Bạch Nguyệt Quang Lại Nháo Chia Tay

Chương 31


Edit: Weirdo
Thời điểm Cố Ninh đi vào Vương phủ, liền ngoài ý muốn nhìn thấy Hứa Lục Uyển đang quanh quẩn trước vườn hoa gần cửa, nàng ta mặc một thân váy áo màu xanh, dáng người nhu nhược, giống như đang ngắm hoa, nhưng ánh mắt lại thỉnh thoảng nhìn về phía bên cạnh cửa.

Bởi vậy, lúc Cố Ninh vừa vào cửa, Hứa Lục Uyển liếc mắt một cái nhìn thấy nàng, sau đó sắc mặt nàng ta lập tức thay đổi, thật giống như gặp quỷ, sắc mặt hoảng loạn trong chớp mắt.

Mặc dù thần sắc Hứa Lục Uyển rất nhanh đã khôi phục bình thường, nhưng Cố Ninh vẫn có thể xác định được, Thác Bạt Triều chính là do nàng ta phái tới để giết nàng.

Chỉ là, Thác Bạt Triều là hoàng tử của Bắc Tắc Nguyệt Quốc, mà Hứa Lục Uyển chỉ là thiếu nữ ăn nhờ ở đậu trong Vương phủ mà thôi, nàng ta làm như thế nào có thể khiến Thác Bạt Triều vì nàng ta mà đi giết người?
Cũng không đến mức mị lực của nữ chủ lớn đến mức Thác Bạt Triều choáng váng chứ?
Lúc nàng nhìn Hứa Lục Uyển, Hứa Lục Uyển đã mở miệng trước, như là có chút kinh ngạc nói: "Ninh muội muội? Sao đột nhiên lại quay lại?"
Cố Ninh còn chưa mở miệng, phía sau bỗng nhiên truyền đến một thanh âm: "Đây là nhà biểu muội, nàng trở về hay không trở về lại đến phiên người khác xen vào?"
Hứa Lục Uyển lúc này mới thấy Thế tử cũng đi theo trở về, trong lòng nàng ta hơi hoảng hốt, nhưng nghĩ đến Thác Bạt Triều cũng không phải loại người sẽ bán đứng nàng, lúc này mới yên tâm một chút, có chút không cam lòng Cố Ninh lại không có việc gì.

Trong giọng nói mềm mại của nàng ta liền có chút bén nhọn khó có thể phát hiện: "Thế tử hiểu lầm rồi, Ninh muội muội trở về ta tự nhiên là cao hứng.

" Nói xong, nàng ta còn muốn nói lại thôi nhìn Cố Ninh một cái, nói với Lục Minh Thâm, "Thế tử, ngài không biết, Ninh muội muội vừa mới được tứ hôn đã đi chùa, hạ nhân đều cho rằng Ninh muội muội đối với hôn sự bất mãn, khó tránh khỏi khua môi múa mép, Ninh muội muội trở về lời đồn này đó tự nhiên cũng tự sụp đổ.

"
Cố Ninh nghe ra, Hứa Lục Uyển nói như vậy chỉ là muốn nhắc nhở Lục Minh Thâm, nàng không hài lòng với hôn sự này, đi chùa cũng là vì tránh hắn, cứ như vậy trong lòng Lục Minh Thâm tự nhiên khó chịu, nói không chừng còn có thể sẽ đối với nàng tâm sinh ngăn cách.

Nhưng nàng một câu cũng không giải thích, bởi vì Hứa Lục Uyển nói chính là sự thật, chỉ là nàng cũng biết rõ Lục Minh Thâm sẽ không dễ dàng bị khiêu khích như vậy, hắn muốn dễ dàng chán ghét nàng như vậy, nàng cũng không đến mức phiền lòng.

Quả nhiên, sau khi Hứa Lục Uyển nói xong, Lục Minh Thâm đã trầm mặt xuống, khi hắn không cười, cỗ khí tức sắc bén của người trên chiến trường hiện ra, làm nhân tâm e ngại, hắn liếc Hứa Lục Uyển một cái, thản nhiên nói: "Ta có phải đã quá cho ngươi mặt mũi hay không?"
Lời nói của hắn không chừa cho người ta chút mặt mũi nào, nhất là còn ở trước mặt Cố Ninh bị hắn gần như châm chọc khắc nghiệt như vậy, Hứa Lục Uyển sắc mặt liền cứng đờ: "Thế.

