*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.21
[Từ đây trở xuống là lịch sử trò chuyện giữa Lâm Thông Thông và Thẩm Kỳ Phồn]
Lâm Thông Thông: Mày có ở trường không?
Thẩm Kỳ Phồn: Không.
Lâm Thông Thông: Giúp tao lấy cái chuyển phát nhanh nhá.
Thẩm Kỳ Phồn: Không quan tâm.
Lâm Thông Thông: Xin mày mà!!!
Thẩm Kỳ Phồn: Không quan tâm.
Lâm Thông Thông: Bố à!!!
Thẩm Kỳ Phồn: [chia sẻ liên kết] Hiếu thuận, không thể chỉ dựa vào miệng nói… 99% con gái, sau khi xem xong lã chã rơi lệ!
Lâm Thông Thông: …
Lâm Thông Thông: [Chúc mừng phát tài, đại cát đại lợi]
[Thẩm Kỳ Phồn đã nhận bao lì xì của bạn]
Thẩm Kỳ Phồn: Gửi tin nhắn chuyển phát nhanh qua đây.
22
[Từ đây trở xuống là lịch sử trò chuyện giữa Lộ Uyên và Lâm Thông Thông]
Lộ Uyên: … Không phải đâu, tao cảm thấy hai đứa bây mới là quan hệ không tốt chứ?
Lâm Thông Thông: Không đâu, bình thường trong ký túc xá tụi tao toàn như vậy không à.
Lộ Uyên: Mày lại còn cho cậu ta tiền lì xì? Tốn bao nhiêu?
Lâm Thông Thông: Tốn ba đồng thôi. Tao gửi qua cho nó một bao.
Lộ Uyên:?? Hai người chỉ vì một bao lì xì mà giằng co một trang chat sao? Cũng dư tiền lưu lượng quá ha.
Lâm Thông Thông: Nhiều tiền ít tiền không quan trọng, quan trọng là… cảm giác nghi thức.
Lâm Thông Thông: Mày với bạn cùng phòng hồi năm nhất cũng như vậy phải không?
Lộ Uyên: À, cũng đúng.
Lâm Thông Thông: Cho nên tao mới nghĩ quan hệ hai đứa bây không tốt đó.
Lộ Uyên: Cũng có lý…
Lộ Uyên: Nhưng mà chắc là không quen thôi, cũng không đến nỗi quan hệ không tốt.
Lâm Thông Thông: Nhưng hai bây ở chung phòng ký túc xá hơn một năm mà còn không quen, bản thân việc này đã đủ quỷ dị rồi chứ hả?
Lộ Uyên: Bởi vì nói chuyện với cậu ta ngột ngạt lắm.
Lâm Thông Thông: Ngột ngạt cái quần què. Mày coi tao với nó nói chuyện có thấy ngột ngạt không?
Lộ Uyên: Vậy tại sao lúc bình thường trong túc xá cậu ta lại như vậy chứ? Tao nói chuyện với cậu ta toàn nghe cậu ta “Ừm” không.
Lâm Thông Thông: Cho nên tao mới nói quan hệ hai bây không tốt đó! Nhất định là mày chọc tới nó lúc nào mà mày không biết.
Lộ Uyên: Không thể nào…
Lâm Thông Thông: Có thể, tự mày ngẫm nghĩ lại đi.
23
[Người trong cuộc: Lộ Uyên]
Tui đã ngẫm nghĩ lại rồi.
Tui thật sự không nghĩ ra được có lúc nào tui có khả năng chọc tới Thẩm Kỳ Phồn hết.
Chẳng lẽ là lúc khai giảng mua wifi tui chọn gói trung cấp không chọn gói đắt nhất nên cậu ta chê tui quá keo kiệt sao?
Vậy Lâm Thông Thông nhìn thấy tui nói với cậu ta mấy lời mắc ói kia là chuyện gì xảy ra? App diệt virus chăng?
Tui cảm thấy cậu ta không có lý do nào ghét tui đâu, cậu ta ghét tui thì làm gì cho tui uống Thiết Quan Âm chứ.
Tui vẫn muốn nhìn điện thoại cậu ta một chút xem đến cùng là chuyện gì…
Chờ một lát, sau đó tui tìm cơ hội lén lút nhìn một cái.
24
[Người trong cuộc: Lộ Uyên]
Không được, là vân tay, hoặc là mật mã.
Khoan khoan tui đột nhiên có một cái ý nghĩ…
Để tui thử cái.
A… Mật mã không phải sinh nhật tui.
Không phải, tui đây là thở phào nhẹ nhõm, không phải mất mát.
25
[Người trong cuộc: Lộ Uyên]
Tui mới vừa thương lượng với Lâm Thông Thông một chút, tui kêu nó tìm Thẩm Kỳ Phồn mượn điện thoại, coi coi cậu ta phản ứng ra sao.
