Bạn Diễn

Chương 16

Đứng ở dưới vòi sen, mặc cho nước ấm xối đầy đầu đầy người tâm tình Từ Triết Ấp vô cùng phức tạp.

Tuy hiện tại tính khí mềm nhũn cúi rũ, nhưng vừa rồi nhóc này thực là không chút khách khí liên tiếp bắn bốn lần, mà ngay cả thời điểm y tò mò nhất với *** cũng không có quá phóng túng như vậy. Y chất vấn nắm cái vật không biết xấu hổ kia, nhưng chẳng qua nhẹ nhàng lôi kéo, hạ thân liền truyền đến một trận bủn rủn trống rỗng.

Rất khác thường, y sâu sắc cảm nhận, có một số nơi trên thân thể của chính mình đã bị cải tạo.

Hồi tưởng sau khi vừa mới kết thúc công việc, đạo diễn kêu cắt với thanh âm thỏa mãn cùng ánh mắt tán dương, Từ Triết Ấp không khỏi có chút đau xót.

Nếu là bởi vì sáp nhập mà đạt được cao trào còn chưa tính, hiện tại rõ ràng là bởi vì bị đùa bỡn phần mông mà bắn tinh, trên thế giới còn có chuyện nào khác có thể khiến thẳng nam đau buồn phẫn nộ hơn chứ?

Y thẩn thờ rửa sạch nửa người dưới, khi ngón tay va chạm vào cửa huyệt phía sau theo phản xạ run lên.

Chỗ kia hình như đã sưng lên, ngón tay hơi chút quẹt qua liền có cảm giác không quá thoải mái. Y hít sâu một hơi, không phải quá vất vả đã dò xét vào nửa đốt tay, y xoay tròn qua loa một cái bèn lấy ngón tay ra, phía trên hình như có một chút tơ máu, y còn chưa kịp thấy rõ, đã bị nước xối trôi.

Y không để tâm, nghĩ có lẽ chỉ là có chút xước da, dù sao kích thước của Ruka cầm thú như thế, có thể có điểm bị thương cũng là khó tránh khỏi, về nhà lại dùng Mentholatum thoa thì tốt rồi.

Y rất nhanh tẩy rửa vị trí khác, lau khô thân thể, thay xong quần áo thì ra khỏi phòng tắm.

Nhân viên công tác bên ngoài gần như đều đi hết, chỉ còn lại chế tác điều hành đang kiểm tra cửa sổ, thấy y đi ra liền cười nói: “Hôm nay vất vả.”

“Anh cũng vậy, cần giúp đỡ không?”

“Không cần, tôi đóng xong cửa sổ này nữa là đi được rồi, ba ngày sau gặp.” Chế tác điều hành trả lời thẳng thắn.

Cùng so với vẻ không buồn không sầu của hắn, Từ Triết Ấp thì có vẻ tâm sự ngổn ngang.

Ba ngày sau a. . . . . .

Y nặng nề đi xuống lầu, nghĩ tới một cảnh diễn trên giường khác nữa rất nhanh sắp đến rồi, trong lòng liền vô cùng sầu muộn. Y đến bây giờ còn cảm thấy chân tách tách ra, có phần khép không được, không biết cần qua bao lâu, cảm giác như vậy mới có thể hoàn toàn biến mất.

Mở cửa chính, sau khi y đi về phía trước mấy bước bỗng nhiên quay đầu lại.

Đèn đường lờ mờ chiếu rọi xuống, Ruka biếng nhác đứng ở cạnh cửa hút thuốc, cặp mắt cũng đang nhìn y.

. . . . . . Sớm biết vậy sẽ không quay đầu lại. Từ Triết Ấp nhất thời cảm thấy hơi không tự nhiên.

Không lâu trước đó, y còn cùng chàng trai này ở trên giường như vậy lại như vậy, nhưng sau khi xuống giường, mặc vào quần áo, hai người thật ra cũng chỉ là người xa lạ thôi, nhưng lại là hai người đàn ông xa lạ từng phát sinh quan hệ ***. Nếu có thể, y thậm chí hy vọng ngoài phạm vi công việc cũng không cần nhìn thấy Ruka nữa.

Nhưng Ruka hiển nhiên không hiểu nội tâm rối rắm của y.

Cậu thản nhiên liếc y, đem thuốc ném xuống giẫm dưới chân, tiếp theo nói: “Đi thôi.”

. . . . . . ?

Trên đầu Từ Triết Ấp thoáng cái liên tục toát ra ba dấu chấm hỏi.

Y thậm chí còn quay đầu lại nhìn thoáng qua, xác định phía sau không ai, mới phản ứng lại Ruka đang nói với y.

“Đi đâu?” Không đúng, y hẳn là phải hỏi: “Chúng ta có hẹn sao?”

“Đưa anh về nhà.” Ruka tự nhiên nói, tiếp theo mới có chút bừng tỉnh lại, “Hay là anh muốn đến nhà tôi?”

. . . . . . không khí mời kỳ lạ của nam nữ yêu nhau là chuyện thế nào?

Từ Triết Ấp cả người sợ hãi, vội vàng nói: “Không cần, tự tôi có thể trở về, cậu cũng nhanh đi đi.”