.


Thế tử, ta không rõ ý của ngài, nếu như ta nói sai cái gì, ngài có thể nói cho ta biết.

"
Lục Minh Thâm dường như ngay cả liếc mắt nhìn nàng ta một cái cũng không kiên nhẫn, lạnh lùng nói: "Chờ đi chiếu ngục, ngươi tự nhiên biết sai chỗ nào rồi!"
Nói xong, hắn nhìn thoáng qua Dương Phong im lặng đi theo bên cạnh, Dương Phong hiểu ý, lập tức để cho hộ vệ trong phủ bắt Hứa Lục Uyển, chuẩn bị mang đi.

Hứa Lục Uyển lúc này mới hoảng hốt, nhưng trong lòng vẫn biết Thác Bạt Triều sẽ không bán đứng nàng, đó hẳn chỉ là suy đoán của Lục Minh Thâm, nàng ta đối diện với đôi mắt lạnh lùng sắc bén của Lục Minh Thâm, trong lòng run lên, nhưng vẫn cắn răng nói: "Thế tử, ngài làm gì vậy? Ta cái gì cũng chưa từng làm, ngài không thể đối với ta như vậy, chẳng lẽ bởi vì Cố Ninh không thích ta, ngài liền đem ta đánh vào đại lao, nếu truyền ra ngoài, người khác cũng sẽ chê cười Thế tử sắc lệnh trí hôn*, hành sự hoang đường như thế!"
*色令智昏: Dục vọng làm cho đánh mất lý trí, vì ham muốn sắc đẹp mà quên đi mọi thứ.

(Theo Baidu)
Nàng ta vừa nói, đôi mắt còn mang theo nước mắt trong suốt, nhìn thập phần nhu nhược đáng thương, làm nổi bật Cố Ninh ở một bên thờ ơ lạnh lùng đặc biệt giống như nữ phụ ác độc khi dễ nữ chủ.

Cố Ninh cũng đã sớm biết Lục Minh Thâm không thích nữ chủ, nhưng cũng không nghĩ tới hắn đã chán ghét nàng ta tới mức này rồi, khi nàng nhìn một màn này chỉ cảm thấy tâm mệt mỏi.

Nàng còn chưa đối phó nữ chủ đâu, nam chủ cũng đã tranh thủ đem nữ chủ ấn vào trong hố bò cũng không đứng dậy được, đôi này nếu còn có thể tạo thành CP, vậy thật là mặt trời mọc đằng tây.

Mà lúc này, Lục Minh Thâm lại lạnh lùng nói: "Chứa chấp đào phạm, tư thông ngoại địch, những tội danh này còn chưa đủ cho ngươi sao?"
Những tội danh này đích xác đủ để cho người ta ngồi đại lao, thậm chí là chém đầu cũng đủ.

Mấu chốt là Hứa Lục Uyển thật đúng là đã làm những chuyện này, tuy nói mục đích là vì đối phó nàng, nhưng nàng ta và Thác Bạt Triều có cấu kết là chắc chắn.

Cố Ninh nghe xong cũng nhịn không được nhìn Hứa Lục Uyển một cái, vốn tưởng rằng Hứa Lục Uyển hẳn là có hào quang nữ chủ, lúc này nên nghĩ ra cách thoát thân gì đó, không nghĩ tới lúc này Hứa Lục Uyển thế nhưng còn mù quáng trong tình yêu, hướng về phía Lục Minh Thâm nói: "Thế tử, ta chưa từng làm những việc này, ngài phải tin tưởng ta, ta đối với ngài thật lòng nhật nguyệt có thể chứng giám, làm sao có thể thông đồng với địch đây?"
Lục Minh Thâm cũng không hề nhìn nàng ta, chỉ nói: "Đánh ngất kéo đi!"
"Thế tử! " Thanh âm không thể tin được của Hứa Lục Uyển vừa vang lên, Dương Phong đã một tay đánh nàng ta ngất xỉu, hai hộ vệ đem nàng ta bỏ vào trong bao tải khiêng đi.


