Bách Luyện Thành Thần

Chương 70

“A, lần này Liễu Tồn Thế cũng thật là quá đáng, chỉ là Phong Chiến thôi mà lại dùng chiêu độc ác như vậy, chẳng phải là muốn đoạt mạng của La Chinh luôn sao?”

“Lôi đài này được chế tạo từ thép tinh luyện, vậy mà lại bị cắt như cắt bùn, nếu thật sự bị cắt trúng thì chẳng phải sẽ đầu một nơi thân một nẻo sao?”

“Quá nguy hiểm, La Chinh sẽ đối phó như thế nào đây?”

Hiện tại, tất cả mọi người đều toát mồ hôi thay La Chinh.

Ngay khi Liệt Thiên Hoàn tiếp cận La Chinh, hắn bỗng lắc người một cách quỷ dị, nháy mắt thoát ra từ khe hở giữa ba cái Liệt Thiên Hoàn.

Đồng thời, hắn cũng mượn tư thế đó tiếp tục tránh bốn cái Liệt Thiên Hoàn khác, sau đó mau chóng chạy vọt về phía Liễu Tồn Thế.

Trận đấu vừa rồi của hai người mới chỉ là khúc dạo đầu, đến giờ mới là quyền cước chân chính.

Liễu Tồn Thế nhìn La Chinh đang lao nhanh đến, không chút hoảng loạn, chỉ là vẻ mặt càng ngày càng nghiêm túc. Hắn ngoắc tay một cái, bảy cái Liệt Thiên Hoàn vừa bị La Chinh bỏ lại đằng sau bỗng điều chỉnh phương hướng, bay về phía La Chinh.

Bảy cái Liệt Thiên Hoàn biến ảo không ngừng, nhẹ tựa như không, tốc độ bay cũng nhanh vô cùng. Tốc độ của La Chinh tuy cũng rất nhanh, nhưng nếu hắn không tránh ra thì trước khi tiếp cận được Liều Tồn Thế, hắn đã bị bị Liệt Thiên Hoàn băm ra thành trăm mảnh. Vì thế Liễu Tồn Thế vẫn rất ung dung bình thản. Hắn dám khẳng định, La Chinh sẽ không dám lấy thân mình ra để đỡ Liệt Thiên Hoàn.

Nhưng Liễu Tồn Thế đã tính sai rồi!

Nếu thân thể La Chinh vẫn còn là huyền khí, hắn sẽ vô cùng kiêng kị lực cắt của Liệt Thiên Hoàn. Nhưng thân thể hắn sau khi trải qua rèn luyện của Địa Tâm Hỏa đã được cường hóa tới cực lớn, cách biệt một trời một vực với thân thể huyền khí lúc trước. Vì vậy, hắn kiên quyết muốn dùng thân thể này để đỡ lấy công kích của Liệt Thiên Hoàn.

Đến giờ còn không mau tránh, tên nhóc này thật sự không muốn sống nữa rồi? - Chứng kiến La Chinh không hề có ý định né tránh, trong lòng Liễu Tồn Thế cũng vô cùng giật mình. Trong mắt hắn, hành động này không khác gì tự sát.

“Tránh ra đi, La Chinh!”

“Nguy rồi! Nếu không tránh sẽ bị Liệt Thiên Hoàn cắt thành hai đoạn!”

“La Chinh điên rồi sao? Chúng ta không đấu nữa, La Chinh! Mau mau nhảy xuống lôi đài đi!”

Thấy La Chinh không hề né tránh, tim những người đứng bên dưới đều nhảy vọt lên tận cổ.

Mặc dù trong Tiểu Vũ Phong cũng đầy rẫy các loại tranh đấu gay gắt, thế nhưng lúc này bọn họ lại đoàn kết khác thường, tất cả đều lo lắng cho La Chinh.

Trận Phong Chiến này họ có thể thua, nhưng La Chinh thì không thể chết!

Trên mặt đám người Thốc Thứu Phong đều lộ ra nụ cười lạnh.

“Hắc, tên này điên rồi.”

“Chết cũng tốt, dù sao trên lôi đài, quyền cước không có mắt, thằng nhóc này muốn chết, chúng ta cũng làm gì được!”

