu lập tức bay ngày càng gần hơn, lông mày La Chinh cũng nhíu lại. Hắn không xác định được rằng mình có đánh gục được con quái điểu này hay không…
Vân Lạc giẫm trên đôi guốc gỗ, lúc cách La Chinh khoảng một trượng, nhìn thấy cảnh này, hai ngón tay nàng hơi khép lại, chuẩn bị ra tay. Thế nhưng nhìn thấy vẻ mặt của Huân, ánh mắt thản nhiên của nàng bỗng lóe lên, sau đó cũng khắc chế xuống.
Mà giờ khắc này Huân lại mang vẻ mặt thản nhiên, đâm xuyên trường thương trong tay ra. Một thương nhìn như tùy ý này lại ẩn chứa sức mạnh làm người ta phải sợ hãi.