Ruka giật mình, còn chưa phản ứng, thì nghe được Từ Triết Ấp qua quýt nói bai bai, rồi vội vàng xoay người thoát khỏi.

. . . . . . Đây là đang ngượng ngùng sao?

Ruka bởi vì y ngây thơ mà khóe môi cong lên.

Từ Triết Ấp nhanh như bay cưỡi lên máy xe, còn dùng kính chiếu hậu nhìn nhìn, xác định Ruka không đuổi theo, mới nhẹ nhàng thở ra, chậm rãi chạy xe lên đường lớn.

Thật ra ngẫm lại, phản ứng của bản thân cũng không cần quá như thế, nói không chừng đây chính là cách Ruka đối đãi bạn bè đồng sự ── từ từ, chiếc xe phía sau là chuyện gì vậy?

Từ Triết Ấp tưởng rằng bản thân hoa mắt, thế là hai mắt nhìn chăm chú kính chiếu hậu hơn, thậm chí thả chậm tốc độ xe, muốn cho chiếc xe màu đen hư hư thực thực theo đuôi y qua trước, không nghĩ tới tốc độ xe đối phương cũng chậm lại theo.

Muốn làm cái gì. Từ Triết Ấp nhíu nhíu mày, dứt khoác không chạy nữa, ngừng xe máy lại ở ven đường, tiếp theo chiếc xe mờ ám cũng chạy đến dừng lại.

Không đợi y gõ lên cửa kính xe, kính xe đã tự mình kéo xuống, gương mặt lãnh đạm của Ruka xuất hiện ở phía sau cửa kính xe.

Vừa nhìn quả nhiên là cậu, Từ Triết Ấp không khỏi có chút bất đắc dĩ, hỏi: “Anh hai, anh rốt cuộc muốn làm gì thế?”

Nhưng đối phương lại rất ư tự nhiên trả lời: “Đưa anh về nhà.”

Từ Triết Ấp nhất thời không nói gì, hai người mặt đối mặt giằng co một hồi, thẳng đến xe phía sau không kiên nhẫn nhấn kèn, y mới một lần nữa thỏa hiệp quay về xe máy.

. . . . . . Cái gì mà đưa mình về nhà chứ, làm như mình giống đàn bà.

Từ Triết Ấp vừa bất mãn nghĩ như vậy, vừa lại tăng nhanh tốc độ xe, để gió lạnh có thể nhanh chóng thổi tan nhiệt độ bỗng nhiên tăng lên trên lỗ tai.

Tới cửa chính dưới lầu, Từ Triết Ấp vừa mới dừng xe xong, xoay người thì thấy Ruka xách theo một túi đồ chậm rãi di chuyển lại, không đợi y mở miệng, trước hết nhét túi đồ trong tay qua.

“Nơi đó của anh hình như có hơi chảy máu, trở về thoa thuốc trị thương trước.” chàng trai mặt không chút thay đổi thản nhiên dặn dò, “Buổi tối anh có thể sẽ phát sốt, nếu nhiệt độ cao hơn ba mươi tám độ hãy uống thuốc hạ sốt.”

“. . . . . . Cậu sao biết tôi sẽ phát sốt?”

Từ Triết Ấp không kịp ngượng ngùng, đã bị phát biểu chuyên nghiệp của cậu hù đến trợn mắt há hốc mồm.

Ruka đương nhiên không có khả năng nói cho y bởi vì cậu có lên mạng làm bài tập, thế là đành phải làm bộ như sâu xa khó hiểu liếc y một cái, tiếp theo nói: “Cho tôi số điện thoại di động.”

“Cái gì?” Từ Triết Ấp không nghe rõ.

“Di động.” Lần này Ruka chỉ nói hai chữ.

Từ Triết Ấp ngẩn người, sau đó ngay cả bản thân cũng không biết xuất phát từ tâm tính gì, cứ chẳng biết tại sao mà giao ra di động của mình.

Ruka lưu dãy số của mình vào di động Từ Triết Ấp, lại tự gọi cho mình. Nhìn thấy chuỗi số xa lạ xuất hiện ở trên màn hình di động của mình, tâm tình của cậu bỗng nhiên tốt lên, đem di động Từ Triết Ấp trả về.

“Nếu khó chịu, gọi cho tôi bất cứ lúc nào.” Ruka nói.

Từ Triết Ấp cứng ngắc gật gật đầu, lại nghe thấy y nói: “Đi lên đi.”

Lúc Từ Triết Ấp từ cửa sổ phòng mình nhìn ra, Ruka cứ đứng ở bên cạnh xe, vừa vặn cũng ngẩng đầu lên. Sau đó Từ Triết Ấp không biết tại sao làm thế, liền quay đầu rời đi.

Trên chiếc bàn thấp trong phòng, thuốc mỡ, nhiệt kế, thuốc hạ sốt được lấy ra từ trong túi, từng thứ từng thứ đều đặt lên bàn, quả thực giống như dịch vụ hậu mãi tặng khách hàng mang về.

Từ Triết Ấp đứng ở bên cạnh nhìn chằm chằm chúng một hồi, nghĩ nghĩ, lại từng thứ từng thứ nhét chúng lại vào bên trong cái túi, sau đó thắt gút, ném vào  thùng rác bên cạnh.
Bình Luận (0)
Comment