“Đáng tiếc, Tiểu Vũ Phong vừa mới có được một đệ tử thiên tài, vậy mà lại bị Liễu Tồn Thế sư ca cắt ra thành từng mảnh...”

Đối với đám người Thốc Thứu Phong mà nói, đây đã là kết quả không tồi. Vừa rồi La Chinh chỉ dựa vào thực lực bản thân mà thắng được ba người xếp hàng tốp trong phong bọn họ. Hơn nữa, mỗi lần chỉ cần dùng đúng một quyền, đây quả thật là một nỗi sỉ nhục lớn đối với bọn họ. Mà nỗi nhục này có dùng cách gì đi chăng nữa cũng không thể tẩy sạch!

Huống hồ, La Chinh hiện tại mới chỉ là Luyện Tủy Cảnh, nếu như sau này hắn lớn mạnh lên, chỉ sợ lại muốn tắm máu cả Thốc Thứu Phong!

Chuyện như vậy cũng không phải chưa từng xảy ra.

Hai năm trước, Ngọc Nữ Phong đột nhiên xuất hiện đệ tử thiên tài La Yên, khi đó đã tắm máu cả Thiên Chiếu Phong xếp hạng sáu bằng cách đánh bại tất cả đệ tử giỏi của Thiên Chiếu Phong, khiến cho vị trí của họ đang xếp thứ sáu tụt thẳng một lèo tới vị trí hơn hai mươi. Chuyện này thì chỉ một chữ “thảm” sao có thể hình dung hết được?

Chính vì vậy, lúc này người của Thốc Thứu Phong thấy một màn như vậy cũng không cảm thấy có gì không ổn. Trái lại, họ cảm thấy bóp chết La Chinh này ngay từ trong trứng, là một cách làm chính xác.

Thế nhưng, cảnh tượng kế tiếp lại một lần nữa khiến mọi người thay đổi lại cách nhìn nhận của mình.

“Choang!”

Cái Liệt Thiên Hoàn đầu tiên cắt trúng người La Chinh nhưng lại không thể cắt qua người hắn, mà chỉ vang lên một tiếng thanh thúy như chạm phải kim loại rồi bị văng ra.

Chỉ là, trường bào trắng của La Chinh lại bị cắt nát, lộ ra phần lưng phía sau.

Trên lưng hắn chỉ có một vệt máu nhàn nhạt, xem ra Liệt Thiên Hoàn chỉ làm La Chinh hơi trầy da, thậm chí còn chẳng thể chảy máu nổi…

“Choang!”

“Choang!”

“Choang!”

Mỗi lần Liệt Thiên Hoàn đánh trúng lưng La Chinh thì đều phát ra tiếng vang kịch liệt. Nhưng mà không một chiếc Liệt Thiên Hoàn nào xé rách được da thịt hắn, cùng lắm cũng chỉ lưu lại được một vệt máu nông sâu khác nhau, rồi sau đó đều bị bắn văng ra ngoài.

Con ngươi Liễu Tồn Thế đột nhiên trợn ngược lên, trong lòng hắn đang dâng lên một cảm giác cực kì nguy hiểm. Hắn và tất cả những người khác vốn đều đắm chìm trong sự kinh hãi tột độ, khiếp sợ bởi không hiểu sao thân thể La Chinh lại cứng như vậy? Thế nhưng chính cảm giác nguy hiểm kia lại khiến Liễu Tồn Thế tỉnh táo lại từ trong cơn khiếp sợ!

La Chinh đứng vững trước đợt công kích của Liệt Thiên Hoàn, vung nắm đấm đến trước mặt Liễu Tồn Thế.

Nắm đấm của hắn cực kì dũng mãnh, lúc này hắn đã vận dụng cả bảy miếng vảy rồng, sức mạnh cuồn cuộn tựa như sóng thần đánh về phía Liễu Tồn Thế.

Liễu Tồn Thế phản ứng cực nhanh, lúc nắm đấm của La Chinh vừa đánh tới thì hắn đã đồng thời nâng hai tay lên. Trong nháy mắt ngưng tụ ra từng vòng tròn màu xanh.

“Hậu Thổ Hoàn!”

