Bạch Nguyệt Quang Hương Hoa Nhài

Chương 2

Trên thế giới này, loài người trước kia phân chia làm hai giới tính nam nữ, thời gian qua đi, loài người dần phân hoá ra ba giới tính, phân biệt là Alpha, Beta, Omega. Alpha và Omega thưa thớt, hai giới tính này mới có tin tức tố, có dấu hiệu riêng; Beta không có tin tức tố, cũng không bị ảnh hưởng bởi tin tức tố. Có nghiên cứu cho thấy, AO kết hợp sinh con, từ chỉ số thông minh đến thể chất, đều vượt trội hơn đứa trẻ được sinh ra từ 2 Beta kết hợp, cho nên quốc gia đẩy mạnh phương thức ghép đôi Alpha cùng Omega.

Nhưng là bởi vì Alpha và Omega thưa thớt, lại trải qua tự do yêu đương, có rất nhiều Alpha và Omega lựa chọn cùng beta kết hôn sinh con, những cách ghép đôi kiểu này đều không phải phương thức “Truyền thống”, dù sinh con là A hoặc là O, tin tức tố bọn họ cũng hoàn toàn không như AO kết hợp thuần khiết lại đậm đặc, chỉ thuộc loại ngọt hoặc đắng, nồng hoặc trong trẻo,  rất ít có hương vị độc đáo, rất ít mùi mà người khác ngửi được là mùi đặc trưng gì.

Bởi vì như vậy, Ninh Vãn đau khổ tìm nhiều năm như vậy, cũng phân biệt được rất nhiều mùi tin tức, đều không tìm được tin tức tố vị hoa nhài trong trí nhớ.

Omega cậu gặp được ngày ấy, cũng chính là vị có mùi hoa nhài, ngửi được cái này tin tức tố, cũng đã là chuyện của mười ba năm trước.

Mười ba năm trước, Ninh Vãn mười một tuổi, mới vừa tốt nghiệp tiểu học.

Mẹ Ninh Vãn qua đời năm cậu 8 tuổi, từ đó về sau, Ninh Vãn cùng cha càng thêm xa cách, mà cha Ninh Vãn phụ thân không am hiểu cùng con mình giao tiếp, vì thế hai cha con cơ hồ không có gì giao lưu. Mẹ Ninh Vãn qua đời, từ đấy 2 cha con cũng dần tách ra…… Cha con Ninh gia trừ mỗi tối cuối tuần ăn chung trên một chiếc bàn dài, rất ít gặp lại, giống như 2 người lạ.

Ninh Vãn từng tự giễu mà nghĩ, có lẽ số lần cậu nhìn thấy bảo mẫu quét tước cho nhà mình còn nhiều hơn số lần cậu gặp cha.

Sống trong hoàn cảnh áp lực như vậy, Ninh Vãn trở nên càng ngày càng phản nghịch, cậu bắt đầu cố ý không tuân thủ những quy định của cha, nhưng nguyên nhân, kỳ thật chỉ là hy vọng cha chú ý đến mình hơn. Nhưng chiêu này không hiệu quả, cha Ninh mỗi ngày đều rất bận, người đi thu dọn tàn cục do Ninh Vãn gây ra, cũng chỉ có bí thư cấp dưới của cha.

Năm Ninh Vãn mười tuổi, phân hoá giới tính —— cậu trở thành Alpha.

Đây là một chuyện vô cùng hiếm thấy, phải biết rằng, thời gian người thường phân hoá đều ở tuổi mười sáu đến mười tám, đại đa số người tới tuổi này mới có thể phân hoá thành 1 trong 3 giới tính.

Thời điểm phân hóa, cũng giống như thời kỳ dậy thì ở người bình thường, được tính là lúc đã trưởng thành —— sau khi phân hoá, người đó sẽ có khả năng sinh sản. Mà Alpha, Omega sau khi phân hoá, lập tức có thể ngửi thấy tin tức tố.

Giới tính phân hoá càng sớm, có nghĩa là thuộc tính huyết thống càng thuần khiết, mà huyết thống Alpha càng thuần khiết, càng cường đại. Alpha càng cường đại, tin tức tố càng mang tính áp chế, đây là năng lực trời sinh: lúc Alpha phóng tin tức tố, thường khiến người khác cảm thấy không khoẻ, cơ hồ giống như theo bản năng thần phục người đó.

