Bản Hợp Đồng Tà Ác: Tổng Tài Xin Buông Tha Cho Tôi

Chương 52

Trong vườn hoa.

Từng cơn gió đầu thu thổi qua mái tóc đẹp như tơ của cô. Mới đầu mùa nhưng trong vườn đã xuất hiện những chiếc lá vàng vô cùng xinh đẹp. Hít một hơi thật sâu, cô ở đây đã hơn 3 tháng rồi. Thời gian trôi qua cũng thật chậm nha. Bỏ qua mọi thứ, cô thả hồn vào những động tác vũ đạo điêu luyện. Thật lâu rồi cô không múa. Càng gần hắn thì cô càng không còn là chính mình.

Thiếu nữ yêu kiều, duyên dáng nhảy múa. Làn váy tung bay theo từng động tác của cô, toát lên sức sống, sự rực rỡ của tuổi 18. Tất cả hình ảnh xinh đẹp này đều rơi vào một đôi mắt sắc bén. Trần lão thở dài nhắm mắt lại. Trong tâm trí ông là hình ảnh người con gái tươi cười nhảy múa, không chút lo âu.

Tiểu thư của tôi! Con trai em đã trưởng thành rồi.!

Trần lão xoay người đi trở vào. Gương mặt ông có chút phức tạp.

Nhảy múa thoả thích, mồ hôi cô chảy ướt hết quần áo. Lâu rồi không múa nên cô có chút mệt. Cô quyết định đi tắm cho thoải mái.

Bước vào trong nhà, cô bị gọi lại.

- Cô biết múa?

- Vâng!

- Ừm, rất đẹp!

Choáng! Vị này sao trở mặt như lật sách vậy trời? Mới hồi sáng còn chỉnh cô mà giờ lại khen khiến cô thụ sủng nhược kinh nha?

Thấy bản mặt nghi ngờ của cô, Trần lão có chút buồn cười. Ông đáng sợ vậy sao???

- Đừng nhìn ta như vậy! Ta không có ác ý đâu. Hayyyy, ánh mắt của điện hạ có tiến bộ a!- Trần lão cảm thán

Cô giờ phút này như muốn ngất đi. Cô đâu biết rằng chỉ vì một chút ngẫu hứng nhớ nghề mà cô đã có được sự chấp nhận bất ngờ. Đây cũng là bi kịch đồng thời là may mắn trên con đường đi tìm hạnh phúc của cô.
Bình Luận (0)
Comment