Sau khi Hứa Lục Uyển bị mang đi, toàn bộ thế giới đều thanh tịnh lại, kỳ thật Cố Ninh cũng không thích Hứa Lục Uyển, sau khi nàng ta bị mang đi, vốn nên vì nàng ta cầu cầu tình, như vậy mới càng có lợi cho việc hoàn thành nhiệm vụ, nhưng nàng chính là không muốn làm như vậy.

Hơn nữa trong khoảng thời gian này cố gắng đi theo cốt truyện nhưng đều thất bại, nàng cũng có chút chán nản, cảm thấy không có hy vọng hoàn thành nhiệm vụ, cho nên cũng không có tâm tư đi cứu nữ chủ.

Nếu nàng ta là nữ chủ, vậy khẳng định nàng ta sẽ không dễ dàng chết như vậy, luôn có người sẽ đi cứu nàng ta đi.

Hiện tại nàng chỉ muốn trở về phòng nằm xuống, cốt truyện sụp đổ quá lợi hại, nàng đối với việc hoàn thành nhiệm vụ nửa điểm tin tưởng cũng không còn.

Lục Minh Thâm dường như chú ý tới tâm tình nàng không tốt, thần thái khi đối với nàng đã ôn hòa như thường: "Biểu muội, mới vừa rồi dọa đến muội?"
Cố Ninh không nói gì.

"Muội không cần mềm lòng với nàng ta, thân phận Hứa Lục Uyển có vấn đề, lưu lại trong phủ sớm muộn gì cũng là tai họa.

" Lục Minh Thâm giải thích nói.

Cố Ninh nhìn hắn một cái, nói: "Thế tử, ta rất mệt, đi về trước.

"
Thần sắc Lục Minh Thâm dừng lại, nhìn ra sự lãnh đạm của nàng, trầm mặc một lát, cười nói: "Vậy biểu muội nghỉ ngơi cho tốt, ta còn có việc, không tiễn muội được.

"
Cố Ninh gật gật đầu, không chút lưu luyến xoay người rời đi.

Lục Minh Thâm nhìn bóng lưng nàng, nói là có việc phải làm, lại đứng không nhúc nhích.


Dương Phong ở một bên chợt nghe thấy Thế tử gia luôn luôn khí phách hăng hái, lại như có chút bất đắc dĩ thở dài: "Nàng một chút cũng không thèm để ý ta, ta vừa rồi có phải quá hung dữ dọa nàng hay không?"
Dương Phong cũng chưa từng thích ai, không cảm nhận được tâm tình Thế tử chợt bi thương, chỉ kiên trì an ủi một câu: "Biểu tiểu thư sớm muộn gì cũng sẽ hiểu được một mảnh tâm ý Thế tử đối với nàng.

"
Lục Minh Thâm vẫn nhìn nơi xa như cũ, lại thở dài gần như không thể nghe thấy, nói: "Chỉ sợ nàng quá hiểu tâm ta, nếu chỉ làm huynh muội nói không chừng còn có thể thân cận một chút.

"
Dương Phong cũng không biết nên an ủi như thế nào, nghĩ thầm, nhưng trước kia biểu tiểu thư không biết tâm ý của ngài, không phải cũng lạnh như băng như vậy sao?
Chiếu theo hắn thấy, biểu tiểu thư chính là mỹ nhân như băng ngọc, chỉ thích hợp nhìn từ xa không thể quấy rầy.

Thế tử lại muốn có được tâm nàng, cũng không phải là tự tìm khổ ăn sao?
Sau khi Cố Ninh trở về viện, Yên Hồng cũng đã sớm trở về an bài tạp vụ trong viện, phòng của nàng cũng đã bày biện một phen, trong phòng đặt nước trà và trái cây.

Yên Hồng bưng điểm tâm mới làm từ bếp nhỏ tiến vào, thấy Cố Ninh không có khẩu vị ăn, đành phải đặt ở một bên, từ chùa trở về nàng tự nhiên là cao hứng, bởi vậy không thể lý giải tiểu thư như thế nào còn mặt mày ủ rũ, nhịn không được nói: "Tiểu thư, ta nghe nói Hứa cô nương phạm tội bị Thế tử đưa đi chiếu ngục, sau này trong phủ cũng chỉ có tiểu thư, Thế tử đối đãi ngài nhất định sẽ toàn tâm toàn ý, còn có cái gì khiến ngài phiền lòng đây?"
Cố Ninh nhìn nàng một cái, nói: "Ngươi đi ra ngoài trước đi, ta ngủ một lát.