Đây là chiêu đỉnh nhất mà Liễu Tồn Thế dùng để phòng ngự. Từng vòng tròn màu xanh cùng hợp lại thành một cái khiên chắn trước người hắn.

“Keng!”

Hậu Thổ Hoàn chặn lại một quyền này của La Chinh, lực va chạm tạo ra một loạt tiếng vang thanh thúy.

Mặc dù Hậu Thổ Hoàn của Liễu Tồn Thế chặn được đòn của La Chinh, sức mạnh khủng khiếp của nó cũng không tiêu tan ngay. Vậy nên, lực dội lại từ Hậu Thổ Hoàn đã trực tiếp đánh bay Liễu Tồn Thế ra ngoài.

Chỉ với một quyền đầy uy lực, La Chinh đã đánh Liễu Tồn Thế bay ra khỏi lôi đài.

Nhưng dù sao, Liễu Tồn Thế cũng không phải người thường.

Nếu hắn chỉ dựa vào việc chăm chỉ khổ luyện thì khi tiến vào Tiên Thiên Cảnh cũng chỉ trở thành một tên đệ tử cực kỳ bình thường của Thốc Thứu Phong mà thôi. Thế nhưng thực tế, hắn lại đứng đầu trong đám đệ tử ngoại môn Thốc Thứu Phong!

Muốn trở thành người đệ nhất trong đám đệ tử ngoại môn của bất cứ phong nào trong ba mươi ba phong đi chăng nữa, nếu chỉ đơn thuần dựa vào chăm chỉ và khổ luyện, thì đó quả thực là chuyện không có khả năng!

Liễu Tồn Thế tuyệt đối là một thiên tài, bây giờ hắn là người đứng đầu trong đám đệ tử ngoại môn, tương lai cũng sẽ trở thành cao thủ đứng đầu trong nội môn!

La Chinh đánh Liễu Tồn Thế bay ra khỏi lôi đài, nhưng thực tế lúc này hai chân hắn vẫn chưa chạm đất mà còn lơ lửng giữa không trung. Chiếu theo quy củ, thì hắn vẫn chưa được tính là thua.

Giữa không trung, Liễu Tồn Thế vung tay lên, phóng Hậu Thổ Hoàn ở trong tay ra.

Hậu Thổ Hoàn nhanh chóng đánh vào mặt đất phía bên cạnh lôi đài, bắn lên vách tường rồi đổi hướng phóng về phía Liễu Tồn Thế.

Liễu Tồn Thế ổn định lại thân mình, hai chân đứng giữa Hậu Thổ Hoàn, mượn lực đẩy bay trở lại lôi đài.

“Thật hoàn mỹ! Tồn Thế sư ca dùng chiêu thức ấy thật là hoàn mỹ!”

“Hoàn toàn chính xác! Dưới tình huống như thế, Thốc Thứu Phong chúng ta cũng chỉ có mình Liễu Tồn Thế mới có thể gặp nguy mà không loạn!”

“Ở thời điểm này muốn đánh ra Hậu Thổ Hoàn thì phải tính toán góc độ và lực thật tốt, đây không phải chuyện người bình thường có thể làm được.”

Đám người Thốc Thứu Phong thấy Liễu Tồn Thế bị đánh bay ra ngoài, lòng lập tức trầm xuống. Vốn họ còn tưởng rằng trận khiêu chiến đến đây đã kết thúc, thế mà đúng vào thời khắc mấu chốt này, Liễu Tồn Thế lại trở lại lôi đài, vì thế bọn họ đều đồng loạt đứng lên hoan hô.

Lúc này La Chinh đang chiếm ưu thế, nên kiên quyết không muốn để cho Liễu Tồn Thế quay trở lại lôi đài. Liễu Tồn Thế còn chưa đáp xuống, thì La Chinh cũng đã vọt đến bên cạnh lôi đài, giơ song quyền lên đánh về phía Liễu Tồn Thế.

Liễu Tồn Thế đang ở trên không nên không có trợ lực, nhìn thấy La Chinh hùng hổ dọa người như vậy thì trong lòng cũng có chút buồn bực. Hắn thật sự không muốn cứng đối cứng với La Chinh. Chẳng hiểu làm thế nào mà tên này lại có thể luyện được sức mạnh như vậy, thật sự quá kinh người.

