Mặt dù phim GV đã xong một giai đoạn, nhưng chiến đấu của Ruka lại chỉ vừa mới bắt đầu.
Cậu trước tiên thì tốn ước chừng ba phút để xác định cảm giác của bản thân đối Từ Triết Ấp, thậm chí còn dùng chuyên mục trắc nghiệm tâm lý của tạp chí hỗ trợ, sau khi đạt được kết quả “Còn đang chờ gì nữa? Bạn 100% thích y”, nhịn không được nhíu mày.
… Quả đúng như thế sao?
Cậu lại tốn ba mươi giây nghiền ngẫm tỉ mỉ kết luận này, rồi mới cầm lật đến tờ trắc nghiệm tâm lý “Y rốt cuộc có thích bạn hay không ” của tạp chí.
“Thưa ngài, ngài…” cô nhân viên bán hàng định đến đuổi người khách xem ké sách, nhưng khi chạm vào đôi mắt màu đen của Ruka thì theo phản xạ sửa miệng: “Anh cần bút chì không?”
Ruka dừng một chút, cảm thấy mình đích xác cần bút ghi điểm, cho nên gật đầu nói: “Cám ơn.” Tiếp đó lại vùi đầu vào trong câu hỏi trắc nghiệm.
Cậu cứ như thế tập trung tinh thần, đến nỗi hoàn toàn không phát hiện được những người khách nữ xì xào bàn tán chung quanh, cũng hoàn toàn không thèm để ý một người đàn ông như mình dừng chân ở trước quầy trưng bày đủ loại tạp chí phụ nữ có gì không thích hợp.
Vào giờ khắc này, trong mắt của cậu chỉ nhìn thấy một hàng chữ: ngừng việc thầm mến y đi, sao không thử chủ động ra trận?
“… Cho nên?”
Trong quán rượu, bạn A thiếu thiếu hứng thú ngáp một cái.
“Tao muốn theo đuổi y.” hai tay Ruka ôm ngực nghiêm túc nói: “Nhưng tao không biết nên làm thế nào.”
Lại nói tiếp Ruka đối với việc phổ cập giới tính thật sự sớm, mười lăm tuổi thì trãi nghiệm, từ đó về sau trên giường thì chưa từng trống. Cậu không có quan niệm trinh tiết gì, cũng không cảm thấy quan hệ không có tình cảm có gì đáng ngại. Có đôi khi cậu lại cảm thấy giao lưu thân thể dễ dàng hơn nhiều so với đầu lưỡi.
Cậu thật ra cũng từng ngắn ngủi kết giao vài bạn gái, cũng là đối phương chủ động phát động tấn công, cậu cảm thấy không quá đáng ghét, cũng thử kết giao xem, không nghĩ tới thử thử, đã bị các cô bạn gái cũ cho quăng.
Không thú vị, không tình cảm, không tập trung, cũng không nhìn sắc mặt… mấy cô bạn gái trước hờn giận gay gắt liệt ra lý do chia tay cái sau ác nghiệt hơn cái trước, đáng tiếc Ruka đối với tất cả đều hời hợt, sau đó cũng chẳng thèm lãng phí thời gian, dứt khoác phát biểu tuyên ngôn độc thân.
Cậu vốn chưa từng tưởng tượng bản thân có thể với ở chung với ai lâu dài, mãi đến khi gặp mặt Từ Triết Ấp.
Vốn cho rằng là một người kiên cường cố chấp, nào biết bị mình tùy tiện chỉnh chỉnh thì nổi trận lôi đình, trăm ngàn chỗ hở, tuổi tác lại lớn, vô luận nhìn từ phương diện nào cũng kém đến không được.
Nhưng lại khiến người ta hết sức để ý.
“… Đối phương không hề hứng thú với mày phải không?”
Động tác cầm ly rượu của bạn A tạm dừng một giây, nhưng hắn lập tức liền che giấu rất tốt.
“Ác, kia không sao cả.” Ruka tự nhiên nói, “Tao có hứng thú với y là được rồi.”
“Thế sao a, ” bạn A trút một ngụm rượu lớn, “Vậy mày hành động ngay đi.”
“Cũng là bởi vì muốn hành động tao mới đến hỏi ý kiến của mày, ” Ruka lý luận đương nhiên, “Mau cho tao một vài phương pháp tốt đi.”
Bạn A tay chống má, nhìn Ruka một hồi, như thế nào cũng cảm thấy ánh mắt của chàng trai trước mắt ngốc muốn chết. Rõ ràng bộ dạng tâm tư thâm trầm như thế, nhưng cá tính lại thẳng đến cực kỳ, đối với lời nói của người tín nhiệm hoàn toàn tiếp thu toàn bộ thuận theo, căn bản không biết nghi ngờ.
Hắn mềm lòng thở dài.
“Cô ấy hẳn sẽ không dị ứng với động vật chứ?”
“Động vật?” Ruka nhíu nhíu mày.
“Mày đi sở thu nhận động vật tìm một con chó hay mèo lang thang đáng yêu một chút, ôm đến trước mặt cô ấy, nói với cô ấy là nhặt được trên đường. Nếu cùng ngày trời mưa, mày tốt nhất nên dầm mưa một chút, khiến cho tự nhiên một chút. Nếu cô ấy thích mày lại có một chút tình người, hẳn là sẽ có thể nuôi dưỡng con vật kia, hay mày có thể nuôi động vật ở nhà, từ nay về sau mày đã có lý do quang minh chính đại hẹn cô ấy đến.”
“… Nếu y dị ứng với động vật thì sao?”
“Vậy mày cứ chuẩn bị một hộp rượu, chuốc say cô ấy, dùng thân thể chinh phục cô ta.”
Ruka âm thầm lặng lẽ, hơi chút cân nhắc, rồi mới nói : “Dường như có chút đạo lý.”
… rõ ràng như vậy cũng tin tưởng?
Bạn A quả thực không biết nên nói gì mới được, chỉ có thể vỗ vỗ bờ vai của cậu nói : “Chúc mày mọi thứ thuận lợi, nếu đối phương từ chối lời của mày, thì gọi cho tao đi, tao đã mua sẵn rượu chúc mừng mày thất tình. Còn nữa mày cần chữ ký tác phẩm mới của Azusa Yamamoto không? Gần đây tao đúng lúc hợp tác quay chụp cùng cô ấy…”
Đối với chuyện này Ruka chỉ trả lời với một ngón giữa thẳng tắp.
Thế là Từ Triết Ấp ở dưới lầu nhà mình nhìn thấy, chính là một hình ảnh thế này.
Đêm đông mưa to như trút nước, chàng trai kia cứ đứng ở nơi đó, mặc áo da màu đen, hai tay vẫn ôm trước ngực, rõ ràng đã dầm mưa ướt như chuột lột nhưng vẫn là một bộ dạng lãnh khốc.
Ngay tại trong tích tắc đấy, Từ Triết Ấp có trăm ngàn câu hỏi nghẹn ở cổ họng, như là cậu đang ở dưới lầu nhà tôi làm gì, như là bên cạnh thì có mái che cậu tại sao miễn cưỡng muốn dầm mưa, như là…
Toàn bộ thắc mắc của y ngay khi con vật nhỏ màu trắng xuất hiện trong cổ áo da kéo kéo Ruka, sau đó đáng thương nhỏ giọng gâu gâu một tiếng với y, thì hoàn toàn vỡ thành bụi phấn. Suy nghĩ của y tạm dừng hai giây, mới nhớ đem dù che ở trên đầu Ruka, tiếp theo thở dài một hơi không có biện pháp.
“Lên đây đi.” Y nói.