"
Yên Hồng trong lòng nghi hoặc, thật sự không nghĩ ra biểu tiểu thư còn có thể có chỗ nào không thỏa mãn, nhưng cũng nhìn ra tiểu thư sẽ không nói tâm sự với nàng, đành phải buồn bực rời khỏi phòng.

Cố Ninh nằm trên giường, nhìn màn thêu hoa thở dài.

Nàng cảm thấy không trông cậy vào nhiệm vụ này có thể hoàn thành, không bằng ngồi chờ nhiệm vụ thất bại, thế giới sụp đổ, sau đó hướng lên trên xin kết thúc nhiệm vụ.

Nàng phát hiện, chỉ cần không tìm ra bug của thế giới là cái gì và sau đó giải quyết nó, nhiệm vụ của nàng không thể hoàn thành được.

Khó trách nhiều tiền bối như vậy đều thất bại.

Nàng nghĩ chuyện này vẫn phải do Chủ Thần tự mình ra tay mới được, giải trừ bug, thế giới nói không chừng cũng không cần người làm nhiệm vụ liền tự mình vận chuyển tốt.

Sau khi Cố Ninh hạ quyết tâm, tinh thần tốt xấu gì cũng phấn chấn một chút, đang muốn cùng hệ thống thương lượng, nhưng hệ thống luôn luôn im lặng không can thiệp vào quá trình làm nhiệm vụ của ký chủ, lúc này không đợi nàng mở miệng, lại chủ động nói: "Ký chủ, ngươi thật sự tính toán từ bỏ?"

Cố Ninh nói: "Không từ bỏ thì làm sao bây giờ? Ngươi cũng nhìn thấy, không phải ta không cố gắng, là cốt truyện này thật sự không vãn hồi được, nam chủ không có khả năng yêu nữ chủ.

"
Hệ thống trầm mặc một chút, bỗng nhiên nói: "Ký chủ, ngươi có nghĩ đến việc thử một góc độ khác không?"
Cố Ninh chớp chớp mắt: "Ngươi có chủ ý gì?"
Trong lòng nàng có chút ngạc nhiên, lợi hại a hệ thống, nó cư nhiên còn có thể nhân tính hóa cho nàng chủ ý như vậy, nàng lại luôn coi nó là người máy phát nhiệm vụ.

Hệ thống nói: "Nam chủ bởi vì không chiếm được mới dẫn đến chấp niệm sâu nặng, nếu ký chủ làm theo cách trái ngược, ngay cả bạch nguyệt quang cũng sẽ dần dần phai nhạt.

"
Cố Ninh nghe xong cảm thấy tựa hồ có chút đạo lý, nhưng vẫn không quá đáng tin, ý tứ của hệ thống nàng hiểu được, nó muốn để cho nàng thử tiếp cận nam chủ, không cần cự tuyệt người ngàn dặm, như vậy sau khi nam chủ cùng nàng quan hệ thân cận tự nhiên sẽ dần dần đối với nàng mất đi hứng thú.

Chỉ là loại biện pháp này cũng không phải trăm phần trăm dùng được a.

Tỷ như Bạch Túc thế giới trước sẽ không ăn loại này, nàng cùng hắn ở bên nhau cả đời cũng không thấy hắn có một chút phiền chán nàng.

Nhưng nhìn nữ chủ cho không nam chủ như vậy lại chọc hắn chán ghét, nói không chừng biện pháp này đối với nam chủ này áp dụng được?
Cố Ninh nghĩ, không lập tức đáp ứng, chỉ nói: "Ta sẽ suy xét.

"
Nếu như lại thất bại, cùng lắm là xin chấm dứt nhiệm vụ xuyên nhanh mà thôi, tựa hồ cũng không tổn thất bao nhiêu.

Hệ thống nghe nàng nói, không hé răng, không thể nói cho nàng biết, nó đã sớm vô pháp liên hệ cùng ngoại giới.

Nó cũng không nghĩ tới nam chủ này cư nhiên cũng bị bám vào người, còn âm hồn bất tán mà quấn lấy ký chủ.

Trừ phi, ký chủ có thể giết quái vật không rõ lai lịch kia, nếu không bọn họ vĩnh viễn bị vây trong thế giới nhiệm vụ không cách nào thoát thân.

.

Bình Luận (0)
Comment