Rơi vào đường cùng, Liễu Tồn Thế chỉ có thể lại lần nữa xuất ra Hậu Thổ Hoàn chắn trước người.

Kết quả cũng giống như lần trước, khi Liễu Tồn Thế còn chưa kịp đặt chân xuống lôi đài thì đã bị La Chinh đánh bay ra.

Liễu Tồn Thế hiển nhiên không cam lòng, hắn vẫn phải sử dụng cách thức cũ, lợi dụng lực bắn ngược lại của Hậu Thổ Hoàn trên vách tường để trở lại lôi đài.

Vì vậy trên lôi đài liên tục trình diễn một màn cực kỳ quái dị.

Liễu Tồn Thế liều mạng muốn lên lôi đài, nhưng La Chinh lại hết lần này đến lần khác ngăn cản.

Dù Liễu Tồn Thế có bay ngược trở về lôi đài từ phía nào, thì La Chinh cũng đều có thể đến trước một bước, rồi dùng một quyền đánh bay hắn ra ngoài.

Liễu Tồn Thế giống như một con châu chấu không thể đáp xuống lôi đài, chỉ có thể không ngừng nhảy tới nhảy lui phía trên không.

Hai người cứ đánh nhau như vậy, lần đầu tiên và lần thứ hai đều rất chấn động lòng người, tất cả mọi người đều ngừng thở không dám nói lời nào. Nhưng đến lần thứ ba, thứ tư, thứ năm… lần nào cũng như vậy thật sự khiến mọi người đều cạn lời.

Mộc Thanh Dương và Tô Linh Vận đứng đằng xa xem cuộc chiến cũng chán nản, một lúc lâu cũng không nói ra lời.

Thật lâu sau, Mộc Thanh Dương cắn răng nói: “Linh Vận, tên đệ tử này cũng thật quá đáng. Sao hắn có thể vờn Tồn Thế như trẻ con thế được, ném qua ném lại trên trời như quả bóng mà không cho người ta xuống!”

Tô Linh Vận nâng tay xoa xoa mái tóc đen đằng sau: “Cái này... Ta thấy… chắc là vì La Chinh kiêng kị thực lực của Liễu Tồn Thế, dù sao cao thủ Tiên Thiên cũng chiếm ưu thế hơn.”

“Nhưng tiếp tục như vậy cũng không phải là cách!” Mộc Thanh Dương có phần nóng nảy.

Tô Linh Vận lại lộ ra nụ cười giảo hoạt. Nàng đương nhiên không gấp, dù sao cũng đã nghĩ thông rồi. Lần này họ khiêu chiến, nàng vốn dĩ cũng đã chuẩn bị tinh thần thất bại, nhưng nếu có thể thắng được nàng cũng không từ chối.

Mộc Thanh Dương tất nhiên rất nóng ruột. Liễu Tồn Thế mặc dù là cao thủ Tiên Thiên, thế nhưng cũng chưa bước vào Tiên Thiên Cảnh được bao lâu, chân nguyên trong thân thể cũng không phải là vô hạn, nếu tiếp tục như vậy Liễu Tồn Thế rất có khả năng sẽ thua.

Mộc Thanh Dương nhận ra được điều này, đương nhiên Liễu Tồn Thế là người trong cuộc cũng sẽ ý thức được.

Cứ cho là dựa vào Hậu Thổ Hoàn thì có thể chắn được sức mạnh của La Chinh, đồng thời chắc chắn sẽ không rơi xuống đất. Nhưng nếu cứ tiếp tục kéo dài, chân nguyên trong thân thể hắn chắc chắn sẽ cạn kiệt, cuối cùng sẽ thua.

Đây là kết quả Liễu Tồn Thế tuyệt đối không thể chấp nhận.

Chính vì vậy, lần thứ chín khi bị La Chinh đánh bay, hắn liền dốc hết sức đánh ra Hậu Thổ Hoàn nhắm về phía lôi đài. Chân nguyên trong cơ thể hắn cũng cuồn cuộn dâng trào, lúc này hắn gần như đã tiêu hao hết toàn bộ chân nguyên hiện có!

Hắn phải dốc toàn lực đánh một trận!
Bình Luận (0)
Comment