Nó kêu tui tìm Thẩm Kỳ Phồn nhờ lấy giùm chuyển phát nhanh, thử xem cậu ta phản ứng ra sao.
Tui cảm thấy đáng tin, cứ làm như thế đi.
Chuyện này thật sự không giải thích được mà, chờ hai ngày nữa lão Lư về trường học tui phải tới thỉnh giáo nó mới được.
26
[Nhân chứng mắt thấy tai nghe: Lâm Thông Thông]
Chuyện này tui không thể nói giống như Lộ Uyên được.
Tui đã suy nghĩ rất lâu dùng lý do gì nhìn cho nó bình thường, hợp tình hợp lý để mượn điện thoại Thẩm Kỳ Phồn, sẽ không khiến nó nổi lên nghi ngờ, ngay cả vẻ mặt và giọng nói đều nhìn gương diễn tập một lần.
Kết quả tui mới vừa mở miệng nói câu cho tao mượn điện thoại mày dùng chút, nửa câu sau còn chưa nói ra, nó đã đưa cho tui.
Nó đã đưa cho tui.
Nó đã đưa cho tui!
Không phải, tại sao Lộ Uyên mượn thế nào cũng không cho mà tui mới nói câu đầu tiên nó đã cho?
Tui nghĩ bên trong điện thoại chắc chắn là có cái gì không thể để cho Lộ Uyên biết, không chừng là chụp trộm?
Để tui nghía thử một phát…
Không phải, tui đây là được người ta nhờ vả, cũng không phải chính tui muốn coi, đây không phải là không còn cách nào à.
27
[Người trong cuộc: Lộ Uyên]
Chuyện này tui không thể nói giống như Lâm Thông Thông được.
Vì để cho việc nhờ cậu ta lấy giúp hàng chuyển phát nhanh trông hợp tình hợp lý một chút, tôi đặt hàng vào thứ năm, dự tính thứ sáu hàng sẽ tới, mà sáng sớm thứ sáu tui về nhà, tối chủ nhật mới quay lại, trong lúc đó không thể lấy hàng được, ngoại trừ nhờ người lấy giùm thì không còn cách nào khác, tại vì là đồ ăn, không sớm cầm về sợ sẽ bị hỏng, nhờ cậu ta giúp cũng rất hợp tình hợp lý.
Kết quả tui vừa mới nhắn cho cậu ta một câu ông có rảnh không giúp tui lấy cái chuyển phát nhanh nha, cậu ta trực tiếp trả lời tui: Được, gửi tin nhắn chuyển phát nhanh qua cho tui đi.
Sau đó tui gửi tin nhắn cho cậu ta, qua cỡ hai mươi phút, cậu ta nói với tui đã nhận được hàng rồi…
Bây giờ tui thật sự hoài nghi có phải Lâm Thông Thông chọc tới cậu ta hồi nào mà nó không biết không…
28
[Nhân chứng mắt thấy tai nghe: Lâm Thông Thông]
Trong điện thoại nó thật không có bất kỳ cái gì trông kỳ quái cả, trong album ảnh đều là hình chụp bài giảng trên lớp, sau đó là mấy cái app mặc định vô cùng phổ biến, sau đó nào là Tiêu Tiêu vui vẻ*, nào là 2048, rồi học tiếng Nga, học tiếng Anh, xem truyện tranh, quản lý chi tiêu, đọc hiểu gì gì đó, một cái app thoạt nhìn tương đối bí mật cũng không có, ngay cả pornhub cũng không có.
… Không, tui chưa nói gì hết.
(*) Game Khai tâm Tiêu Tiêu lạc
29
[Người trong cuộc: Lộ Uyên]
Thôi, tui cảm thấy chắc Lâm Thông Thông cả nghĩ quá, người này phải gọi là tương đối chậm nhiệt, tui mở hộp chuyển phát nhanh rồi đưa cho cậu ta một hộp que cay* mà trông cậu ta rất vui vẻ.
(*)
Mấy bạn nói cái chuyện nhắn tin trước kia của cậu ta sao? Phỏng chừng là Lâm Thông Thông nhìn lầm rồi… Không phải nó nói nó nhìn trong điện thoại Thẩm Kỳ Phồn không thấy cái gì kỳ quái hết sao, ngay cả porn… Khụ.
30
[Người liên quan: Vương Nhạc]
Gần đây không hiểu Thẩm Kỳ Phồn bị gì nữa, quả thực amazing, bình thường tui tìm nó mượn hai trang bút ký cũng phải bao nó ăn cơm, ngày hôm nay vậy mà không nói hai lời trực tiếp ném cho tui kêu tui đi photocopy, unbelievable.