Bách Thảo Chiết

Chương 25

hix ta ko rành SM nên có gì mọi ng` nc ta chỉnh sửa TT

Chương thứ hai mươi lăm



‘A, đau quá!’

Phỉ thúy bén nhọn đâm vào khuôn ngực Lạc Ngọc , tuy rằng Huyền Kì Dịch không dùng lực nhưng trên làn da Lạc Ngọc lại hiện lên từng đạo sắc hồng ngân. Lạc Ngọc kêu đau hy vọng y có thể dừng tay nhưng thanh âm của hắn lại bán đứng hắn.

‘Thật đẹp, diệu thanh âm a….’

Huyển Kì Dịch lấy tay cảm thụ những vết ẩn ký trải rộng trên ngực Lạc Ngọc, ánh mắt càng thêm thâm ý,’ Có lẽ sẽ có chút đau, nhưng lại làm tăng thêm hưng phấn đúng không? Lạc Ngọc bảo bối nhi của ta?’

Huyền Kì Dịch thăm dò cơ thể Lạc Ngọc, ma chỉ mang nhiệt thượng nghiên chuyền nghiền mạt cái miệng nhỏ của Lạc Ngọc khiến hắn từng trận run rẩy.

‘Mới không có!’

Lạc Ngọc vẫn không chịu khuất phục, hắn biết bản thân bày ra cái dạng này chỉ kích dục Huyền Kì Dịch thêm má thôi, nhưng huấn luyện sư kiêu ngạo như y không chấp nhận mình thua. Quả nhiên nghe được Lạc Ngọc trả lời, Huyền Kì Dịch càng thêm hưng phấn, lại càng thêm kiên nhẫn gieo rắc *** lên người Lạc Ngọc, cũng thuận tiện nghiên cứu thân thể hắn, nghiệm thu thành quả.

‘Lạc Ngọc bảo bối, ngươi thích cái nào?’

Huyền Kì Dịch đem ra ngọc bảo thạch y đã tuyển xếp trước ngực Lạc Ngọc để hắn lựa chọn. Không thể không đem tầm mắt chuyển qua ngực Lạc Ngọc hớp một ngụm lãnh khí, bảo thạch mĩ tắc mĩ hỉ nếu hắn mặc vào còn không bị ép buộc đến chết! Nhìn Lạc Ngọc yên lặng nửa ngày, Huyền Kì Dịch cũng không muốn lãng phí thời gian như thế.

‘Vậy tuyển cái này đi.’

Huyền Kì Dịch chọn khối lớn nhất hướng đến người hắn, quả nhiên, Lạc Ngọc vừa thấy liều mạng lắc đầu, lập tức phản kháng.

‘Không, không được, vẫn là, vẫn là khối này đi!’ Hắn nhìn lướt qua, vội vội vàng vàng lấy đại một khối.

‘Này sao?’ Huyền Kì Dịch cũng không phản đối, ‘ Quả thật không sai, thực thích hợp với ngươi.’

Nghe hắn nói Lạc Ngọc mới tái nhìn kỹ , đó là khối ngọc thạch tỏa ra ánh sáng hồng nhạt thản nhiên, hơn nữa đường nét tinh xảo, khéo léo lung linh, nếu không phải nó sẽ thượng nhũ tiêm của hắn, Lạc Ngọc sẽ rất thích đi.

‘Nếu tuyển đinh, vậy bắt đầu đi.’

Huyền Kì Dịch dùng ma chỉ cùng ngón cái kẹp lấy nhũ tiêm hồng nhị của Lạc Ngọc ra sức ma sát, bị đại lực kích thích hồng nhị chuyển thành mạt đỏ thẫm, cương lên xúc cảm cũng dâng cao. Hiểu được Huyền Kì Dịch là chuẩn bị nhưng Lạc Ngọc thực không có kiên nhẫn, hưởng thụ từng đợt ma xát mang đến khoái cảm, lại hiểu được bản thân sắp chịu đau hắn liền thả lỏng chính mình, cos dời đi lực chú ý. Nhìn Lạc Ngọc nhíu mi, Huyền Kì Dịch gắt gao hôn trụ môi hắn an ủi, khiến hô hấp của hắn trở nên khó khăn.

‘Ngô….’

Hít thở không thông, Lạc Ngọc vô lực giãy dụa, không chú ý đến tay Huyền Kì Dịch lóe lên mũi nhọ ánh bạc.

‘A—‘

Trước ngực truyền đến trận đau đớn kịch liệt, cuối cùng hét chói tai khóe mắt tràn lệ đau đớn.

‘Ngoan, rất nhanh sẽ không đau.’

Huyền Kì Dịch đau lòng hôn nhũ tiêm hơi thấm huyết, vươn tay lấy bình ngọc đầu giường vì Lạc Ngọc thượng dược, thuốc mỡ thanh lương làm giảm bớt đau đớn của hắn nhưng lại không làm cho hai đầu nhũ tiêm bớt sưng.

Thật là khó chịu!

Lạc Ngọc hận không thể dùng sức chà xát hai khỏa hồng nhị trướng đau kia, nhưng Huyền Kì Dịch lại trói hai tay của hắn làm cho hắn chịu đựng.

Sau này dù bị kích thích như thế cũng không khó chịu như hôm nay, quả nhiên, thể chất thay đổi khiến hắn đối với SM dạy dỗ tiếp nhận, cơ thể mẫn cảm hiện tại của hắn dù chỉ là kích thích nhỏ liền kịch liệt phản ứng a.

Bình Luận (0)
Comment