Alpha kiểu này, có tác dụng trong thời kỳ chiến tranh vô cùng lớn. Lúc đó, binh lính Alpha cực kỳ được coi trọng, bởi vì tố chất thân thể bọn họ trội hơn Beta và Omega, khi chiến đấu càng thêm dũng mãnh nhanh nhẹn, càng thêm thích hợp. Nhưng từ khi phát hiện Alpha càng cường đại có thể thông qua tin tức tố áp chế Alpha khác, lập tức có quốc gia tập trung Alpha huyết thống thuần khiết lại, lập thành một đội ngũ đi tác chiến.

Đội ngũ Alpha này tương đương với vũ khí hình người, bởi vì không ai có bản năng ngăn cản.

Nhưng ở thời bình, cũng chẳng như thời chiến tranh trước kia, Alpha phân hóa sớm, nhiều lắm có thể chứng minh Ninh Vãn không giống người thường, là một Alpha xuất sắc thôi.

Mặc dù trong lịch sử, cũng chỉ có một người Alpha phân hóa năm mười tuổi. Ninh Vãn là người thứ hai, đây thật sự là việc ngoài sức tưởng tượng…… Giống như đây là ông trời an bài, sắp đặt cậu trưởng thành sớm, cũng sắp đặt cậu gặp gỡ được người trong lòng.

Sau khi Ninh Vãn  phân hoá giới tính, cậu liền dọn ra khỏi Ninh gia, đơn độc ở nhà chung cư có hai tầng, hằng ngày thường có dì giúp việc tới nấu cơm, quét tước nhà ở. Nghỉ hè sau tốt nghiệp tiểu học, cậu hẹn La Kiêu đến sông Vị Danh ở thành phố R bơi lội.

Ninh Vãn, La Kiêu hai người đều là công tử nhà giàu, bể bơi trong nhà chơi quá chán rồi, nhưng cảm giác bơi ở sông thế nào vẫn chưa hay. Hai người kia nghỉ hè xem Thủy Hử đến mê, mê tít Lãng Lí Bạch Điều, liền hẹn nhau trộm đi đến con sông Vị Danh nào đó chơi.

Nước sông xanh ngắt, lại là giữa hạ, mặt trời chói chang, vùng hạ du nước cạn có rất nhiều đứa trẻ khác cũng đến đây bơi lội giải nhiệt. Ninh Vãn dù sao cũng là đứa trẻ,, thấy cảnh tượng như vậy khó tránh khỏi tâm động, lập tức cởi quần áo, nhảy vào trong sông bơi lội. Cậu cùng La Kiêu bơi trong chốc lát, La Kiêu ồn ào nói mệt mỏi, muốn lên bờ đi mua kem, Ninh Vãn bơi hăng say, thuận miệng lên tiếng, hai tay duỗi ra, bơi băng băng về phía trước.

Ninh Vãn mải mê bơi lội, ỷ vào thể lực tốt, bơi hết nửa giờ vẫn chưa thấy mệt. Bất tri bất giác đã dần dần bơi ra xa bọn trẻ kia, bơi ra giữa sông. Đến khi Ninh Vãn phát hiện có gì không đúng, cậu vừa ngẩng đầu, xung quanh một bóng người đều không có!

Đột nhiên, Ninh Vãn cảm thấy chỗ cẳng chân  đau đớn kịch liệt, không thể động đậy! Cơn khủng hoảng trong lòng bắt đầu lan tràn, đau đớn cùng sợ hãi khiến cả người Ninh Vãn nhất thời rét run, không cách nào bình tĩnh lại. Cậu bị chuột rút rồi, hai tay dùng sức mà đập nước, bọt nước văng tung tóe khiến mình sặc mấy ngụm nước, vừa ho khan vừa lớn tiếng hô: “Cứu mạng a, cứu mạng a!”

Nước sông cuốn lấy người Ninh Vãn, vô tình lại hờ hững, Ninh Vãn thậm chí cảm giác được tử vong cách mình chỉ trong gang tấc…… Cậu đã uống vài ngụm nước lớn, hô hấp khó khăn, lần đầu trong đời cậu rõ ràng cái chết có bao nhiêu đau khổ đáng sợ. Dần dần, động tác đập nước của Ninh Vãn càng ngày càng nhỏ, nước sông lạnh lẽo tràn vào hết miệng mũi, mỗi hơi thở đều như một loại tra tấn, sức lực cứ thế cạn dần —— cậu cứ thế chìm dần xuống lòng sông.

Ngay khi lòng Ninh Vãn tràn đầy tuyệt vọng, thống khổ vạn phần, đột nhiên có một cánh tay đỡ eo cậu, xuyên qua dòng nước, kéo cậu từ trong nước lên!

Không khí tràn vào mũi Ninh Vãn, vành mắt đỏ lừ. Ninh Vãn sặc nước, ý thức có chút mơ hồ, hôn hôn trầm trầm dựa vào người kia, đầu đặt ở bả vai người nọ, duỗi tay ôm lấy cổ, mặc người kia ôm bơi vào bờ.

Người nọ bơi rất khá, mặc dù mang theo một đứa trẻ, cũng không hề cố sức. Sai khi lôi Ninh Vãn lên bờ, lập tức quỳ gối phải xuống đất, gập gối trái lên, đem bụng Ninh Vãn để ở gối trái, ấn lưng Ninh Vãn, để cậu nhổ hết nước sặc ra.

May là Ninh Vãn được cứu kịp thời, sau mấy chục lần ấn, cậu phun hết nước trong phổi ra, người nọ nhìn thấy hô hấp Ninh Vãn dần dần khôi phục bình thường, mới đặt Ninh Vãn nằm trên mặt đất, đưa mặt lại gần Ninh Vãn hỏi: “Không sao chứ? Có cần gọi xe cứu thương không?”

Ninh Vãn hít sâu một hơi, không chỉ có hơi nóng mùa hè, còn có cả hương hoa nhài thanh mát.

Là một Omega.

Là Omega tin tức tố hương hoa nhài.

Trước khi Ninh Vãn ngất xỉu, thầm nghĩ.

Đến khi Ninh Vãn tỉnh lại, đã không thấy người nọ.

Thậm chí tên của người ấy cậu cũng không biết.

Ninh Vãn hỏi mọi người, bọn họ đều nói thiếu niên kia sau khi cứu cậu không để lại lời nhắn gì, không ai biết được danh tính người đó.

Thiếu niên này tựa như một điều bí ẩn, đột nhiên xâm nhập cuộc đời Ninh Vãn, lại dứt khoát biết mất tung tích, khiến lòng Ninh Vãn từ đó chẳng chút nào nguôi.

Ninh Vãn luyến tiếc đến tham lam đôi tay ấm áp ôm cậu giữa làn nước lạnh lẽo, càng khát vọng có một người bước vào cuộc đời đơn độc của mình, kéo cậu ra khỏi nỗi cô đơn tận cùng. Vì thế, Ninh Vãn khát vọng tìm được thiếu niên vẫn luôn ở đáy lòng, nỗi nhớ nhung dần dần liền lên men thành chấp niệm…… Ký ức được người ấy cứu giúp, năm này qua tháng nọ vẫn không ngừng được cậu mơ về, đến nỗi vị ca ca ấy, trở thành bạch nguyệt quang khát khao mà không với tới được trong tim Ninh Vãn.

Cậu chỉ muốn tìm được người ấy, cùng người ấy ở bên nhau, trao cậu những điều tốt nhất. Nếu tìm không thấy, cậu tình nguyện cả đời này không kết hôn.

Trừ bỏ người kia, không ai có thể xứng đáng để Ninh Vãn trao trái tim chân thành.

Tính cách này của Ninh Vãn giống y như cái tên tên mà cha cậu đặt cho —— thà muộn màng vẫn đợi người, tuyệt không tạm chấp nhận.

Cố chấp đến chết.

Chú thích: Từ ‘Ninh’ ý chỉ trong ‘ninh tử bất khuất’, nghĩa là thà chết chứ không khuất (tác giả chơi chữ), từ ‘Vãn’ ý chỉ muộn, cuối. Bốn chữ ‘Ninh Vãn cũng chờ’ nghĩa là thà muộn màng vẫn đợi người.

Hết chương 2
Bình Luận (0)
Comment